Ngủ nhầm?
Rất không thoải mái.
Ibrahimovic gần như muốn nổ tung vậy.
Không thể tin được những kẻ này đã trói hắn trong suốt quãng thời gian qua.
Ngay cả khi đi vệ sinh, hắn bị xích và đeo cả còng tay, bị hai con khỉ đột hộ tống, rồi còn nhìn chằm chằm vào hắn lúc hắn giải quyết nữa! Hắn là một con chó hay một con người? Đi quá xa rồi đó!
Tuy nhiên, điều "an ủi" duy nhất là cậu chủ trẻ tuổi của hắn thực sự là một người tốt bụng.
"Ibrahimovic, thật xin lỗi, thật sự tôi không tìm thấy chìa khóa." Messi ôm hộp cơm với vẻ mặt buồn bã nhìn hắn, "Bọn họ nhìn chằm chằm vậy. . . "
"Không phải lỗi của cậu, đừng thay người khác xin lỗi." Ibrahimovic há miệng ăn khoai tây nghiền do cậu đút, hơi nhíu mày, "Đầu bếp của cậu tệ vậy sao? Còn chẳng làm ngon bằng tôi."
Lời này vừa nói ra, Ibrahimovic liền cảm giác có cái gì không đúng, bởi vì thiếu niên trước mặt hắn nét mặt bỗng sụp mặt xuống.
Chẳng lẽ... Chẳng lẽ cậu ta tự làm cho hắn?
Thật tệ, mặc dù khó ăn, nhưng... nhưng... không phải là không ăn được.
Ibrahimovic đã quen với khó khăn, không có gì ăn thì cái gì cũng được, so với những cái đó thì khoai tây nghiền của Messi cho ba sao Michelin. Hắn mấy năm nay mới tốt lên, nên đã quên cái quá khứ kia.
"Khục! Có lẽ khoai tây hỏng rồi." Ibrahimovic đổ cho nguyên liệu, thuận liếc mắt nhìn mèo con tội nghiệp kia đã khôi phục tí thần sắc, tâm tình thoải mái hơn rất nhiều.
Hừ, cũng chả sao cả... Hắn không muốn thấy mèo nhỏ khóc
Suy cho cùng thì ... hắn và cậu ấy cũng đã làm rồi.
Messi là omega đầu tiên có thể dùng pheromone để hạ gục mình, tuy không hiểu nguyên lý, nhưng Ibrahimovic, người luôn làm theo bản năng, không phủ nhận sự hợp lý của sự việc này, cũng không cảm thấy mình có ấn tượng tốt về người này. Có gì đó sai sai.
Các loài động vật hấp dẫn nhau ban đầu bằng mùi, nếu không thì gì nhỉ? Dựa vào khuôn mặt? Hừm... chà, khuôn mặt của Messi, hắn cũng thích nó đấy...
"Ibrahimovic, anh đang nghĩ gì vậy?"
Ibrahimovic liếc Messi, phát hiện cậu đang ngồi trên đùi mình, khoanh tay, nằm trên bờ vai rộng của Ibrahimovic như một chú mèo con, nghiêm túc nhìn hắn.
Giết hắn luôn đi cho rồi, Messi đáng yêu quá giới hạn rồi...
Có lẽ vì những suy nghĩ mãnh liệt trong đầu, Ibrahimovic đã quên luôn việc nói dối, và buột miệng: "Tôi đang tự hỏi tại sao cậu lại dễ thương đến vậy".
Messi lập tức đỏ mặt.
Dưới ánh mắt ấy cậu cười bẽn lẽn, lúm đồng tiền nom đầy thiện cảm.
Ibrahimovic cũng cảm thấy xấu hổ muốn chết, nhưng hắn vẫn chọn cách trực tiếp bộc lộ cảm xúc, cúi đầu cắn lấy đôi môi kia, hôn thật mạnh.
Sau đó, cả hai đã có khoảng thời gian vui vẻ.
Nếu không phải xiềng sắt kia trói chặt cánh tay của hắn, hắn muốn ôm chặt lấy Messi, dùng hết sức để cậu hoàn toàn chìm vào trong lòng mình.
Sau cơn cuồng nhiệt, Messi mềm nhũn vùi đầu vào cổ hắn, hai tay ôm lấy Ibrahimovic, như thể vô cùng trân quý vậy.
Và hành động của cậu khiến cho một số người muốn nín thở vậy, Ibrahimovic mỉm cười, ghé sát tai Messi nói nhỏ:
"Kỳ thật bọn họ cũng chẳng cần trói ta, có ngươi ở đây, ta sẽ không chạy đâu."
Cứ ngỡ Messi sẽ rất vui, không ngờ cậu chỉ im lặng siết chặt hai tay hơn.
Ibrahimovic cho rằng hắn không hiểu rõ về Messi cho lắm.
Dù cả hai đã ở bên nhau được vài ngày nhưng sau tất cả, thông tin Ibrahimovic có được về Messi là rất ít.
Cậu ấy là một cậu trai xinh đẹp, hơi nhút nhát, nhưng ấm áp và biết quan tâm đến bản thân, thậm chí hắn còn cảm nhận được một tình yêu sâu đậm không biết từ đâu nữa. Chỉ là trong mắt cậu luôn ẩn chứa sự bất an... Điều này làm cho Ibrahimovic có chút lo lắng.
Có lẽ Messi đúng. Xét cho cùng, mối quan hệ này cũng chẳng hơn gì một mối quan hệ hợp đồng cả.
Hắn đã yêu người này rồi, có thai cũng chỉ là vấn đề thời gian, đến lúc đó cũng là lúc chia tay...
Ibrahimovic đương nhiên không muốn kết thúc như vậy.
Vì vậy, hắn ta phải đấu tranh vì điều đó.
Ngay cả khi mình chỉ là một con sư tử bị giam trong cái lồng, bạn cũng cần phải đấu tranh cho những gì bạn muốn mà.
Sau khi hạ quyết tâm, Ibrahimovic nhẩm đi nhẩm lại trong đầu nhiều lần, rồi thỏa mãn chìm vào giấc ngủ, khoảng bảy tám tiếng sau, hắn thức dậy, đợi Messi đẩy cửa đi vào như thường lệ, tháo khăn bịt mắt ra và mỉm cười, nói với hắn ta - "Tôi đến rồi."
Cánh cửa kêu cạch, Ibrahimovic lập tức bật dậy, hồi hộp chờ tiếng bước chân đến gần, nhưng ngay sau đó nhận ra tiếng bước chân này nặng nề hơn bình thường rất nhiều.
Người mới tới không nói gì, chỉ cúi người tới gần, một mùi thơm kỳ lại lướt qua người, là một loại nước hoa cao cấp.
Thứ đó Messi sẽ không bao giờ sử dụng!
"Ngươi là ai?!"
Ibrahimovic nhíu mày và cảnh giác ngả người ra đằng sau.
Mà đối phương cũng rất thành thật, trực tiếp nói ra thân phận của mình: "Tôi là Luca Modric, người thừa kế của gia tộc, bọn tôi cần một người để thừa kế, sau khi sàng lọc ra, gen của ngươi rất tốt, nên bọn tôi đã ra một cái giá khiến cho cha anh không thể cự tuyệt được." "Đừng có từ chối. Yên tâm, tôi sẽ không làm gì anh đâu. Chờ tôi mang thai đứa con của anh, tôi sẽ để anh đi. Ngoài ra, còn tiền thưởng đã thỏa thuận."
"hả?"
Luka...Modric?
À, cũng có chút ấn tượng.
Cái họ này là một huyền thoại. Ban đầu chỉ là một gia đình công nhân bình thường, rồi sau đó mất tất cả trong chiến tranh, nhưng họ đã đứng lên một cách mãnh liệt, bắt đầu buôn bán theo một số loại hình và trở nên giàu có chỉ trong vài thập kỷ ... Không, đó không phải là vấn đề! Vấn đề là, chàng trai tên Leo Messi có chuyện gì rồi?
Ibrahimovic lòng tràn đầy nghi hoặc, nhưng cũng không có tùy tiện nói ra tên Messi, mà là hỏi thăm dò: "... Ngươi chắc chắn ngươi là người làm chuyện này hả?"
"Đương nhiên là tôi." Modric nghi hoặc nói, sau đó lại nghĩ tới cái khác, cười nói: "A, thật xin lỗi, mấy ngày trước tô gặp phải bão, máy bay không thể cất cánh được. Tôi tại hòn đảo nhỏ ấy không thể đi được, nên để anh bị trói vậy mấy ngày, mà cũng là do danh tiếng của anh, người dưới trướng của tôi không dám thả lỏng cho anh... Thôi, hôm nay anh nên có biểu hiện tốt đi đã, sau khi chúng ta xong việc, tôi sẽ cho anh một liều diazepam*, rồi cởi trói, đổi phòng nghỉ ngơi cho tốt. Chỉ cần anh không trốn, tôi sẽ không để bọn họ trói anh như thế này nữa."
*Một loại thuốc an thần.
"..."
Ibrahimovic không nói gì với đối phương, hắn giơ chân, lạnh lùng nói: "Ta không làm."
"Hở? Ý anh là sao?"
"Modric, ngươi đã xem kĩ ta rồi, ngươi biết ta không phải là một ALPHA bình thường, nên ngươi không thể ép buộc ta làm, chỉ cần ta không thích, ngươi không thể mang thai." hắn thái độ khó chịu, bởi hắn biết giá trị của bản thân mình, "Đúng là, lão Ibrahimovic lấy tiền của ngươi, mấy chục triệu kia là vấn đề à? Đừng nói mấy chục triệu, trăm triệu cũng được, tôi tự kiếm được và trả lại cho ngươi."
"Ngài Ibrahimovic, tính cả tiền lãi, là tầm 300 triệu euro."
Ibrahimovic cười toe toét: "Ngươi nghĩ ngươi đang nói chuyện với ai?"
Modric híp mắt lại, xem xét thật lâu sau mới tháo bịt mắt ra, để đối phương nhìn rõ mình.
"Ibrahimovic, anh thật sự không muốn cùng tôi có con sao?" Anh hơi nghiêng đầu, mái tóc quăn màu vàng xõa xuống đôi mắt nai xinh đẹp, trong nụ cười ẩn chứa vạn phần si tình, rất mê người, không tên đàn ông nào có thể cưỡng lại được.
Nhưng trong mắt Ibrahimovic, điều này chẳng là gì cả.
"Không có tâm trạng."
"Hừ... Hắn từ chối chính là hắn mất mát, ngoài kia có rất nhiều người đang quỳ gối cầu xin anh ta.
"Chán quá, ngươi xác định chọn lựa con đường trả nợ sao? Bọn tôi tính lãi suất không thấp đâu."
"Cho dù cậu tính lãi cao như thế nào, tôi cũng sẽ trả được cho cậu đủ." Ibrahimovic hoàn toàn không để tâm đến những lời đe dọa này, thái độ của hắn ngày càng trở nên hời hợt." Nếu cậu muốn lấy tiền thì tốt nhất thả tôi ngay lập tức và để tôi nhanh chóng kiếm tiền."
"Cũng đúng." Modric gật đầu, sau đó khom người xuống, mỗi bên một tay chống lên chân Ibrahimovic, chóp mũi cọ sát vào mũi anh, buộc Ibrahimovic chỉ có thể nhìn mình, sau đó nhẹ giọng nói: "Tiếc quá, Mr. Ibrahimovic, tôi rất thích gen của anh, chỉ cần anh muốn, anh có thể quay lại bất cứ lúc nào, chỉ cần anh bằng lòng, số nợ sẽ lập tức được trả... Tôi cam đoan."
Ibrahimovic im lặng, anh nhìn vào mấy thứ mình không hứng thú, trong đầu hắn giờ chỉ có một điều duy nhất.
--Leo Messi, đừng để tôi tìm thấy cậu! !
Sao cậu dám lừa tôi! !
Thường thì cậu giả vờ đáng thương với tôi, nhưng kết quả lại khiến người khác không lường trước được như vậy ... Cậu nghĩ Zlatan là ai? !
Cậu chết chắc rồi... cứ đợi đấy!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro