(JosephPatri) Ái tình.

Ngài ơi, ái tình là gì?

Phải chăng đó là nhịp đập trong lồng ngực, khi máu chảy khắp cơ quan, rạo rực và mang nỗi chua xót nhè nhẹ?

Ngài ơi, ái tình là chi?

Phải chăng là đôi mắt luôn đắm say trong bóng hình của ngài?

Ngài ơi, ái tình như thế nào?

Phải chăng là nỗi lòng nhung nhớ chỉ có thể tỏ cùng ánh trăng sáng trên trời cao?

Em không hiểu, chữ "tình" là gì. Chỉ một chữ thôi cũng đã đủ làm em thổn thức. Có phải em không hỏi ai đâu chứ? Khẽ cất tiếng hỏi những ả gió nô đùa cùng chàng mây, hỏi từng ngọn cỏ cành cây. Hỏi cho đến khi ánh mặt trời ló rạng, khi những giọt trăng đã hoà cùng với nắng. Ngài ơi, em vẫn chẳng có câu trả lời.

Vậy ngài ơi, ngài có biết ái tình là gì không?

Liệu có phải từng nét cọ vẽ lấy đôi ta?

Hay từng cái ôm trong đêm sương mù lạnh giá?

Cùng với từng tiếng gọi "Nàng thơ" đầy dịu dàng đến lạ?

Em không hiểu. Em vẫn không hiểu. Dẫu có bao người gọi em là si, nhưng em nào có thấu được chữ "tình" đầy phức tạp này đâu. Chẳng phải tấm ảnh cũ mèm đã ố vàng một nửa, cũng chẳng phải tiếng sầu khóc của người thiếu niên đầy oán hận.

Vậy ngài ơi, ngài có thể chỉ cho em tình là gì hay không, ngài Desaulnier của em? Em vẫn luôn chờ ngài trả lời, dù cho chìm trong nhớ nhung và khốn khổ. Chờ ngài khi hoàng hôn lần nữa hôn lên mái tóc bạc, và từng mảnh trăng rọi trong đôi mắt ấy. Khi vẫn chẳng biết lúc nào trái tim sẽ bóp nghẹt và giết chết em.

Bởi vì chỉ có ngài biết "tình" của em là gì.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro