Chương 72
❧Yun芸1412☙
[Truyện chỉ đăng chính thức trên W.a.t.t.p.a.d]
---Chương 72---
Joseph hỏi ý kiến Rose cùng Aesop, được sự đồng ý, anh đánh tay lái đưa hai mẹ con đến nhà hàng anh thường tới.
Rose vẫn luôn lặng lẽ quan sát hành động giữa Joseph cùng Aesop, cô hài lòng nhìn Joseph rất tinh ý và quan tâm đến Aesop. Nhưng đồng thời cô cũng có chút xíu ghen tị cùng hờn dỗi vô cớ. Suốt 17 năm cô không hề gặp gỡ thêm người nào khác. Cũng đã từng có người theo đuổi và bày tỏ tình cảm với cô, nhưng cô đều từ chối cả.
Bây giờ Aesop đã trưởng thành, còn tìm được người mà thằng bé quan tâm yêu thương, Rose lặng lẽ thở dài trong lòng, nhưng xin hãy cho cô thêm chút thời gian nữa được chăm lo cho đứa nhỏ của cô.
"Mẹ, mẹ cũng thử món này đi. Ngon lắm"
Đang suy nghĩ vẩn vơ, miếng cá lớn đã được gỡ hết xương đặt vào bát cho Rose.
"Ừm...Ngon lắm. Hai đứa cũng ăn đi"
Chút lạc lõng trong lòng Rose thoáng chốc bị đánh bay, thay vào đó là niềm hạnh phúc vô bờ bến.
Không khí cùng món ăn khiến bữa tối diễn ra vô cùng suôn sẻ. Tuy chuyện của Hassan chưa giải quyết xong nhưng cũng không làm ảnh hưởng đến tâm trạng vui vẻ của mọi người.
Joseph hôm nay nhận trách nhiệm làm tài xế, đưa hai mẹ con Aesop trở về nhà an toàn.
Về nhà, Rose đi vào trong trước, để cho hai bạn trẻ có thêm tý thời gian quấn quít yêu đương.
"Hôm nay cảm ơn anh", Aesop mỉm cười, "Tâm trạng của mẹ em tốt hơn nhiều lắm".
"Cũng là mẹ anh mà", Joseph nắm lấy bàn tay Aesop, nở nụ cười hút hồn nháy mắt với Aesop, dáng vẻ "hư" không chịu được khiến trái tim Aesop nảy lên thình thịch.
Lại bonus thêm câu nói đậm chất thính khiến Aesop bất lực đầu hàng để mặc bản thân lún sâu vào rung động.
"Hôm nay chúng ta đến đã làm Hassan mất kiểm soát đến vậy, không biết ngày mai có thể tiếp tục được không. Thời gian bị trì hoãn sẽ không tốt", Aesop nói ra lo lắng.
Joseph nhếch môi cười lạnh, "Tội của bà ta không nhỏ. Với lại, anh có chút giao tình với vị thẩm phán phiên Tòa, sẽ không để bà ta kéo dài thời gian quá lâu đâu".
Aesop nghe vậy mới yên tâm. Ánh mắt điên loạn đầy hận thù cùng lời lầm bầm của Hassan lúc bị kéo lên xe cậu cũng đã nhìn thấy. Tuy được Joseph che chắn, nhưng cậu vẫn biết ánh mắt đó hướng về phía Rose và cậu. Cảm giác bất an từ lúc đó cũng cứ luôn đeo bám theo cậu.
"Đừng suy nghĩ nhiều quá, mọi chuyện đều đang đi đúng hướng. Sẽ ổn thôi", Joseph kéo Aesop ôm vào lòng, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên mái tóc mềm.
Ôm đỡ nhớ rồi Joseph mới tiếc nuối buông Aesop ra, đẩy nhẹ vào lưng cậu, "Em cũng về tắm rồi nghỉ ngơi đi. Có thông tin gì mới anh sẽ nhắn cho em sau".
"Vâng", Aesop gật đầu, chậm rì rì đi vào nhà.
Đến tận khi cửa mở ra rồi đóng lại, Joseph mới lên xe lái vào gara nhà mình.
---
Chuyện Hassan lên tòa rất nhanh đã bay ngập trời. Từ các trang báo hạng nhất đến các trang báo lá cải đều rầm rộ đăng tin nóng hổi này lên trang chủ của mình. Cái tên Hassan cũng trở thành cái tên được tìm kiếm nhiều nhất.
Tuy chưa xong phiên Tòa, kết quả công bố cuối cùng vẫn chưa được đưa ra. Nhưng nội dung vụ kiện đã sớm rõ mười mươi. Một người nổi tiếng với danh hiệu "Bàn tay vàng" cùng "Nhà thiết kế của thời đại" của Hassan, chẳng ai sẽ ngờ được bà ta lại làm chuyện giết người giấu tay như thế. Lại còn giấu đến hơn 17 năm trời, ung dung sống dưới ánh đèn hoa lệ.
Đám bạn học cùng thầy giáo của Aesop lúc nghe được tin này đồng loạt sốc đến bay màu. Các trang báo cũng làm theo "lời khuyên" của Joseph nên không dám tự ý công bố bên thưa kiện là ai, những ảnh chụp đều đã được làm mờ và giấu mặt. Nhưng không biết có phải cố tình hay không, có nhà báo lại không che đi trang phục của mấy người Joseph.
Chi tiết nhỏ này với những người không biết thì không sao. Nhưng ba cậu bạn thân cùng vài người bạn cùng lớp của Aesop đã nhìn thấy Joseph ngày hôm đó thì lập tức nhận ra.
Aesop vừa mở điện thoại lên, một loạt tin nhắn đã điên cuồng tràn vào khiến máy của cậu suýt nữa chếc đứng. Phải đợi đến hơn 3 phút đồng hồ điện thoại của Aesop mới có thể vận hành trở lại.
Nhìn thông báo hơn 300 tin nhắn mà Aesop líu cả lưỡi.
Mở ra xem thì chiếm 2/3 tổng lượng tin nhắn là đến từ mấy cậu bạn tốt. Một số là qua mạng, tự nhận là bạn cùng lớp với cậu.
Aesop gạt hết qua một bên, trước tiên ưu tiên mở tin nhắn Joseph gửi qua ra đọc trước. Tuy chỉ là những đoạn tin nhắn với lời dặn dò cùng "thả thính" nhưng vẫn khiến Aesop không kiềm chế được bật cười vui vẻ.
Sau đó cậu mới mở tin nhắn trong nhóm bạn thân ra nhìn. Một loạt câu hỏi dồn dập đập vào mắt, nhìn qua thôi đã đủ thấy ba người kia kích động đến mức nào.
Giống như vẫn luôn túc trực bên điện thoại, ngay khi Avarta của Aesop vừa sáng đèn hiển thị cậu online, Mine đã nhắn vào ngay.
Mine: "Aesop!!!"
Aesop: "Ừ. Chuyện đúng như các cậu nghĩ đó".
Một câu nhẹ nhàng như thế vừa nói ra, ba người kia lại tự dưng im bặt. Vì dù sao, người bị hại, là thân nhân của Aesop.
Aesop nhắn tiếp: "Chuyện này nói ra cũng dài dòng lắm, để giải quyết xong tớ sẽ nói cho mấy cậu".
Mine: "Ừm, lúc nào cậu muốn nói cũng được"
David: "Tụi tớ là bạn cậu, đừng vì tụi tớ hỏi mà cậu phải nói ra. Nếu không muốn thì không kể cũng được".
Ronal vụng về không biết nên nói gì hay an ủi Aesop ra sao. chỉ biết gửi qua một cái emotion yêu thương.
Aesop bật cười, giờ cậu cũng đã quen với cảm giác có bạn bè cùng chia sẻ những cảm xúc vui buồn thế này rồi. Tính cách của từng người Aesop cũng hiểu rõ, vì vậy cậu nói chuyện rất thoải mái, kéo cái không khí đang trầm lặng này nhẹ nhàng hơn.
Aesop: "Đừng lo, chuyện này cũng chẳng có gì khó nói. Người thân của tớ, là do bị liên lụy. Hassan vốn định hại người khác, nhưng không ngờ lại nhầm người. Chỉ có thế thôi".
Bốn chữ cuối nhẹ nhàng như không khiến ba người kia không nói nên lời.
Aesop: "Thôi được rồi, cứ bỏ chuyện này qua một bên đã. Bài tập hôm nay rất nhiều đó, các cậu mau đi làm đi".
Mine gửi qua một cái emotion ăn vạ: "A a a nhắc bài tập làm chi! Tớ ngồi mòn đuýt từ lúc đi học về đến giờ để giải cái đề cô Toán giao cho đây! Khó kinh lên được!"
David gửi emotion nhún vai, "Không phải khoe nhưng tớ làm xong cái đề đó trong 45 phút".
Ronal gửi qua cái emotion ngượng ngùng, "Tớ được học cùng với bạn gái, cô ấy giúp tớ làm gần xong rồi".
Mine: "...Cút cút, chim cút đê".
Aesop nhìn mà buồn cười, đợi ba người kia giải tán Aesop định buông điện thoại chuẩn bị đi tắm. Chợt tiếng chuông thông báo lại vang lên kéo sự chú ý của cậu quay về.
Aesop ngạc nhiên khi thấy người gửi là Allena, người đã "mất tích" hơn nửa tháng. Aesop còn tưởng vì cô ấy đau lòng khi Joseph và cậu bên nhau nên mới ngắt liên lạc. Cậu vẫn luôn canh cánh từ đó, giờ đột ngột nhận được tin nhắn của Allena cậu lập tức mở ra đọc.
Allena: "Aesop! Lâu rồi không nhắn với cậu! Trời ơi! Tớ bị đày đi vào rừng chụp ảnh thiên nhiên sinh tồn! Mắ ơi gần hai tuần tớ không đụng được vào cái điện thoại vì mất sóng. Nay tớ về khách sạn rồi mới được thở, mở tin tức ra coi mà hú hồn á!"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro