Chap 26.

Share xíu :'3
Ko line vì lười, ko tô vì sợ phá hỏng thêm :v rốt cuộc ngoài tô mắt ra, tui chả tô hay line j hết :v

---

"AAAAAAAAA"

Không phải tiếng Mike hay Luchino khi bị Campbell đập vì tội mất liêm sỉ, cũng không phải tiếng lòng hủ nữ đầy ánh sáng đảng của Fiona, đó là tiếng hét đầy sợ hãi của anh Victor :v. Tại sao lại sợ hãi? Thì khi bạn là người "kín miệng" và bị rượt bởi thằng lớp bên và bởi chính thầy chủ nghiệm của mình suốt 3 ngày thì không hét trong lòng, nước mắt bạn đủ để ứa ra thay cho mồ hôi và sự vã :D

"Ha...Ha...a..."

Victor rên-- ah thở hồng hộc sau màn chạy từ cổng vô lên tầng 3, y trốn dưới gầm giường y tế.

"Này Joseph, cậu có thấy học sinh nào vào đây không? Tóc và mắt vàng, Cao tầm..."

Luchino cung cấp thông tin cho Joseph nghe, Joseph gật đầu vài cái như đã thu thập được thông tin rồi đáp.

"Không"

"..."

Mất 1 phút miêu tả được 1s trả lời không như ý muốn, Luchino và Mike thở dài đi ra ngoài. Ánh mắt thấy bốn chân kia rời đi, Victor thở nhẹ nhõm.

"Tội Victor, chạy còn nhiều hơn cả Tiền đạo"

Aesop ngồi lên đùi Joseph, còn Joseph thì ngồi trên giường: Đúng cái giường.mà.y.đang.núp.

"Nhắc tên người khác trong khi thầy còn ở đây, gan em cũng lớn nhỉ?"

Joseph cười cười, tính chiếm hữu có chút ngứa mà nổi lên, Aesop lườm hắn, kéo khẩu trang mình xuống, đặt môi mình lên môi hắn trong vài giây.

"Gan lớn mới cúp ngay tiết 1 để ở cùng thầy chứ"

"Em chỉ muốn trốn môn Hoá thôi đúng không?"

"..."

Đúng quá rồi, nhưng nhất thiết phải vào lúc cao hứng không? Aesop thở dài, hắn đè cậu xuống giường, cởi từng cúc áo cậu.

"Được rồi không nói nhiều, ta làm chuyện chính thôi "

Và sau đó...sau đó...

Victor sau 45 phút đầu trốn dưới gầm giường đó "Không ngờ Aesop lại nằm dưới" suy nghĩ y đó :))) đỏ mặt y vừa đi vừa cố tự tẩy não mình, y chưa đủ tuổi để nghe những tiếng damdang đó!!!

*Rầm*

Tác hại của việc suy nghĩ nhiều, y cuối cùng đã bị Luchino đè.

"(ಠωಠ)????"

Ah cụ thể hơn là tư thế cớm bắt trộm :V. Kéo y dậy, Luchino cầm tay y không cho thoát.

"Em chạy cũng ghê đấy, giờ để thằng Mike xin lỗi đi"

"Xin...lỗi?"

Victor nghiêng đầu, vậy chạy hơn 3 ngày...chỉ để xin lỗi!?!?! Mặc kệ Mike đang trước mặt xin lỗi, y bất lực.

"Này hai người làm gì ở đây vậy?"

Norton xin phép giáo viên đi wc để rửa mặt, lại thấy cảnh Luchino đang khoá tay Victor đang bất lực không dám ngước nhìn trời và trước mặt là Mike thì tay đang đặt lên vai y. Anh nhíu mày nhìn .

"Hai người tính xin lỗi Granz hay tính đe doạ cậu ta vậy?"

"Uh..."

Luchino vội thả ra, Mike cũng rời tay mà gãi đầu nhìn Victor, xin lỗi y rất nhiều. Victor gật nhẹ, y không muốn liên quan đến họ đâu, nên y mau bỏ qua và chạy về lớp. Còn cả ba...

"Norton cúp tiết hai với thầy đi!"

"Có trách nghiệm lên thầy"

Norton để mặc cho Luchino đang vô tư dụi anh, Mike đứng yên mà bực, kéo Norton ôm cổ anh.

"Norton tôi đã xin lỗi cậu Granz đó rồi, ít nhất cậu cũng phải thưởng cho tôi chứ!"

"Cậu đùa sao..."

Norton đẩy nhẹ Mike, thấy cậu cứ ngoan cố mà thở dài, xoa đầu cậu.

"Có gì để cuối tuần"

Nói rồi anh kêu cậu về lớp. Giờ chỉ còn cả hai. Về phía Luchino, hắn cũng giúp chút rồi, anh cầm tay hắn kéo về canteen, trước khi đi có chút đỏ tai dụi vào hắn.

"Đằng nào cũng sắp giải lao, đi ăn đi, tôi đói"

Luchino vui vẻ để anh kéo, trong lòng không ngừng nghĩ Norton của hắn rất đáng yêu nha~

*Tách*

Victor cầm máy ảnh chụp lấy ngay, lấy vài bức vừa chụp xong, trả máy ảnh về cho ai đó. Y tưởng là mỗi Mike thôi, lại không ngờ ngay Luchino cũng thích học sinh Campbell đó.

...

"Cảm ơn Victor!!!"

Fiona vui vẻ ôm y, trên tay là hai tấm ảnh cô đã nhờ y hai ngày trước (đừng hỏi sao Fiona lại có thể thân được với Victor, vì ngay cả tác giả cũng đếu biết điu :v) , quả nhiên nhờ người đưa thư làm là tốt nhất mà!!! Victor thấy người nhận đang vui vẻ ôm mình, tuy có chút giật mình nhưng y vẫn vui khi cô hài lòng như vậy.
...

"Chà xem ai quay lại kìa"

Mary nhếch lên cười nhìn Victor, nói gì chứ cô vẫn ghim y vụ cà phê đó nha!

"Hmn?"

Victor tay cầm tách cà phê.

"..."

Mary nhìn cà phê, không, cô đếu muốn thử.

"Vera có dạy..."

Victor ngập ngừng, y định nói Vera đã dạy y cách pha cà phê, y làm cà phê này để cảm ơn Mary vì đã bao che cho y lần đó. Còn Mary, nghe xong thì cô thả lỏng chút, nhận tách cà phê.

Không đến nỗi tệ đi?

---

Tui Cạn ý tưởng òi :'((((( đầu toàn hình ảnh Victor hoi à~

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro