Dưới mái nhà

- Chà, anh cứ tự nhiên như ở nhà mình thôi !
Tôi sống trong một ngôi nhà cỡ trung bình với 3 phòng ngủ, gần như đủ chỗ cho tối đa sáu người nếu mọi người ngủ chung giường nên tôi chắc chắn như vậy là quá đủ không gian cho hai người.
- Nhà cô khá rộng đấy, Y/n! Tôi tự hỏi, làm sao cô có thể mua được hết ? - Ike hỏi, tôi trả lời rằng tôi có một công việc ổn định là nhân viên văn phòng tại một công ty lớn, quyền chức của tôi cũng gọi là cao nên chắc tôi cũng được coi là khá giả, nhưng hiện tại tôi đã có một kỳ nghỉ khá dài.

Anh ấy hiểu và ngồi xuống chiếc ghế dài và nhìn xung quanh, sau đó anh ấy phát hiện ra bé mèo giống Anh thuần chủng nhỏ bé của tôi, C/n ( tên con mèo của bạn ).
" Hello Kitty ~" anh ấy thủ thỉ với C/n rồi nựng ẻm.
- Hey Ike ! Anh có thể đợi ở đây một chút được không? Tôi chỉ cần chuẩn bị phòng cho anh.
Vẻ mặt anh chuyển từ tò mò sang ngạc nhiên, anh ngượng ngùng mở lời:
- Cô Y/n, làm ơn cho phép tôi giúp em, đó là điều tối thiểu tôi có thể làm để báo đáp em đã giúp tôi và vho phép tôi ở lại đây. - Anh ấy khăng khăng.
- Được thôi. - tôi cũng đồng ý :
-  Anh có thể lấy ga trải giường trong tủ cho tôi không Ike ? - tôi hỏi
Anh ấy gật đầu và làm một khuôn mặt dễ thương với tôi khiến tôi đỏ mặt và không cẩn thận đi đâm vào tường.

Khi tôi ngã xuống đất, Ike nghe thấy tiếng "thịch" lớn và chạy vào hành lang nơi tôi ngã xuống.  Anh ấy hốt hoảng, bế tôi lên và hỏi "Cô Y/n! Cô không sao chứ?!"  với vẻ mặt khá sợ hãi.  "Tôi không sao Ike, nhưng...uhm..., anh có thể thả tôi xuống không ? " Tôi bối rối nói.  Anh ấy nhận ra mình đang làm gì và đặt tôi xuống chiếc ghế dài, rồi nhìn đi chỗ khác với khuôn mặt đỏ bừng và giọng run run nói "T-Tôi xin lỗi, cô Y/n. Tôi-tôi nghĩ có thể đã có chuyện nghiêm trọng xảy ra.."  Tôi mỉm cười với anh ấy và cảm ơn anh ấy đã lo lắng cho tôi.

Sau khi chúng tôi dọn phòng, anh ấy đi đến phòng ngủ của tôi và đứng trước cửa, tôi hỏi anh ấy đang làm gì và anh ấy trả lời :
- Tôi có được phép vào phòng ngủ của em không, Y/n? Tôi muốn làm quen với cấu trúc ngôi nhà và cũng như kjams phá xung quanh, nếu em cho phép.
Tôi ngập ngừng vài giây trước khi cho phép anh ấy vào. Khi Ike bước vào, điều đầu tiên đập vào mắt anh là giá sách của tôi, tôi đã sưu tập khá nhiều sách mà tôi thích đọc và một số trong số đó là những cuốn tôi mượn từ thư viện.  "Em thích đọc sách à, Y/n?"  anh ấy hỏi, "Vâng,.có nhưng tôi đoán đó chỉ là một sở thích đơn giản của tôi thôi, " - tôi đáp.  Anh ấy có vẻ chần chừ rồi cười nói :
- Oh, Y/n, tôi tình cờ lại là một tiểu thuyết gia từ quá khứ. Lần đầu tiên em tìm thấy tôi trong một con hẻm, đó là khi tôi vừa du hành thời gian đến đây, em tin điều này không ?."  Tôi tin anh ấy nhưng giờ trời muộn rồi và tôi cần phải xử lý một vài thứ, tôi đáp:
- Tôi thấy cũng khá muộn rồi, có lẽ chúng ta cần nghỉ ngơi, đúng chứ ?" . Tôi nói, anh ấy khẽ gật đầu với vẻ mặt buồn bã. Tôi đi cùng Ike về phòng của anh ấy và nói :
- Chúc ngủ ngon! Ngoài ra, tôi tin anh, Ike, đừng buồn ~
Ike có vẻ bất ngờ khi nghe tôi nói vậy, sau đó mặt anh dịu lại rồi nhẹ đáp câu : " cảm ơn em vì đã tin vào những điều mơ hồ ấy, y/n".

_Chy10k0_

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #ikeveland