Chương 1

"Cho nên, nếu không hoàn thành nhiệm vụ hôm nay chúng ta cũng không thể ra ngoài được phải không?"

Vox nhìn xung quanh, nhìn qua nhìn lại trong không gian màu trắng, chỉ có hai người anh cùng Ike. Ike mất tự nhiên siết chặt lòng bàn tay, nói tôi xin lỗi ngài, tôi cũng không phải cố ý kéo ngài đến nơi này, trước đây tôi không biết trong trò chơi này có vi-rút. Bây giờ chúng ta đng bị nhốt trong không gian hư cấu này, không bằng bỏ xuống danh phận của nhau ở thực tế, tìm ra đường ra ngoài.

Ike biết rõ khả năng của người đàn ông tóc đen trước mặt - anh ta đã hạ gục vô số đối thủ vì công ty của mình, khả năng kinh doanh của anh ta rất xuất chúng, hiện giờ đang là trưởng phòng, đáng tiếc là công ty của Ike và bọn họ hiện đang cạnh tranh cho cùng một dự án. Hết lần này tới lần khác giờ phút quan trọng gặp phải chuyện này, rất khó để không nghĩ nhiều. Vox ôm lấy hai cánh tay, Ike hỏi tiếp theo nên làm như thế nào, anh không muốn lãng phí một giây.

"Tỷ lệ chuyển đổi giữa thời gian trong trò chơi và thế giới thực là 2 giờ:1 giây". Ike gọi ra giao diện lựa chọn, hai quả bóng trong suốt đung đưa mấy lần, từ trong đó rơi ra đồ trang sức ba con cá hình dáng không giống nhau, một cái biến thành màu sắc xanh da trời, chúng đồng loạt lên không trung  và biến thành dữ liệu. Nháy mắt cảnh tượng xung quanh thay đổi, cánh cửa giấy mở ra, Vox đang mặc kimono trong phòng và bị trói bởi những sợi dây màu đỏ.

"Trò chơi tình dục?" Vox phản ứng lại, anh cố gắng cử động cơ thể, nhưng sợi dây thừng màu đỏ vừa vặn buộc chặt anh: "Tại sao tôi lại bị trói? Là anh làm sao?"

"Là dựa trên căn cứ căng thẳng gần đây, tổng hợp các số liệu rồi đưa ra lựa chọn."

Ike nhún vai trong bất lực, là người chơi trung thành của trò chơi này, anh đã theo đuổi suốt từ thế hệ trò chơi độc lập thông thường đầu tiên cho đến loạt game mới nhất, vốn cho là mình sẽ có thể tạo ra các nhân vật của riêng mình và có những tương tác gần như thực tế, không nghĩ tới trên đường về nhà lại gặp Vox. Khi đó Ike mới nhớ ra chiếc máy trò chơi trong túi của anh rung lên, cơn gió lớn thổi khiến anh nhắm mắt lại, vừa nãy mở mắt ra chính là cảnh tượng này, không gian trắng xóa, chỉ có hai người anh cùng Vox, xung quanh là những dòng chữ lơ lửng trong trò chơi, đây chỉ là vừa mới giai đoạn đầu.

Thành thật mà nói Ike cũng không hiểu vì sao, đối với nghi ngờ của Vox sao lại phải giải thích, giống như nghe được một loại vi khuẩn nào mới. Cho dù như thế nào, tìm ra lối thoát trong trò chơi quan trọng nhất, hơn nữa là cả hai đừng để bị thương trong trận đấu.

Lúc này Ike nhặt chai trước mặt Vox lên, đó là một loại thuốc dạng lỏng có cách sử dụng khác nhau, một loại dùng để uống một loại dùng ngoài da, phía trên có hình trái tim trông rất khả nghi. Đừng suy nghĩ đây là một loại thuốc tình yêu, ở chai có biểu tượng của một trong ba con cá, tối hôm qua Ike đã đọc ở sách hướng dẫn trò chơi rồi. Ngoài ra hai con cá còn lại là rằng buộc và vị trí, anh hơi nhíu mày, trong đầu nghĩ sự kết hợp này cũng đủ hành hạ người, không biết Vox có thể kiên trì không.

Anh mở hết nắp chai hình con cá trong đó sau đó ngồi xổm xuống, đối với người như Vox nói chuyện phải nhẫn nại một thời gian, không biết bao lâu, cơ thể nóng lên với các loại suy nghĩ bình thường trong lòng, chịu đựng quá khư là có thể mở đường, có thể làm được hay khong?

"Dĩ nhiên, chịu đựng mà thôi, giống như tập yoga vậy...." Vox há miệng uống chất lỏng kia vào, hoàn toàn không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo: "Tôi từng giữ vựng động tác khó cao một thời gian dài, vì thời gian dài khiến huấn luyện viên sợ hãi. Tôi nghĩ mình sẽ ổn."

Không có vấn đề gì là tốt nhất, huống chi muốn làm một mình cũng không được. Ike mở một chai con cá khác từ từ đổ xuống cổ họng của Vox , đưa tay xoa đều lên phần thân trên, không chạm vào phía dưới. Theo yêu cầu Ike phải đợi ở phòng đối diện, anh đóng cửa lại đi vào phòng khác, bên trong trên bàn để giấy bút và sách. Anh bị yêu cầu sao chép nội dung ở trong sách, đây là nhiệm vụ tiếp theo.

Hai bên đều không tốt. Ike cầm bút lên, lật sách rồi ước lượng thời gian, ngẩng đầu thấy bóng dáng của Vox trên cánh cửa giấy. Anh thở dài, ngồi vào chỗ và bắt đầu chép dòng đầu tiên, viết thật nhanh.

Lúc đó mị dược bao trùm lên người của Vox đang từ từ phát huy hiệu lực, mới đầu là bộ phận dính vào cơ thể còn nóng, đầu vú và bụng dưới được bao phủ bởi bình thuốc cảm thấy nặng nề nhất, những dòng nước kia hội tụ thành dòng nước chảy xuống bên dưới, sỉ nhục đám lông ở giữa, những giọt chất làm ẩm trên côn thịt đang ngủ, và thậm chí là thấm vào tầng sinh môn. Rõ ràng dược mị kia khiến hơi thở của Vox trở nên nặng nề, anh uốn éo người, cọ xát sợi dây màu đỏ dưới da lên làn da nhạy cảm bị mị dược ngấm, suýt chút nữa phát ra tiếng rên rỉ. Vox cắn răng chịu đựng mị dược, anh nghiêng người về phía trước, côn thịt ngẩng đầu lên một cách không kiểm soát, cơn ngứa ngáy sâu ở trong bụng trở nên rõ ràng hơn. Thuốc kích dục dạng uống cũng có tác dụng, hơn nữa tốc độ rất nhanh.

Đầu óc của Vox bắt đầu mơ tưởng về tình dục một cách không kiểm soát. Anh đung đưa mông về phía trước tưởng tượng, sự trống rỗng nơi lỗ hậu khiến anh siết chặt lại. Thậm chí anh còn nghĩ đến việc Ike đè mình, kéo sợi dây màu đỏ bó chặt bên dưới bỏ vào trong hậu môn, một tay khác mơn trớn phần cơ thể  đang dính thuốc kích dục, cầm côn thịt và xoa bóp cho kích thích, sờ cơ thể và xuất xinh bên trong.... Nhưng giây tiếp theo Vox dừng ngay ý nghĩ đó lại, nhìn về bóng lưng Ike trên cánh cửa đối diện, da thịt mềm mại mẫn cảm dưới thân đột ngột đập thình thịch, phản ứng còn nhanh hơn so với đầu óc.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro