Một câu chuyện hài hước về ngạo kiều vương thụ Biện Bạch Hiền và phúc hắc vương công Phác Xán Liệt. Ừm... có vài cảnh H nhẹ nhàng, dễ coi. Trong thời gian đọc fic, nếu bn có ngã từ ghế xuống đất hay ném máy tính/ điện thoại xuống đất thì con này hoàn toàn không chịu trách nhiệm. Fic edit đầu tay, mong mn ủng hộ <3Không sao chép dưới mọi hình thức. Iu #Gin…
Thím nào tính cho truyện mị vào list truyện isbc thì bỏ ngay đi nhá! Đó là sự xúc phạm tới tâm huyết của mị! Cả allisa nữa, chế only Bachiisa nhá!các doujin được góp nhặt từ các nguồn khác nhautg không rành tiếng nước ngoài nhiều nên khi dịch chuyện bạn đọc có thể thấy nhiều chỗ không ổn⚠✨ tất cả đều là dịch lậu, nếu bạn thấy khó chịu và yêu cầu xóa bài hãy id cho tôiChào mừng bạn đến với bachiisa ( Tôi nghĩ sẽ có thêm các cp khác ngoài bachiisa)…
Sinh tử văn. Vào một ngày nọ, Jungkook phát hiện mình mang thai cùng với em trai của người yêu cũ.___bắt đầu: 16/8/2021.kết thúc: 18/7/2022.không đồng ý chuyển ver.không mong muốn việc nhắc đến những fic khác trong fic của em.…
Tên gốc: Cung Phi Chính Xác Tư Thế.Thể loại: Xuyên qua, Cung đấu, Tình cảm, Ngọt Sủng. [188 Chương & 18 Phiên ngoại]Edit: Team Lãnh Cung.Người phụ trách: Tiên Thái phi & Mai Thái phi. *VĂN ÁN*Một câu giới thiệu tóm tắt: Quý nữ thế gia xuyên qua sống một cuộc sống thanh nhàn trong hậu cung.Hoàng đế: Nếu Hoa Phi là Hoàng hậu, kiếp này của trẫm quả thật không sai lầm.Hoàng hậu: Hoa Phi không phải là mối uy hiếp, Thục phi mới chính là cây đại thụ trong cung.Thục phi: Hoa Phi muội muội mọi thứ đều vô cùng tốt, chỉ là, mệnh không tốt.Trịnh Phi: Xem ra bổn cung không giết chết những tiểu tiện nhân tìm đường chết kia là không được mà! Hoa Phi muội muội, ngươi đừng ngăn ta!Ninh Quý tần: Hoa Phi tỷ tỷ nếu không có con, có thể chúng ta sẽ là tỷ muội tốt.Hoa Thường: ...---------------------------------------#huequanghau: Một bộ truyện hay, mô tuýp lạ và khác hoàn toàn với các bộ truyện trước của nhà mình. Tác giả viết theo lối chính kịch nên rất chỉn chu về mặt nội dung và logic.Lịch up: 21-23h vào tất cả các ngày trong tuần.…
Tác giả: Tiểu Yêu Mô ThứcTình trạng: bản gốc hoàn, 167 chươngNguồn: wikidichEditor: CutimapGhi chú: tựa đề tới chương 91 là mình tự đặt Ngày mở hố: 14/9/2020Ngày lấp hố: 31/3/2021===Xuyên đến trước mạt thế, làm sao bây giờ?Thích Thất: ╭(°A°')╮Xuyên thành tình nhân mà nam chủ muốn lập tức vứt bỏ, làm sao bây giờ?Thích Thất: ╭(°A°')╮Mạt thế đến, không vật tư, không không gian, làm sao bây giờ?Thích Thất: ╭(°A°')╮Từ từ! Không vật tư, không không gian, nam chủ có thật nhiều nha!!Liếc mắt một cái nhìn nam chủ thảnh thơi ngồi trên đỉnh chóp của chuỗi đại siêu thị, Thích Thất chân chó tiến về phía trước: Ha hả, nếu không ta trước vẫn nên chắp vá đi...Sau đó, Thích Thất hơi hơi tròn miệng, trộm liếc nhìn nam chủ kế bên, không nghe nói ở mạt thế còn có người sống trong lâu đài nha, cái đùi cô ôm rốt cuộc là vĩ đại bao nhiêu...Tóm tắt 1 câu: ở mạt thế ăn ăn uống uống===Cảnh báo:Nữ chính đơn thuần, xuẩn manh, tham ăn, không cường, đúng nghĩa ôm đùi nam chính thật chặt mà sống sót qua mạt thế. Đừng hy vọng thấy được nữ chính đánh thây ma bang bang bang hay kiến tạo đội ngũ diệt thây ma gì nha!VSNam chính phúc hắc, cường đại, có tùy thân không gian, bàn tay vàng lớn nhất ở mạt thế, nhưng mà, chậc chậc, nam chính thật lười biếng.…
Tên: Ác ma, buông tha tôi! Tác giả: MADThể loại: ngôn tình, hiện đại, đô thị, lãng mạn, ngược,...Văn án:Cô mơ màng tỉnh dậy, trong ký ức nhỏ bé của mình cô chỉ biết mình vừa bị ai đó đánh ngất trong trường.Cô đang ở nơi nào?Một nơi xa hoa như này, cổ kính như này, dù không bật đèn nhưng cô vẫn có thể thấy. Vài tia sáng le lói từ ngoài vào cũng đủ biết được đây là phòng ngủ. Nơi đây hẳn là không phải trong thành phố."cạnh"Cô xoay người nhìn ra hướng phát ra tiếng động. Một người thanh niên trẻ tuổi bước vào, khoác lên người bộ vest đen lịch lãm mà sang trọng. Ánh mắt sắt bén đằng sau lớp kính mỏng lóe lên tia quỉ mị. Một giọng nói âm trầm vang lên giữa không gian đêm tĩnh lặng.'Chào mừng em đến với thế giới của tôi'Cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện.😘😘😘…
Nàng, thế kỷ 21 Trung Tây y hai lần thánh thủ, y quan lục quân đặc cấp. Một khi xuyên qua, biến thành Phượng gia dòng chính nữ Phượng Vũ Hoành.Làm sao phụ thân không thân, tổ mẫu không yêu, tỷ muội trong nhà từng cái từng cái tàn nhẫn. Hơn nữa mẫu thân mềm yếu nhiều bệnh, đệ đệ còn nhỏ tuổi, cha nàng tệ hại hơn chống đỡ di nương trong phủ, còn cho nàng đính hôn với một cái Cửu hoàng tử què chân hủy dung mạo?Xuyên qua trọng sinh, không có khả năng nàng lại giống như nguyên chủ chịu cái loại uất ức ấy!Nàng muốn giành, muốn đấu, muốn càng sắc bén độc ác hơn người, đối với kẻ nham hiểm thì lại càng âm hiểm, mặc dù tan xương nát thịt vạn kiếp bất phục, cũng phải bảo vệ người nàng muốn bảo vệ.Bớt phượng hoàng giữa cổ tay mang theo hiệu thuốc tư nhân kiếp trước tới.Nhân sâm trăm năm tính là gì? Nàng vừa ra tay chính là lão sâm ngàn năm đã thành hình người. Uống dược Trung y đắng? Dược Tây y cam đoan ngươi thuốc đến bệnh trừ. Viêm ruột thừa cấp tính muốn đòi mạng? Trực tiếp cắt xuống.Nữ tử yếu đuối mà ai cũng có thể lừa gạt nhanh chóng biến hoá thành bánh bao Đại Thuận triều. Người nhà không yêu không quan hệ, hoàng đế yêu, thái hậu thân, xoay bên người thế tử, hoàng tử là tri kỷ. Nàng kết phường với hoàng đế mở bệnh viện, Trung Tây y kết hợp, thu nạp thiên hạ nhân tâm, nắm tận tiền tài thiên hạ.⚠️Còn Tiếp Phần 2️⃣ Nha!!!Các bạn đọc truyện vui vẻ nha😉…
Thể loại: Hiện đại, hào môn thế gia, quân nhân, thanh mai trúc mã, gương vỡ lại lành, sạch, sủng, HE Độ dài: 93 chươngTưởng Tĩnh Thành yêu thích Ngôn Dụ nhưng lại có người đồn rằng có người vì để theo đuổi Ngôn Dụ mà đã bỏ ra 2 tỷ quá hào phóng. Cũng vì thế mà bạn bè đều khuyên Tưởng Tĩnh Thành thôi đi, dù sao chuyện của hai người các cậu cũng trôi qua lâu như thế rồi, có thể cho người ta cái gì? Anh gạt tàn thuốc, nở nụ cười. Bạn bè mắng anh lớn mặt: Cậu con mẹ nó có thể trị giá 2 tỷ? Cuối cùng chứng minh, anh thật sự trị giá 2 tỷ...***Ngôn Dụ: Anh nói anh thích em, vì sao không đến tìm em.Tưởng Tĩnh Thành: Muốn chứ, sao lại không muốn đi tìm. Một năm viết mười mấy lần báo cáo chuyển ngành. Nhưng mà anh nghĩ, chỉ cần anh canh giữ tốt mảnh đất này, thì có một ngày em sẽ trở về nhà.…