Tập 8 - Thượng

Tập 8. Em không muốn anh thích em vì pheromone của em.

Phòng quan sát:

Oscar: Chào mừng trở lại ~, thành thật mà nói, tôi rất mong chờ ngày hôm nay.

La Ngôn: Em rất tò mò về buổi hẹn hò của Châu Kha Vũ và Bá Viễn, thật kỳ lạ, haha.

Ngô Hải: Tôi thì có chút chờ mong về  buổi hẹn hò của Lâm Mặc và Trương Gia Nguyên, sẽ rất thú vị.

Trương Đằng: Đừng quên là chúng ta cũng có một tam giác lớn, Doãn Hạo Vũ, Lưu Vũ, Châu Kha Vũ, oa, sao lại có nhiều “Vũ” như vậy.

Oscar: Chúng ta hãy cùng chờ xem thử, từ ngày hôm qua chúng ta đã cảm nhận được các cuộc hẹn này là không bình thường.

Camera quay lại biệt thự:

Lâm Mặc gõ cửa gọi Trương Gia Nguyên xuống lầu ăn cơm, Trương Gia Nguyên đi theo phía sau Lâm Mặc, còn chưa xuống cầu thang đã nhìn thấy Doãn Hạo Vũ vẻ mặt lười biếng, ánh mắt trống rỗng nằm trên sofa dưới lầu.

Trương Gia Nguyên thấy thế lập tức dừng bước, kéo tay Lâm Mặc trở lại: “Cậu đi trước đi, tôi không đói.”

Lâm Mặc nhìn xuống dưới lầu, lúc này liền hiểu được sự băn khoăn của Trương Gia Nguyên: “Anh còn muốn trốn cậu ta đến khi nào?! Không phải là còn chưa.... vậy anh làm sao mà cứ phải....”

Cậu dừng lại rồi nói, “Vậy anh đã làm gì với tôi?”

Trương Gia Nguyên vỗ đầu Lâm Mặc một cái: “Cậu không hiểu, đối với Alpha mà nói đây là một sự sỉ nhục rất lớn, cả đời cũng không quên được, hơn nữa cậu ta với cậu và tôi có thể giống nhau sao?! Cậu đi trước đi, tôi quay về phòng nằm nghỉ một chút.”

“Aiza.” Lâm Mặc thở dài, nhưng nhìn thấy bộ dạng của Trương Gia Nguyên đành phải mặc kệ, cậu để cho trương Gia Nguyên trở về phòng, tự mình đi xuống lầu, lại nhìn về phía Doãn Hạo Vũ hai lần, nghĩ thầm phải tìm biện pháp giải quyết chuyện này.

Bá Viễn, Lưu Chương và Cao Khanh Trần ở trong phòng bếp ăn bữa sáng, Lưu Chương đối với chuyện Cao Khanh Trần mời Doãn Hạo Vũ hẹn hò thập phần bất mãn, nhưng nghĩ lại thì mình cũng không có tư cách gì để tức giận, vì thế cố gắng nén một cỗ lửa giận ở trong lòng.

“Em nhất định phải đi sao?” Một lúc lâu, Lưu Chương vẫn lựa chọn hỏi Cao Khanh Trần, thật ra câu anh muốn hỏi nhất chính là vì sao lại hẹn Doãn Hạo Vũ.

“Ừm.” Cao Khanh Trần gật gật đầu, “Có một số chuyện em nghĩ nếu nói ra sẽ tốt hơn.”

“Em cùng cậu ta thì có cái gì để nói chứ?” Lưu Chương theo bản năng thốt ra, tựa hồ còn chưa kịp suy nghĩ, vừa nói ra liền cảm thấy hối hận, “Không phải, anh.... “

Anh suy nghĩ nửa ngày không biết làm thế nào để giải thích, chỉ có thể nói thêm một câu: “Xin lỗi, thái độ của anh không tốt.”

Cao Khanh Trần thấy thế cười nói: “Có một số chuyện cứ giữ mãi ở trong lòng nếu không tìm cơ hội nói ra em sẽ cảm thấy rất khó chịu, anh yên tâm, người cậu ấy thích là Lưu Vũ, em biết.”

“Ừm,” Lưu Chương nhẹ nhàng đáp một tiếng, “Nhưng cậu ta là Enigma.... rất nguy hiểm.”

“Không sao đâu, cậu ấy hẳn là sẽ không đối với em như thế, yên tâm đi.” Cao Khanh Trần cười trả lời anh.

“Mong là vậy....” Lưu Chương nhìn Cao Khanh Trần cười, trong lòng cũng không làm gì được, chỉ đành nói lại một câu: “Vậy em nên cẩn thận một chút.”

“Được.” Cao Khanh Trần đáp, “Kỳ thật em cũng có chút chuyện muốn nói với anh, cảm ơn vì anh đã mời em, đợi đến ngày chúng ta hẹn hò, em sẽ nói với anh, rất mong chờ nha ~”

Cao Khanh Trần vẫn là bộ dáng cười tủm tỉm, nhưng trong lòng Lưu Chương lại càng thấp thỏm, một bên thì lo lắng, một bên thì có chút hưng phấn, chính mình rốt cuộc từ khi nào biến thành dáng vẻ này, anh từ đáy lòng tự trào phúng chính mình.

Lâm Mặc nhìn bầu không khí của hai người này cũng không tiện xen vào, dựa vào bên cạnh Bá Viễn: “Này? Nghe nói anh hẹn Châu Kha Vũ? Có ý gì?”

Bá Viễn nhìn Lâm Mặc, cười nói: “Không có ý gì, chỉ là cậu ấy rất thần bí, tôi cũng chưa nói chuyện nhiều với cậu ấy, muốn tìm hiểu một chút.”

Lâm Mặc nói, “Chỉ có vậy? Anh có hứng thú với cậu ta à? Nhưng hình như cậu ta thích Lưu Vũ.”

Bá Viễn lại cười cười: “Tôi biết, cho nên....” Anh suy nghĩ một chút, trả lời: “Cứ mặc kệ.”

Lúc này, Lưu Vũ và Châu Kha Vũ từ trên lầu đi xuống, chuẩn bị đi ra cửa, hai người đang thương lượng với nhau sẽ đi dạo công viên giải trí. Lưu Vũ mặc một chiếc áo gile kiểu học sinh màu trắng, khuôn mặt trắng nõn mềm mại, bộ dáng rất nhu thuận đáng yêu.

“Hai người đi chơi ở đâu vậy?” Giọng Doãn Hạo Vũ từ sofa ngoài phòng khách truyền tới, “Tôi đi cùng nữa.”

Hắn nói xong liền từ trên sofa đứng lên, một đường mang theo nụ cười tối tăm không rõ, đi đến bên cạnh Lưu Vũ và Châu Kha Vũ.

Lưu Vũ nhìn thấy bầu không khí sắp không ổn, vốn định đi lên hòa giải, còn chưa mở miệng đã nghe Châu Kha Vũ cười nhạt một tiếng: “Sao? Cậu định dùng thân phận là Enigma để ép mọi người làm theo ý mình à?”

Doãn Hạo Vũ nhíu mày cười: “Vậy anh nói xem? Daniel, anh đến chương trình này là vì Lưu Vũ, phải không?”

Thấy Châu Kha Vũ không trả lời, hắn lại nói: “Bất quá, anh nên biết, mọi thứ tôi muốn cuối cùng cũng sẽ là của tôi, tốt nhất anh đừng nhúng tay vào.”

“Đúng, từ nhỏ tới lớn, mọi thứ cậu muốn đều trở thành của cậu, thú cưng cậu thích cuối cùng cũng biến nó trở thành mẫu vật, Omega cậu thích, cậu liền dùng thuốc kích dục, vài ngày cũng không xuống được giường, Beta cậu thích, cậu liền tiêm thuốc kích thích tin tức tố Omega cho hắn để phục vụ cho sở thích của cậu.” Châu Kha Vũ không lạnh không nhạt nói.

Nghe Châu Kha Vũ nói những lời này, đồng tử của Lưu Vũ dần mở lớn, trong lòng vô cùng kinh hãi, anh không biết người thanh niên với đôi mắt yếu ớt và bi thương này, rốt cuộc tại sao lại biến thành như vậy. Lưu Vũ trong lúc nhất thời không biết tâm tình của mình rốt cuộc là như thế nào.

“Cậu quả thật rất lợi hại.” Châu Kha Vũ nói tiếp, “Trong nhà cậu, cậu là người có thiên phú về dược nhất, rất phù hợp với truyền thống của gia đình, nhưng cậu cũng không đạt được thứ mình muốn, phải không? Ví dụ như cậu là con út trong nhà, phía trên còn có một anh trai, một chị gái, mặc dù biết cậu có thể phân hóa thành E, thì cha cậu vẫn thích anh trai của cậu hơn, mà cậu cuối cùng cũng chỉ được chia một ít cổ phần, lại không lấy được quyền thừa kế, bằng không thì tại sao từ khi cậu lên sơ trung, ông ta chỉ cho cậu học ở Trung Quốc mà không đưa cậu qua Mỹ, giống như lưu đày vậy.”

Lời nói của Châu Kha Vũ làm cho Doãn Hạo Vũ cực kỳ tức giận, Châu Kha Vũ rất biết cách nói đúng vào chỗ đau của hắn.

“Anh,” Doãn Hạo Vũ cười chế nhạo, “Anh nói nhiều như vậy, không phải chỉ muốn nói là anh muốn Lưu Vũ sao? Tình nghĩa từ nhỏ cùng nhau lớn lên của hai chúng ta, anh cũng biết rõ, nhưng anh lại không ngại mà nói ra mấy lời đó. Nói về tôi nhiều như thế, còn anh thì sao? Anh ngược lại là con trai độc nhất trong nhà, không phải cũng bị người nhà đuổi ra ngoài đường à?”

Hắn càng nói càng đến gần Châu Kha Vũ: “Bằng không thì tôi cũng cho anh nếm thử tư vị mà Trương Gia Nguyên từng nếm qua đi.” Trong khi nói chuyện, không khí bắt đầu tràn ngập mùi hoa Anh Túc.

Lưu Vũ theo bản năng kéo tay áo Châu Kha Vũ, nói với Doãn Hạo Vũ: “Patrick.... Patrick.... “

Tay Doãn Hạo Vũ còn chưa chạm vào mặt Châu Kha Vũ, đã bị Châu Kha Vũ đánh trở về.

Rất nhanh Doãn Hạo Vũ liền thu lại tin tức tố của mình, hắn chú ý tới sự khác thường của Châu Kha Vũ.

“Anh.... cũng là E?” Doãn Hạo Vũ giật mình, Enigma có thể miễn dịch với pheromone, nhưng hắn vẫn cảm nhận được có áp bách trong pheromone của Châu Kha Vũ, điều này rõ ràng chứng minh Châu Kha Vũ với hắn là cùng cấp bậc.

Lưu Vũ nghe Doãn Hạo Vũ nói cũng ngẩn ra.

Sao lại có thể...... Trong lòng Doãn Hạo Vũ đang cực kỳ hoang mang, Châu Kha Vũ nói: “Enigma có thể miễn dịch với hầu hết các loại pheromone, nhưng không có nghĩa là E không ngửi thấy mùi pheromone, ngược lại nếu E đối mặt với loại pheromone có độ phù hợp cao với mình thì cũng sẽ bị kích thích.”

Cậu tiến đến bên Doãn Hạo Vũ, nói nhỏ vào tai hắn: “Không phải tôi đã từng nói rồi sao? Cậu dù sao vẫn gọi tôi một tiếng “anh”, cho nên tôi sẽ hảo hảo dạy dỗ cậu.” Châu Kha Vũ lui ra vài bước, lại nói: “Tuy rằng E miễn dịch với pheromone, nhưng E không miễn dịch được với pheromone của Sigma, cậu cẩn thận lại đụng phải loài đó.”

“Lưu Vũ, chúng ta đi.” Châu Kha Vũ nói xong, nắm tay Lưu Vũ rời đi, chỉ để lại Doãn Hạo Vũ với ánh mắt hung tợn đang nhìn chằm chằm bóng lưng cậu.

“Kha Vũ.... Em... Thực sự là Enigma?” Lưu Vũ hỏi. Hôm nay Châu Kha Vũ mặc áo len màu nâu, quần jean màu đen, một đôi giày trắng, nhìn rất đơn giản, trên mắt vẫn như thường ngày đeo thêm một cái kính gọng bạc.

Châu Kha Vũ quay đầu lại nói: “Ừm, đúng vậy.” Cậu nhìn Lưu Vũ cười cười, “Sợ sao?”

Lưu Vũ ngẩn ra: “Không, chính là có chút bất ngờ.” Lưu Vũ thật sự rất kinh ngạc, họ đều nói xác suất phân hóa thành Enigma rất thấp, anh tùy tiện tham gia một chương trình vậy mà lại gặp được hai người, thật đúng là nằm mơ cũng không mơ được như thế.

“Anh vốn tưởng rằng những người như Enigma hẳn là....” Con ngươi nhỏ nhắn thông minh của Lưu Vũ đảo đảo, “Không ngờ em lại dễ gần như vậy.”

Châu Kha Vũ nở nụ cười: “Em không phải sinh ra đã là Enigma, lúc trước cũng là một Alpha bình thường thôi.”

Châu Kha Vũ mở cửa xe, ý bảo Lưu Vũ lên xe, cậu lái một chiếc Infiniti FX màu xám.

“Alpha không bình thường!” Lưu Vũ ngồi lên ghế phó lái lẩm bẩm nói.

“Anh biết em phân hóa thành Enigma lúc nào không?”

Lưu Vũ lắc đầu, sau đó nghe Châu Kha Vũ nói: “Một thời gian sau khi anh nhập viện điều trị.”

Lưu Vũ tính toán, gần hai năm,  khi đó Châu Kha Vũ cũng chỉ mới 20 tuổi, so với Doãn Hạo Vũ hiện tại còn nhỏ hơn một tuổi, anh lại quay đầu nhìn chằm chằm Châu Kha Vũ, nghĩ thầm thật sự không phải nhân vật bình thường.

“Đừng nhìn em như vậy, Enigma cũng là con người, cũng không thoát khỏi việc bận lòng vì nguời mình thích, gặp phải thứ mình thích cũng sẽ vui mừng, gặp phải thứ không thích thì sẽ tức giận, đều giống với tất cả mọi người.”

“Em thích....” Lưu Vũ có chút bận tâm, nhớ tới lời lúc nãy Doãn Hạo Vũ nói Châu Kha Vũ vì mình mà tham gia chương trình này, lại nhớ tới chuyện tối hôm đó đi dạo mà cậu ấy đã nói, trong lòng Lưu Vũ cũng đã đoán được đại khái, trong lòng không hiểu sao sinh ra một cỗ vui mừng, nhưng không biết mở miệng như thế nào để hỏi rõ Châu Kha Vũ.

“Sigma mà em nói có phải là có khả năng bị đánh dấu bởi bất kỳ ai không?” Lưu Vũ hỏi.

“Ừm. Trông họ không khác nhiều so với Omega, nhưng có thể bị đánh dấu bởi A, B, và tất nhiên cả E như bọn em, bởi vì cấu tạo đặc biệt nên E miễn nhiễm với hầu hết các pheromone, nhưng vẫn nhạy cảm với pheromone của Sigma.”

Châu Kha Vũ quay đầu nhìn Lưu Vũ nói: “May mắn, anh không phải Sigma.”

Trong lúc nói chuyện họ đã tới công viên giải trí, hai người giống như những đứa nhỏ cùng ngồi vòng quay ngựa gỗ, Châu Kha Vũ lại mua hai cây kem, hai người vừa ăn vừa chơi hết trò này tới trò khác.

Lưu Vũ nghĩ Châu Kha Vũ rất cao lớn, lại là một Enigma, nhưng bây giờ lại giống như một đứa trẻ, thực sự là như cậu ấy nói, cậu ấy bình thường giống như tất cả mọi người? Không, Lưu Vũ nhanh chóng phủ nhận ý kiến này, nhớ lại dáng vẻ sáng nay Châu Kha Vũ và Doãn Hạo Vũ đối đầu với nhau, quả thật là rất khác, có lẽ đây chính là sự tương phản mà Châu Kha Vũ đã nói.

“Châu Kha Vũ, chúng ta đi nhà ma đi.” Lưu Vũ chỉ vào căn nhà phía trước, nói với Châu Kha Vũ.

“Anh thật sự là người nghiện cảm giác mạnh a.” Châu Kha Vũ nhìn Lưu Vũ, cười đến có chút sủng nịch.

Giống như nửa đêm hôm đó, Lưu Vũ vẫn trốn sau lưng Châu Kha Vũ, nửa túm áo, nửa kéo cánh tay cậu đến hết toàn bộ quãng đường.

“Lưu Vũ, em không bị quỷ dọa chết cũng sẽ bị anh dọa chết." Châu Kha Vũ từ nhà ma đi ra nói với anh.

Hai người ăn cơm trưa xong lại chơi mấy trò nữa, sắc trời cũng dần dần tối đi.

“Có muốn ngồi vòng đu quay không? Em nghe nói có thể nhìn thấy cảnh đêm của thành phố.”

“Được.” Lưu Vũ trả lời.

Hai người đi về phía vòng đu quay cách đó không xa.

"Lưu Vũ,” Châu Kha Vũ gọi anh một tiếng, “Anh có tin vào lời em nói không?”

Lưu Vũ quay đầu nhìn cậu, trong mắt đều là nghiêm túc, gật gật đầu: “Anh tin.”

Tự hỏi, rất nhiều ngày nay, lời Châu Kha Vũ nói dường như anh đều tin.

“Anh còn nhớ em đã nói với anh về trạm cứu hộ Omega không?

“Đương nhiên là nhớ.” Nói xong, hai người leo lên đu quay.

“Bởi vì em về nước không lâu đã xem được buổi biểu diễn của anh, cho nên lúc nhìn thấy tin tức của anh liền có chút để ý, đội ngũ y tế của cơ quan bọn em nói trường hợp của anh ngoài thuốc men thì vẫn cần tư vấn tâm lý, khi nào anh nghĩ thông suốt, dần dần giải tỏa được những chuyện đã qua, muốn tiếp nhận Apha một lần nữa, anh có thể thực sự thử với một Alpha khác,  em biết, vấn đề cơ bản của anh là cần thời gian. Vì vậy, họ khuyên anh nên can thiệp tâm lý, trong khi tìm một Alpha đủ phù hợp với pheromone của anh để giúp anh điều trị.”

Châu Kha Vũ dừng một chút, rồi tiếp tục nói: “Đội ngũ y tế nói đã liên lạc với cha mẹ của anh về vấn đề can thiệp tâm lý, nhưng sau đó em nghe họ nói rằng anh từ chối?”

“Ừm.... “ Lưu Vũ hồi tưởng lại quá khứ, khi đó tâm tư đều xám xịt, căn bản không có thái độ nghiêm túc muốn trị bệnh, một mặt không quên được Trương Gia Nguyên, một mặt lại sinh ra kháng cự cực đoan với tính hung hăng của Alpha.

“Khi đó em phụ trách đi tìm Alpha có độ tương thích với pheromone của anh, nhưng pheromone của anh quá đặc biệt, tựa như mùi hỗn hợp hoa Quế và hoa Thương Lan mà em nói ngày hôm qua...”

“Vậy là em đã biết từ trước!” Lưu Vũ bĩu môi nhìn cậu, giọng nói có chút giận dỗi.

“Em chỉ có mẫu chiết xuất...” Châu Kha Vũ giải thích, “Cũng là đêm đó mới ngửi thấy... “

Cậu nhìn Lưu Vũ, nói tiếp: “Thật sự rất khó để tìm được pheromone có độ phù hợp hơn 85% đối với loại pheromone này. Phải mất gần một năm em mới tìm ra, sau đó em cũng trải qua một lần phân hóa... “

“Châu Kha Vũ, em làm những việc này là vì cái gì?” Lưu Vũ nghe xong thật sự không nhịn được cắt ngang lời Châu Kha Vũ, anh ngồi bên cạnh Châu Kha Vũ, ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt cậu.

“Bởi vì... Bởi vì em thích anh.” Châu Kha Vũ nhìn về phía Lưu Vũ, không biết có phải ảo giác hay không, anh luôn cảm thấy đáy mắt cậu ấy luôn có ánh nước long lanh.

Lưu Vũ ngây ngẩn cả người, anh không nghĩ Châu Kha Vũ lại thản nhiên nói ra như vậy.

“Em... Anh... Không, không phải là loại tình yêu của fan đối với người mà mình hâm mộ, phải không?”

Lưu Vũ lơ sợ thăm dò, anh sợ Châu Kha Vũ một giây sau sẽ giải thích với anh rằng cậu là một fanboy, cậu không muốn để cho thần tượng của mình vốn lấp lánh trên sân khấu bị vây trong lồng sắt, cậu cố gắng để giúp thần tượng thoát ra khỏi vực sâu.

Anh thậm chí còn nghĩ giúp Châu Kha Vũ lý do này, nhưng anh nghe thấy Châu Kha Vũ nói: “Không, em chính là thích anh. Nếu anh nói là fan thích thần tượng em cũng không hoàn toàn phủ nhận, nhưng bản thân em biết không chỉ là loại thích đó.”

“Bắt đầu từ khi nào?”

“Cũng không biết là khi nào...., có thể là lúc anh mang theo một cơ thể cùng một tâm hồn đầy tổn thương vẫn tiếp tục đứng trên sân khấu.”

“Những lời này lúc trước sao em không nói?”

“Hmm....” Châu Kha Vũ suy nghĩ một chút, “Không phải là thời điểm tốt, em sợ anh sẽ cảm thấy khó xử, ngay cả chính em cũng sẽ cảm thấy khó xử.”

“Châu Kha Vũ, em nói cho anh biết, em tìm Alpha cho anh lâu như vậy, em có... em đã bao giờ kiểm tra thử sự phù hợp của em đối với anh chưa?”

“Có...” Châu Kha Vũ gật đầu.

“Kết quả...?” Lưu Vũ nín thở, vừa sợ vừa mong chờ kết quả này.

Châu Kha Vũ dừng một chút, cậu xích đến gần Lưu Vũ: “Kết quả này có thể chưa nói cho anh biết không?”

Lưu Vũ nhìn vào đôi mắt lấp lánh như bầu trời đêm đầy ánh sao đó.

“Tại sao?”

“Bởi vì em muốn anh thích em, là thích em, chứ không phải vì pheromone của em. Em không muốn anh đến gần em hay rời bỏ em vì pheromone.”

Cậu nói xong liền cúi xuống hôn lên môi Lưu Vũ, đu quay chậm rãi đi lên điểm cao nhất, cậu giải thích xong những chuyện cũ mà Lưu Vũ tò mò, cũng nói ra nguyện vọng của bản thân mình.

Rất ngọt ngào, lúc này Lưu Vũ không ngửi thấy mùi pheromone, cũng giống như đêm hôm đó anh bảo Châu Kha Vũ ở lại với mình, Châu Kha Vũ cũng đã quản lý pheromone rất tốt.

Alpha thì sao, Enigma không phải cũng rất dịu dàng à?

Bên ngoài pháo hoa bắn ra vang lên một tiếng nổ lớn, Lưu Vũ bị hấp dẫn lực chú ý, theo bản năng quay đầu lại nhìn, lại bị bàn tay của Châu Kha Vũ chặn lại.

“Chuyên tâm một chút.” Cậu nói.

Ánh mắt Lưu Vũ nhìn vào hàng mi dài đang rũ xuống của cậu, sau đó nhắm mắt lại.

Lưu Vũ suýt chút nữa đã bị Châu Kha Vũ làm cho hòa vào vòng đu quay, không phải vì sợ độ cao, không phải vì lên cao mà mất dưỡng khí, mà là bị hôn đến mức thiếu dưỡng khí, quên mất hít thở.

“Nghe nói ngày mai em có hẹn với Bá Viễn?”

“Sao vậy, ghen à?”

Châu Kha Vũ lại dùng ánh mắt vô tội đó nhìn anh.

“Không phải.... Chỉ là tò mò thôi...”

“Vậy không phải anh cũng hẹn Doãn Hạo Vũ sao?” Châu Kha Vũ hỏi ngược lại.

“Ừm...”

Thấy Lưu Vũ không nói tiếp, Châu Kha Vũ nói: “Để em chia sẻ cho anh một chút thông tin.” Có vẻ tâm trạng cậu rất tốt.

“Thông tin gì?”

“Em từng đối chiếu mẫu pheromone của anh với Doãn Hạo Vũ, kết quả vừa vặn là 85%, theo yêu cầu mà nói chính là vừa đạt, nhưng buổi hẹn ngày mai vẫn phải cẩn thận, hiểu không, càng là pheromone phù hợp thì anh càng phải cẩn thận, điều này có nghĩa là... Anh biết điều đó mà.” Cậu dường như không muốn tiếp tục.

Lưu Vũ gật gật đầu, 85%, anh thật sự có duyên với Doãn Hạo Vũ.

“Nếu ngày mai trên người anh mang theo tin tức tố của cậu ta trở về, em sẽ không bỏ qua cho cậu ta.” Châu Kha Vũ nói.

Đây là lần đầu tiên Lưu Vũ nghe được Châu Kha Vũ nói những lời như vậy, tuy rằng cậu ấy cười nhưng Lưu Vũ vẫn nhìn thấy từ trong mắt cậu ấy có vài phần nguy hiểm, đây đại khái chắc là bản năng của E.

“Doãn Hạo Vũ có lẽ không nguy hiểm như em nói. Cậu ấy chỉ là... có chút u ám.”

“Phải không?” Châu Kha Vũ nghiêng đầu nhìn anh, từ chối cho ý kiến.

“Em và cậu ấy quen nhau từ nhỏ, em có biết tại sao cậu ấy lại biến thành như thế này không?”

Lưu Vũ hỏi xong liền cảm giác được rõ ràng không ổn, trong tình huống này, Châu Kha Vũ có thể sẽ tức giận.

“Ừm...Anh nên tự hỏi cậu ta.” Châu Kha Vũ suy nghĩ một lúc, “Nhưng hôm nay có thể đừng nhắc đến cậu ta được không?”

“Được.”

Châu Kha Vũ từ trong túi lấy ra một phong thư đưa cho Lưu Vũ, Lưu Vũ nhìn phong thư này vừa cảm thấy có chút quen mắt liền nghe Châu Kha Vũ nói: “Đây là nhiệm vụ lần trước nói ra lời thật lòng, em đã viết cho anh, nhưng lúc đó em không đưa, hiện tại giao cho anh. Em hy vọng anh đợi cho đến khi... anh cảm thấy thoải mái thì hẵng mở nó ra, được chứ?”

Tuy rằng Châu Kha Vũ nói có chút phiến diện, nhưng Lưu Vũ trong nháy mắt hiểu được ý tứ của cậu, anh nhận lấy phong thư, trịnh trọng cho nó vào trong túi.

Phòng quan sát:

Ngô Hải: Ah Ah Ahhhh, tôi không ngờ cặp đôi này lại ngọt ngào như thế!

Oscar: Không ngờ Châu Kha Vũ lại đột nhiên lợi hại như vậy.

La Ngôn: Áp lực cho Doãn Hạo Vũ lắm đây, hai người này cạnh tranh sẽ khá khốc liệt.

Trương Đằng: Thật sự là quá ngọt rồi, mọi người nói xem Lưu Vũ sẽ chọn ai?

Oscar: Làm sao có thể nói chính xác được, bây giờ là hai Enigma rất mạnh mẽ, Tiểu Hải, nếu là cậu, cậu sẽ chọn ai?

Ngô Hải: Hahahaha, tôi không chọn được.

La Ngôn: Anh Hải nói, trẻ con mới chọn, người lớn chọn cả hai (cười)

Ngô Hải: Xin đừng nói hết sự thật ra như thế!!

Oscar: Chuyện này chắc là vẫn phải chờ đợi, có vẻ chúng ta sẽ không thấy ngay được sự lựa chọn của Lưu Vũ đâu.

------
Mọi người đoán thử xem trong số các Omega ở đây, ai là Sigma?

Mấy bà đọc bản raw rồi thì hông được leak đâu nha =))))

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro