Chương 3
"Paipai." Bá Viễn quay trở lại mang theo hộp y tế.
"Doãn Hạo Vũ vẫn đứng ngốc ở chỗ cũ, quay đầu lại thấy Bá Viễn đang gọi mình, "Anh Viễn, sao vậy ạ?"
Bá Viễn có chút xấu hổ, chỉ về hướng tầng hầm, "Tiểu Cửu hình như có chút bài xích anh. Santa lúc nãy có nói là hai mùi Alpha trộn lẫn sẽ làm cho Omega căng thẳng. Tiểu Cửu vừa rồi xem như là bị em đánh dấu rồi, nên là..."
Bá Viễn chưa kịp nói xong thì Doãn Hạo Vũ đã cầm lấy hộp y tế trên tay anh rồi chạy xuống tầng dưới.
"Được rồi." Bá Viễn gật đầu, lấy điện thoại ra bắt đầu nhắn tin vào trong nhóm.
12:30 sáng.
Tòa B lúc này có 6 người đang ngồi xung quanh phòng khách, trừ Trương Gia Nguyên và Châu Kha Vũ ngồi gần nhau thì mọi người đều đang giữ khoảng cách với đồng đội một chút.
Phòng đôi tòa A có Lâm Mặc đang yếu ớt dựa vào Lưu Vũ, còn Lưu Vũ thì đang chuẩn bị để video call với tất cả.
Cao Khanh Trần được Doãn Hạo Vũ ôm trong tay ở dưới phòng của y. Cổ được băng bó qua loa, vẫn còn thấy máu chảy ở sau gáy. Mí mắt y cụp xuống, có vẻ buồn ngủ.
Rikimaru thì đang kiểm tra tất cả các thông tin chính thức về ABO ở trong khách sạn.
Bốn màn hình nhốn nháo hiện lên, Lưu Vũ nhìn thấy trạng thái của Cao Khanh Trần liền hít một hơi thật sâu.
Lưu Vũ: "Công ty vẫn chưa có thông báo gì, em đoán là họ vẫn chưa biết phải giải quyết như thế nào. Nên là, bây giờ hãy chia lại phòng kí túc xá đi. Tòa A có 4 phòng đơn và 1 phòng đôi, tổng cộng 6 người ở bên này, vừa đủ với số người đang ở bên tòa B lúc này."
"Nhưng mà em, Tiểu Cửu với Riki đang ở tòa A, giờ lại đổi sang tòa B thì có nhiều đồ phải chuyển đi lắm đấy." Bá Viễn nói thêm. "Thật ra, anh thấy chỉ cần đưa Lâm Mặc sang đó, còn Santa, AK và Kha Vũ qua bên này cũng được."
"Đúng đó, phòng em lớn nhất, ở hai người cũng được ạ." Trương Gia Nguyên lên tiếng.
"Không được." Lưu Vũ lắc đầu. "Kha Vũ và Gia Nguyên chưa biết sẽ phân hóa như thế nào nên không chắc là có thể ở chung với nhau được. Anh nhớ là, pheromone giữa hai người sẽ bài trừ lẫn nhau đấy."
Bá Viễn liếc sang những người đồng đội đã không còn ngồi một cách thân thiết với nhau được nữa, gật đầu nói: "Tiểu Vũ nói tiếp đi em."
"Bây giờ, cách tốt nhất em nghĩ ra được là em và Gia Nguyên sẽ đổi với nhau. AK với Santa thì không cần đổi, thay vào đó thì Mika và anh Viễn sẽ dọn qua đây."
"Anh sẽ ở tầng một tòa B." Riki nhìn điện thoại. "Tầng một sẽ tiếp xúc với nhiều loại pheromone mà anh thì lại không bị ảnh hưởng nên cứ để anh ở đó đi. Ba ngày nữa kết thúc cách ly rồi, anh sẽ về sớm thôi."
"Vậy thì để em chuyển đồ của anh sang tòa B trước." Lưu Vũ liếc mắt sang Doãn Hạo Vũ và Cao Khanh Trần, nhức đầu nói: "Bây giờ còn Tiểu Cửu và Paipai.."
"Để hai đứa ở phòng của Gia Nguyên trước đi." Riki nói. "Bây giờ tách ra cũng khó lắm, Tiểu Cửu bị phụ thuộc vào tin tức tố của Paipai rồi."
"Đó là cách duy nhất rồi." Bá Viễn vỗ tay, dời mắt sang năm người còn lại. "Được rồi, hiện tại thì sắp xếp là như vậy. Mấy đứa về phòng nghỉ ngơi trước đi."
"Hôm nay cứ để Lâm Mặc ở đây với em. Kha Vũ, em ngủ ở phòng Lâm Mặc trước đi. Còn Paipai, em chăm sóc Tiểu Cửu nhé. Còn những người khác thì về phòng, sáng mai dậy rồi sẽ dọn dẹp sau."
Lưu Vũ nghĩ một lát rồi nói thêm: "Mọi người nên về xem thêm cách kiềm chế pheromone lại đi nhé. Xong rồi, kết thúc cuộc họp!"
Tắt video call đi, Lưu Vũ bực bội đưa tay chạm tới chỗ nóng hổi sau gáy. Vừa chạm vào toàn thân đã nổi hết cả gai ốc.
"Lưu Vũ, anh có sao không?" Lưu Vũ run rẩy làm đầu của Lâm Mặc trượt xuống khỏi vai cậu.
"Anh không sao." Lưu Vũ đỏ mắt, nhịn không được thở dài. "Làm sao anh lại có thể trở thành Omega được chứ?"
Lâm Mặc bị phản ứng của Lưu Vũ dọa sợ, ôm lấy vai Lưu Vũ: "Không sao đâu Lưu Vũ, không sao hết. Không phải là anh còn em và Tiểu Cửu bên cạnh sao? Anh ấy bây giờ còn tệ hơn cả chúng ta..."
"Hừ..." Lưu Vũ không khỏi ho khan, "Tại sao lại vậy chứ? Tại sao lại là chúng ta?"
Lâm Mặc rốt cuộc cũng không kiềm được nước mắt, "Đúng đó! Ba người chúng ta chỉ vì vóc dáng ốm yếu mà lại phân hóa thành Omega. Anh nghĩ thử xem, sau này chúng ta sẽ làm gì, Tiểu Cửu sẽ thế nào..."
"Nhìn anh này." Lưu Vũ ôm lấy Lâm Mặc. "Alpha không có gì tốt cả. Chúng ta có là Omega cũng không vấn đề gì. Nhưng mà hai người họ xem như là đã đánh dấu nhau rồi, không thể để chúng ta làm họ bị ảnh hưởng được."
"Vâng." Lâm Mặc cầm lấy hai tờ khăn giấy, chia cho Lưu Vũ một tờ. "Anh lau đi, nếu không lát nữa chúng ta đi xuống đó vô tình gặp Santa với AK thì xấu hổ chết mất."
May mắn thay, cả hai không gặp phải Santa hay là AK, dường như hai người bọn họ còn bàn luận gì đó ở tòa B, không vội về phòng.
"Trời mẹ ơi cái gì đây..." Lâm Mặc nhìn lổ thủng lớn trên cửa phòng Cao Khanh Trần, vươn tay kéo nắm tay cửa đang rung rinh, "Cái này..."
"Anh Lâm Mặc ạ?" Giọng của Doãn Hạo Vũ vang lên. "Hai anh cứ trực tiếp vào đi, không sao đâu ạ."
Sau đó Lưu Vũ cùng Lâm Mặc đẩy cửa vào.
Trong phòng, mùi tin tức tố dâu tây hòa cùng trà đen, còn có mùi máu tanh bốc lên. Cao Khanh Trần đang nằm an ổn ở trên giường, cái gáy quấn băng trắng lòi ra khỏi chăn bông.
"Em ra ngoài trước..." Doãn Hạo Vũ nhét Cao Khanh Trần vào lại chăn bông. "Hai anh, nếu tiện, có thể băng thêm cho Tiểu Cửu được không ạ? Em quấn băng không ổn lắm..."
"Được rồi, lát nữa anh ấy ổn thì anh sẽ băng lại cho." Lưu Vũ gật đầu.
"Doãn Hạo Vũ chỉ về phía hộp y tế trên bàn, "Mọi thứ ở đó ạ."
"Được rồi, em qua tòa B xem thử sao mấy người bọn họ lại chưa về đi. Lúc nào quay lại thì nhắn Wechat cho anh biết, anh và Lưu Vũ sẽ về phòng."
"Em hiểu rồi, cảm ơn hai anh nha."
Nhìn Doãn Hạo Vũ lên cầu thang, Lâm Mặc mới quay trở lại. "Tiểu Cửu thế nào rồi anh?"
Lưu Vũ nắm lấy tay Cao Khanh Trần, lắc đầu.
"Anh muốn đi Tử Cấm Thành, nhưng không được nữa rồi." Cao Khanh Trần nghe thấy giọng nói của Lâm Mặc liền nói ra một câu. Giọng y khàn khàn, Lưu Vũ một bên vội vàng đưa qua một cốc nước ấm.
"Anh uống chút nước đi, Tiểu Cửu."
"Cổ anh đau quá, Lưu Vũ ơi." Cao Khanh Trần vùi mặt vào gối, không dám ngẩng lên. "Tử Cấm Thành năm nay không có tuyết sao?"
"Đợi lát nữa em xem tình hình cụ thể rồi nói cho anh." Lâm Mặc cởi dép ra, leo lên giường rồi ngồi xuống bên cạnh Cao Khanh Trần, ôm lấy y. "Được chứ? Đi chung với Lưu Vũ nữa, được không?"
"Ừm." Lưu Vũ cũng leo lên giường. "Đêm nay ba người chúng ta ngủ chung đi, được không? Em gửi tin nhắn cho Pai bảo em ấy về phòng mình đi."
"Được." Cao Khanh Trần cử động, đưa tay lên dụi mắt. "Anh muốn ở chung với hai đứa."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro