Phiên ngoại dài kỳ : Trang Chu Mộng Điệp, Điệp Mộng Trang Chu ( end )

Trong giọng nói muốn bao nhiêu ủy khuất có bấy nhiêu. Nếu không phải nhân thiết không cho phép, có lẽ Sesshomaru đã cười ra cũng nên. Inuyasha làm sao không biết trong đầu hắn nghĩ cái gì, nhưng mà ủy khuất vì cô độc suốt thời gian vừa qua ngay khi nhận rõ người này đã ào ào dâng lên, khiên khóe mắt thiếu niên theo đó trở nên hồng hồng. Inuyasha dùng lực ôm lấy thắt lưng kiên cường hữu lực của Sesshomaru, vùi đầu vào nhung đuôi mềm mại ấm áp trên vai người nọ.

Cuối cùng ngươi cũng tới.

Không phải chỉ mình ta cô độc ở thế giới này.

Sesshomaru.

Giữa lúc hai vị nhân vật chính "cửu biệt thắng tân hôn", những người khác cuối cùng cũng đã tìm về quai hàm của mình. Hai mắt 'Inuyasha' không ngừng chạy qua lại giữa hai Sesshomaru, há miệng một hồi, vẫn là không nói ra được nửa chữ. Hắn sực nhớ đến Kikyo vừa mới còn ở nơi này, nhưng quay ra chỗ vu nữ vừa đứng đã không còn bóng người, hiển nhiên người đã đi từ lâu.

Chuyện ngày hôm nay so với khi bọn họ nhìn thấy Inuyasha còn muốn chấn động rất nhiều.

Chuyện đến nước này, đánh tiếp là không thể nào. 'Sesshomaru' thu lại Nanh Quỷ, đôi mắt lạnh nhạt rơi trên cánh tay trái của Sesshomaru, hơn nữa còn dừng lại rất lâu. Sesshomaru hiển nhiên cũng phát hiện ra tầm măt scuar hắn, ánh mắt lạnh quả thật muốn ngưng kết hàn băng.

Yêu khí chạm khẽ giao phong, rất nhanh thu về. Chỉ một lần thử 'Sesshomaru' đã có thể xác định, một cái khác 'mình' so với mình cường đại hơn rất nhiều. Hắn rũ mi không nói, lẳng lặng quay lưng rời đi, vô thanh vô tức cũng như lúc đến.

Trận chiến hôm nay, coi như vô tật mà chết.

---------------------------------------------------------------------

Tam quan của 'Inuyasha' lại một lần nữa bị xoát lại.

Sau khi phát hiện quan hệ của hai vị khách ngoại lai này.

Tối hôm nay, đoàn người như thường lệ đóng quân dã ngoại, chỉ khác một điều, hôm nay quang hoàn tình ái quả thật lóe mù mắt hợp kim cẩu độc thân. Trang trọng hơn, trong đoàn toàn bộ đều là cẩu độc thân.

" Hai người thật sự đến từ thế giới khác sao ?" Kagome cảm thấy có chút khó tin, rồi lại cảm thấy đương nhiên. Chính nàng có thể từ thế giới hiện đại xuyên đến Chiến quốc, hai người này hoàn toàn có thể từ một thế giới khác đến thế giới này, chẳng qua so với tiền sử của Kagome thì huyền huyễn hơn một chút.

Nhất là khi biết đến hai vị này đã là phu phu, ánh mắt mọi người nhìn 'Inuyasha' càng phát ra không đúng.

Có khi nào. . . .

Thần kinh của 'Inuyasha' có điểm thô, hiển nhiên không thể hiểu được ánh mắt bắn lại đây từ bốn phía. Tuy hắn đối với một thế giới khác 'mình' cung Sesshomaru có loại quan hệ này thực bất khả tư nghị, nhưng là hắn chưa bao giờ nghĩ chính hắn cùng 'Sesshomaru' sẽ có loại quan hệ này. Kagome lúc này càng thêm tuyệt vọng. Phòng cháy phòng trộm phòng Kikyo liền đủ lắm rồi, cư nhiên bây giờ còn muốn phòng nam nhân ?

Chúng ta vì Higurashi tiểu thư bi ai một chút.

Inuyasha đổi tay cầm thỏ nướng, liếc mắt nhìn ái nhân bên cạnh : " Lúc mới tới thế giới này, ta cũng cảm thấy khó có thể tin được, nhưng sự thật luôn bày ra trước mắt. Nếu không có sama, có lẽ chúng ta cũng sẽ đi đến trạng thái như các ngươi hiện tại. "

Chiến đấu, thù địch, huynh đệ . . . .chỉ là không có tầng quan hệ gọi "ái nhân" này.

" Ngươi vẫn luôn miệng nhắc đến 'sama', người đó thực lợi hại sao ?" 'Inuyasha'hiếu kỳ không thôi. Đối phương phải cường đại như thế nào, mới có thể khiến hai người vốn là tử địch đi đến tầng quan hệ này ?

Nhắc đến mỗ gia trưởng, Sesshomaru thực không tự nhiên, tuy nói những người khác nhìn không ra, Inuyasha vẫn nhận rất rõ. Nghĩ đến những việc đã từng trải qua, Inuyasha cũng không khỏi co rút khóe miệng, không tình nguyện nói : " Đúng vậy. Thực cường đại, thực giảo hoạt, cũng . . . . thực xinh đẹp. "

Mọi người không khỏi vểnh tai. Cư nhiên có thể khiến đầu gỗ Inuyasha khen xinh đẹp ?

Nói đến càng tò mò, đáng tiếc có lẽ bọn họ không bao giờ có cơ hội gặp gỡ. Inuyasha nhún vai, không để tâm nói : " Ta biết các ngươi rất hiếu kỳ nhưng trên người ta cũng không có tranh ảnh gì. Nếu thật sự có cơ hội quay lại thế giới này, có lẽ lần sau ta sẽ rủ sama đi cùng ?"

Mọi người hiển nhiên cũng tiếc nuối không thôi. Sesshomaru thoáng liếc mắt nhìn bọn họ, đột nhiên mở miệng : " Thật muốn nhìn ?"

Không hiểu sao lại có mùi nguy hiểm trong này.

Sesshomaru mở miệng khiến mọi người thực bất ngờ, nhưng kèm theo đó là tò mò viết rõ trên mặt. Inuyasha khó hiểu quay lại nhìn hắn : " Có cách sao ? Chẳng lẽ ngươi định chờ chúng ta quay về lại đem sama kéo sang đây ?"

Chuyện này không quá giống tính tình lười biếng của Sesshomaru chút nào.

" Đương nhiên không phải. " Sáng mai bọn họ lập tức trở về, về rồi đương nhiên sẽ không quay lại, rất phiền phức. Chỉ thấy Sesshomaru từ trong cổ áo lấy ra viên ngọc của mình, chỉ khác ở chỗ của Inuyasha lúc sáng lúc tối, của hắn thì vẫn luôn sáng bóng lộng lẫy.

Sau đó, Sát điện hạ trước mắt bọn họ làm 'ảo thuật', lấy ra một cuốn album cao đến nửa người.

Những người khác : . . . .

Họa phong có điểm không đúng a suất !!

" Cái này ngươi cũng tùy thân mang theo ?" Inuyasha run rẩy khóe miệng, Sesshomaru lập tức lườm hắn : " Là Harutora muốn bỏ vào. "

Inuyasha thông minh ngậm miệng, cầm lấy quyển album to khủng bố lật lật vài cái. Đây là ảnh kỳ niệm của đại gia đình bọn họ, hầu như cứ vài ngày sẽ lại có thêm một tấm trong này. Mikazuki ở trong album thiết lập không gian trận pháp, vì vậy số lượng trang ảnh bên trong là nhiều không kế xiết. Inuyasha đắn đó hảo một hồi, cuối cùng dừng lại ở một trang : " Đây. "

Mọi người chụm đầu vào một hồi, lập tức vang lên vô số tiếng hấp khí. Miroku càng trực tiếp hơn, thiếu chút nữa đã thành công thuận luôn tấm ảnh mà Inuyasha đưa ra.

Thiếu niên chọn là một bức ảnh đơn của Mikazuki. Trong ảnh là khung cảnh của hoa hải, trước sau trái phải tràn ngập các loại hoa. Mikazuki ngồi trên xích đu, bạch y cổ phục hoa lệ trượt dài trên mặt đất. Mái tóc ngân bạch mọt nửa rủ trước người, một nửa sau trải trên thảm hoa. Mỹ nhân trong ảnh dường như vừa ngoảnh đầu lại, thần thái trong đôi mắt tím biếc có điểm mới lạ lại mơ hồ, ấn ký nơi đuôi mắt càng phát ra diễm lệ. Những người khác nhìn không rời mắt, Inuyasha lại vì bọn họ mà điểm nến. Dù sao số người bị vè ngoài của Mikazuki đánh lạc hướng không phải số ít, lại nói bọn họ hẳn là không có cơ hội chạm mặt, chắc là sẽ không có vấn đề gì.

" Quả thật thiên nhân chi tư a. " Kagome ôm mặt cảm thán, đột nhiên quay ra nhìn Inuyasha : " Có thể để lại một bức này không ?"

Hồng y thiếu niên theo không kịp mạch não của nàng, thần tình hắc tuyến buồn bực hỏi : " Ngươi muốn làm gì ? Thứ này không thuộc về thế giới này, nói không chừng không bao lâu sau sẽ bị ý chí thế giới bài xích mà biến mất. "

Thế nhưng nói đến cuối cùng, Inuyasha mới là người đầu hàng. Nhìn Kagome ôm tấm ảnh, không, gọi là poster cũng không ngoa đi, còn ôm không buông tay, sắc mặt Inuyasha vẫn luôn quỷ dị không ngừng. Trước khi những người khác chà xát tay cũng đến đòi một bức, Inuyasha nhanh tay đem album ném cho Sesshomaru. Thấy album đã bay đến tay Sesshomaru, những người khác liền héo tâm tư, ngoan ngoãn ngồi mắt nhìn Kagome.

" Nói gì thì nói, ta đột nhiên có điểm luyến tiếc để Inuyasha đi a. " Kagome ôm 'poster' thở dài : " Không biết tương lai sẽ khó khăn thế nào, nhưng hiện tại ta có điểm chờ mong ngày mọi thứ trở về đúng quỹ đạo của nó. "

Nếu thế giới kia có một người cường đại như vậy, có thể túm Inuyasha và Sesshomaru dừng chân cạnh nhau, nói vậy 'nàng' ở thế giới kia cũng thực hạnh phúc đi ?

Không ai hỏi Inuyasha chuyện của thế giới kia, bởi vì hoàn toàn không cần thiết. Quỹ đạo của hai thế giới là hai ngã rẽ, cho dù biết 'bản thân' ở thế giới kia sống tốt hay xấu cũng chỉ có thể vui mừng hoặc tiếc nuối, không có gì đáng nói đến. Bọn họ chỉ cần bản thân mình phấn đấu ở thế giới này, để mình không phải tiếc nuối mỗi khi ngẫm lại, như vậy đã là đủ rồi.

Đêm trôi qua rất nhanh, mọi người không ai nhắc thêm về việc chia xa, nhưng ai nấy đều có điểm tiếc nuối nhỏ nhoi. Ngay khi tia sáng đầu tiên của ngày xuất hiện, Sesshomaru đã mở mắt ra. Inuyasha ngồi cạnh cũng bị hắn đánh thức, mịt mờ mở mắt, thấp giọng hỏi : " Muốn đi rồi ?"

Sesshomaru khẽ gật đầu. Hai người bọn họ không gây ra nửa điểm động tĩnh nhanh chóng sửa soạn, chủ yếu còn nhờ Sesshomaru sớm dựng kết giới, mới không đánh thức những người khác. Sesshomaru cầm lấy viên ngọc của Inuyasha, đưa lên cũng viên ngọc của mình. Hai viên ngọc nhịp nhàng hô ứng, một lát sau liền hóa hai thành một. Từ trong nó chiếu ra tử quang, phía cuối tử quang mở ra một thông đạo mờ ảo không ngừng lay động. Inuyasha nhìn thoáng qua những người khác, cuối cùng chỉ thở dài một tiếng, nắm chặt tay Sesshomaru cùng nhảy vào thông đạo.

Lữ trình kỳ lạ này, cuối cùng cũng đến hồi kết thúc.

Chờ mọi người tỉnh dậy không thấy bóng dáng hai người đâu cũng không bất ngờ. Một điều may mắn là bức ảnh Inuyasha để lại không bị thế bài xích, khiến Kagome yêu thích không buông tay. Inuyasha rời đi hoàn toàn đem trận chiến với 'Sesshomaru' ném ở sau đầu, vì vậy không lâu sau đó. s'Sesshomaru' tìm đến lại phát hiện đối thủ đã chạy mất cũng chỉ là rút kiếm cùng 'Inuyasha' đánh một hồi.

Mọi thứ lại quay về quỹ đạo ban đầu, tựa như giữa hai thế giới chưa từng có sự tương giao.

-------------------------------------------------------

Inuyasha mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên giường, Sesshomaru đang ngồi cạnh đọc sách. Trong chớp mắt hắn thậm chí cho rằng hành trình vừa qua của mình chỉ là một giấc mơ, nhưng trực giác lại nhắc nhở hắn, tất cả đều chân chân thật thật, từng sống động tràn ngập sinh cơ. Inuyasha mở mắt một hồi, cuối cùng yên lặng xoa xoa cổ ngồi dậy : " Mọi người đâu jeets rồi ?"

Sesshomaru tạm rời mắt khỏi trang sách, nhàn nhạt nói : " Đã sớm ra ngoài, nghỉ ngơi thêm chút nữa đi. "

Inuyasha đương nhiên không muốn nằm thêm, đứng dậy rửa mặt một phen liền đi ra ban công. Bên ngoài lúc này đã là tịch dương trải rộng, cả bầu trời phủ một tầng kim sắc lộng lẫy, thỉnh thoảng điểm điểm hồng vân trôi nổi bốn phía. Inuyasha thán một hơi khí, khẽ cong khóe môi. Giọt nước chưa kịp khô theo lọn tóc nhỏ bên tai trượt xuống, lóng lánh.

Mặc kệ có phải mộng hay không, ít nhất hiện tại là chân thật.

Thế giới này mới là nơi hắn thuộc về.

Bóng dáng thiếu niên kéo dài dưới nắng chiều, hoàng hôn nhẹ nhàng mở ra vòng tay, ôm ấp sủng nhi của ý chí thế giới.

------The end-----

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro