In your eyes
Dường như tôi đã quên hết rồi, lý do tại sao mình lại bị bỏ lại, bơ vơ trên cõi đời này. Không, tôi chẳng phải kẻ đang kiếm tìm mục đích sống, cũng chẳng phải kẻ muốn tìm chết vì cái buồn tẻ cứ gặm nhấm bản thân từ ngày này qua tháng nọ.
Chỉ là có vẻ tôi đã lỡ quên mất người nào đó quan trọng, người tôi luôn ám ảnh, đau đáu với nỗi đau âm ỉ thấu tận tâm can, mặc dù chưa bao giờ mường tượng rõ được.
Tôi yêu. Nghe kì cục thật, tôi chưa thực tương tác với người trong mộng lần nào, ngay cả khi đắm chìm vào một giấc mơ dài.
Người ta vẫn đứng yên, như ngóng trông điều gì, đưa mắt hướng về phía chân trời xa xăm thi thoảng xuất hiện vài cánh chim phương nam che lấp mặt trời. Đến khi ánh tà dương đã nhuộm đỏ mái tóc dài có phần xanh nhạt của người, đó sẽ là lúc kết thúc... Tỉnh giấc mơ, cũng là tan mối tình.
Nhưng sau đó thì sao? Người sẽ vẫn đứng như vậy, đến khi vẻ tịch mịch của đêm đen buông xuống? Hay sẽ về với hàng vạn ánh sao đêm, với cơn gió mùa hạ, và với ngày người xuất hiện trong đời tôi.
______________________
Em có chờ chi muôn mây mờ thổn thức
Em có chờ chi giữa chạng vạng trăng sao.
Dẫu thế, tôi vẫn sẽ đợi
Bởi lẽ
Tôi yêu em từ thuở ban sơ
Tôi thương em say đắm, đến ngày nhà thờ cất tiếng một tình thương.
Tôi vẫn chờ, ngày hồn đỏ thẫm hơi sương.
Thời gian chẳng nỡ xoá nhoà
Để tôi được ở bên người
Cạnh bên người
Vậy thôi...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro