Chap 7: Hiện thực
Ảo thuật Tsukuyomi của Itachi kết thúc. Anh nhẹ nhàng đặt Izumi xuống sàn nhà lạnh lẽo, để vào tay cô 1 bông hoa trắng. "Bông hoa đó thuần khiết như em vậy...Izumi". Izumi khẽ nói lời cuối cùng thật yếu ớt:"Cảm ơn anh...Itachi" Sau đó cô ra đi thật nhẹ nhàng với 1 nụ cười còn nở trên môi. Tay anh vẫn giữ lấy vai cô, nước mắt ứa ra. "Xin lỗi em và...cảm ơn em...izumi...anh thực sự xin lỗi..." Nói rồi...anh lặng lẽ rời đi...bước vào bóng tối để trở thành gián điệp ngầm cho làng. Trước khi ra khỏi làng...Anh thầm nghĩ: "80 năm trong ảo thuật chỉ kéo dài 1 phút trong đời thực...Mình và em ấy đã trải qua khoảng thời gian đẹp đẽ đó...đáng tiếc chỉ là trong mơ..." Anh ngoái lại nhìn lần cuối...nước mắt lại rơi. Gia đình...người yêu, tất cả anh đã giết chỉ chừa lại 1 mình em trai là Sasuke, anh mong thằng bé sẽ sống thật tốt cho làng rồi 1 ngày nào đó quay lại giết anh để trở thành anh hùng của Konoha. Anh bỏ đi, bước vào con đường bảo vệ làng trong bóng tối...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro