19. (H) End
Ba năm sau ngày ngài Norwell cùng vợ tạ thế là ngày chủ nhân trẻ của nhà Norwell, ngài Ithaqua chính thức rước vào nhà phu nhân của ngài, Natalia. Đám cưới của hai người diễn ra rất kín đáo và chỉ có một số ít khách mời thân thiết nên chẳng mấy ai được biết khuôn mặt của phu nhân, nhưng mọi người ở thị trấn Norwell đều biết rằng ngài Ithaqua rất yêu vợ mình, mỗi lần đi đâu cũng đều thấy ngài ấy dẫn vợ mình theo cùng và cả hai cũng rất thân mật ân ái với nhau.
Minerva, lúc này đã là thị trưởng của thị trấn Snowy thường xuyên đi đến thăm người con trai nuôi của mình và cô con dâu, nói đúng ra là chàng con dâu nuôi của mình, nàng nhìn Nathaniel và Ithaqua đang ngồi cạnh nhau, trên tay cả hai còn đeo nhẫn gia chủ và chủ mẫu thì không biết nên nói gì mà chỉ biết báo cáo về tình hình của thị trấn Snowy lẫn nói về sức khỏe của vợ chồng Gill với Annie. Gil và Annie đều đã có con, hai người bọn họ hiện tại đang là quản lý của các nông trại và nhà dệt, quán rượu là nơi bắt đầu mọi thứ cũng đã được cải tạo và mở rộng thành khách sạn to nhất thị trấn. Nathaniel mỉm cười nhẹ nhàng rồi hỏi Minerva.
"Còn mẹ thì sao ạ, mẹ dạo này có khỏe không?"
Từ lúc kết hôn với Ithaqua xong thì Nathaniel cũng gọi Minerva là mẹ, Minerva mỉm cười đáp rằng mình rất khỏe thì Nathaniel lại nói.
"Để sắp tới con sẽ để người đến chăm sóc mẹ, mẹ cũng hay làm việc đến khuya lắm nên con sợ là dễ bị đột quỵ."
Minerva và Ithaqua năm xưa đều không dám nói sự thật cho Nathaniel biết nên đến tận giờ cậu vẫn nghĩ rằng cha mẹ mình qua đời là vì đột quỵ, Ithaqua vòng tay ôm Nathaniel rồi nói.
"Em sẽ cử người đi, anh đừng tự gượng ép mình quá."
Nói xong, câu chuyện của cả ba lại rẽ sang hướng khác và đã bị cắt ngang khi Ithaqua phải rời đi để làm việc và cả Minerva cũng phải vội trở về thị trấn Snowy để giám sát quá trình xây dựng lớp học. Nhờ có Nathaniel và Ithaqua, cơ sở hạ tầng ở Snowy đã được khắc phục, trường lớp, nhà thờ và nhiều thứ khác đã được dựng lên khiến rất nhiều khách du lịch và thương buông ghé thăm. Ngoài ra, vì thị trấn Snowy đã được mua lại gần như toàn bộ nhờ tài sản của Nathaniel nên Ithaqua đã quyết định đây sẽ là lãnh thổ của riêng cậu nhưng Nathaniel đã từ chối và mong rằng những người dân ở thị trấn Snowy sẽ có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Nhưng có hai thứ mà Nathaniel và cả Ithaqua đều nhất trí mua lại để làm đất tư nhân là khu rừng và cả ngôi nhà gỗ mà Nathaniel sống năm xưa, cả Annie và Gill đều cười khì khì khi nhắc đến nơi này đã nói cho cả trấn biết rằng khu rừng và nhà gỗ chính là nơi gặp nhau lần đầu của vợ chồng nhà Norwell khiến nơi đây sau này đã trở thành nơi cần đến để cầu duyên phận và sự thủy chung.
Nhưng còn hiện tại, sau khi Ithaqua và Minerva rời đi thì Nathaniel đã đứng lên và đi đến văn phòng làm việc cũ của cha mình, Nathaniel kêu người hầu đứng ở ngoài chờ rồi tự mình bước vào để dọn dẹp và ngắm nhìn những kỷ vật mà cha mình để lại. Khi liếc nhìn qua bàn học cũ và ghế cũ của mình, Nathaniel mỉm cười nhẹ nhàng rồi rời khỏi phòng làm việc.
"Natalia."
Ithaqua đi đến và gọi tên giả của Nathaniel, cậu mỉm cười với hắn rồi hỏi.
"Sao thế?"
Ithaqua ôm Nathaniel, hắn hôn lên môi cậu ngay tức khắc khiến hai người hầu đi sau lưng Nathaniel cúi đầu đầy ngại ngùng, Nathaniel nhíu mày nhìn Ithaqua với vẻ không hài lòng, hắn mỉm cười lơ đãng rồi nói.
"Em đi với anh đi, chúng ta đi công việc xong rồi đi đến tiệm sách mà lần trước em muốn đến nhé."
"Nhưng em còn phải chuẩn bị."
"Không sao, anh nói họ dời lịch rồi."
Ithaqua ôm eo Nathaniel rồi kéo cậu đi cùng mình, hai người hầu đi theo sau cười cười rồi thì thầm.
"Ông chủ thật yêu bà chủ quá, đến cả việc quan trọng cũng phải đưa bà chủ đi theo."
"Ai cũng biết bà chủ của chúng ta rất đẹp mà, sao ông chủ có thể không yêu chứ?"
....
Đêm đến, sau khi dùng xong bữa tối và giải quyết xong công việc thì Ithaqua đi về phòng ngủ của mình với Nathaniel, Nathaniel nhìn Ithaqua đã đi vào thì bước đến và kéo tay hắn đến bên giường, Ithaqua ôm Nathaniel từ phía sau rồi ngửi ngửi cổ cậu một cách mờ ám.
"Vợ ơi, hôm nay anh dễ thương quá."
"Phải không?"
Nathaniel ngượng ngùng hỏi, Ithaqua không trả lời, hắn vân vê tà áo ngủ mỏng tanh trên người Nathaniel rồi cọ xát đũng quần mình với kẽ mông của cậu, Nathaniel rên rỉ, mông cũng vểnh lên để cọ sát rồi bị Ithaqua xoa bóp như đang tán tỉnh.
"Vợ ơi, lúc anh đặt mua đồ này có bị cười không vậy?"
"Ư... Em đừng nói nữa, đặt mua khó lắm."
Đồ ngủ của Nathaniel rất phá cách và phi truyền thống, nó làm từ vải voan và đính thêm ren nữa nên nhìn qua thôi là đã thấy hết thân thể mềm mại lúc nào cũng mọng nước của cậu rồi. Ithaqua càng nhìn càng thấy thích, hắn nâng cao hông của Nathaniel lên, để kẽ mông của cậu cọ xát với đũng quần của mình rồi luồn tay vào vớ mỏng bó sát của cậu.
"Vợ ơi, vợ cho em liếm vợ được không?"
Làm sao Nathaniel có thể từ chối Ithaqua? Cậu ngồi phịch xuống giường, Ithaqua cũng quỳ xuống đất rồi tách chân của Nathaniel ra, bé chim nhỏ của Nathaniel đêm nay bị buộc nơ này, cả bé huyệt nhỏ phía dưới cũng được đút đồ chơi để nới lỏng sẵn luôn, nhìn dâm chết đi được nên gậy thịt của hắn dựng lên rồi. Nathaniel nhìn đũng quần nhô lên của hắn thì đề nghị.
"Anh cũng muốn em thoải mái, em nằm lên giường đi."
Nathaniel nằm trên người của Ithaqua, hắn mê mẩn nhìn cặp đùi đeo vớ mỏng của anh mình rồi liếm môi một cái khi thấy nơi mình yêu thích.
Nhìn chằm chằm vậy giống biến thái ghê, Nathaniel ngượng ngùng nghĩ rồi từ từ hạ thấp người xuống để liếm quy đầu của em mình, cảm giác nhồn nhột quen thuộc truyền từ phía dưới lên trên làm Nathaniel run rẩy, cậu mở miệng ngậm vào một phần gậy thịt rồi càng lúc càng xuống thấp để bú mút trọn vẹn. Ithaqua cũng rùng mình rồi cắn nhẹ hạt le của Nathaniel một cái, đồng thời, hắn cũng rút nhẹ đồ chơi được cắm ở mông của cậu rồi lại đâm vào nhẹ nhàng khiến Nathaniel gần như gục ngã, sau khi cha mẹ mất, Nathaniel và Ithaqua chủ động thủ tang ba năm nên đã ở riêng phòng và không đụng chạm gì đến nhau, sau khi kết hôn cũng thế, vì quá bận bịu và còn nhiều mối lo toan nên cả hai cũng ít khi thân mật với nhau đến mức này, thế nên việc Nathaniel không thể cự lại là điều rất hiển nhiên. Sau khi ráng sức liếm và mút một hồi mà Ithaqua vẫn chưa thấy dấu hiệu bắn ra trong khi bản thân đã lên đỉnh ba lần và suýt bắn ra một lần thì Nathaniel cũng đã mềm người chịu thua, Ithaqua cười khúc khích và ngồi dậy, hắn đặt Nathaniel ngồi vào lòng mình rồi hôn lên cổ cậu.
"Vợ ơi, anh chịu đựng kém quá."
"Không phải ai cũng có sinh lý mạnh như em đâu."
Nathaniel ậm ừ nói xong thì bị Ithaqua tách đùi ra và nâng lên, hắn ta cọ cọ quy đầu lên khe rãnh đã mở ra của Nathaniel rồi hích nhẹ như đang trêu chọc, Nathaniel siết tay hắn rồi hối thúc.
"Đừng đùa nữa, em mau vào đi."
"Được rồi, anh đừng nóng vội mà."
Ithaqua xoa xoa eo anh trai mình một vài lần rồi mới bắt đầu tiến vào, nghe nói không quan hệ sau ba năm thì màn trinh sẽ tự phục hồi lại, không biết anh trai của hắn có giống thế không nhỉ?
"Ư~~~"
Nảy mình lên vì sướng thế này thì có vẻ là không nhỉ? Ithaqua cười khổ, nhưng phải công nhận là anh trai khít quá, kẹp hắn tới mức sắp gãy rồi, Ithaqua thử nắc mấy lần mà thấy Nathaniel vẫn chặt chẽ thì lật cậu quỳ xuống rồi bắt đầu đâm vào sâu hơn. Nathaniel rên rỉ, khuôn mặt đỏ bừng đẫm mồ hôi rất đẹp, Ithaqua rướn lên hôn môi cậu, hai tay cũng liên tục xoa bóp bờ ngực mỏng tanh khiến Nathaniel kẹp càng thêm chặt, Nathaniel nhả lưỡi của Nathaniel rồi rít nhẹ.
"Vợ ơi.... Hiss... Anh thả lỏng một chút đi, chồng anh sắp bị kẹp gãy rồi..."
"Nhưng mà sướng quá, anh không khống chế được..."
Nathaniel rên rỉ rồi lắc nhẹ hông, cố gắng thả lỏng chính mình ra rồi bị Ithaqua thô bạo nắc mấy cái.
"Á...."
Tiếng rên của Nathaniel ngọt lịm làm máu nóng của Ithaqua dồn lên, hắn nắm chặt eo của Nathaniel rồi thúc mạnh liên tục mặc kệ sự chặt chẽ bên trong Nathaniel, dù gì anh trai cũng đã dâm đến mức này thì đau một tí cũng không hề hấn gì.
"Ithaqua.... Sướng... Sướng quá...."
Xem ra tối nay không nghiêm túc là không được rồi, Ithaqua giần giật khóe môi rồi nằm xuống để anh mình tự nhún, Nathaniel ưỡn ngực lên, tay cũng vịn ra sau rồi ra sức nhún lên nhún xuống khiến gậy thịt chôn sâu trong người tiến vào càng lúc càng sâu, Nathaniel dùng tay cởi nơ buộc trên chim nhỏ của mình rồi để mặc cho nó bắn ra.
"Ưm!"
Cả hai cùng hít lên khi Nathaniel lại thít chặt, Ithaqua cũng vô thức bắn ra rồi nghe thấy Nathaniel cười khúc khích như đang trêu chọc.
"Em cứ như trai tân vậy, hậu quả làm việc quá chăm chỉ trong ba năm đó à."
"...."
Nhưng đến lúc sau Nathaniel dường như đã không cười nổi nữa vì Ithaqua bị ghẹo lên đã phát cáu, hắn ta đặt cậu lên mép chăn cộm lên rồi vừa chịch lỗ sau của cậu vừa ép cậu trượt lên trượt xuống mép chăn làm cả hai lỗ trên dưới đều bị kích thích tới mức mất khống chế.
"Á, anh sai rồi Ithaqua, đừng chà nữa mà...."
Nathaniel bật khóc, nhưng Ithaqua mặc kệ, hắn vẫn cứ làm tình một cách thô bạo, vừa làm còn vừa đánh lên mông lại vừa bóp bóp hạt le đỏ bừng.
"Vợ ơi, anh có sướng không, chưa thì để em chà thêm nhé."
"Á, không muốn đâu.... Ithaqua?"
Nhép!
Ithaqua đánh mạnh lên âm hộ nhớp nháp khiến nó lại càng thêm hỗn loạn, Nathaniel bị đánh đau thì òa khóc, cả người cũng giãy dụa lại bị Ithaqua kìm lại để chịch tiếp.
"Vợ mà gọi thẳng tên chồng là hư lắm, phải phạt anh mới được."
Ithaqua ôm Nathaniel đến tủ đồ rồi vừa chịch cậu lại vừa với tay lục lọi để kiếm thứ gì đó, Nathaniel khóc nấc vì sướng nên nào biết là Ithaqua đang định làm gì với mình đâu, Ithaqua sau khi lựa được thứ mình ưng ý thì ôm cậu về lại giường rồi đặt cậu nằm ngửa xuống. Nathaniel được thả ra thì tranh thủ thở dốc để lấy lại hơi, Ithaqua nhếch môi trèo lại lên giường rồi túm chân Nathaniel lại chỗ mình, Nathaniel đờ đẫn nhìn Ithaqua đang cười hết sức vô tội thì thấy sống lưng mình lành lạnh.
"Em... Em muốn làm gì?"
Ithaqua mỉm cười hết sức hiền từ nhưng bàn tay chộp lấy mắt cá chân thì đã nổi gân.
"Vào nhà tắm tôi, em sẽ tắm rửa cho anh thật sạch rồi xử lý anh sau."
Trong lúc đi tắm Nathaniel thấy Ithaqua có ngâm thứ gì giống một sợi chun xung quanh toàn lông bao bọc chuyên dùng để kìm chế việc xuất tinh, cậu nhìn cây gậy đang xìu xuống của Ithaqua một cách nghi ngại rồi thầm nghĩ, chẳng lẽ sau ba năm đã khiến em ấy bị liệt dương rồi? Thật là đáng thương mà. Thế nên, đến tận lúc nhìn thấy Ithaqua đeo nó vào cậu vẫn nhìn hắn đầy thương hại, nhưng khi hắn đè vật cậu ra và tiến vào thì cậu mới tỉnh ngộ và hét toáng lên.
"Cái, cái gì vậy?
Mấy cái lông lông kia theo quy đầu tiến vào đã hơi ngứa rồi nhưng khi Ithaqua dứt ra, lông mềm mềm gãi vào vách thịt làm cậu vừa ngứa vừa sướng, Ithaqua giữ vòng eo đang vùng thoát ra của anh mình rồi mỉm cười.
"Vợ ơi, anh ngoan ngoãn ngồi yên cho em chịch nhé."
"Không!"
Nhưng đã muộn rồi, Ithaqua nhấc chân Nathaniel lên rồi nắc mạnh, sau đó lại rút ra rồi đâm mạnh vào tiếp làm vòng lông cứ cọ xát vào bên trong tạo nên một nỗi ám ảnh kinh hoàng không sao chịu nổi, Nathaniel khóc nức nở, cậu nhớ đến lý do Ithaqua phạt mình rồi vội bảo.
"Chồng ơi, anh sai rồi, đừng làm nữa mà, anh ngứa với đau quá."
"Nhưng chỉ có lúc làm sai anh mới chịu kêu em là chồng thôi."
Ithaqua bất mãn nói rồi ngoan cố rúc vào người Nathaniel, tiếp tục tra tấn Nathaniel đến mức cậu phải kêu gào lên vì quá khổ.
"Vợ ơi, anh đừng lo, đồ chơi em giành cho anh nhiều lắm, anh cứ từ từ tận hưởng nhé."
....
Sau một đêm cháy bỏng chính là cái lưng đau nhức cùng phần dưới tê dại của Nathaniel, Nathaniel gạt phăng cái tay đang moi tinh dịch ra khỏi âm hộ của mình ra rồi quát lên.
"Ithaqua Norwell, em cút đi cho tôi."
Ithaqua thản nhiên né cái gối bị quăng vào mình đi rồi nhanh tay chộp lấy mông của Nathaniel.
"Vợ ơi, đêm nay em sẽ làm với lỗ sau của anh nên anh hãy chuẩn bị trước đi nhé."
"Này, em có nghe tôi nói gì không vậy."
"Hả, từ nãy giờ anh có nói gì à?"
Bốp!
Những người hầu khi nhìn thấy cặp vợ chồng Norwell thì đều che miệng rồi vội chạy đi, một trong số họ còn thì thầm.
"Nghe nói lúc giặt chăn đệm cho ông bà chủ thì cả nhà giặt đã sốc lắm đấy, toàn dịch trắng thôi, ông chủ đúng là mê bà chủ không lối thoát, đã thế còn khỏe bảo sao bà chủ lại giận."
"Đúng rồi nhỉ, nhìn bà chủ xuống sắc thế kia chắc là do bị ông chủ bào sức rồi, chắc phải kêu nhà bếp tẩm bổ thêm cho bà chủ quá đi."
"Nhưng cứ thế này thì nhà Norwell chẳng mấy chốc sẽ có người thừa kế nhỉ, thật là đáng mong đợi quá đi."
~End~
Vậy là một quyển shortfic nữa đã end rồi, thật hi vọng là trong tương lai, mọi người và Truki sẽ lại có dịp đồng hành cùng nhau trong tác phẩm mới ^^
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro