Chap 12 - Bonus 3

Về việc nuôi mèo con, Hayashi Fuyu đã cân nhắc việc này ngay từ khi 22 tuổi. Trong thời gian học đại học, họ thường cùng nhau nói về cuộc sống tương lai, tưởng tượng rằng sau khi tốt nghiệp sẽ cùng nhau thuê một căn hộ nhỏ ở Tokyo và sẽ chọn một nơi có hoa anh đào nở rộ. Tốt nhất không cần gần trung tâm thành phố quá, vì Harumoto Itsuki thích hơi thở của thiên nhiên. Khi mùa xuân đến, cô sẽ dạy kẻ ngốc đi xe đạp giữa những cánh hoa anh đào rơi, hoặc Harumoto Itsuki có thể ngồi ở ghế sau. Chọn một ngày đẹp trời, chọn ngẫu nhiên một vùng đất chưa được khám phá, rồi đánh dấu dấu ấn của riêng mình trên bản đồ Tokyo nhỏ bé cho đến khi trên mọi con đường đều lưu lại kỷ niệm giữa họ.

Harumoto Itsuki thích mèo con và luôn có vẻ như không cử động được chân khi nhìn thấy mèo con trên đường. Hayashi Fuyu cũng thích, nhưng cô càng thích nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của người yêu khi thấy được sự đáng yêu của mèo con. Nếu mọi việc suôn sẻ, họ sẽ nhận nuôi một chú mèo con vào mùa đông đầu tiên sau khi tốt nghiệp để kỷ niệm ngày sinh nhật của Harumoto Itsuki. Cô đã nghĩ ra một cái tên và nó sẽ được gọi là Tsuki. Cùng Itsuki chỉ có một sự khác biệt về cách phát âm. Sau đó cô chỉ cần gọi một tiếng là thu hút được sự chú ý của hai cái đáng yêu và cô tự hào về sự khéo léo của mình.

Thật đáng tiếc khi họ không thể cùng nhau trải qua mùa đông năm ấy.

Khi gặp lại nhau, Hayashi Fuyu đã cố tình chọn mùa này. Cô nghĩ rằng khoảng thời gian trì trệ kể từ mùa đông năm đó, 5 năm bị đóng băng, cũng là lúc bắt đầu tan băng. Vì thế cô dần dần tan chảy, nhưng không phải vì ngọn lửa báo thù. Khi Harumoto Itsuki nhẹ nhàng bế cô lên và ôm cô vào lòng, thời gian trôi đi không thể kiểm soát.

Có lẽ sẽ tốt hơn nếu biến thành một con mèo con và được cô ấy nuôi dưỡng như thế này. Dù người này rất quyết đoán khi bỏ rơi bạn gái bốn năm của mình nhưng cô vẫn tin rằng Harumoto Itsuki sẽ không tùy ý từ bỏ bất kỳ sinh mệnh nào. Nếu cô ấy bằng lòng đưa cô về nhà thì ngôi nhà này chắc chắn sẽ trở thành lãnh thổ của cô. Thật đáng tiếc khi cô không bao giờ hài lòng với việc chỉ là một phần trong cuộc sống của Harumoto Itsuki. Điều cô muốn luôn là tất cả mọi thứ của Harumoto Itsuki.

Tranh cãi, dối trá và lừa dối đều là những gì Hayashi Fuyu dự đoán. Cuộc sống không có Harumoto Itsuki thật nhàm chán. Cô đã nhìn thấy tình yêu thuần khiết và chân thành nhất của con người, vậy làm sao cô có thể bị lừa dối bởi thạch tín phủ đầy mật ong? không muốn lo lắng về nó nữa. Cuộc sống kiểu này quá mệt mỏi, sự mệt mỏi sẽ khiến cô nhớ đến bạn gái cũ của mình, nếu cô cố tình bỏ qua phần cuối cùng thì khoảng thời gian ở bên Harumoto Itsuki sẽ gần như tràn ngập hạnh phúc. Cuối cùng, tất cả những gì còn lại trong ký ức hỗn loạn là hình ảnh người yêu đang ôm chú mèo con tươi cười. Có lẽ đó là lý do tại sao cô đã biến thành một con mèo con. Tình yêu mà cô đã đánh mất với tư cách là Hayashi Fuyu có thể sẽ được lấy lại bằng cách biến thành một con mèo con.

"Mèo con, xin hãy hứa đừng cướp mất tình yêu của Itsuki với ta. Ta có thể đưa bé về nhà."

Hayashi Fuyu buông túi mua hàng trong tay xuống, dang rộng tay dụ mèo con lại gần, cái đầu đầy lông cọ vào lòng bàn tay cô, ngứa ngáy và ấm áp. Như thể đã nhìn thấy khuôn mặt ngạc nhiên của Harumoto Itsuki, cô cẩn thận bế con mèo lên và ôm nó vào lòng, bất chấp bụi bẩn sẽ làm vấy bẩn cổ áo của cô.

"Meow~"

"Vậy thì ta sẽ coi đó là lời hứa của bé và bé không thể rút lại nó, nếu không bé sẽ không có cá nhỏ để ăn."

Khi Harumoto Itsuki nghe thấy tiếng cửa mở, cô vô thức đi tới đó. Khi nhìn thấy Hayashi Fuyu ôm một con mèo đen nhỏ về sau khi ra ngoài mua sữa, cô không khỏi có chút choáng váng.

"Fuyu, đây là... bản sao của cậu à?"

Tại sao hai Hayashi Fuyu trở về sau một chuyến đi? Harumoto Itsuki thực sự có chút bối rối. Tại sao một số điều siêu nhiên luôn xảy ra trong nhà của họ? Hayashi Fuyu thực sự là một phù thủy phương Đông bí ẩn? Kia chính mình là cái gì? Thần bảo hộ cún con?

Phớt lờ câu hỏi ngu ngốc của người kia, Hayashi Fuyu đặt chú mèo con vào vòng tay của ai đó rồi quay về phòng thay quần áo. Người và mèo đều bối rối như nhau, cứ đứng đó với đôi mắt mở to. Con mèo không hiểu tại sao người đang ôm mình đột nhiên trở nên to lớn hơn, còn con người thì không thể biết được liệu con mèo con có phải là bạn gái của mình hay không.

Khi Hayashi Fuyu thay quần áo xong và đi xuống cầu thang, Harumoto Itsuki vẫn ngây người đứng đó, như thể cô vẫn chưa tỉnh lại sau sự kích thích của hai Hayashi Fuyu.

"Mau lau chân nó đi. Bộ đồ ngủ sẽ bị bẩn, cẩn thận kẻo sofa cũng bị bẩn."

Đột nhiên nhận ra rằng việc dọn dẹp là trách nhiệm của mình, Harumoto Itsuki vội vàng làm ướt chiếc khăn và cố gắng giúp mèo con lau sạch miếng đệm chân màu hồng, nhưng mèo con hoàn toàn từ chối lòng tốt của cô và vùng vẫy điên cuồng trong vòng tay cô, suýt nữa cào xước cằm của cô.

"Fuyu giúp tớ, nó, cậu thật nhanh nhẹn! Tớ không thể giữ được nó!"

"Làm sao một con mèo ngu ngốc như vậy có thể là tớ!"

Thật sự là không chịu nổi, nếu không phủ nhận, có lẽ Harumoto Itsuki sẽ tiếp tục nghĩ như vậy, Hayashi Fuyu tiến lên ngăn cản cuộc đối đầu giữa người và mèo sắp nóng lên. Vừa chạm vào đầu mèo con, cô đã dễ dàng xoa dịu con mèo sắp bùng nổ.

"Thật kỳ lạ, tại sao nó lại trở lên ngoan ngoãn như vậy khi Fuyu đến?"

"Có phải Itsuki đã khiến con mèo sợ hãi?"

"Trước tiên, cậu phải làm cho nó cảm thấy thoải mái. Chỉ sau khi nó quen với mùi hương của cậu thì nó mới có thể tin tưởng cậu."

Hayashi Fuyu ôm mèo con lại và cẩn thận lau sạch bùn trên chân mèo. Con mèo ngoan ngoãn trong vòng tay cô đến mức không còn dấu vết của trận chiến 300 hiệp với Harumoto Itsuki.

"Fuyu, dịu dàng quá."

Liếc nhìn tên ngốc đang cười ngốc nghếch, Hayashi Fuyu không khỏi đỏ mặt.

"Ngay cả khi cậu đột nhiên nói điều này, tớ sẽ không giặt quần áo cho cậu."

Chỉ là giặt đồ thôi, Harumoto Itsuki không quan tâm. Bây giờ cô chỉ muốn chụp ảnh và ghi lại bộ dáng hiện tại của Hayashi Fuyu, lại không nghĩ bởi vì tìm điện thoại di động mà bỏ lỡ ánh mắt tập trung của người yêu vào lúc này. Cô đã nhiều lần nhìn thấy bộ dáng Fuyu yêu và được yêu nhưng đây là lần đầu tiên cảm nhận được sự cụ thể trong tình yêu của cô ấy từ góc nhìn của một người thứ ba. Cô dựa vào ghế sofa và thưởng thức sự dịu dàng của Fuyu khi cô ấy an ủi mèo con. Cứ như thể cô cũng tham gia vào khoảng thời gian mà cô đã bỏ lỡ - khoảng thời gian làm mẹ của Fuyu, cô ấy hẳn là cũng dỗ dành con gái mình một cách dịu dàng như vậy, nhẹ nhàng lan tỏa tình yêu thương của mình.

"Nên đặt tên gì cho nó?"

"Fuyu mang nó về nhà, Fuyu phải chịu trách nhiệm đặt tên cho nó."

Mèo con được tắm rửa cẩn thận rồi rời khỏi cái ôm mềm mại. Nền nhà dưới tấm đệm có chút lạnh lẽo, nhưng lại ấm áp hơn rất nhiều so với mặt đất phủ đầy tuyết trên đường phố. Có rất nhiều thứ mà nó chưa từng thấy trước đây, mèo con quyết định trước tiên tuần tra lãnh thổ của nó.

"Nếu nhặt được vào mùa đông thì hãy gọi là 'mùa đông'. Phát âm bằng tiếng Anh nhé."

"Dễ thương quá, vậy gọi là Winter nhé."

"Winter và Fuyu, trong nhà chúng ta có hai con mèo con."

Con mèo lớn hơn nép vào vòng tay của Harumoto Itsuki, chiếm lại lãnh thổ vừa bị một con mèo khác chiếm giữ. Dù có bị cười nhạo là ghen tị với mèo con cũng không sao cả, dù sau này có bao nhiêu con mèo đi chăng nữa thì Harumoto Itsuki cũng sẽ chỉ yêu mình nhất.

"Meow"

"Cậu thích tớ hay mèo con hơn?"

"Không thể đều thích như nhau sao?"

"Không thể!"

"Tớ thích cậu, tớ thích cậu~ Tớ thích mèo con Fuyu nhất."

Sau khi nghe được câu trả lời mình mong muốn, Hayashi Fuyu yên tâm vùi đầu vào vòng tay người yêu, áp tai vào một bên cổ của Harumoto Itsuki, lặng lẽ lắng nghe nhịp thở đều đặn bên tai cô.

"Fuyu, 'mùa đông' đã đi qua."

Vâng, mùa đông cuối cùng cũng kết thúc.

"Fuyu! Winter xông vào bếp!"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro