[WooHoon] Học Giỏi Để Được Đjt - 1
Author: Luci.
Paring: Choo Young Woo x Ju Ji Hoon
Warnings: sexual fantasy, sản nhũ, bắn nước đái, ooc, rất tục tĩu.
Summary: Mục tiêu: Địt thầy.
Điều kiện: 95 điểm môn Lịch sử.
p.s: Dạo này tui đọc cái series Bulul Giáo Sư của toibingoo_001 thấy phê quá nên đâm ra lười :))))))))
Kiến thức lịch sử là của ChatGPT nha :))))
.o.
Mùa hè ở cái làng này có thể tóm gọn trong ba thứ: tiếng ve sầu kêu rát tai, mùi đất ẩm sau cơn mưa rào, và cái nóng oi ả đủ sức làm chảy nhựa bất cứ thằng con trai tuổi mới lớn nào. Với Choo Young Woo, còn có một thứ thứ tư nữa, một thứ còn nóng hơn cả mặt trời tháng Bảy treo trên đỉnh đầu: cái đít của thầy Ju Ji Hoon - Giáo viên chủ nhiệm của cậu.
Địt mẹ, lại là tiết Lịch sử.
Young Woo chống cằm, mắt lờ đờ nhìn lên bục giảng. Ngoài kia, lúa đang vào mùa, xanh mơn mởn. Gió thổi qua làm cả cánh đồng rì rào như đang tự tình. Còn trong này, giọng thầy Ju đều đều như tiếng kinh cầu hồn, ru một bầy choai choai đang hừng hực nhựa sống vào giấc ngủ trưa. Triều đại Joseon, vua Sejong, vua Taejo... Mấy cái tên lằng nhằng đó có quan trọng đéo gì bằng việc chiều nay đi đá banh hay trèo tường sang vườn nhà lão Kim chôm mấy quả dưa hấu?
Nhưng rồi, tầm mắt của Young Woo trượt khỏi khuôn mặt điển trai nhưng lúc nào cũng nghiêm nghị của thầy Ju, trượt xuống dưới. Và thế giới của cậu bừng sáng như pháo hoa ngày Seollal.
A, cặp mông ấy. Cặp mông thần thánh. Cặp mông cứu rỗi cho cái môn học đáng nguyền rủa này.
Thầy Ju mặc một chiếc quần tây màu be cũ kỹ, loại vải rẻ tiền mà bất cứ ông giáo làng nào cũng có. Nhưng thứ vải vóc tầm thường đó lại đang phải gồng mình vật lộn với một nhiệm vụ bất khả thi: che đậy cặp mông vĩ đại của thầy. Nó to, tròn lẳn và cong vút một cách vô lý. Mỗi lần thầy Ju xoay người viết bảng, cặp mông ấy lại lúc lắc theo một nhịp điệu mê hồn, như hai cái bánh mochi khổng lồ đang mời gọi người ta tới nhào nặn. Lớp vải quần căng ra, hằn lên một đường rãnh sâu hun hút ở giữa, một thung lũng tình yêu mà Choo Young Woo sẵn sàng bán linh hồn cho quỷ dữ chỉ để được một lần vùi cặc vào.
Đám con trai trong lớp, đứa nào cũng thế. Chúng nó không gọi thầy là "thầy Ju" hay "thầy Lịch sử". Chúng nó gọi lén thầy là "thầy Đít Bự". Mỗi giờ giải lao, chúng nó lại túm tụm lại, vừa cười hô hố vừa cá cược xem hôm nay thầy mặc sịp màu gì, hay liệu cái đít ấy rộng bao nhiêu gang tay. Toàn những câu đùa tục tĩu, nhưng thằng nào cũng phải thừa nhận, cặp mông của thầy Ju là một kỳ quan của tạo hóa.
Nhưng Choo Young Woo thì khác. Cậu không chỉ thấy buồn cười. Cậu thấy... thèm.
Trong cái đầu tối thui của Young Woo, những dòng chữ về cải cách nông nghiệp của vua Jeongjo biến thành một kịch bản phim con heo sống động. Thầy Ju không đứng trên bục giảng, mà đang quỳ gối trên sàn, chổng cặp mông căng tròn về phía cậu. Chiếc quần tây bị xé toạc, để lộ ra làn da rám nắng mịn màng. Và cậu, Choo Young Woo, sẽ vỗ bép một cái thật kêu lên một bên mông, nhìn nó run lên như thạch.
"Ưm... Young Woo... trò làm gì vậy?" Giọng thầy sẽ run rẩy, pha lẫn sợ hãi và một chút... chờ mong?
"Làm gì à?" Cậu sẽ cười khẩy. "Tất nhiên là địt thầy rồi."
Rồi nó sẽ tách hai má mông ấy ra, và dùng con cặc nóng rực của tuổi mười bảy để khai phá vùng đất cấm mà chưa ai từng đặt chân tới.
À không, không hẳn.
Cả cái làng này đều biết, thầy Ju Ji Hoon là người song tính. Một giới tính hiếm hoi, nhưng không phải là quái vật. Đơn giản là tạo hóa thích trêu ngươi, nặn ra một thân hình đàn ông cao lớn vạm vỡ, nhưng lại ông trời tặng thêm một bộ ngực nở nang và một cái lồn giữa hai chân. Mẹ kiếp. Nghĩ đến đây thôi là cặc của Young Woo đã rục rịch trong quần.
Cặp vú to như hai trái bưởi lúc nào cũng được giấu sau lớp áo sơ mi rộng thùng thình, nhưng những lúc thầy cúi xuống nhặt viên phấn, Young Woo thề là nó đã thấy hai quả đồi ấy trĩu nặng, làm chùng cả vạt áo. Nhưng cái đít vẫn là chân ái. Một người đàn ông, lại có một cái lồn. Cái ý nghĩ đó khiến Young Woo phát điên. Cái lồn đó hẳn phải khít lắm, và ướt át lắm. Chắc chắn nó sẽ liếm sạch tinh hoa của cái lỗ lồn ấy. Địt thầy từ phía sau, tay bóp lấy cặp vú to, nhìn tấm lưng dài của thầy cong lên vì khoái cảm...
"Choo Young Woo!"
Giọng nói của thầy Ju đột ngột vang lên, sắc như dao, cắt đứt cuộn phim heo nóng bỏng trong đầu cậu.
Young Woo giật bắn mình, đứng phắt dậy, ghế kêu một tiếng két chói tai. Cả lớp quay lại nhìn cậu, vài đứa khúc khích cười.
"D-dạ... có em!"
Thầy Ju khoanh tay trước ngực, đôi mắt sắc lạnh nhìn cậu qua cặp kính gọng mảnh. "Tôi vừa hỏi gì?"
"Dạ... dạ thầy hỏi..." Young Woo lắp bắp. Đầu óc cậu trống rỗng. Mẹ kiếp, vua Sejong hay vua gì cơ? Cậu chỉ nhớ được hình ảnh cái quần màu be đang căng ra và tiếng rên rỉ tưởng tượng của thầy.
Thầy Ju nhíu mày. "Trò lại không tập trung. Trong đầu trò đang nghĩ cái gì vậy hả, Choo Young Woo?"
Đang nghĩ tới việc lột truồng thầy ra rồi địt thầy ngay trên cái bục giảng này.
Tất nhiên cậu không dám nói thế. Cậu chỉ biết cúi gằm mặt, hai tai đỏ bừng. "Em... em xin lỗi thầy."
Thầy Ju thở dài, vẻ thất vọng không thèm che giấu. "Ngồi xuống đi. Tan học ở lại chép phạt cho tôi 20 lần về những đóng góp của vua Sejong. Khi nào xong mới được về."
"Dạ." Young Woo lí nhí, từ từ ngồi xuống trong tiếng cười rúc rích của lũ bạn.
Nhưng ngay cả khi đang xấu hổ muốn độn thổ, mắt Young Woo vẫn không nhịn được mà liếc về phía bục giảng. Thầy Ju đã quay lưng lại, tiếp tục bài giảng của mình.
Và trước mắt cậu, lại là cặp mông căng tròn đang nhẹ nhàng chuyển động theo từng bước chân.
Thôi thì, chép phạt cũng được. Ít ra nó có thêm ít thời gian nữa để ngắm nhìn kỳ quan thứ tám của thế giới. Và để tưởng tượng, một cách chi tiết và bẩn thỉu nhất, về những gì cậu sẽ làm với kỳ quan đó, nếu có một ngày, cậu đủ can đảm.
.o.
Tiếng chuông tan học vang lên như một lệnh ân xá. Lũ học trò ủ rũ nãy giờ bỗng sống lại, lao nhao như ong vỡ tổ, chỉ trong ba nốt nhạc đã dọn sạch sách vở rồi tót ra khỏi lớp, để lại một mình Young Woo ngồi trơ trọi với bản án tử hình mang tên "chép phạt".
Căn phòng học vắng tanh, chỉ còn lại tiếng ve sầu ngoài cửa sổ và tiếng lật sách sột soạt của thầy Ju. Young Woo cắm mặt vào trang giấy, nhưng đầu óc thì đếch thể nào tập trung được. Mùi mồ hôi của cậu quyện với mùi phấn trắng và mùi cơ thể thoang thoảng của người thầy ngồi cách đó vài mét, tạo thành một thứ không khí ngột ngạt và đầy khiêu khích.
"Choo Young Woo, lại đây tôi bảo."
Giọng thầy Ju vang lên, cắt đứt dòng suy nghĩ mông lung của cậu. Young Woo giật mình, vội đứng dậy, lê bước tới bàn giáo viên như một thằng tội đồ sắp bị xử trảm.
Thầy Ju ngả người vào ghế, khoanh tay nhìn cậu học trò cao lêu nghêu trước mặt. Ánh nắng buổi chiều xiên qua cửa sổ, phủ một lớp bụi vàng lên mái tóc và bờ vai của anh. Trông anh lúc này đếch giống một ông thầy làng, mà giống một vị thần đang phán xét linh hồn tội lỗi của cậu thì đúng hơn.
"Em dạo này làm sao thế hả?" Anh bắt đầu bài ca muôn thuở. "Kết quả học tập thì sa sút, trong lớp thì cứ ngẩn ngơ như người mất hồn. Bộ em chán học rồi à?"
Young Woo cúi gằm mặt. "Dạ không ạ..."
Tai cậu ù đi. Mấy lời quở trách của thầy Ju bắt đầu biến dạng. Chúng nó không còn là những câu hỏi về tương lai, về điểm số. Trong cái vũ trụ song song đang vận hành hết công suất trong não cậu, chúng nó trở thành một thứ gì đó khác hẳn. Một thứ gì đó ướt át hơn nhiều.
"Em dạo này làm sao thế hả?" Biến thành: "Cặc em dạo này sao thế hả? Cứ thấy anh là lại chào cờ à?"
"Trong lớp thì cứ ngẩn ngơ như người mất hồn." Biến thành: "Trên giường mà cứ ngẩn ra như thế là anh cưỡi cho mất hồn luôn đấy nhé."
Young Woo ngước mắt lên, và cảnh tượng trước mắt cậu bắt đầu mờ đi, thay thế bằng một bộ phim cấp ba nóng bỏng.
Thầy Ju Ji Hoon trước mặt cậu không còn khoanh tay nghiêm nghị nữa. Anh đang chậm rãi, cực kỳ chậm rãi, cởi từng chiếc cúc trên chiếc áo sơ mi bạc màu. Bàn tay thon dài của anh lướt trên lồng ngực, và rồi... bùm. Hai quả đồi căng tròn nảy ra, trắng nõn nà tương phản với làn da cổ rám nắng. Địt mẹ nó, cặp vú của anh còn to hơn cả con Mina lớp bên, đứa được mệnh danh là "hot girl có bộ loa khủng nhất trường". Chúng nó trĩu nặng, hai đầu ti hồng hồng cương cứng lên như đang thách thức.
"Em phải tập trung vào, Young Woo." Giọng anh vẫn vang lên, nhưng trong đầu cậu nó đã méo mó thành: "Em phải tập trung vào cặp vú này này, Young Woo. Bú nó đi."
Cậu nuốt nước bọt ừng ực. Bộ phim vẫn tiếp tục.
Cái áo sơ mi bị vứt sang một bên. Anh đứng dậy, cái eo thon đến khó tin lộ ra, săn chắc và không một chút mỡ thừa. Bàn tay anh lần xuống chiếc đai lưng da cũ kỹ. Tiếng khóa bật ra nghe tách một cái, rõ mồn một trong ảo giác của cậu.
"Em có muốn vào đại học không?" Lời thầy hỏi. Não cậu tự động dịch: "Em có muốn vào trong anh không?"
"Dạ có ạ!" Young Woo buột miệng trả lời, giọng to và chắc nịch.
Ngoài đời thực, thầy Ju hơi ngạc nhiên vì câu trả lời dõng dạc đột ngột của cậu. Nhưng trong bộ phim của Young Woo, đó là một lời đồng ý cho tất cả.
Anh mỉm cười, một nụ cười dâm đãng mà cậu chưa bao giờ thấy. Chiếc quần tây màu be từ từ tụt xuống, để lộ cặp đùi săn chắc và cuối cùng... nó rơi hẳn xuống sàn. Anh không mặc sịp. Trước mặt cậu là một cơ thể đàn ông cường tráng, nhưng giữa hai chân lại là khe lồn hồng hào, lấp ló sau một lớp lông tơ mỏng.
Và rồi, anh làm cái điều mà cậu vẫn hằng đêm ao ước.
Anh xoay người lại, úp mặt vào bàn giáo viên, cái bàn mà anh vẫn dùng để chấm bài, để viết giáo án. Anh chống hai tay lên mặt bàn, và chổng thẳng cặp mông vĩ đại về phía cậu. Hai má mông trắng mịn, căng tròn như hai quả cầu tuyết, bị sức nặng của chính nó kéo xuống, để lộ ra cái lỗ lồn đang hơi hé mở, ươn ướt.
Anh quay đầu lại, liếm môi, đôi mắt không còn vẻ nghiêm khắc mà ngập tràn nhục dục. Giọng anh khàn đi, mời gọi.
"Đừng lơ đãng nữa, Young Woo à. Lại đây... Địt anh đi... Địt nát cái lồn của thầy giáo anh đi..."
"YAH! CHOO YOUNG WOO!"
Tiếng quát như sấm nổ bên tai khiến cuộn phim trong đầu cậu đứt phụp. Young Woo giật bắn, chớp mắt liên hồi.
Ảo giác tan biến.
Trước mặt cậu, thầy Ju vẫn mặc quần áo chỉnh tề, đang đứng chống nạnh, mặt mày sa sầm lại vì tức giận. "Tôi đang nói chuyện với em đấy! Em lại điếc rồi à? Hay là cái mặt bàn có cái gì hay ho lắm mà em cứ nhìn chằm chằm vào nó thế hả?"
Young Woo lúc này mới nhận ra, cậu đã vô thức nhìn chằm chằm vào mặt bàn của thầy, chính xác là cái vị trí mà trong tưởng tượng của cậu, cái lồn của anh đang mời gọi. Mặt cậu đỏ bừng như gấc chín, mồ hôi túa ra như tắm. Cậu có thể cảm nhận rõ ràng con cặc của mình đang cương cứng, đội cả lớp quần đồng phục lên thành một cái lều.
"Em... em xin lỗi... Em..." Cậu lắp bắp, không biết phải giải thích thế nào cho cái sự thất thần đầy dâm dục của mình.
Thầy Ju thở ra một hơi dài thườn thượt, vẻ bất lực. Anh không nhìn thấy được "cái lều" của cậu học trò, nhưng cái vẻ mặt ngây ngô tội lỗi này thì anh lạ gì.
"Thôi được rồi. Về chỗ chép phạt đi. Chép xong thì về. Mai mà còn lơ đãng nữa thì đừng trách tôi."
"Dạ... dạ..."
Young Woo quay lưng, lủi về chỗ ngồi nhanh như một thằng ăn trộm. Cậu ngồi phịch xuống ghế, tim đập như trống hội. Mẹ kiếp, tý nữa thì lộ. Nhưng mà... hình ảnh cuối cùng trong ảo giác vẫn còn rõ mồn một.
Cặp mông vĩ đại ấy. Và lời mời gọi chết người ấy.
Địt anh đi...
Young Woo cúi đầu, giả vờ chăm chú viết. Nhưng dưới gầm bàn, tay cậu đã vô thức siết chặt lấy con cặc đang gào thét của mình. Đêm nay, cái gác xép nhà cậu lại có việc để làm rồi.
.o.
Màn đêm ở làng quê tĩnh mịch đến độ nghe được cả tiếng sương rơi trên lá. Cả làng đã chìm vào giấc ngủ, chỉ có căn gác xép ọp ẹp nhà họ Choo là còn sáng ánh đèn dầu leo lét. Trong cái không gian riêng tư và bí bách ấy, Choo Young Woo đang tổ chức một đại hội điện ảnh 18+ dành cho một khán giả duy nhất: chính cậu.
Và diễn viên chính, tất nhiên, là thầy Ju Ji Hoon.
Cậu đã khóa trái cửa, quần vứt chỏng chơ dưới sàn. Tay phải của cậu siết chặt lấy con cặc đang nóng hừng hực, cương cứng đến nhức buốt. Chất nhờn trong suốt đã rỉ ra, trơn tuột, khiến mỗi cú tuốt của cậu trở nên trần trụi và đầy khoái cảm. Mắt cậu nhắm nghiền, nhưng trong đầu thì một rạp chiếu phim 4D đang hoạt động hết công suất.
Kịch bản số 1: Thầy giáo đĩ thoã tự nguyện hiến dâng lồn đĩ.
Bộ phim bắt đầu. Bối cảnh là nhà kho cũ sau trường, nơi chứa đầy dụng cụ thể dục hỏng và bụi bặm. Thầy Ju Ji Hoon đã đợi sẵn ở đó. Anh không mặc bộ đồ giáo viên nghiêm túc nữa, chỉ có độc một chiếc áo sơ mi trắng mỏng tang, đủ để che đi cặp vú căng tròn nhưng lại cuộm lên hai núm ti đang sưng to.
"Young Woo à..." Giọng anh run rẩy, đầy khao khát. "Anh... anh không chịu nổi nữa rồi. Ở trường anh phải giả vờ nghiêm khắc, nhưng thật ra... cái lồn của anh nhớ cặc của em muốn chết rồi."
Nói rồi, anh tự mình xé toạc chiếc áo. Hai trái bưởi trắng nõn nảy tung ra, đầu ti cương cứng chĩa thẳng về phía cậu. Anh quỳ xuống, ngước đôi mắt ướt át lên nhìn cậu, vừa liếm môi vừa tự dùng tay vạch cái lồn của mình ra.
"Nhìn này, nó ướt hết rồi này," anh rên rỉ. "Nó chảy nước vì em đấy. Lại đây, Young Woo. Địt anh đi. Địt cái lồn đĩ của anh đi, dùng con cặc to của em để trừng phạt người thầy dâm đãng này đi!"
Young Woo trong phim gầm lên một tiếng hoá thú. Cậu nhấc bổng anh lên, áp vào tường, và đâm mạnh con cặc vào. Tiếng phập vang lên một cách thỏa mãn. Anh hét lên một tiếng sướng điên dại, hai chân quắp chặt lấy hông cậu, cái lồn co bóp điên cuồng để siết lấy cặc cậu. Cứ mỗi cú dập của cậu, cặp vú to của anh lại nảy tưng tưng, đập vào lồng ngực cậu chan chát.
"Ahh... sướng quá... Young Woo... Địt sâu vào... Địt nát cái tử cung của anh đi... Bắn tinh vào đây... Lấp đầy cái lồn của anh đi... AHHH!"
Tay của Choo Young Woo ngoài đời thực tuốt nhanh hơn. Con cặc của cậu như muốn nổ tung. Nhưng cậu ghìm lại. Vẫn còn sớm. Phải đổi phim.
Kịch bản số 2: Tên học trò mất dạy cưỡng đoạt thầy giáo nhà lành.
Lần này là phòng học quen thuộc, sau giờ học. Thầy Ju đang khiển trách cậu. Nhưng cậu không nghe. Cậu khóa cửa lại, ánh mắt đầy thú tính.
"Trò... trò định làm gì?" Anh lùi lại, vẻ mặt hoảng sợ. "Thả thầy ra!"
"Thả?" Cậu cười khẩy, dồn anh vào góc tường. "Em đã nhịn thầy lâu lắm rồi, anh biết không?"
Cậu xé toạc quần áo của anh, mặc kệ anh giãy giụa và chửi rủa. "Thằng khốn! Mày sẽ phải trả giá!". Nhưng sự chống cự của anh chỉ làm cậu thêm hưng phấn. Cậu bóp mạnh một bên vú, khiến anh đau đến bật khóc.
"Ah—Đau... đừng..."
"Đau à? Chút nữa còn đau hơn." Cậu kéo anh đến bàn giáo viên, ấn anh nằm sấp xuống. "Cái miệng thì cứng đấy, nhưng để xem cái lồn của anh có thành thật hơn không."
Cậu không cần bôi trơn, cứ thế đâm thẳng con cặc vào cái lồn khô khốc. Anh hét lên vì đau đớn, nước mắt giàn giụa. "Không... dừng lại...". Nhưng rồi, cơ thể anh phản bội lại anh. Cái lồn bắt đầu tiết ra dâm thủy, những tiếng khóc phản kháng dần biến thành tiếng rên rỉ nức nở, nửa đau đớn nửa khoái lạc. Cậu nắm lấy tóc anh, dập một cách tàn bạo.
"Nói đi," cậu gầm gừ. "Nói là anh thích bị em địt như một con điếm đi."
"Không... ưm... ah—ah...." Anh lắc đầu, nhưng cái mông lại vô thức nâng lên để đón nhận từng cú thúc của cậu.
"NÓI!"
"Thầy... thầy thích... AHH... thầy thích bị trò địt... Sướng quá... Địt chết thầy đi..."
Màn tra tấn dâm đãng kết thúc bằng việc cậu bắn thẳng vào trong anh, để lại người thầy đáng kính nằm bất động trên bàn, cơ thể đầy dấu vết chiếm đoạt.
Tay của Young Woo giờ đây đã tuốt đến điên cuồng. Gân xanh nổi lên chằng chịt trên con cặc. Sắp ra rồi. Cậu cần một kịch bản cuối cùng, một cái kết thật viên mãn.
Kịch bản số 3: Lồn vợ yêu được chồng bắn ngập tinh.
Khung cảnh thay đổi. Một căn nhà nhỏ ấm cúng. Ju Ji Hoon đang mặc một chiếc tạp dề, loay hoay trong bếp. Anh nghe tiếng cậu về, liền quay ra cười hiền.
"Chồng về rồi đấy à?"
"Ừ, vợ đang làm gì thế?" Cậu bước tới, ôm lấy anh từ phía sau, tay luồn vào trong tạp dề, bóp lấy cặp vú quen thuộc.
"Nấu cơm cho chồng chứ sao," anh rên nhẹ khi tay cậu bắt đầu sờ soạng. "Ưm... đừng mà... đang dở tay..."
"Kệ nó. Cho chồng địt một cái đã."
Cậu không đợi anh đồng ý, kéo tụt chiếc quần rộng của anh xuống. Anh không mặc sịp, như một thói quen. Cậu áp con cặc đã cương cứng vào khe lồn của anh, chỉ cần đẩy nhẹ là lút vào.
"Chồng hư quá..." Anh thở dốc, hai tay vịn vào thành bếp để đứng vững.
"Vợ dâm thì chồng mới hư chứ." Cậu vừa thúc nhẹ nhàng, vừa thủ thỉ vào tai anh. "Cái lồn này là của chồng, tối nào cũng phải được ăn no tinh dịch của chồng mới chịu ngủ cơ mà, đúng không?"
"Ưm... đúng rồi..." Anh đáp lại, giọng đầy thỏa mãn.
Cuộc làm tình diễn ra ngay trong bếp, giữa mùi cơm chín và thức ăn thơm nồng. Nó không điên cuồng như hai kịch bản trước, mà đầy chiếm hữu và thân thuộc. Cậu dập hông, và anh, như một người vợ đã quá quen thuộc, cũng nhún mông đáp lại. Vú anh nảy lên theo từng nhịp, lồn anh ngập trong dâm thủy, và miệng anh rên lên những tiếng dâm đãng chỉ dành riêng cho chồng mình.
"A... Chồng ơi... Sâu quá... Ra—ah... đi chồng... Bắn hết vào cho vợ đi..."
"AAAHH—"
Young Woo ngoài đời thực gầm lên một tiếng cuối cùng. Dòng tinh dịch nóng hổi, trắng đục bắn tung tóe lên bụng cậu, lên cả bức tường đất trước mặt. Cả người cậu giật lên vài cái rồi mềm nhũn ra.
Cậu nằm vật xuống sàn, thở hổn hển, mắt vẫn nhắm nghiền. Rạp chiếu phim trong đầu đã hạ màn, nhưng dư vị của nó vẫn còn nồng đậm.
Trong bóng tối, cậu trai trẻ mệt lừa, thì thầm một cái tên như một lời nguyền, một lời cầu nguyện.
"...Ju Ji Hoon..."
.o.
Đêm qua, sau khi dùng hết một cuộn giấy vệ sinh và sức lực của tuổi trẻ để tưới tắm cho căn gác xép, Young Woo đã ngủ một giấc say như chết. Hậu quả là sáng hôm sau, cậu bước vào lớp Lịch sử với hai quầng thâm dưới mắt và một cái ngáp dài đến tận mang tai.
Cái nóng của mùa hè dường như còn oi bức hơn hôm qua. Tiếng ve sầu ngoài cửa sổ gào lên những bản trường ca bất tận về sự giao phối, như đang cổ vũ cho những suy nghĩ đen tối trong đầu cậu học trò. Và trên bục giảng, thầy Ju Ji Hoon, trong chiếc áo sơ mi màu xanh bạc phếch, vẫn đều đều giảng bài.
"...Sau khi lên ngôi, vua Taejong đã tiến hành củng cố vương quyền, loại bỏ các công thần khai quốc và thiết lập sáu bộ trực thuộc vua. Ông cũng cho lập ra hậu cung với nhiều cấp bậc phi tần, như Quý phi, Hy tần, Thục tần..."
Bình thường, mấy cái kiến thức khô khan này sẽ đi từ tai trái qua tai phải của Choo Young Woo. Nhưng hôm nay, chúng nó lại trở thành mồi lửa.
Phi tần? Hậu cung?
Một tia sét ái tình bẩn thỉu đánh roẹt qua não cậu.
Khung cảnh lớp học mờ dần. Bảng đen biến thành những bức bình phong thêu chim phượng hoàng. Bàn ghế gỗ ọp ẹp biến thành sập gụ và những tấm đệm gấm lộng lẫy. Mùi phấn trắng được thay thế bằng mùi trầm hương thơm ngát. Và Choo Young Woo không còn là thằng học sinh mặc đồng phục nhàu nhĩ nữa. Cậu đang khoác trên mình bộ long bào uy nghiêm, đầu đội miện rồng, ngồi trên ngai vàng. Cậu là Hoàng đế.
Và trước mặt cậu, đang quỳ rạp dưới đất, là một mỹ nhân tuyệt sắc.
Mỹ nhân đó mặc một bộ hanbok màu hồng phấn mỏng manh, mái tóc đen dài được búi cầu kỳ và cài một cây trâm ngọc. Dáng người cao lớn, bờ vai rộng, nhưng vòng eo lại thon gọn đến khó tin. Và dù chỉ đang quỳ, ai cũng thấy được cặp mông căng tròn đang đội cả lớp váy lụa lên thành hai ngọn đồi tuyệt mỹ.
Là anh. Ju Ji Hoon. À không, phải gọi là Ju-bin (Ju tần). Ái phi được sủng ái nhất của cậu.
"Ju-bin, lại đây cho trẫm." Giọng Hoàng đế trầm xuống, đầy quyền uy.
Ju-bin từ từ ngẩng đầu lên. Gương mặt vẫn lạnh lùng thanh cao như ở ngoài đời, nhưng đôi mắt lại ngập nước, long lanh một nỗi khao khát bị đè nén. Anh ta lết những bước chân nhỏ trên đầu gối, tiến lại gần ngai vàng, rồi khẽ khàng tựa đầu vào đùi cậu.
"Bệ hạ..." Giọng anh mềm mại, nũng nịu. "Đêm qua người không đến cung của thần thiếp. Người có biết thần thiếp đã nhớ long căn của người đến mức nào không?"
Hoàng đế Young Woo cười khẩy, tay luồn vào trong lớp áo hanbok mỏng manh của ái phi. Cặp vú to như hai trái đào tiên căng mọng lập tức lọt vào tay cậu. Cậu xoa nắn chúng một cách thô bạo.
"A..." Ju-bin rên lên một tiếng. "Bệ hạ... người thật xấu..."
"Xấu à?" Cậu ghé sát vào tai anh, thì thầm. "Vậy để trẫm cho phi tần của trẫm biết, thế nào mới là xấu xa thực sự."
Cậu nhấc bổng anh ta lên, quẳng lên chiếc long sàng gần đó. Lớp áo lụa bị xé toạc, để lộ ra thân hình tuyệt mỹ. Cặp nhũ hoa hồng hào, cái eo con kiến và khe lồn ướt át giữa hai chân. Hoàng đế Young Woo không đợi thêm một giây nào, kéo hai chân anh ta ra và đâm thẳng cặc vào.
Căn phòng chỉ còn lại tiếng da thịt va chạm bành bạch và tiếng rên rỉ dâm đãng của vị phi tần.
"Aaa... Bệ hạ... Người mạnh quá... Cái lồn của thần thiếp... sắp bị long căn của người địt nát rồi... Sướng... sướng quá..."
"La to lên," Hoàng đế ra lệnh. "La cho cả hoàng cung này biết Ju-bin đang được trẫm sủng ái thế nào. Nói đi, cái lồn của ái phi là của ai?"
"Là của Bệ hạ... Ư... Cả đời này... chỉ để cho một mình Bệ hạ địt thôi... Bắn vào đi... Bệ hạ... Truyền long tinh của người vào đây đi... Thần thiếp muốn mang long thai cho người... AHHH!"
CỐP!
Một viên phấn bay thẳng vào trán Choo Young Woo, kéo cậu ra khỏi giấc mộng đế vương một cách tàn nhẫn.
Cậu choàng tỉnh, thấy cả lớp đang quay xuống nhìn mình cười như được mùa. Và trên bục giảng, thầy Ju Ji Hoon đang nhìn cậu, mặt đen như đít nồi. Tay anh vẫn còn giơ lên, rõ ràng là thủ phạm vừa ném viên đạn phấn.
"CHOO YOUNG WOO!" Giọng thầy rít lên, đủ để làm lũ ve sầu ngoài kia im bặt. "Hôm qua tôi phạt em chưa đủ hay sao? Em coi lời nói của tôi là gió thoảng bên tai à? Hay là em muốn lên làm vua thay cho vua Sejong nên mới nhập tâm như thế?"
Câu nói mỉa mai của thầy làm cả lớp cười rộ lên. Mặt Young Woo đỏ như quả cà chua chín. Cậu đứng bật dậy, lắp bắp.
"Em... em xin lỗi thầy... Em không..."
"Không cái gì mà không!" Thầy Ju đập mạnh thước kẻ xuống bàn. "Em lại mơ màng cái gì thế hả? Nhìn mặt em xem, dãi sắp chảy ra tới nơi rồi kìa!"
Young Woo vô thức đưa tay lên quẹt miệng. Khô queo. Nhưng cậu biết, thứ sắp chảy ra không phải là dãi.
"Tôi không nói nhiều với em nữa." Thầy Ju chỉ thẳng vào mặt cậu, ánh mắt đanh lại. "Hết giờ học hôm nay, ở lại gặp riêng tôi. Lần này không phải là chép phạt đâu."
Nói rồi, anh quay người tiếp tục giảng bài, để lại Choo Young Woo đứng chết trân giữa lớp.
Cái quái gì vậy? "Không phải chép phạt"?
Trong một giây, bộ não dâm đãng của cậu lại tự động dịch câu nói đó.
"Hết giờ ở lại gặp riêng tôi. Lần này chúng ta sẽ làm chuyện khác..."
Cậu vội lắc đầu để xua đi cái ý nghĩ điên rồ đó. Nhưng đã quá muộn. Tiếng chuông tan học vang lên, và trong khi bạn bè lục tục kéo nhau về, Choo Young Woo lại một lần nữa phải đối mặt với người thầy của mình.
Lần này, cậu có một dự cảm chẳng lành. Hoặc là... cực kỳ lành.
.o.
Căn phòng học ngột ngạt sau khi lũ quỷ sứ đã về hết. Nắng chiều màu mật ong xuyên qua khung cửa sổ, rắc bụi vàng lên không khí. Choo Young Woo đứng trước bàn giáo viên, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Cậu đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho một trận cuồng phong: một bài giáo huấn dài cả cây số, một lời đe dọa gọi phụ huynh, hoặc tệ nhất là một cái tát.
Nhưng Ju Ji Hoon lại im lặng.
Anh lẳng lặng đứng dậy, đi về phía cửa lớp. Tiếng chốt cửa vang lên một tiếng cạch khô khốc, sắc lẹm. Âm thanh đó như một nhát dao cắt đứt sợi dây căng thẳng, đồng thời cũng thắt chặt nó lại theo một cách hoàn toàn khác.
Young Woo nuốt nước bọt. Đéo ổn. Tình hình này đéo ổn chút nào.
Thầy Ju quay lại, chậm rãi tiến về phía cậu. Anh không còn vẻ mặt giận dữ nữa, thay vào đó là một sự mệt mỏi, một sự cam chịu đến kỳ lạ. Anh dừng lại ngay trước mặt cậu, gần đến mức Young Woo có thể ngửi thấy mùi mồ hôi thoang thoảng trên người anh, mùi của nắng và của phấn viết.
"Choo Young Woo," anh nói, giọng đều đều, không một chút cảm xúc. "Tôi hỏi em một câu, em phải trả lời thật lòng."
"D-dạ?"
"Em thích cơ thể tôi, đúng không?"
Câu hỏi thẳng như ruột ngựa khiến não của Young Woo ngưng hoạt động trong ba giây. Mẹ kiếp. Bị phát hiện rồi. Lộ hết rồi. Cậu lắp bắp, mặt đỏ như đít khỉ. "Em... em không... Thầy..."
"Đừng chối." Ju Ji Hoon cắt ngang. "Em nghĩ tôi mù à? Trong giờ học, mắt em dán vào đâu, tôi biết hết. Lúc tôi quay lưng viết bảng, em nhìn vào mông tôi. Lúc tôi cúi xuống nhặt viên phấn, em nhìn vào ngực tôi. Cái vẻ mặt ngẩn ngơ, cái điệu bộ nuốt nước bọt của em, em tưởng tôi không thấy à?"
Mỗi một câu nói của anh như một cái tát vô hình, vả vào mặt cậu chan chát. Nhục nhã ê chề.
"Thằng quỷ nhà em," anh tiếp tục, giọng vẫn đều đều nhưng có chút gì đó như bất lực. "Tôi đã thử mọi cách. La mắng, phạt, dọa nạt. Nhưng cái đầu của em nó không dùng để học Lịch sử, nó chỉ dùng để chứa mấy cái thứ dâm đãng bẩn thỉu thôi, đúng không?"
Young Woo cúi gằm mặt xuống đất, chỉ muốn có cái lỗ nào để chui xuống.
Bỗng nhiên, cậu nghe thấy tiếng sột soạt. Cậu ngẩng lên, và con ngươi của cậu giãn ra hết cỡ.
Ju Ji Hoon, người thầy nghiêm khắc của cậu, đang cởi cúc áo.
Từng cái, từng cái một. Một cách chậm rãi, dứt khoát. Như thể đây là một việc hoàn toàn bình thường. Lồng ngực của anh dần dần lộ ra. Và rồi, anh kéo hai vạt áo sang hai bên.
Đập vào mắt Choo Young Woo là cặp vú mà cậu đã tôn thờ trong vô số giấc mơ. Chúng nó có thật. Căng tròn, trắng hơn vùng da xung quanh, với hai đầu ti hồng hào đang hơi co lại vì không khí. Chúng nó trĩu nặng, đầy đặn, một sự tồn tại phi lý trên cơ thể của một người đàn ông.
"Đây," Ju Ji Hoon nói. "Cái mà em hay nhìn trộm. Muốn xem đúng không? Tôi cho em xem."
Young Woo đứng hình. Cậu không thở nổi. Đây là mơ à? Hay lại là một ảo giác khác?
"Lại còn ngẩn ra đấy à?" Anh nhíu mày. "Đến đây."
Như một con rối bị giật dây, Young Woo bước tới. Anh bắt lấy bàn tay đang run rẩy của cậu, và áp nó lên ngực trái của mình.
Mềm.
Mềm một cách khó tin. Mềm mại, ấm áp và đàn hồi. Cậu có thể cảm nhận được cả nhịp tim của anh đang đập mạnh dưới lòng bàn tay mình. Ngón tay cậu vô thức run lên, chạm vào đầu ti đang cương cứng.
"Ưm..." Một tiếng rên khẽ thoát ra từ cổ họng của Ju Ji Hoon.
Chỉ một âm thanh đó thôi cũng đủ để con cặc của Young Woo dựng đứng lên trong quần, đau tức.
"Thế nào?" Anh hỏi, giọng hơi khàn đi. "Sướng không?"
Young Woo không trả lời được, chỉ gật đầu như một thằng ngốc. Tay cậu bắt đầu bạo dạn hơn, bóp nhẹ bầu vú mềm mại. Cảm giác da thịt chân thật này còn tuyệt vời hơn vạn lần so với những gì cậu tưởng tượng.
Chơi chán với cặp vú, Ju Ji Hoon đẩy tay cậu ra. Anh quay lưng lại, đối mặt với bàn giáo viên. Rồi, anh làm một hành động khiến Young Woo suýt thì ngất đi. Anh nới lỏng thắt lưng, kéo cạp quần tây xuống một chút, đủ để lộ ra khe mông sâu hút và một phần của cặp mông trắng nõn.
"Còn cái này nữa," anh nói, giọng không quay lại. "Thứ mà em nhìn nhiều nhất. Cũng muốn chạm vào chứ?"
Không cần đợi lần thứ hai. Young Woo run rẩy đưa tay ra, áp lên má mông phải của anh.
Chắc nịch. Đàn hồi và săn chắc. Cậu dùng ngón tay miết dọc theo đường cong của nó, cảm nhận sự mịn màng của làn da. Cậu chỉ muốn cắn một phát vào cái khối thịt ngon lành này.
Sau khoảng một phút tra tấn tâm hồn và thể xác của Young Woo, Ju Ji Hoon đứng thẳng dậy, kéo quần áo lại chỉnh tề. Anh quay lại, nhìn thẳng vào cậu học trò đang thở hổn hển, mặt đỏ gay, và rõ ràng là đang chào cờ.
"Được rồi." anh nói một cách chuyên nghiệp.
Young Woo cảm thấy hụt hẫng kinh khủng. Cậu muốn nữa. Cậu muốn nhiều hơn nữa.
"Thế nào?" Ju Ji Hoon hỏi, khoanh tay lại. "Sướng đúng không? Chỉ chạm vào thôi đã thế này rồi. Có muốn hơn thế nữa không?"
Young Woo gật đầu lia lịa.
"Có muốn lột truồng tôi ra không?"
Gật.
"Có muốn bú mút cặp vú này không?"
Gật.
"Có muốn... địt tôi không?"
Gật! Gật! Gật! Cậu gật đến mức muốn rớt luôn cái cổ ra.
"Tốt." Ju Ji Hoon mỉm cười, một nụ cười đầy tính toán. "Muốn thì phải có điều kiện."
Anh đi về phía bàn, cầm lên một cuốn sách giáo khoa Lịch sử.
"Bài kiểm tra cuối kỳ sắp tới," anh nói, giọng nghiêm túc trở lại. "Tôi ra điều kiện. Em đạt được 90 điểm trở lên môn của tôi, chỉ cần 90 điểm thôi."
Anh dừng lại, nhìn thẳng vào mắt Young Woo, gằn từng chữ.
"Làm được, thì cái gì em muốn, tôi cũng cho. Tôi sẽ nằm sẵn trên giường, dạng hai chân ra chờ em đến địt. Em muốn làm bao nhiêu hiệp, dùng tư thế nào, bắn vào trong hay bắn ra ngoài, tôi chiều hết."
Lời hứa hẹn trần trụi và dâm đãng đó như một liều thuốc kích thích cực mạnh, bơm thẳng vào từng tế bào của Choo Young Woo.
"Nhưng," anh nói tiếp, giọng lạnh đi. "Nếu em không làm được, dưới 90 điểm, thì từ nay về sau, đừng bao giờ nhìn tôi bằng ánh mắt đó nữa. Coi như tôi và em chưa từng có buổi nói chuyện ngày hôm nay. Rõ chưa?"
Young Woo đứng thẳng người, hai mắt sáng rực lên. Trong đời cậu chưa bao giờ cảm thấy có động lực như thế này. Đỗ đạt, tương lai, sự nghiệp, tất cả đều là nhảm cứt. Nhưng địt thầy Ju Ji Hoon thì khác. Đó là một mục tiêu cao cả. Một lý tưởng sống.
"Rõ!" Cậu đáp, giọng dõng dạc như đang tuyên thệ.
"Tốt. Giờ thì cầm sách về đi." Ju Ji Hoon vẫy tay. "Học đi. Học cho nát cái quyển sách này ra. Tương lai của em, và cả cái lồn của tôi, đều phụ thuộc vào nó đấy."
Nói rồi, anh mở khóa cửa và bước ra ngoài, để lại một mình Young Woo trong phòng.
Cậu học trò nhìn xuống cuốn sách Lịch sử trên tay. Nó không còn là một thứ nhàm chán, đáng nguyền rủa nữa. Nó là bản đồ kho báu. Từng trang giấy, từng con chữ, đều là một bậc thang dẫn cậu đến thiên đường – thiên đường nằm giữa hai chân của thầy Ju Ji Hoon.
.o.
Cái đêm mà Choo Young Woo hạ quyết tâm học hành để lấy "phần thưởng" cũng là cái đêm cậu nhận ra mình ngu đến mức nào.
Cậu ngồi trong căn gác xép, đèn dầu vặn sáng trưng, sách Lịch sử mở ra trước mặt. Trăng ngoài kia sáng vằng vặc, gió thổi hiu hiu. Một khung cảnh lý tưởng cho việc học... nếu trong đầu cậu không phải là một cái ổ phim heo.
Cậu cố gắng đọc. "Vua Sejong vĩ đại đã sáng tạo ra bảng chữ cái Hangeul, giúp người dân thoát khỏi nạn mù chữ..."
Não cậu tự động phiên dịch: Chữ à? Tao đéo quan tâm. Tao chỉ muốn nghe thầy Ju rên rỉ ra những âm thanh mà đéo cần chữ nào để diễn tả thôi.
Cậu lật sang trang khác, cố gắng nhồi nhét. "Trong cuộc cải cách ruộng đất, triều đình đã đo đạc lại toàn bộ lãnh thổ..."
Não cậu lại nhảy số: Đo đạc lãnh thổ à? Tao cũng muốn đo đạc lại cơ thể thầy Ju. Vòng ngực chắc phải hơn 100cm, còn vòng mông chắc phải là một con số vĩ đại đi vào lịch sử. Tao muốn dùng chính con cặc của mình để làm thước đo, đo độ sâu của cái lồn thầy...
"Aaarghhh!" Young Woo gầm lên một tiếng tuyệt vọng, vò đầu bứt tai.
Cứ mỗi một thuật ngữ lịch sử, não cậu lại biến nó thành một thuật ngữ "người lớn". "Thống nhất quốc gia" biến thành "thống nhất hai ta trên giường". "Quan hệ ngoại giao" biến thành "quan hệ tình dục". "Nô lệ" thì khỏi nói, cậu chỉ nghĩ tới cảnh thầy Ju quỳ gối dưới chân mình, van xin được cặc.
Cái phần thưởng quá lớn, quá hấp dẫn, đến mức nó che mờ luôn con đường đi đến phần thưởng. Cậu nhận ra, để địt được thầy Ju, trước tiên cậu phải tạm thời ngừng nghĩ đến việc địt thầy Ju. Mà cái việc đó, địt mẹ, nó còn khó hơn cả việc thống nhất tam quốc.
Cái đêm đó, Young Woo vật lộn với sách vở đến gần sáng, nhưng chữ vào đầu thì ít mà tinh dịch ra tay thì nhiều. Cậu thấy nản. Hay là thôi nhỉ? 90 điểm Lịch sử với một thằng dốt như cậu chẳng khác nào mò kim đáy bể. Có khi thầy Ju chỉ đùa, chỉ muốn trêu tức cậu thôi ấy chứ.
Mang cái tâm trạng thảm hại và hai con mắt gấu trúc đó đến lớp, Young Woo chỉ muốn gục mặt xuống bàn ngủ một giấc cho tới tận thế.
Nhưng rồi, thầy Ju Ji Hoon bước vào.
Và cả thế giới của Choo Young Woo như được bật công tắc bừng sáng.
Đầu tiên, là cái áo. Mọi hôm, anh hay mặc mấy cái áo sơ mi cũ, màu xám xịt hoặc xanh bạc phếch, vải dày cui như muốn che giấu đi tất cả. Nhưng hôm nay, anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng. Vải của nó có vẻ mỏng hơn, và dưới ánh nắng ban mai, nó gần như hơi trong suốt. Young Woo, với thị lực 10/10 chuyên dùng để soi hàng, có thể lờ mờ thấy được bóng của hai đầu ti ẩn hiện bên dưới. Và mỗi khi anh cử động, lớp vải mỏng lại dính vào lồng ngực vạm vỡ, phác họa nên đường cong của cặp vú mà đêm qua cậu vừa chạm tới.
Tiếp theo, là cái quần. Không còn là cái quần tây thụng màu be quen thuộc. Hôm nay anh mặc một chiếc quần màu đen, ống có vẻ được cắt may gọn gàng hơn. Nó vừa vặn hơn, và vì thế, nó ôm trọn lấy cặp mông huyền thoại của anh. Mỗi một bước chân của anh trên bục giảng, cặp mông ấy lại co lên, tròn lẳn, đường rãnh ở giữa hằn lên sau lớp vải một cách chết người.
Young Woo ngồi thẳng dậy, mắt không chớp.
Toàn bộ sự mệt mỏi, chán nản ban nãy bay biến sạch sành sanh.
Đây rồi! Não cậu gào thét. Đây không phải là ngẫu nhiên! Đây là thầy đang ra tín hiệu!
Thầy biết mình đang nản, nên thầy cố tình mặc như thế này để cổ vũ mình! Cái áo mỏng này là để nhắc mình nhớ về cảm giác mềm mại của cặp vú đó. Cái quần ôm này là để nhắc mình nhớ về độ săn chắc của cặp mông đó.
Đây là "hàng mẫu"! Đây là trailer cho bộ phim sắp tới!
Một ngọn lửa hừng hực bốc lên từ đan điền của Choo Young Woo. Nó không phải là ngọn lửa dâm dục thuần túy làm cậu mất trí nữa. Nó là ngọn lửa của sự quyết tâm. Của ý chí sắt đá.
Cậu nhìn thầy Ju trên bục giảng. Thầy vẫn giữ vẻ mặt nghiêm nghị, giọng nói vẫn đều đều. Nhưng trong mắt Young Woo lúc này, mọi thứ đều khác. Cái nhíu mày của thầy không phải là đang khó chịu, mà là đang hờn dỗi "sao trò còn chưa học bài để địt thầy?". Cái cách thầy cầm viên phấn không phải là đang giảng bài, mà là đang diễn tả lại cách tay thầy sẽ cầm cặc cậu.
Young Woo cúi xuống, mở trang sách Lịch sử ra. Lạ lùng thay, những con chữ giờ đây không còn khó hiểu nữa. Chúng nó trở nên rõ ràng, mạch lạc.
Vua Gwangjong ban hành luật giải phóng nô lệ (Nobi-an-geom-beop). -> Young Woo ghi nhớ: Thầy Ju cũng muốn làm nô lệ cho cặc của mình. -> Phải học thuộc tên luật này, để lúc địt thầy có cái mà nói bậy.
Tướng quân Yi Sun Sin và trận thủy chiến Myeongnyang. -> Young Woo ghi nhớ: Mình cũng sẽ tạo ra một trận thủy chiến, nhưng là ở trên giường, nhấn chìm thầy trong tinh dịch của mình. -> Phải học thuộc diễn biến trận đánh, để biết cách "bày binh bố trận" trên cơ thể thầy.
Cậu bắt đầu ghi chép như điên. Từng con chữ, từng sự kiện, từng cái tên. Tất cả đều được bộ não thiên tài của cậu mã hóa, gắn liền với một hành động dâm dục nào đó với thầy Ju. Việc học chưa bao giờ trở nên thú vị và trực quan đến thế.
Lũ bạn xung quanh nhìn cậu bằng ánh mắt kinh ngạc. Thằng Choo Young Woo bị ma nhập à? Sao tự dưng lại chăm học đột xuất thế?
Chúng nó không biết được. Động lực của cậu không phải là tương lai tươi sáng. Động lực của cậu, là một cái lồn, một cặp vú, và một cặp mông.
Đó là loại động lực mạnh mẽ nhất vũ trụ.
.o.
Ngày cuối cùng trước kỳ thi, không khí trong lớp Lịch sử căng như dây diều. Lũ học trò đứa nào đứa nấy mặt mày xanh xao, cắm đầu vào sách vở như thể ngày tận thế sắp đến. Chỉ có Choo Young Woo là ngoại lệ. Cậu ngồi thẳng lưng, vẻ mặt bình thản một cách đáng ngờ, mắt không nhìn sách mà cứ dán vào người thầy trên bục giảng.
Thầy Ju Ji Hoon dặn dò lần cuối. "Tất cả những gì cần ôn tôi đã ôn hết rồi. Tối nay ngủ sớm, mai giữ cái đầu tỉnh táo mà làm bài. Nghe rõ chưa?"
"Dạ rõ!" Cả lớp đồng thanh.
Tiếng chuông tan học vang lên, cứu rỗi những linh hồn tội lỗi. Lũ học trò ùa ra như ong vỡ tổ. Young Woo vẫn ngồi im tại chỗ, đợi cho đến khi trong phòng chỉ còn lại cậu và anh.
Như một thói quen, Ju Ji Hoon đi xuống, chốt cửa lại. Tiếng cạch vang lên. Sân khấu riêng của hai người đã được dựng lên.
"Hồi hộp không?" Anh đi về phía cậu, giọng nói bình thản.
"Một chút." Young Woo gật đầu. "Nhưng em đã học hết rồi."
"Tốt." Ju Ji Hoon dừng lại trước bàn cậu, khoanh tay. "Nói miệng thì ai cũng nói được. Trước khi cho em ra trận ngày mai, tôi phải kiểm tra lại lần cuối." Anh nhếch mép, một nụ cười nửa miệng đầy ẩn ý. "Hôm nay, chúng ta sẽ ôn bài theo một cách đặc biệt. Tôi hỏi, em trả lời. Mỗi câu trả lời đúng, em sẽ có một phần thưởng."
Tim Young Woo giật một cái thật mạnh vào lồng ngực.
"Em sẵn sàng chưa?"
"Sẵn sàng."
Ju Ji Hoon gật gù. "Câu đầu tiên, dễ thôi. Vị vua nào đã sáng lập ra triều đại Joseon và định đô ở đâu?"
"Thưa thầy, là vua Taejo, Yi Seong Gye. Ông định đô ở Hanyang, tức Seoul ngày nay." Young Woo trả lời vanh vách.
"Tốt." Ju Ji Hoon gật đầu. "Phần thưởng của em."
Anh chậm rãi đưa tay lên, gỡ cặp kính xuống, đặt lên bàn. Rồi, ngón tay thon dài của anh từ từ cởi chiếc cúc áo trên cùng. Vùng da cổ rám nắng và xương quai xanh quyến rũ lộ ra. Một phần thưởng nhỏ, nhưng đủ để khiến cổ họng Young Woo khô khốc.
"Câu thứ hai. Kể tên hai cuộc xâm lược lớn nhất của ngoại bang mà Joseon phải đối mặt vào cuối thế kỷ 16."
"Là cuộc xâm lược của Nhật Bản dưới thời Toyotomi Hideyoshi, gọi là Chiến tranh Imjin. Và sau đó là cuộc xâm lược của Mãn Châu."
"Chính xác." Ju Ji Hoon có vẻ hài lòng. Anh tiến lại gần hơn, người hơi cúi xuống. "Phần thưởng của em đây."
Anh ra hiệu cho cậu. Young Woo run run đưa tay ra, đặt lên lồng ngực anh, ngay trên lớp áo. Dù cách một lớp vải, cậu vẫn cảm nhận được cơ ngực săn chắc và sự mềm mại của bầu vú bên dưới. Anh không đẩy cậu ra, cứ để yên cho cậu sờ soạng.
"Câu thứ ba." Giọng anh hơi trầm xuống. "Luật Nobi-an-geom-beop do vua Gwangjong ban hành có mục đích chính là gì?"
Đây rồi, câu hỏi đã từng làm khó cậu. Young Woo hít một hơi thật sâu. "Mục đích là để giải phóng những người nô lệ bị biến thành thường dân một cách bất công, nhằm làm suy yếu quyền lực của các gia tộc quý tộc và củng cố vương quyền."
Ju Ji Hoon im lặng một lúc lâu, đôi mắt anh nhìn cậu có chút gì đó kinh ngạc. "Em... học bài thật à?"
"Em đã nói rồi mà."
Anh bật cười khẽ, một nụ cười thật sự. "Được. Phần thưởng lần này lớn hơn một chút."
Anh đứng thẳng dậy và trong sự ngỡ ngàng của Young Woo, anh cởi phăng chiếc áo sơ mi ra, vứt nó lên bàn. Toàn bộ phần thân trên trần trụi của anh phơi bày trước mắt cậu. Làn da căng mịn và cặp vú no tròn, trắng nõn đang nhẹ nhàng rung rinh.
"Chạm vào đi." Anh ra lệnh.
Lần này, Young Woo không khách sáo nữa. Cậu đứng dậy, áp cả hai bàn tay vào hai núi thịt trần. Cảm giác da thịt ấm nóng, mềm mại nhưng vẫn đầy đặn khiến cậu sướng đến run người. Cậu bóp nhẹ, rồi dùng ngón tay cái vê lấy đầu ti đang cương cứng.
"Ưm..." Ju Ji Hoon khẽ rên lên, mặt hơi đỏ.
Thấy phản ứng của anh, Young Woo càng thêm bạo dạn. Cậu bắt đầu nghĩ, nếu mình trả lời được câu cuối cùng, phần thưởng sẽ là gì?
"Câu cuối cùng." Ju Ji Hoon vịn tay vào bàn để giữ thăng bằng, giọng đã khàn đi rõ rệt. "Trình bày những đóng góp quan trọng nhất của học giả Jeong Yak Yong, hiệu là Dasan, cho phong trào Silhak."
Đây là một câu hỏi khó, đòi hỏi phải học thuộc và hiểu sâu. Young Woo nhắm mắt lại, lục lọi trong trí nhớ tất cả những gì cậu đã nhồi nhét. Cậu bắt đầu nói, giọng rành rọt, về những tác phẩm của ông, về tư tưởng cải cách hành chính, nông nghiệp, khoa học kỹ thuật của ông...
Cậu nói xong, cả căn phòng chìm vào im lặng. Chỉ còn lại tiếng thở dốc của cả hai.
Ju Ji Hoon nhìn cậu, ánh mắt không còn là của một người thầy nữa. Nó đầy nhục dục, sự bất ngờ và một chút... tự hào?
"Em làm được rồi," anh thì thầm.
Anh thở ra một hơi, như thể vừa hạ một quyết tâm lớn lao. Anh quay người lại, nới lỏng thắt lưng, rồi từ từ kéo khóa quần xuống. Anh không tụt hẳn, chỉ kéo nó xuống đủ thấp, rồi kéo cả quần lót xuống theo. Anh bắt lấy tay cậu, bàn tay đang nóng rực vì ham muốn.
"Phần thưởng lớn nhất của em đây. Thứ mà em muốn nhất."
Anh đặt tay cậu vào nơi đó.
Giây phút ngón tay của Choo Young Woo chạm vào khe lồn nóng ẩm giữa hai chân người thầy, cậu cảm giác như có một luồng điện hàng ngàn vôn chạy dọc sống lưng. Nó có thật. Mềm mại, trơn ướt và nóng bỏng. Cậu rụt rè đưa một ngón tay vào sâu hơn một chút, cảm nhận những thớ thịt co thắt bao bọc lấy ngón tay mình.
"A..." Ju Ji Hoon ngửa cổ ra sau, thở dốc, hai tay bấu chặt lấy cạnh bàn.
Máu trong người Young Woo sôi lên. Chỉ sờ thôi sao đủ? Cậu muốn nếm thử nó. Cậu muốn dùng lưỡi của mình để khám phá từng ngóc ngách, muốn hút hết mật ngọt từ nơi đây.
Nghĩ là làm, cậu từ từ quỳ xuống, mặt đối mặt với vùng đất cấm. Cậu ngẩng lên nhìn anh một cái, rồi định cúi đầu xuống, đưa lưỡi ra...
"Đủ rồi!"
Một bàn tay đột ngột đặt lên đỉnh đầu cậu, ngăn lại.
Young Woo ngơ ngác ngẩng lên. Cậu thấy Ji Hoon đang cắn chặt môi, mặt đỏ bừng, trán lấm tấm mồ hôi. Anh thở hổn hển, đôi mắt đã mờ đi vì dục vọng.
"Hôm nay... tới đây thôi," anh nói, giọng nói đứt quãng. "Dừng lại đi."
"Nhưng tại sao...?"
"Bởi vì," anh nhìn thẳng vào mắt cậu, ánh mắt vừa bất lực vừa thành thật. "Nếu em mà bú nó thật... thì ngày mai em khỏi cần thi nữa đâu. Cả tôi và em sẽ cùng nhau liệt giường ở đây luôn đấy."
Nói rồi, anh vội vàng kéo quần lên, run rẩy vơ lấy áo mà mặc lại. Anh không dám nhìn thẳng vào cậu nữa.
"Về đi. Về ngủ sớm. Mai thi cho tốt."
Anh gần như là chạy trốn ra khỏi lớp, để lại Choo Young Woo vẫn đang quỳ trên sàn, ngón tay còn vương lại sự ẩm ướt và mùi hương mê người.
Cậu nhìn theo bóng lưng của anh, rồi nhìn xuống con cặc đang cương đến tím bầm của mình. Cậu bật cười.
Ngày mai. Chỉ cần qua ngày mai thôi. Toàn bộ con người đó, sẽ thuộc về cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro