5.


Giới thượng lưu rất nhanh liền biết tên tuổi của Bá Tước Jeffrey Vincent, một đứa con may mắn có được, đều là ai cũng biết lão bá tước không có phu nhân, đứa con này chỉ là kết quả của một đêm phong lưu.

Tuy rằng lúc Bá Tước còn sống không có thừa nhận người nọ, nhưng như vâỵ có quan hệ gì đâu. Mọi người hâm mộ Bá Tước Jeffrey trẻ tuổi cũng không chỉ là vì điểm may mắn này, càng trọng yếu hơn là, vị anh tuấn trẻ tuổi này được quốc vương cùng vương tử tán thành.

Cậu ta xác thật không giống như là đứa trẻ lớn lên từ hoang dã, tác phong của cậu nhanh nhẹn, cử chỉ chẳng khác gì với một đại quý tộc thật sự. Dung mạo tuấn tú càng là khiến cậu ta như cá gặp nước trong giới quý tộc, Jeffrey Vincent Bá Tước nhanh chóng trở thành quý tộc mới nổi bên trong giới thượng lưu.

Đối với Jaehyun, cùng vương tử giao hảo cũng không có gì không tốt, hệ thống phân định đối tượng mà hắn ngủ qua giá trị tích phân cũng như Taeyong có thể mang cho Jaehyun các mối quan hệ rất lớn, cũng liên quan địa vị của đối phương. Tô Cửu Cửu địa vị không cao lắm, nhưng là bởi vì có thể giúp hắn hoàn thành nhiệm vụ lại là nhân thê, giá trị tích liền cao.

Kỵ sĩ Doyoung tuy rằng không phải nhân thê, nhưng là bởi vì trung thành của anh hoàn thành chi nhánh nhiệm vụ mang đến điểm cũng rất cao, về phần vương tử Taeyong, cũng không biết có phải hay không bởi vì đối phương mang cho Jaehyun địa vị, tích phân cao đến thần kì, Jaehyun còn lần nữa khiến hệ thống xác định một lần, xác nhận Taeyong thật sự không ở trong mục tiêu công lược của hắn và tích phân cũng không cho sai lúc này mới yên lòng. Cùng với Taeyong làm một hồi có thể so với làm mười mấy nhiệm vụ rất nhỏ, Jaehyun tự nhiên cũng sẽ không đi cự tuyệt bất cứ nhiệt tình thỉnh cầu của đối phương, thế nhưng hắn cũng phải nhớ kỹ quân vương vô tình, tuy rằng hai người đã dính lấy nhau như keo sơn, hắn cũng không thật sự coi trọng địa vị của mình trong lòng người nọ.

Bởi vì vừa mới lên làm Bá Tước, Jaehyun được an bài tiến vào pháp viện làm một chức quan nhàn tản, có địa vị nhưng quyền lực không lớn, chủ yếu là phụ trách các loại bỏ phiếu biểu quyết, thế nhưng điều này cũng có nghĩa hắn bắt đầu tiến vào trung tâm quyền lực của quốc đô, cũng dần dần được càng nhiều người coi trọng.

Độ hảo cảm của Taeyong so với trước đó nhiều thêm mấy điểm, đến tám mươi thì dừng lại không thay đổi. Tuy rằng hắn cũng xem xét người khác một chút, trừ quốc vương ra những người bên ngoài đều dừng ở đạt tiêu chuẩn tuyến sáu mươi hoặc là càng thấp, nhưng đối với Jaehyun như vậy là không đủ.

Cái độ hảo cảm chỉ cần không đạt tới 100 đều có thể giảm, Taeyong vốn chính là tính tình bất định, nếu là bởi vì hắn một câu nói nhầm từ 90 điểm giảm còn 60 trở xuống cũng không phải không có khả năng. May mà lúc ở chung với vương tử Jaehyun vẫn rất tùy ý, một khi có lời nói sai lầm làm giảm độ hảo cảm hắn lập túc có thể vãn hồi.

Hôm nay từ Taeyong tẩm cung đi ra còn rất sớm, người hầu mặc áo choàng nhạt màu ấm áp cho hắn: "Chủ nhân ngài đi."

Jaehyun gật gật đầu, đang chuẩn bị lên xe ngựa lại đột nhiên dừng lại, vội vàng đi xuống xe ngựa lui tới phía đông xem, nhưng mà một bộ áo đỏ kia rất nhanh lướt qua tầm mắt hắn. Jaehyun đã đi được vài bước, lại vòng trở về, hỏi người hầu luôn trầm mặc bên cạnh.

"Người vừa rồi là ai?"

Jaehyun ở nhà rất có uy nghiêm, người hầu này có vẻ bất ngờ khi được hỏi, không cần Jaehyun hỏi nhiều, liền đem tất cả điều mình biết đều nói ra:"Người kia là hồng y giáo chủ vĩ đại, cũng là người được tuyển vào khóa sau của Giáo Hoàng. Giáo chủ nhân từ lại vĩ đại, thế nên chưa từng có người dám nói xấu y."

Nói tới đây hắn có chút câu nệ cúi đầu: "Ta chưa từng ngẩng đầu xem dung mạo giáo chủ, chỉ từng thấy giáo chủ trên pho tượng ở hoàng cung, thế nhưng trong cung đình này chỉ có một mình người đó dám mặc áo đỏ."

"Ngươi làm tốt lắm." Jaehyun chưa bao giờ keo kiệt lời khích lệ, lúc người hầu kích động ngẩng đầu nhìn, hắn bước lên xe ngựa, buông xuống màn xe.

Không ai nhìn thấy sắc mặt Jaehyun có bao nhiêu kích động, Jaehyun từng xem qua một bộ tiểu thuyết do bạn tốt đề cử, văn phong thật sự có hương vị Tây phương thời Trung Cổ, tuy rằng hành văn không thể cho là tuyệt hảo, thế nhưng cố sự rất có ý tứ. Cố tình tác giả lại lặn mất, nhưng mà bên trong có nhân vật lưu lại cho hắn ấn tượng sâu sắc. Trong truyện có một vị hồng y giáo chủ vô cùng cơ trí, là lão sư quốc vương, trong truyện hai thụ đều rất xuất sắc, thế nhưng so với hoàn mỹ kiêu ngạo như Apollo thần đế quốc vương, hắn càng thích hồng y giáo chủ dưới ngòi bút của tác giả hơn. Tuy rằng dung mạo không đủ hoàn mỹ, song cổ khí chất độc đáo này đủ để cho hắn tâm động. Thế giới này hồng y giáo chủ nhất định là người kia trong sách thần hoàn nguyên, đương nhiên vẫn có điểm khác biệt, hắn không phải người may mắn bị người yêu lừa gạt trong sách, cũng chẳng phải người bình dân xui xẻo. Mà quốc vương là một lão đầu có râu trung niên, hồng y giáo chủ không nhúng tay vào quốc gia chính sự, mà sẽ là người nối nghiệp tiếp theo của Giáo Hoàng. Jaehyun nội tâm rất kích động, hắn không nhịn được liền gọi hệ thống: "Hệ thống hệ thống ngươi lên tiếng."

"Khó được nha, ngươi lại chủ động gọi ta." Lúc Jaehyun hỏi vấn đề với tôn giọng rất vui vẻ, kích động biểu đạt tâm tình của mình số lần rất ít. Cách một hồi lâu hệ thống mới trả lời Jaehyun, còn có vẻ rất là ngạc nhiên:"Tâm tình của ngươi sao lại xúc động dữ thế?!" "Rất dữ dội sao, ta cảm thấy rất bình thường." Jaehyun không che giấu được ý cười trên mặt, y hệt như là thiếu niên có mối tình đầu, hệ thống thấy vậy có chút sởn tóc gáy. Nếu có thể hóa ra thực thể, nó nhất định phải làm một thân nổi da gà cho Jaehyun xem,

"Rất đáng sợ, ngươi có bị thứ gì kỳ quái nhập vào không. Không đúng nha, linh hồn vẫn như cũ, thể xác cũng như là thể xác cũ."

Jaehyun liền thu liễm ý cười trên mặt một chút, nhưng ánh mắt vẫn lấp lánh:" Chỉ là ta cao hứng." Lúc nói lời này hắn cúi đầu ngửi đóa hoa hồng màu đỏ đã bẻ ở hoa viên Hoàng gia: "Ngươi tra cho ta trong các mục tiệu của ta có hắn hay không."

"Khẳng định không có nha, ta xem xem." Jaehyun nghe đối phương nói như vậy, sau đó hệ thống lại hô lên: "Vậy mà có thật, nhưng mà biểu hiện nhiệm vụ không kích hoạt, hơn nữa phần thưởng tích phân đều không rõ, thật là kì quái."

Thật là một hệ thống không làm hết phận sự mà, Jaehyun nghi ngờ nói: "Ngươi không phải là thứ phẩm đi, phản ứng gần đây thật trì độn. Cho ngươi nhiều tích phân cùng năng lượng như vậy, so với trước đây còn không tốt bằng."

"Ngươi mới là thứ phẩm hóa, ta chỉ là do thăng cấp mà thôi, hệ thống không thể có lúc không thoải mái sao, ai kêu ngươi công lược đều là nam nhân, nhân thê hệ thống nhân thê hệ thống, ngươi nói xem, công lược đối tượng ít nhiều là phù hợp tiêu chuẩn ."

Jaehyun trào phúng hệ thống với trái tim thủy tinh hai câu: "Thế giới này thiết lập chính là như vậy, ai khiến ngươi là nhân thê công lược hệ thống, không thể làm big-boobs muội tử, trách ta sao, thế giới này có nam nhân, trách ta luôn."

Hệ thống bị nói một câu, yên lặng đi xuống không nói chuyện. Lúcnày từ trong tâm tình vui sướng do nhìn thấy hồng y giáo chủ Jaehyun mới lóe ramột ý nghĩ, bản năng cảm giác được hệ thống có chút không thích hợp. Ngay từ lúc đầu hệ thống là nhỏ bé nam hài thanh âm, sau này biến thành thiếu niên, hiện tại lại biến thành thanh niên. Hệ thống đều là trí năng cài vào, mặc dù có ý thức nhưng cuối cùng vẫn là vật chết, hệ thống này của hắn rất không giống, không chỉ dựa vào hắn thăng cấp tài năng không ngừng cải tiến, hơn nữa cả thanh âm và tính tình đều sẽ biến hóa, hắn hoàn toàn có thể có lý do hoài nghi đến mai sau nó sẽ có thực thể. Thế nhưng nếu sự tình không có phát sinh, hắn cũng không nghĩ quá nhiều, hiện tại cần chú ý là việc trước mắt này, làm sao để theo đuổi được hồng y giáo chủ mới là chuyện trọng yếu nhất trước mắt với hắn.

Tuy rằng thế giới này không có Thượng Đế phản đối đồng tính yêu nhau, thế nhưng hồng y giáo chủ thân phận vẫn là một chướng ngại rất lớn. Các giáo đồ có tín ngưỡng quang minh thường thường thanh tâm quả dục, đương nhiên mặc dù có không ít người bên ngoài như vậy như bên trong cũng không muốn, còn nghe nói Giáo Hoàng hiện tại vẫn có vài đứa con riêng. Nhưng hồng y giáo chủ lại là một thành kính giáo đồ.

Hắn nhân từ một cách hoàn mỹ, giống một vị thần trìu mến đối với thế nhân, nhưng mà lại cao cao tại thượng, đến lúc cần thiết đối với cường đạo cùng Vu Sư ma nhân sẽ giơ lên Tử Thần liêm đao. Cùng trong tưởng tượng Jaehyun thông minh cơ trí cũng không phải cái loại này chân chính thánh phụ. Đây xem như là lần đầu hắn động tâm từ khi đến thế giới này tới nay, nhưng mà hồng y giáo chủ thật sự là quá khó truy, mà dùng xuân dược loại thủ đoạn hạ tác này hắn cũng không tiết.

Từ giáo đình trở lại hoàng cung hồng y giáo chủ Renjun cũng không biết vương tử điện hạ tân sủng sinh ra ý tưởng đặc biệt với y, vô luận quốc vương hoặc là vương tử trước mắt có bao nhiêu hồng nhân, lực ảnh hưởng họ đều sẽ không lay động nửa phần địa vị của y tại quốc gia này. Quốc gia này quốc vương ai cũng có thể làm, thế nhưng hồng y giáo chủ cùng Giáo Hoàng lại không phải ai cũng có thể làm. Lần này y trở về là vì việc của giáo đình, nhân tiện vì quốc gia chính sự cung cấp một ít ý kiến.

Bút lông vũ màu trắng chứa thần lực viết ra một đám tự phù ở trên cuốn da dê, lúc viết xong chữ cuối cùng, bút lông vũ lập tức nằm xuống bàn. Thần dụ cho biết có thể tìm ra Thiên Sứ ở hoàng cung phụ cận, trừ biết đối phương là nam nhân trẻ tuổi ngoài ra y hoàn toàn không biết gì cả. Giáo đồ đối Quang Minh thần tín ngưỡng là vì Quang Minh thần phù hộ bọn họ, mà đối kháng Ác Ma chỉ dựa vào sức mạnh của giáo đình hiển nhiên không đủ. Quang Minh thần phái tới sứ giả của ngài là hai vị thánh khiết Thiên Sứ che chở mọi người. Nhưng chết là,khi chiến đấu cùng Ma tộc hai Thiên Sứ biến thành một, một trở lại nguyên vị tiếp tục nhận tín đồ tín ngưỡng, mặt khác lại không biết tung tích, ngay cả thần dụ đều không có thể chỉ ra chuẩn xác Thiên Sứ đang ở nơi nào.

Hồng y giáo chủ bên này tìm kiếm tung tích Thiên Sứ, bên này Jaehyun vừa xuống xe ngựa liền có người hầu vội vàng chạy tới: "Bá Tước đại nhân Bá Tước đại nhân, chuồng ngựa chúng ta bị một người rớt xuống đập hư! Làm thành một cái lỗ lớn."

"Ra ngoài tìm quản gia đi sửa là được, lần sau lại có loại chuyện này không nhất thiết phải báo cho ta."Jaehyun cởi áo khoác trên người ra giao cho người hầu bên cạnh.

"Không phải."Cái kia báo tin nhân dẫm chân," Là quản gia kêu ta báo cho ngài, người kia rơi xuống đập chết con ngựa vương tử điện hạ đưa cho ngài!"

P/s: Chương sau em bé Thiên sứ Junguwu lên sàn nhó.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro