Sự thật về Seulgi

Woo Seulgi thật ra lớn hơn Jaeyi 1 tuổi, cô chọn bảo lưu việc học ở Anh một năm rồi đột ngột chuyển về Hàn Quốc để thực hiện một nhiệm vụ bí mật bởi vì cô là một thành viên đặc biệt của một tổ chức bí mật tại Hàn Quốc: hội chống buôn bán hàng cấm. Điều đáng ngạc nhiên hơn cả là Seulgi lại là thành viên trẻ tuổi nhất, nhưng sự mưu trí của Seulgi đã nhiều lần giúp tổ chức phá vỡ những đường dây nguy hiểm.

Seulgi tham gia vào hội chống buôn bán hàng cấm không phải là một quyết định bồng bột của tuổi trẻ, mà xuất phát từ lòng căm phẫn tột độ đối với những kẻ gieo rắc cái chết trắng. Cô luôn tìm hiểu về những tổ chức chống ma túy và những nỗ lực của họ trong việc bảo vệ cộng đồng. Với sự thông minh, lòng trắc ẩn và khả năng phân tích nhạy bén, Seulgi đã sớm thu hút sự chú ý của một thành viên cấp cao trong hội chống buôn bán hàng cấm, một người nhận ra tiềm năng và sự quyết tâm mạnh mẽ ở cô gái trẻ.
Dù còn nhỏ tuổi, Seulgi đã thể hiện sự trưởng thành và lòng dũng cảm vượt trội. Cô học hỏi nhanh chóng các kỹ năng cần thiết, từ thu thập thông tin tình báo đến phân tích dữ liệu và thậm chí cả những kỹ năng tự vệ cơ bản. Lòng căm phẫn đối với những kẻ buôn bán cái chết trắng và mong muốn bảo vệ những người khác khỏi bi kịch đã trở thành động lực mạnh mẽ thúc đẩy Seulgi tham gia vào hội.

Việc Seulgi chuyển trường từ Anh trở về Hàn Quốc không đơn thuần là một sự thay đổi môi trường học tập. Đó là một quyết định nằm trong kế hoạch của nhiệm vụ nguy hiểm lần này. Tổ chức đã thu thập được thông tin tình báo đáng lo ngại: một băng nhóm buôn bán ma túy khét tiếng đã nghiên cứu thành công một loại thuốc phiện mới, được ngụy trang dưới dạng vitamin. Chúng nhắm vào đối tượng là học sinh cấp 3, quảng cáo về khả năng giúp tỉnh táo, tăng cường trí nhớ và học tập hiệu quả hơn. Nhưng thực chất, loại thuốc này lại chứa các thành phần gây nghiện cực mạnh, biến những học sinh tin tưởng sử dụng trở thành những con nghiện không hay biết.

Đối tượng mà bọn buôn thuốc phiện nhắm đến lại chính là lứa tuổi đồng trang lứa với Seulgi. Chúng thâm nhập vào môi trường học đường, nơi sự tin tưởng và dễ bị dụ dỗ của học sinh cao nhất, là một chiến lược tàn độc và nguy hiểm. Nhận thấy mức độ cấp bách và sự nghiêm trọng của tình hình, Seulgi đã không ngần ngại chấp nhận nhiệm vụ trở về Hàn Quốc ngay lập tức.

Với vỏ bọc là một nữ sinh mới chuyển trường, Seulgi có thể dễ dàng tiếp cận môi trường học đường, thu thập thông tin từ bên trong và tìm ra đường dây phân phối loại thuốc nguy hiểm này. Sự trẻ tuổi và vẻ ngoài vô hại của cô lại trở thành một lợi thế lớn, giúp Seulgi dễ dàng trà trộn và quan sát mà không gây ra sự nghi ngờ.

Nhiệm vụ lần này không chỉ đòi hỏi trí thông minh và sự mưu trí, mà còn tiềm ẩn vô vàn nguy hiểm. Bọn buôn thuốc phiện chắc chắn là những kẻ xảo quyệt và tàn nhẫn. Chỉ một sơ suất nhỏ cũng có thể khiến Seulgi bại lộ và rơi vào vòng nguy hiểm. Tuy nhiên, với tinh thần trách nhiệm cao cả và lòng căm phẫn, Seulgi đã sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách.

Thâm nhập vào trường nữ sinh ChaeHwa, Seulgi đã từng bước xây dựng vỏ bọc hoàn hảo của một nữ sinh mới chuyển trường hòa đồng và thân thiện. Cô kết bạn với Kyung và Yeri, những người bạn tốt bụng và nhiệt tình, và dần tạo dựng mối quan hệ với những học sinh khác trong lớp. Việc nhanh chóng đạt được thành tích học tập xuất sắc cũng giúp Seulgi tạo được sự tin tưởng và không gây ra bất kỳ nghi ngờ nào.

Tuy nhiên, Seulgi không ngờ rằng, nhiệm vụ nguy hiểm lần này lại mang đến cho cô những trải nghiệm nằm ngoài mọi dự đoán và kế hoạch ban đầu. Trong quá trình điều tra, Seulgi đã lần theo dấu vết của những học sinh có biểu hiện lạ, những người thường xuyên sử dụng loại "vitamin tăng cường trí nhớ" bí ẩn. Cô thu thập thông tin một cách cẩn trọng, ghi lại những lời khai và tìm kiếm những mối liên hệ giữa họ và những đối tượng tình nghi.

Trong một lần theo dõi một đầu mối quan trọng vào đêm tối, Seulgi trong lúc bảo vệ đứa bé khỏi bọn buôn người thì đã bị đâm lén. Cơn đau buốt xé thịt khiến Seulgi gần như ngất lịm. May mắn thay, vết thương chí mạng chỉ sượt qua, nhưng nó cũng đủ khiến Seulgi mất máu nhiều và phải nằm viện một thời gian dài.

Nằm trên giường bệnh, Seulgi đã phải đối mặt với sự thật tàn khốc về mức độ nguy hiểm của nhiệm vụ lần này. Cô nhận ra rằng, mình đã quá chủ quan và đánh giá thấp sự xảo quyệt của kẻ thù. Nhưng điều bất ngờ hơn cả, điều mà Seulgi chưa bao giờ nghĩ đến trong kế hoạch của mình, lại là sự xuất hiện của Yoo Jaeyi.

Từ một người bạn học lạnh lùng và khó gần, Jaeyi đã trở thành người bên cạnh cô lúc nguy hiểm ấy. Sự lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt tái nhợt của Jaeyi, những cử chỉ chăm sóc ân cần và ánh mắt lo lắng không rời đã khiến Seulgi không khỏi ngạc nhiên. Và rồi, lời thú nhận tình cảm bất ngờ cùng nụ hôn chiếm hữu của Jaeyi đã hoàn toàn đảo lộn thế giới của Seulgi.

Seulgi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có bạn gái, đặc biệt là trong một nhiệm vụ nguy hiểm và căng thẳng như thế này. Tình cảm của Jaeyi đến một cách bất ngờ và mạnh mẽ, khiến Seulgi cảm thấy bối rối nhưng cũng không thể phủ nhận sự rung động trong trái tim mình.

Giờ đây, khi mối quan hệ giữa cô và Jaeyi đã chính thức bước sang một trang mới, Seulgi biết rằng nhiệm vụ lần này không chỉ còn là trách nhiệm của riêng cô nữa. Cô có thêm một người để lo lắng, một người để bảo vệ. Tình yêu bất ngờ này đã trở thành một phần không thể tách rời trong cuộc chiến chống lại cái ác, một nguồn sức mạnh và cũng là một điểm yếu mà Seulgi phải học cách cân bằng và bảo vệ.

Đêm khuya tĩnh mịch bao trùm căn nhà nhỏ của gia đình Seulgi. Bên trong phòng, Seulgi khẽ cựa mình trên giường, đôi mắt mở to trong bóng tối. Cô đã thức giấc từ lâu, vội mở cửa phòng lắng nghe tiếng thở đều đặn của ba mẹ ở phòng bên cạnh.

Khẽ khàng ngồi dậy, Seulgi nhìn đồng hồ trên tủ đầu giường điểm 23:00. Thời gian đã điểm. Cô nhẹ nhàng vén chăn, đặt chân xuống sàn nhà lạnh lẽo, cố gắng không gây ra bất kỳ tiếng động nào.

Cô đã chuẩn bị mọi thứ từ trước. Một chiếc ba lô nhỏ đựng vài vật dụng cần thiết, điện thoại đã tắt chuông và một chiếc áo khoác tối màu để tránh bị phát hiện. Seulgi di chuyển nhẹ nhàng như một cái bóng, mở cửa phòng rồi cẩn thận khép lại.

Bước chân trần trên hành lang gỗ, Seulgi cố gắng giữ thăng bằng và không để sàn nhà phát ra tiếng bước chân của mình . Cô biết mẹ mình là người ngủ không sâu, chỉ một tiếng động nhỏ cũng có thể đánh thức bà.

Đến phòng khách, Seulgi dừng lại một chút, nhìn về phía cửa phòng ba mẹ. Một thoáng do dự hiện lên trong mắt cô. Cô biết mình đang mạo hiểm, nếu bị phát hiện, mọi chuyện sẽ trở nên phức tạp. Nhưng nhiệm vụ quan trọng này không cho phép cô chần chừ, và đặc biệt là trong gia đình không một ai biết rằng Seulgi không đơn thuần là một nữ sinh trung học.

Seulgi hít một hơi thật sâu, nhẹ nhàng mở cửa chính. Tiếng cánh cửa khẽ kêu cót két khiến tim cô thót lại. Cô nín thở lắng nghe, nhưng may mắn là không có tiếng động nào từ bên trong.

Bước ra ngoài, màn đêm lạnh lẽo bao trùm lấy Seulgi. Cô nhanh chóng đóng cửa lại, cài then cẩn thận. Chiếc mũ len trùm kín đầu, khẩu trang che nửa khuôn mặt, Seulgi hòa mình vào bóng tối, bắt đầu di chuyển theo địa điểm đã hẹn.

Đi bộ một đoạn khá xa, Seulgi rẽ vào một con hẻm nhỏ vắng vẻ. Ở cuối hẻm, dưới ánh đèn đường mờ ảo, một chiếc xe hơi màu đen đang đậu im lìm. Một người đàn ông dáng vẻ nghiêm nghị, mặc áo khoác dài, đứng tựa vào cửa xe, ánh mắt sắc lạnh quan sát xung quanh. Đó là Park Jinwoo, chỉ huy trực tiếp của Seulgi.

Seulgi tiến lại gần, khẽ lên tiếng: "Chỉ huy Park?"

Người đàn ông quay người lại, ánh mắt quét qua Seulgi từ đầu đến chân rồi khẽ gật đầu. "Woo Seulgi? Cô đến đúng giờ." Giọng ông trầm và đầy uy lực.

Seulgi gỡ khẩu trang xuống, khẽ cúi đầu. "Chào chỉ huy. Chuyến bay của ông thế nào?"

"Ổn. Nhưng tình hình ở đây có vẻ không ổn như báo cáo," Park Jinwoo nói, ánh mắt trở nên nghiêm trọng. "Tôi cần nghe báo cáo trực tiếp từ cô về những gì cô đã thu thập được."

Seulgi gật đầu, nhìn quanh con hẻm vắng vẻ. "Chúng ta nói chuyện ở đây sao, chỉ huy?"

Park Jinwoo mở cửa xe. "Vào trong. An toàn hơn."

Seulgi nhanh chóng bước vào xe. Cánh cửa đóng sầm lại, ngăn cách họ với màn đêm tĩnh mịch bên ngoài. Bên trong xe, dưới ánh đèn mờ ảo, cuộc gặp gỡ bí mật giữa nữ sinh trung học và chỉ huy hội chống buôn bán hàng cấm bắt đầu.

Bên trong chiếc xe hơi tối màu, không khí trở nên căng thẳng và tập trung. Park Jinwoo nhìn thẳng vào Seulgi, ánh mắt dò xét. "Báo cáo đi, Seulgi. Tôi muốn biết mọi chi tiết cô đã thu thập được về loại thuốc mới này và đường dây phân phối của chúng."

Seulgi gật đầu, giọng trầm và nghiêm túc khác hẳn vẻ ngoài tươi tắn thường ngày. "Thưa chỉ huy, loại thuốc này được ngụy trang dưới dạng viên vitamin tổng hợp, có tên lóng là 'Boost Up'. Chúng được bán chủ yếu thông qua các kênh trực tuyến kín đáo và một số đối tượng học sinh trung gian trong trường."

Cô lấy từ ba lô ra một vài viên thuốc nhỏ màu trắng, đặt vào lòng bàn tay. "Đây là mẫu em đã thu thập được từ một học sinh nghiện. Kết quả phân tích sơ bộ cho thấy chúng chứa một dẫn xuất opioid cực mạnh, gây nghiện chỉ sau vài lần sử dụng. Bọn chúng nhắm vào tâm lý muốn học giỏi và tỉnh táo của học sinh để dụ dỗ."

Park Jinwoo cầm lấy một viên thuốc, quan sát kỹ lưỡng dưới ánh đèn xe. "Táo tợn thật. Chúng đã nghiên cứu kỹ thị trường học đường. Cô đã xác định được nguồn cung cấp chính chưa?"

"Chưa, thưa chỉ huy. Nhưng em đã khoanh vùng được một số đối tượng tình nghi có liên quan đến việc phân phối trong trường. Một trong số đó là Lee Dohyuk, một tên côn đồ thường lảng vảng quanh trường nữ sinh và nam sinh, có mối quan hệ khá rộng và thường xuyên tụ tập với những thành phần bất hảo." Seulgi lấy ra một tấm ảnh chụp lén Lee Dohyuk từ điện thoại, đưa cho Park Jinwoo.

Park Jinwoo xem xét tấm ảnh, khẽ gật đầu. "Đây có thể là một đầu mối quan trọng. Cô đã tiếp cận được đối tượng này chưa?"

"Em đang trong quá trình tiếp cận, thưa chỉ huy. Lee Dohyuk khá cảnh giác và không dễ tin người. Em đang cố gắng tạo dựng lòng tin thông qua một số bạn bè chung," Seulgi giải thích.

"Thời gian không còn nhiều. Chúng ta cần hành động nhanh chóng trước khi số lượng học sinh nghiện tăng lên, nhất là khi chỉ còn vỏn vẹn 3 tháng nữa sẽ diễn ra kì thi Đại Học quan trọng" Park Jinwoo nói, giọng đầy lo ngại. "Cô có thông tin gì về nơi sản xuất hoặc các mắt xích cao hơn trong đường dây này không?"

Seulgi lắc đầu. "Hiện tại chưa, thưa chỉ huy. Nhưng em đã phát hiện ra một số giao dịch đáng ngờ diễn ra ở khu vực nhà kho bỏ hoang gần trường vào ban đêm. Em nghi ngờ đó có thể là nơi tập kết hoặc trung chuyển hàng."

Park Jinwoo gật đầu. "Được. Chúng ta sẽ phối hợp điều tra khu vực đó. Tôi sẽ cử một đội hỗ trợ bí mật đến khu vực của cô. Cô cần phải hành động cẩn trọng và tuyệt đối giữ bí mật thân phận của mình. Bất kỳ sơ suất nào cũng có thể gây nguy hiểm đến tính mạng cô."

"Em hiểu, thưa chỉ huy," Seulgi đáp, ánh mắt kiên định.

Park Jinwoo nhìn sâu vào mắt Seulgi, nhận thấy sự quyết tâm và tinh thần trách nhiệm cao ở cô gái trẻ. "Tôi biết đây là một nhiệm vụ nguy hiểm, Seulgi. Cô có chắc chắn mình có thể tiếp tục?"

Seulgi không chút do dự. "Đây là lý do em trở về, thưa chỉ huy. Em sẽ làm mọi thứ có thể để ngăn chặn bọn chúng."

Một thoáng im lặng bao trùm lấy chiếc xe. Park Jinwoo khẽ gật đầu. "Tốt. Chúng ta sẽ lên kế hoạch cụ thể. Cô hãy tiếp tục thu thập thông tin và báo cáo cho tôi ngay khi có bất kỳ tiến triển nào."

Cuộc gặp gỡ bí mật trong đêm khuya đã vạch ra những bước đi tiếp theo trong cuộc chiến thầm lặng chống lại bọn buôn thuốc phiện.

Park Jinwoo mở cặp tài liệu đặt trên đùi, lấy ra một chiếc điện thoại di động đời cũ và một tấm bản đồ khu vực quanh trường ChaeHwa. "Đây là điện thoại liên lạc bí mật của cô. Chỉ sử dụng nó khi thật sự cần thiết và theo giao thức đã huấn luyện. Tuyệt đối không để nó rơi vào tay người khác." Ông đưa chiếc điện thoại cho Seulgi.

Sau đó, ông trải tấm bản đồ lên bảng điều khiển. "Đây là khu vực nhà kho bỏ hoang mà cô nhắc đến. Đội hỗ trợ của tôi sẽ thiết lập một trạm quan sát bí mật ở tòa nhà đối diện. Họ sẽ theo dõi mọi hoạt động ra vào. Cô không được tự ý tiếp cận khu vực này một mình. Bất kỳ hành động nào cũng cần có sự phối hợp."

Seulgi cúi xuống xem xét bản đồ, ghi nhớ vị trí và những ký hiệu được đánh dấu. "Em hiểu, chỉ huy. Em sẽ liên lạc với chỉ huy ngay khi có thông tin mới."

"Tốt. Tôi tin tưởng vào khả năng của cô, Seulgi. Nhưng đừng mạo hiểm. Mục tiêu quan trọng nhất là bảo toàn an toàn cho bản thân cô," Park Jinwoo nói, giọng có phần mềm mỏng hơn. Ông biết nhiệm vụ này đặt lên vai cô gái trẻ một gánh nặng lớn.

"Em sẽ cẩn thận, chỉ huy," Seulgi đáp, một tia quyết tâm lóe lên trong mắt.

Park Jinwoo gật đầu hài lòng. "Còn một chuyện nữa. Về mối quan hệ của cô... với nữ sinh tên Yoo Jaeyi." Ánh mắt ông trở nên sắc bén, dò xét.

Seulgi thoáng giật mình, không ngờ chỉ huy lại biết chuyện này. "Đó... đó là chuyện cá nhân của em, chỉ huy. Em đảm bảo nó không ảnh hưởng đến nhiệm vụ."

"Tôi không chắc," Park Jinwoo nói, giọng nghiêm nghị. "Tình cảm có thể là điểm yếu chí mạng trong nhiệm vụ này. Cô phải tuyệt đối giữ bí mật thân phận của mình với cô ấy. Bất kỳ sự tiết lộ nào cũng có thể đặt cả hai người vào nguy hiểm."

Seulgi cúi đầu, im lặng. Cô hiểu sự lo lắng của chỉ huy. Mối quan hệ với Jaeyi là điều ngoài kế hoạch, và nó mang đến những cảm xúc phức tạp mà cô chưa từng trải qua.

"Em hiểu, chỉ huy. Em sẽ cẩn trọng," Seulgi hứa.

"Việc học như thế nào rồi, đã chọn được ngành mình muốn chưa?"

"Ưu tiên hàng đầu là tiếp quản công ty của ba mẹ và tiếp tục cống hiến cho tổ chức ạ"

Park Jinwoo thở dài. "Bây giờ cô nên về. Đừng để ai nghi ngờ việc cô ra ngoài vào giờ này."

Seulgi gật đầu, mở cửa xe bước ra ngoài. Bóng tối lại bao trùm lấy cô. Cô nhìn theo chiếc xe màu đen khuất dần ở cuối con hẻm, rồi nhanh chóng quay người, hòa mình vào màn đêm trở về nhà, mang theo những chỉ thị mới và một gánh nặng tình cảm không dễ dàng. Nhiệm vụ vẫn tiếp tục, và Seulgi biết, cô phải bước đi trên sợi dây mong manh giữa bí mật và tình yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro