disparaître
tôi chưa chết?
người tôi vẫn còn ấm, tôi thở được và trái tim tôi...
nhưng nó đâu rồi?
ừ, nó đi mất rồi. nó không còn ở bên tôi nữa...
cái tuyết lạnh lẽo mà tôi chán ghét kia cũng đã tan mất rồi, hình như mùa xuân đến rồi, phải rồi, mùa xuân thì sẽ không còn tuyết nữa, sẽ không còn lạnh nữa, và sẽ không còn nó nữa.
nó ấm áp, nó yêu tôi, nó lại một mực rời đi như thế, làm thế nào tôi có thể đáp trả lại nó đây?
nó bảo nó ghét ai đó thân thiết với tôi, nó nói nó muốn ở cạnh tôi mãi mãi.
sao nó lại cứu tôi, sao nó phải hy sinh. nó có biết, tuy tôi ghét cái lạnh của tuyết, nhưng tôi không ghét vẻ đẹp của chúng. chúng giống như nó, dù có lạnh bao nhiêu thì nó vẫn ôn nhu như ngày nào...
tuyết rơi, tôi không còn thấy nó nữa, nó tan theo mây trời, vơi đi những vướng bận ở trần thế này.
tuyết tan thành những mảng sương, chúng rơi trên tay tôi.
tôi vẫn thấy nó cười...
end
thanks for enjoy
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro