𝑛𝑖𝑛𝑒
Tại bênh viện~
Tôi ngồi như mất hồn ở hàng ghế chờ với đôi tay đầy máu, bác sĩ vừa mở cửa ra thì tôi cùng ông ta đã lao tới hỏi:
"Tình trạng của Jennie sao rồi bác sĩ?"
"Hiện tại cô Kim không sao! May là vết đâm không sâu nên không ảnh hưởng gì nhiều, tôi đã may vết thương lại, thời gian sắp tới cô ấy không được vận động mạnh hay xúc động nếu không vết thương sẽ bị hở!"
"Cảm ơn bác sĩ, chúng tôi có thể vào thăm được không ạ?"
Vị bác sĩ gật đầu rồi đi mất, tôi như tên bắn lao vào nhưng bị ông ta cản lại.
"Ai cho mày vào, mày hại nó chưa đủ hay sao? Mày đợi đó tao sẽ kiện mày."
Tôi không sợ những lời ông ta nói, tôi chỉ muốn vào thăm cô ấy thôi. Tôi nài nỉ xin ông ta:
"Bác cho còn vào đi! Con không cố ý mà, khi nãy do con quá nóng giận thôi! Con xin bác, cho con vào thăm Jennie đi được không?"
Ông ta nhất quyết không cho tôi vào, đứng ngoài cửa đẩy qua đẩy lại một hồi thì Jennie cố gắng lên tiếng:
"Ba! Cho Jisoo vào đi, con không sao mà!"
Ông ấy nể tình vì Jennie không thể xúc động mạnh nên cho tôi vào. Tôi quỳ xuống giường Jennie nắm lấy tay cô ấy nói:
"Tớ...tớ xin lỗi, tại tớ không kiềm chế được. Cậu đừng giận tớ nha Jennie, thật sự toé không cố ý đâu! Tớ xin lỗi, xin lỗi cậu nhiều lắm."
Jennie cười nhẹ nhìn tôi nói:
"Ai giận cậu chứ! Chuyện này không phải lỗi của cậu, là do ba tớ nặng lời nên cậu mới bị mất kiểm soát như vậy, tớ hiểu mà."
Cô ấy vừa dứt lời thì cảnh sát tới.
"Cô là Kim Jisoo đúng không? Mời cô theo chúng tôi về đồn để điều tra vì có người đã kiện cô tội xâm nhặp gia cư bất hợp tác pháp và làm bị thương người vô tội."
Jennie quay qua hỏi ba mình:
"Là sao ba?"
"Nó vừa làm con bị thương đó, sao ba có thể để yên được."
Jennie nói với người cảnh sát:
"Khoan đã! Chúng tôi xin rút đơn kiện, đây chỉ là hiểu lầm."
Ba cô ấy vừa nghe thấy vội nói:
"Con nói gì vậy Jennie? Nó đã..."
"Nếu ba không rút đơn kiện thì con sẽ...sẽ..."- Jennie vừa nói vừa đưa tay lên miệng vết thương định bóp chặt.
Ba cô ấy thấy vậy liền nói:
"Được được rồi! Ba lập tức rút đơn kiện ngay! Sếp à, đây chỉ là hiểu lầm, tôi không kiện nó nữa, thật tình xin lỗi vì làm mất thời gian của sếp."
Viên cảnh sát không hiểu nhưng hơi tức giận nói:
"Vậy là sao? Ông xem cảnh sát chúng tôi là trò đùa sao?"
"Xin lỗi, xin lỗi! Bữa khác tôi mời sếp một bữa ăn."
Ba Jennie vừa nói vừa đẩy viên cảnh sát ra ngoài, ông ta quay vào nói:
"Con hài lòng chưa? Còn mày nữa, mau cút khỏi đây! Thăm cũng đa thăm rồi nói cũng đã nói rồi, mày mau về đi!"
Tôi nhìn Jennie, cô ấy cũng gật đầu ra hiệu cho tôi về. Tôi đành ra về.
Tại nhà tôi~
Tôi rửa sạch vết máu đã khô trên tay rồi đi ra ngồi trên ghế ngửa đầu ra sau đặt tay lên trán, Hayul bước vào thấy vậy liền hỏi:
"Từ hôm qua tới giờ chị đi đâu vậy?"
Tôi im lặng không trả lời con bé, nó đi lại gỡ tay tôi ra sờ lên trán tôi.
"Sao chị nóng quá vậy? Mau lên giường nằm nghỉ đi em đi lấy khăn ấm."
Con bé đỡ tôi lên giường nằm, trong đầu tôi cứ hiện lên cảnh tay tôi đầy máu của Jennie, tôi đã làm cô ấy bị thương. Tôi nằm rút lại co đầu gối lên mệt mỏi, Hayul bưng thau nước ấm và khăn lau, cẩn thận đắp lên tráng tôi rồi nói:
"Em đi nấu cháo, chị nằm đây nghỉ ngơi nha."
Tôi gật gật đầu đợi con bé đi ra ngoài rồi lấy điện thoại ra, nhìn lên màn hình rồi mỉm cười nhẹ.
Hayul cầm tô cháo đi vào, định đút tôi ăn nhưng tôi không chịu:
"Chị tự ăn được, em ra ngoài đi, không sao đâu!"
"Dạ."- Con bé nghe lời đi ra ngoài.
Tại bệnh viện~
Tôi đã xin phép nghỉ trong trong suốt thời gian Jennie nằm viện để tiện chăm sóc cho cô ấy dù biết ba Jennie không cho.
"Cậu thấy đỡ đau hơn chưa?"- Tôi ngồi kế bên Jennie hỏi han.
"Tớ thấy đỡ nhiều rồi, chỉ cần cậu pử cạnh tớ là được rồi."- Jennie nhìn tôi cười ngây ngô.
Tôi xoa nhẹ đầu cô ấy thì có một tên từ đâu chạy vào còn cầm lấy tay cô ấy nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro