Chap 9: "Chính thức trở thành vợ chồng."
Toàn bộ Đại Hàn Dân Quốc này đều biết, đối với hôn lễ, coi trọng nhất là nghi thức truyền thống, cũng phức tạp nhất và nhiều hạn chế nhất, cho nên hôn lễ của hai người cũng không ngoại lệ và sẽ được tổ chức ở Gwacheon.
Kim gia vô cùng coi trọng lễ nghi. Còn gia đình Kim Jisoo, mặc dù không phải là nhà đại phú đại quý, nhưng các thế hệ vẫn chủ yếu sống ở Gwacheon nên cũng là người Gwacheon chính gốc, đối với kết hôn, cũng cho rằng là chuyện lớn nhất trong đời, không thể qua loa.
Vì vậy, hôn lễ của Jisoo và Jennie, thật là rất mệt mỏi, rất khổ cực, cũng rất nghiêm túc.
Tiệc tự túc (ai đến trước thì ăn trước) chiêu đãi toàn bộ ba ngày ba đêm, tất cả người thân bạn bè đều trình diện, hai nhà đều sống theo kiểu truyền thống, bất luận bản thân Jennie có phóng khoáng, tân tiến đến cỡ nào, nhưng đây là Gwacheon không phải Seoul, hôn lễ của nàng tất nhiên là theo kiểu truyền thống Hàn Quốc. Lần đầu tiên trong đời mặc áo cưới Hanbok truyền thống, đường may hạng nhất, tơ lụa tốt nhất. Một đóa hoa mẫu đơn to tinh tế được thêu chỉ vàng trên áo, thật là bộ áo cưới tuyệt đẹp, vừa vặn với người Jennie, làm nổi bật lên những ưu thế trên vóc người nàng.
Cái áo ôm trọn bộ ngực đầy đặn, làm nổi lên vòng eo con kiến nhỏ nhắn như nhành liễu, đôi chân thẳng tắp, hôm nay nàng tránh mang giày cao gót, vì mang giày nàng sẽ cao hơn seobang mình rất nhiều, Hanbok tuy cổ điển nhưng khí chất bức người không thể kìm nén được, vẻ đẹp của nàng khiến cho người ta mắt không khép lại được.
Mái tóc uốn xoăn của Jennie được búi thành một búi xinh đẹp, vì nàng phản đối kịch liệt nên mới không cần đội cả đầu hoa đáng sợ mà chỉ dùng một dây trân châu cài lên, nhưng phong thái của nàng dù thế nào cũng không giấu được.
Nàng vừa đi ra ngoài, mọi người đã nhìn chăm chú.
Đợi mọi người khôi phục lại tinh thần, những người dự lễ liền lớn tiếng trêu chọc Jisoo, nói cô ấy cưới được một người vợ xinh đẹp như vậy thật là có phúc, còn phụ nữ thì ánh mắt phức tạp, không biết nên nói là hâm mộ hay ghen tỵ.
Kim Jisoo vẫn là mang theo nụ cười thản nhiên, bắt chuyện với mọi người, hành xử lễ độ và hơn nữa có chừng mực.
Bị nhiều người chăm chú nhìn, nhưng Jennie vẫn có thể tự nhiên. Dù sao, từ nhỏ đến lớn, bởi vì sắc đẹp của mình, nàng cũng đã quen với việc bị chú ý, nhưng mà tới hôm nay, Jennie phát hiện mình có chút không chịu nổi ánh mắt của Jisoo.
Ánh mắt của Jisoo, vốn đặc biệt đen láy và sâu thẫm, mà hôm nay thêm thâm thúy phát sáng nữa. Ánh mắt cô nhìn nàng nghiêm túc mà lại nóng bỏng, ánh mắt sáng rỡ, Jennie thậm chí còn nghĩ ánh mắt Jisoo mang theo nhiệt độ, cái loại nhiệt độ đó sẽ thiêu đốt nàng làm cho Jennie cúi đầu không dám nhìn.
Mời rượu, mỉm cười suốt cả ngày, bộ mặt của Jennie cũng sắp cứng đờ. Dù tửu lượng của nàng khá cao, rượu lại pha nhiều nước, nhưng nàng cũng sắp chịu không nổi nựa. Thay ba bộ lễ phục, chân đứng cũng tê rần. Ban đầu, nên lén đi đăng ký thì hơn, hiện tại làm như thế này thật là mệt chết người mà.
Mười tiếng trôi qua, tuy đã tránh mang giày cao gót nhưng Jennie đã thấy bắp chân đau nhức muốn rút gân, thắt lưng lại run run khi nàng đứng bên cạnh Jisoo đang cầm ly rượu.
Một bàn toàn người trẻ tuổi, ăn mặc vừa phong độ lại lịch sự. Nghe nói đều là đồng nghiệp của Jisoo, mỗi một người đều toát lên khí thế mạnh mẽ, vóc dáng thì cao, cân đối đã vậy còn có khuôn mặt đẹp. Bây giờ làm Cảnh sát sao giống chọn người mẫu thế? Chỉ có Jisoo là ngoại lệ.
"Jisoo, cuối cùng thì nhóc "lùn" như cậu cũng cưới được cô vợ xinh đẹp như vậy......"
Cô gái cao gầy, tóc tém nhìn khá đào hoa vỗ vỗ vai Jisoo, trong giọng nói chứa đầy vẻ đắc ý trêu chọc.
"Khó trách ban đầu nhiều người nói muốn giới thiệu cho cậu, cậu đều cự tuyệt, ngay cả Sunmi..."
"Kang Seulgi, nếu như mà mình không có nhớ lầm thì hôm nay hình như là cậu đang làm nhiệm vụ?!"
Jisoo nhàn nhạt cắt lời Seulgi.
"Yên tâm đi Kim Chicken, toàn bộ Đại Hàn người nào mà không biết hôm nay là ngày Cảnh Sát Trưởng tài ba của cả Hàn Quốc – Kim Jisoo kết hôn đâu?"
"Không có việc gì thì cũng sẽ chạy tới Anyang uống rượu chúc mừng. Ngay cả bọn giang hồ cũng đều nói mấy ngày nay nhất định phải nể mặt Cảnh Sát Trưởng Kim, không làm khó chuyện gì cho nên việc mình tới nơi này hoàn toàn không có ảnh hưởng."
Sau khi nói cười một hơi Seulgi trở lại với sự nghiệp "Ăn uống" của mình.
Lúc này Jennie phát hiện Seulgi cười khóe mắt có mấy nếp nhăn mờ làm cho khuôn mặt cô ấy trở nên nam tính hơn, xinh đẹp hơn và còn mang mấy phần trẻ con ngây thơ. Cô gái này cười cũng vô cùng đáng yêu.
"Jennie à, đây là Tiểu Đội trưởng thuộc Sở cảnh sát Seoul, Kang Seulgi."
Jisoo khẽ nắm vai nàng giới thiệu.
Bàn tay cô theo lưng nàng đi xuống, cánh tay mạnh mẽ chống đỡ hông nàng làm giảm bớt áp lực xuống chân khiến cho Jennie thở phào nhẹ nhỏm. Sau đó, nàng dịu dàng nở nụ cười.
"Đội trưởng Kang, cảm ơn cô đã đến!"
Nhất thời bốn phía tất cả mọi người nhìn Jennie đều nở nụ cười cảm thán không thôi! Kim Jisoo lạnh lùng, thờ ơ lại lù khù thế mà cưới được một mĩ nhân như hoa như ngọc làm vợ.
"Haha, về sau tôi chắc phải gọi Jennie là chị dâu rồi. Chị dâu, chị nhớ phải chăm sóc Cảnh Sát Kim của chúng tôi thật tốt đó nha.
Seulgi mập mờ nhíu mày làm những người ngồi cùng bàn ồn ào lên.
"Chỉ sợ chưa kịp chiếu cố, Jisoo đã không chịu nổi."
"Jisoo sau này cậu bắt tội phạm sợ rằng không còn dễ dàng nữa, bởi vì chân sẽ nhũn ra không chạy nổi."
Cả bàn đều cười lớn với ý nghĩ sâu xa. Bàn này dù sao cũng là bạn tốt của Jisoo, là đội cảnh sát xuất sắc, tất cả đều là người ngay thẳng nghĩ sao nói vậy nên uống chút rượu vào sẽ rất dễ dàng ồn ào. Jennie vẫn cười, tự tin lại rực rỡ, giống như hoàn toàn không để trong lòng lời trêu chọc của bọn họ. Nàng đã có nghe umma đề cập tới, Jisoo mặc dù là cảnh sát nhưng thường được bạn tốt nhờ giúp đỡ, làm việc cho đội cảnh sát.
Jisoo nhíu nhíu mày, nhanh chóng giới thiệu những người khác trên bàn. Mời rượu xong xoay người rời khỏi bàn lại nghe bọn họ trêu:
"Chị dâu gặp lại sau nhá!"
Cứ như vậy, cả buổi tối, rượu uống vào trong bụng gấp mấy lần so với thức ăn, nếu như không có Jisoo ôm hông nàng, Jennie nghĩ rằng nàng có thể nằm co quắp trên mặt đất.
Rốt cuộc, tiệc mừng kết thúc, tiễn khách xong Jisoo cũng lái xe đưa nàng về Seoul.
Nhà của cả hai, Jennie đã đến một lần, Kim gia không phải là người quá nhiều tiền, mà tiền lương của Jisoo là tiền lương của Cảnh sát trưởng, không tính là thấp nhưng cũng không thể tiêu xài phung phí.
Ngôi nhà ba tầng này là loại nhà điển hình trong khu, có nóc nhà bằng kính để ngắm sao, có tường gạch cao chừng 3m màu xám tro vậy quanh. Sau khi đi vào là một mảnh sân cỏ ướt át, những cây hương nhãn cao lớn nhẹ nhàng lay động trong màn đêm, trong sân là những viên đá cuội khéo léo lát thành con đường thông đến tận cửa.
Mở cánh cửa to lớn ra, đồ đạc trong phòng bày trí trật tự hiện ra trước mắt họ. Căn nhà này nửa năm trước Jisoo mua từ một người bạn, vì người bạn đó muốn di dân định cư nên chuyển nhượng căn nhà với giá tiền ưu đãi, ngay cả cây hương nhãn trong vườn cũng cho cô ấy.
Bắt đầu từ cửa là sàn nhà trơn bóng bằng gỗ, gian phòng không có cách vách mà lại thông nhau, cách phòng là cửa đẩy trượt. Lầu một là phòng khách và nhà bếp, lầu hai là phòng ở, lầu ba trước mắt chỉ để một ít đồ không dùng đến. Tổng thể mà nói, căn nhà thiết kế vô cùng đơn giản, không có dư thừa.
"Về sau, em muốn làm thế nào là tùy em."
Sau bữa tiệc tối nay, Jennie thay một bộ đầm màu hồng, cho dù trang điểm nhạt đi vẫn xinh đẹp như cũ, không thay đổi được.
Jennie cúi đầu, không dám nhìn Jisoo, hiện tại chỉ có hai người ở đây, Jennie cảm thấy không được tự nhiên.
Nguyên nhân, chỉ là bởi vì nàng chợt phát hiện vóc dáng Jisoo thật ra thì đúng là rất chuẩn.
Đôi mày kiếm, cặp mắt sáng, sống mũi lại cao, đường cong đôi môi rõ ràng. Hôm nay Jisoo mặc lễ phục Hanbok, cho dù ngực cài đóa hoa "chú rể" trông có phần buồn cười nhưng khí chất toàn thân thì lại tự nhiên phát ra hơi thở "nam tính" mãnh liệt làm cho người ta không thể không chú ý. Quen biết nhiều năm như vậy, lần đầu Jennie phát hiện ra Jisoo thật đúng là rất có sức hút.
"Em lên tắm trước đi, hôm nay đã mệt mỏi cả ngày rồi!"
Jisoo vuốt vuốt sống mũi, khẽ nhíu mày, hôm nay uống khá nhiều bia rượu khiến cô có chút say.
"Vâng!"
Vừa đúng nói trúng điều Jennie cần nhất, nàng liên tục gật đầu, cất bước đi lên lầu.
Từ phòng tắm bốc hơi mù mịt đi ra ngoài, Jennie mặc váy ngủ hai dây tinh tế Victoria Secret màu hồng bằng tơ tằm, vải vóc mát mẻ, nàng đã tẩy trang để cho da mình thoáng khí.
Đi tới bên cửa sổ, mở cánh cửa thật to ra, gió lạnh ban đêm thổi qua, khiến thân thể mới tắm xong của nàng cảm thấy rất là nhẹ nhàng khoan khoái. Dùng khăn lông nhẹ nhàng lau nước trên tóc ướt, nhắm hai mắt, hưởng thụ gió nhẹ quất vào mặt.
Mười giờ tối ở NewZealand, ban đêm mới chỉ vừa mới bắt đầu. Nhưng ở Seoul này với truyền thống và hiện đại kết hợp với nhau, người dân cũng đã tiến vào cỏi mộng đẹp.
Những ngọn đèn lấm tấm lóng lánh ở phía xa, côn trùng cất tiếng kêu vang, gió nhẹ thổi qua làm tiếng lá cây xào xạc, đây là âm thanh mê người của tự nhiên.
Jennie không biết mình có bao nhiêu năm không hưởng thụ không khí tĩnh lặng yên bình này rồi. Hàng năm đều đi đi về về ở Hàn Quốc, đến nhà là mệt mỏi ngã lưng nằm ngủ, chưa từng hưởng thụ không khí ở đây.
Jennie xoay người đi tới trước bàn trang điểm, nàng đã mang theo đống chai lọ của mình tới đây. Jennie thoải mái tiến hành công việc bảo dưỡng làn da trước khi ngủ. Nước làm trắng da, kem dưỡng khiến làn da vốn được chăm sóc tỉ mỉ càng trở nên mềm mại.
Ai nói trời sinh ra xinh đẹp thì không cần bảo dưỡng? Nàng trước giờ vẫn vô cùng yêu bản thân mình, bất luận thế nào nhất định phải chăm sóc thân thể của mình thỏa đáng.
Đợi nàng dưỡng da xong, quay người lại chợt thấy ra trải giường mang màu đỏ của hỉ sự mới nghĩ đến "chồng" của nàng - Jisoo vẫn chưa trở về phòng.
Kỳ quái, cô ấy đang ở chỗ nào?
Đang suy nghĩ, cửa phòng ngủ phát ra hai tiếng gõ, sau đó được đẩy vào.
Tiến vào phòng, là người mặc áo choàng tắm màu xanh.
Tóc của cô ấy rất đen lại suông mượt, mang theo cảm giác khỏe mạnh, tôn lên khuôn mặt trắng bóc nhưng rất cứng rắn, ánh mắt yên tĩnh. Sau lớp áo choàng hơi "hở" ra là cơ thể rắn chắc mạnh mẽ, mang theo một loại hơi thở nam tính mãnh liệt, mà nàng thậm chí đã thấy chút cơ bắp của Jisoo lộ ra khi cổ áo choàng hơi rộng. Cô ấy tắm rồi, một mùi vị sữa tắm nhàn nhạt từ trên người Jisoo truyền đến, nhẹ nhàng khoan khoái dễ ngửi giống như không khí khoáng đãng ở ngoại ô Seoul này.
Bờ vai nhỏ, cánh tay thon thả nhưng chắc khoẻ cường tráng rất có lực.
Eo cũng nhỏ gọn bền chắc bụng bằng phẳng có thêm cơ bụng trong vô cùng "hot", trên đùi đều là bắp thịt rắn chắc hấp dẫn. Jisoo nhất định phải là người nhiệt tình vận động, giỏi thể thao, nếu không sẽ không có dáng người đẹp kinh hồn như thế.
END CHAP 9
-----------------------
Chap sau có phở ăn nha bà con :)))))
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro