Chương 8: "Kim Jisoo, em..."
Cuối cùng thứ hai cũng đến, ngày kiểm tra một tiết môn Toán Văn của khối 12. Jennie với tâm trạng vô cùng phấn khích tung tăng đi vào lớp, giống như cô đã đợi ngày hôm nay rất lâu rồi, chưa bao giờ cô mang tâm trạng đặc biệt mong chờ như vậy với ngày kiểm tra, nhưng vì trước đó đã chuẩn bị rất kĩ càng nên sẽ tương đối muốn ngày này đến nhanh nhanh để cô còn phô diễn tài năng của mình chứ.
Đang lúc tâm trang vui vẻ bước vào lớp thì Jennie hơi khựng bước lại. Ở một góc lớp 7,8 bạn nữ bu xung quanh bàn tán xôn xao nhốn nháo, Jennie khó hiểu đi đến bên cạnh Ben dò hỏi
"Này, có gì hot à?"
Ben cầm điện thoại cười đến không còn chút liêm sỉ nhìn Jennie, mặt chuyển sang trạng thái hơi gian dò hỏi ngược lại cô
"Oh, hôm thứ 7 tuần trước cậu đi đâu vậy, chẳng phải có hẹn với bọn tớ là đi đêm nhạc hội ở thành phố bên cạnh à?"
Jennie không giấu giếm nói
"Tớ đi tìm chị Jisoo, sau đó đi ăn với chỉ rồi về nhà chị ôn tập."
Soo Jin nghe xong xém chút nữa là té ghế, mắt trợn to hai tay giữ vai Jennie nghiêm trọng nói
"Chị Jisoo chịu đi ăn với cậu á? Còn ôn tập cho cậu?"
Jennie nhún vai
"Đương nhiên tớ phải trao đổi một chút điều kiện với chị ấy rồi, tớ hứa sẽ đọc hết một quyển sách và nêu chút cảm nghĩ nếu chị ấy thấy ok thì đồng ý đi ăn với tớ."
Ben cũng trợn tròn mắt hỏi tiếp
"Thế cậu đọc hết nguyên quyển sách thật à?"
Jennie gật đầu, khuôn mặt mang chút hoài niệm nói
"Ừ, tớ thấy đọc sách cũng vui mà, mấy quyển chị ấy cho tớ đọc đều rất hay và ý nghĩa."
Ben và Soo Jin đồng loạt hét to
"Yah, cậu còn đọc tới mấy quyển nữa à..."
Jennie thấy phản ứng thái quá của Ben và Soo Jin liền nhanh chóng lôi họ về chủ đề ban đầu
"Này, rồi sao nhiều người bu ở đó chi vậy?"
"Ờ nhưng mà có phải chủ nhật cậu đi đánh cầu với chị Jisoo phải không?" – Ben thả câu
Jennie gật đầu rồi lại giật mình hỏi ngược lại
"Ủa, sao cậu biết?"
Soo Jin chìa điện thoại đến trước mặt Jennie mở cho cô xem một đoạn clip ngắn
"Đây này, hôm đó có bạn học trong trường mình đi ngang qua sân vận động chỗ đó, tình cờ thấy Jisoo và cậu nên quay lại luôn."
Ben cười hì hì như tên ngốc nói
"Không ngờ chị Jisoo lại có cơ bụng đẹp mắt đến như vậy, trước tớ bị chị ấy quăng xuống đất đã thấy chị ấy mạnh rồi, không ngờ lại có cả cơ bụng."
Jennie không nghe lọt lời nào của Ben, cô chăm chú coi hết đoạn clip, đây vừa đúng là đoạn Jisoo kéo áo lau mồ hôi rồi cô còn chạy tớ đuổi mấy bạn nữ kia ra xong kéo Jisoo về nhà.
Cô đỏ mặt hỏi
"Yah, ai quay cái này vậy, rồi sao còn đăng tầm bậy lên mạng vậy hả!?"
Soo Jin thấy Jennie bắt đầu muốn nổi giận, cô vội giải thích
"Cậu không phải lo, clip này người đó chỉ đăng trong nhóm thôi, đây là nhóm kín chỉ có một trăm mấy thành viên, luật nhóm là không đem bài viết bên trong ra ngoài. Nếu không sẽ có người xử cho nhừ tử. Đấy, nên không ai đem đi đâu đâu không cần lo."
Jennie nhăn mày
"Nhóm? Nhóm gì đây?"
Ben chen vào giải thích tiếp giúp Soo Jin
"Nhóm chèo thuyền cậu và chị Jisoo đó, họ thường hay chia sẻ mấy tấm của hai người lắm mà tớ mới vào nhóm mấy nay thôi."
Ben lướt xuống những bài viết cũ trước đó cho Jennie xem
"Đây này, thật ra trước đó chị Jisoo dự thi cầu lông trong trường mỗi lần nhảy lên đánh đều hay lộ cơ bụng hết, có vài bạn nhanh tay chụp được nè, còn nữa có mấy tấm chị Jisoo đeo kính đọc sách này, nhìn soái ghê á trời...Ủa, có tấm hôm thứ 7 chụp cậu với chị ấy cùng đọc sách nè, hai người còn nhìn nhau đắm đuối nữa."
Jennie giật điện thoại từ tay Ben, cô kéo một lượt xem qua, quả nhiên chỉ toàn hình rồi video của hai người, lâu lâu còn có cả truyện nữa.
Cô không biết nên vui hay buồn mới đúng nữa, giờ mà kêu họ xoá cái nhóm này đi thì cũng sẽ âm thầm lập cái khác thôi, thật là...
Ben thấy phản ứng bất lực của Jennie, cậu đổi sang chủ đề quan trọng khác hỏi
"Nhưng mà Jennie nè, chẳng phải cậu bảo muốn chơi chị Jisoo à, sao giống cậu đang bị chị ấy thay đổi nhiều hơn ấy. Vừa đọc sách, vừa học bài, lại còn sáng sớm chủ nhật đi chơi thể thao."
Jennie ngồi xuống bàn mình nguỵ biện nói
"Hừ, đấy cả cậu cũng nghĩ mình đang thay đổi nghĩa là mình thành công bước thứ hai rồi, chỉ cần đợi chị ấy sa lưới tình nữa thôi là xong."
Vừa nói xong, Jisoo liền từ ngoài lớp đi vào, cũng may cô vẫn chưa nghe được câu nói nguỵ biện này của Jennie.
Thấy Jisoo vào, đám đông cũng giải tán, ai nấy ngồi về vị trí của mình.
Jisoo như thường lệ để cặp dưới chân rồi lấy sách vở ra ôn tập, tiết đầu chính là tiết kiểm tra toán.
Có lẽ vì quá tập trung nên cô cũng không để ý xung quanh mọi người đang đổ dồn ánh mặt về phía mình. Trái lại Jennie rất nhạy bén hay nói là rất để ý những gì liên quan đến Jisoo mà biết được họ đang chú ý đến chị.
Jennie hắng giọng một cái, mọi người nhìn ngược lại Jennie rồi ai nấy cúi đầu không dám hướng mắt về phía Jisoo nữa.
Đang lúc ôn bài, Jisoo nhận được điện thoại của ai đó, cô lôi từ trong túi quần ra nhìn tên danh bạ gọi đến "Chaeng"
"Alo, Chaeyoung?"
Chaeyoung bên kia đầu dây khẩn cầu nói
"Jisoo unnie, em lên lớp chị nhờ chị chỉ em chút bài tập Toán được không, mốt là em thi rồi mà bài này em bí quá huhu."
Jisoo cười nhẹ một cái, phải nói là nụ cười này khá rõ ràng cho nên rất tự nhiên mà lọt vào mắt Jennie.
"Lát chị tiết đầu phải kiểm tra rồi."
Chaeyoung giọng năn nỉ nói qua điện thoại
"Đi mà đi mà, còn tới 20 phút mới bắt đầu tiết 1 mà, chị chỉ cái là em hiểu à, nha~"
Jisoo lại cười, Jennie mặt hầm hầm theo dõi cuộc trò chuyện của hai người.
"Được rồi, vì Chaeyoung chị có thể không lấy điểm 10 cũng được."
"Vậy nhé, em lên ngay đây."
Jisoo cúp máy để điện thoại lại vào trong túi quần.
Chaeyoung giống như tên lửa mà phi lên dãy 12 sau đó bay đến trước mặt Jisoo, trên tay cầm theo quyển vở toán
Jisoo đứng dậy nhường chỗ ngồi của mình cho Chaeyoung, xem qua bài tập khó mà Chaeyoung không hiểu, chưa đầy 5 giây tính cả thời gian đọc đề, Jisoo đã nắm được cách giải.
"Đây, em trước tính phần này rồi đến đây đây..."
Chaeyoung gật đầu làm theo, quả nhiên dễ dàng ra được kết quả, cô vui mừng cười hì hì ôm Jisoo cảm kích nói
"Chị Jisoo là giỏi nhất luôn, em yêu chị nhiều lắm."
Lúc này Jennie không nhịn được nữa đứng lên đi từ bàn mình đến bên cạnh Jisoo và Chaeyoung, cô gỡ người Chaeyoung ra liếc một cái rồi kéo Jisoo đến chỗ ngồi của mình.
"Chị chỉ em cái này đi."
Chaeyoung hơi đơ người một chút, sau đó nhìn ra ý trong mắt Jennie, cô cũng không sợ mà cười tươi đáp lại, cuối cùng nói cảm ơn Jisoo một lần nữa rồi chạy về lớp của mình.
Jisoo chào tạm biệt Chaeyoung xong xoay người hỏi Jennie
"Sao? Có bài nào không hiểu à?"
Jennie bĩu môi tay nhỏ kéo tay áo Jisoo, hơi ngẩng đầu nói
"Jisoo chỉ mà em làm được thì em có được ôm Jisoo không?"
*Ặc* Ben ngồi cạnh đang lúc uống nước nghe Jennie nói xong liền ho sặc sụa. Cậu dùng ánh mắt khó tin nhìn Jennie
Jennie không quan tâm vẫn nhìn chăm chăm Jisoo. Jisoo chỉ lắc đầu để lại một câu rồi trở về chỗ ngồi của mình
"Lo ôn bài đi Jennie."
Jennie nghe xong giận ra mặt, trong lòng rủa
"Hừ, gái Úc ôm chị thì được, tôi hỏi ra miệng luôn mà chị dám từ chối, chị đợi đó Kim Jisoo."
Tiếng chuông đầu tiên trong ngày reo lên, tiết đầu tiên chính thức bắt đầu, bên ngoài loa trường ở dãy lớp 12 thông báo bắt đầu buổi kiểm tra một tiết Toán.
Mỗi lớp được phân một giáo viên coi kiểm tra và một giám thị đi bên ngoài hành lang giám sát các lớp.
Phát đề xong, bắt đầu tính thời gian làm bài.
Đề lần này tương đối khó nằm ở chỗ được chia 6 đề khác nhau và cách phát lại là theo chiều lộn xộn không có quy luật nên rất khó để trao đổi bài với nhau.
Jennie cũng không quan tâm đến vấn đề đó, cô vừa nhận được đề và thông báo bắt đầu làm bài thì đã cúi đầu không ngừng bấm máy tính giải bài rồi.
Dãy các lớp 12 trở nên im lặng một cách tuyệt đối, không gian trong lớp chỉ tồn tại tiếng gõ máy tính cạch cạch, tiếng lật giấy, tiếng bút bi ma sát với giấy thi, lâu lâu cũng sẽ có vài tiếng thở dài từ góc nào đó vang lên, còn cả tiếng rớt bút nữa.
Thời gian trôi qua không nhanh không chậm, Jisoo đã dùng vỏn vẹn 20 phút để hoàn thành hết cả bài kiểm tra, cô xem lại một lần nữa rồi úp giấy làm bài xuống bàn.
Giáo viên gác kiểm tra đương nhiên biết đến Jisoo, cô đi đến lấy bài Jisoo xem qua, mỉm cười hài lòng rồi đặt lại lên bàn.
Mười phút nữa trôi qua, Jennie là người tiếp theo dùng 30 phút hoàn thành bài kiểm tra. Kiểm tra một tiết thì thời gian chính là 45 phút, nghĩa là Jennie đã làm xong bài trước 15 phút, một con số khá ấn tượng.
Jennie cũng đồng dạng úp bài xuống, cô nằm vật lên bàn chán nản không biết làm gì. Không ngờ đề lần này lại đơn giản như vậy, không, phải nói là đề không hề đơn giản mà là những bài trong đề Jisoo đều đã chỉ qua Jennie mới đúng.
Jennie thật sự bất ngờ khi đọc đề, từ bài 1 đến bài 8, tất cả đều là bài Jisoo đã chỉ qua, chỉ có thay số khác mà thôi. Cô tự hỏi liệu có phải Jisoo gian lận lấy đề ở đâu không mà sao lại trùng hợp như vậy chứ. Vì vậy nên Jennie rất thong thả mà làm xong tất cả các bài từ mức dễ đến khó rồi rất khó cũng xử đẹp nốt.
Đương nhiên Jisoo không hề gian lận, bài mà Jisoo chỉ Jennie còn nhiều hơn ở trong đề kiểm tra này ấy chứ, chỉ là nó vô tình hay vốn dĩ cũng chỉ có mấy dạng này xoay qua xoay lại nên mới gọi là trúng tủ vậy thôi.
Cô gác kiểm tra thấy Jennie úp bài xuống, cô nghi ngờ đi tới hỏi Jennie
"Em làm xong chưa? Sau lại úp bài rồi?"
Jennie chán nản không quan tâm nói
"Em làm xong rồi, cô không tin thì xem qua đi."
Cô giáo cầm lên xem, quả nhiên là hoàn thành hết tất cả các câu, cách giải của Jennie cũng rất giống cách giải của Jisoo, đây chẳng lẽ là nhờ có Jisoo chỉ cho. Jennie xem ra cũng là một nhân tài đấy chứ. Cô giáo mỉm cười để bài xuống, mặt còn vui vẻ hơn so với xem bài của Jisoo
"Jennie tiến bộ thật đấy, về sau cứ như vậy phát huy nhé."
Cả lớp hướng Jennie tỏ vẻ ngưỡng mộ, cô giáo khen như vậy nghĩa là Jennie làm bài rất tốt, còn làm xong trước giờ, không ngờ Jennie lại thay đổi 180 độ thật.
15 phút dùng tốc độ tia chớp mà trôi qua, cô gác kiểm tra thu bài rồi đi về phòng giáo viên. Cả dãy 12 bắt đầu ồn đến lợi hại, mọi người đi tới đi lui hỏi xem câu này có phải làm vậy không, ra kết quả này hay kia.
Về vấn đề xác định đúng sai này, Jisoo chính là người mà các bạn học nhắm đến đầu tiên để hỏi. Jisoo ghi kết quả 8 câu ra đưa cho mọi người xem, bạn học xem xong một là cười hai là khóc, ba là vừa khóc vừa cười.
Không đợi mọi người buồn vui quá lâu, giáo viên gác kiểm tra môn Văn đã bước vào lớp chuẩn bị kiểm tra môn tiếp theo.
Không khí lại trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Phát đề, chuẩn bị làm bài.
Vì là kiểm tra 1 tiết nên chỉ có đề làm văn không có đề đọc hiểu.
Đọc xong đề, cả khối 12 đứng hình hết vài giây trừ những học sinh khá và giỏi văn ra, trừ cả Jennie Kim ra.
Cứ ngỡ đề văn là về một trong những bài văn trong sách, không ngờ đề lần này thế nhưng là nghị luận xã hội.
Nghĩa là tất cả đề cương mà mọi người học thuộc lúc trước đều đồng loạt trở nên vô dụng.
Nghị luận xã hội thường nhắm vào những chủ đề hay sự kiện nổi bật xảy ra trong năm.
Lần này chính là vấn đề Vô cảm trong xã hội.
Jennie liếc nhìn Jisoo một cái, thấy chị không quan tâm mà đã đặt bút làm bài từ lúc nào.
Jennie cũng chỉ là bất ngờ thôi. Đề vô cảm thì chẳng phải cô có thể dựa trên cuốn sách mà hôm Jisoo trong thư viện trường đưa cho cô đọc và bảo cô nêu cảm nghĩ à, còn rất quang minh chính đại mà dùng làm dẫn chứng được nữa.
Lần này cũng là tình cờ trúng tủ, Jisoo không hề biết chuyện nhà trường cho đề nghị luận xã hội, hôm đó cô cho Jennie đọc quyển sách đó chỉ mong là Jennie sẽ nhìn thấy bản thân mình trong nó mà thôi.
Một nửa học sinh là vừa chửi rủa trong lòng vừa làm bài.
Thật ra nói đề cương giáo viên bảo học là vô dụng thì cũng khá oan uổng, bởi vẫn có thể từ đó mà đưa dẫn chứng được, đồng thời cũng có thể vận dụng cách hành văn trong đó.
Kết thúc môn kiểm tra cuối cùng trong ngày, học sinh dùng tâm trạng không mấy tình nguyện học hết các tiết học sau.
Cứ nghĩ rằng phản ứng của Jennie sẽ rất khoa trương mà đi đến đòi Kim Jisoo thưởng ngay kẻo nguội tuy nhiên Jennie lại rất yên tĩnh kiên nhẫn đợi bài kiểm tra phát ra rồi có điểm hẳn hoi mới đi đòi thưởng.
Một ngày đến trường vì vậy mà kết thúc. Jisoo hình như có việc bận nên rất nhanh đã đạp xe về nhà, Jennie cũng bận rộn ôn các môn còn lại như Lý Hoá Anh. Ba môn này đối với Jennie không quá khó, cô chỉ cần tự ôn cũng có thể đạt điểm cao cho nên cũng không làm phiền Jisoo.
Chầm chậm 4 ngày trôi qua, bài kiểm tra Toán Văn kèm với điểm số đỏ trên góc giấy lần lượt đưa đến các lớp.
Jisoo cầm trên tay hai bài kiểm với Toán 10 điểm tròn trịa và Văn 9 điểm. Cô gật đầu chấp nhận kết quả này, dù sao môn Văn bản thân Jisoo cũng không phải là chuyên, mà 9 điểm lại là một con số cực kì cực kì hiếm đối với môn học này.
Jennie nhếch miệng cầm hai bài kiểm tra để lên bàn trước mặt Jisoo.
"Chị hứa rồi đấy!"
Jisoo cầm bài Jennie lên, Toán 10 Văn 8. Cô mỉm cười hướng Jennie khen ngợi
"Giỏi lắm!"
Jennie hất mặt lên vô cùng kiêu ngạo khoe mẽ
"Hứ, Jennie Kim này mà, em mà học nghiêm túc thì đố ai qua được em, chị cũng chuẩn bị tinh thần xếp hạng dưới em đi."
Jisoo cười ra tiếng
"Vậy em muốn đi luôn bây giờ hay sao?"
Jennie nghe xong bĩu môi, nhăn mày nói
"Đang giờ học mà đi đâu, khùng hả, học xong đi rồi thứ 7 đi cũng đâu muộn. Chị thường cúp học lắm phải không, chị coi chừng đó, em là con gái hiệu trưởng em hạ hạnh kiểm chị bây giờ."
Jisoo hơi đơ người, thật ra cô chỉ nghĩ chắc Jennie đợi ngày này lâu rồi, nếu em ấy muốn trực tiếp đi luôn vào hôm nay cô cũng chẳng ngại cúp học. Nhưng xem ra Jennie của bây giờ rất ham học thì phải.
"Vậy tôi là cháu cảnh sát tôi có nên lạm quyền nhờ họ bắt em vào tù không nhỉ?"
"Ủa mắc gì nhốt em vô tù, em có phạm tội gì đâu?" - Jennie ngu ngơ phản bác
Jisoo nhìn Jennie cười đến vui vẻ rồi nhéo má em một cái để lại một câu rồi đi khỏi lớp.
"Em là người đầu tiên phạm vào tội quá đáng yêu đấy Jennie à."
Jennie ngẩn người đứng chết ở đó một lúc, Ben trên đường đi vệ sinh về lướt qua người Jisoo để ý thấy Jisoo có vẻ rất vui vẻ thì phải, cười đến đặc biệt cưng chiều. Sau đó đi vào lớp thì thấy Jennie đỏ mặt đứng ngơ ra trước bàn Jisoo, cậu đi đến vỗ vai Jennie
"Này, bị sao vậy?"
Jennie giật mình hoàn hồn, hai tay nhanh chóng ôm má bánh bao của mình, mặt đỏ bừng, hình như khoảnh khắc Jisoo nhéo má Jennie, tim Jennie như vừa kết thúc một vòng chạy điền kinh vậy, đập nhanh đến lợi hại.
Ben đứng nhìn Jennie bày ra bộ dạng thiếu nữ rung động rồi nhớ lại vẻ mặt Jisoo vừa nãy, cậu há hốc mồm chỉ qua chỉ lại rồi nói với Jennie
"Yah, không lẽ...không lẽ, Jisoo hôn cậu?"
Jennie lặp lại lời nói của Ben
"Hôn...hôn...Jisoo hôn tớ á?"
Ben còn tưởng là thật, lớn tiếng hỏi lại một lần nữa
"Gì! Thiệt hả? Jisoo hôn cậu à?"
Jennie lúc này mới hơi tỉnh tỉnh tay đập tới tấp vào người Ben
"Khùng hả, làm gì có."
"Ui trời ơi làm tớ hết hồn, vậy chứ cậu bày ra cái mặt ngại ngùng xấu hổ này chi." - Ben vuốt lồng ngực tịnh tâm lại, cậu còn tưởng hai người bước đến bước này nhanh như vậy.
Jennie cắn môi không nói không rằng ngồi trở về chỗ của mình. Trong đầu nhớ lại khoảnh khắc đó, miệng lẩm nhẩm.
"Aish...chị ta xem vậy mà biết thả thính cơ ấy, quỷ sứ à."
Jennie đâu biết rằng bản thân chính là vừa nói vừa có biểu hiện ôm mặt cười ngốc nghếch. Ben và Soo Jin nhìn thấy muốn không tin vào mắt mình, Jennie làm trò gì vậy nhỉ.
Qua bao nhiêu ngày mong ngóng thì cuối cùng...cuối cùng ngày cần đến cũng đến, Jennie diện đơn giản một chiếc váy kẻ caro đỏ không kém phần trẻ trung nữ tính, Jisoo thì phối áo sơ mi kẻ caro tay dài, bên ngoài khoác thêm áo len màu xám cùng với đó là chiếc quần Jean màu sáng, phong cách tương đối thoải mái trung tính.
(Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ)
Đạp xe chở Jennie đến Disneyland, tâm trạng Jennie vô cùng hưng phấn ngồi đằng sau yên xe Jisoo nói hết câu này tiếp câu khác, nói là Disneyland có trò này trò kia, có cái này cái kia vui lắm,...Jisoo chỉ biết sau mỗi câu thì gật đầu coi như cô đã nghe và hiểu chứ cô cũng chẳng mấy hứng thú với mấy khu giải trí cho lắm.
Đến nơi, Jisoo gửi xe vào nhà xe rồi đi ra nhìn một hàng dài người xếp hàng đợi vào cổng, cô bắt đầu cảm thấy hối hận rồi, trên đời cô ghét nhất là chờ đợi mà còn phải đứng kề với nhiều người như vậy, mùi mồ hôi cũng đủ khiến cô cảm thấy mệt mỏi.
Jisoo đem ý định muốn chạy trở về quăng qua một góc sau khi nhìn thấy Jennie cầm trên tay hai tấm vé vào cổng, miệng còn kéo lên một đường cong cười rất rạng rỡ kéo Jisoo vào hàng đứng đợi.
Jisoo thầm nghĩ bỏ đi dù sao Jennie thích là được.
Jennie đứng đằng trước, Jisoo đứng đằng sau xếp thành hàng.
Cũng may người soát vé ở đây làm việc rất nhanh nhẹn, chỉ trong chốc lát Jisoo với Jennie đều đã đứng bên trong khu vui chơi rộng lớn, trước đó cũng không tránh khỏi phía sau chen lấn xô đẩy, tuy không móc túi cũng là đụng lên đụng xuống, may có Jisoo đứng sau đỡ giúp không thì Jennie chính là người bị va chạm phải chứ không phải cô.
Phải công nhận Disneyland quá là lớn đi, còn có cả bản đồ đường đi nữa mới là. Jisoo không hay đến mấy nơi này, cũng chẳng biết nên đi hướng nào mới đúng, đang ngu ngơ thì đã bị Jennie kéo đi một mạch rồi dừng lại bên trong khu mua sắm quà lưu niệm.
Jennie thích thú đi xung quanh ngắm mấy món quà lưu niệm xinh xắn, mỗi khi thấy cái gì đẹp lại cầm lên tay hướng Jisoo nói
"Jisoo Jisoo, mua cái này cho em đi."
Ừ thì tiền thì Jisoo không thiếu, à không, tiền thưởng thì Jisoo không thiếu mới đúng nhưng mấy món mà Jennie thích thì nó không có công dụng gì ngoài việc khiến em ấy thấy mới lạ ngay thời điểm này hết, mai mốt mua về rồi lại chả biết để đâu cho được.
Bỏ qua mấy món đồ đó, Jennie dừng lại ở khu bán nón thú, cô cầm hết con này đến con kia đội lên đầu Jisoo còn bắt Jisoo bóp bóp tai nó xem đôi tai trên đầu có vẫy không, thấy tai vẫy rồi Jennie vui vẻ khen dễ thương, lựa tới lựa lui cuối cùng chốt con Pikachu và con thỏ.
"Đây, chị đội Pikachu, em đội con thỏ này."
Jisoo cởi cái nón hình Pikachu ra bỏ lại lên kệ
"Thôi đi, tôi không đội ba cái quỷ này đâu."
Jennie bĩu môi làm nũng, còn luôn miệng khen Jisoo đội dễ thương.
Jisoo quả nhiên cực kì kì thị việc đội mấy cái nón này nhưng sau đó người ta liền thấy một cặp đôi đi ra từ khu mua sắm quà lưu niệm, một cô gái thì đội nón thỏ, cô gái còn lại thì đội nón Pikachu kèm theo vẻ mặt khá là khó ơ.
Tiếp đó, cả hai đi đến khu trò chơi mạo hiểm, Jennie chỉ chỉ tàu lượn siêu tốc trước mặt cho Jisoo xem, Jisoo nhìn tàu lượn đi đến chỗ cao thật cao rồi chúi đầu đi thẳng một đường xuống phía dưới, tim cô như ngừng đập, khùng hay sao mà chơi mấy trò này.
"Cái này em chơi một mình đi, tôi không có nhu cầu"
Jennie lại dùng thuật thôi miên nhìn Jisoo với đôi mắt long lanh rồi kéo Jisoo lên ghế ngồi, Jisoo cắn răng nắm chặt lấy thanh chắn phía trước.
"Nếu thấy sợ thì cứ la lên thôi, la xong sẽ thấy vui lắm."
Vâng lời khuyên này thực tế mà nói thì không hề mang tính hữu ích gì hết, dù sao đi nữa vẫn sẽ thấy sợ mà thôi.
Tàu kêu cạch cạch chạy lên điểm cao nhất, Jennie mặt mong đợi, cô đã sẵn sàng la hét sau giây phút tàu lượn chúi xuống, Jisoo nuốt nước miếng, trong lòng tự mặc niệm bản thân nhiều lần.
Mấy cái trò này làm sao lại dành cho con người chơi được chứ, tàu lượn chúi xuống với tốc độ của ánh sáng rồi dừng lại ở điểm bắt đầu, Jisoo tháo dây an toàn ra rồi vội nhảy xuống, tim cô còn hơi run run.
"Thấy chưa, em nói rồi, vui lắm phải không nè"
Jisoo thở lên thở xuống chưa kịp nói gì đã bị Jennie kéo đi chơi tiếp trò mạo hiểm khác. Thật sự là trời đất quay cuồng, vạn vật biến hoá, Jisoo sau khi trải qua 5 trò mạo hiểm, cô cảm thấy một trong 3 trò sau đó đã đá văng luôn cái hồn trong người cô.
"Này, dừng lại được rồi, tôi mà còn chơi nữa là không xong đâu."
Jisoo giữ tay Jennie lại, dẫn em đi chơi mấy trò 'nhẹ nhàng' hơn. Jennie rất luyến tiếc mà bỏ lại hai trò mạo hiểm còn lại sau lưng.
Nói đến trò chơi 'nhẹ nhàng' đương nhiên là những trò như ném vòng, bắn súng, phi tiêu kiểu đó.
Trước đến với trò bắn súng, Jennie mua một lượt 10 viên, cô rất hùng hổ tuyên bố
"Coi em bắn ngã hết mấy cái bia kia rồi hốt con gấu bông lớn nhất trong tiệm cho chị xem."
Jennie chọn súng kiểu dáng dài bắn, một viên...hai viên...ba viên...chẳng trúng viên nào hết, 7 viên tiếp theo dưới tầm ngắm thần thánh của Jennie, bay về một khung trời nào đó chứ không hề trúng lấy một tấm bia nào trước mặt.
Há hốc mồm, Jennie tức giận quăng cây súng lên bàn.
"Kì cục, sao lại không trúng, ông chủ chơi ăn gian phải không vậy!"
Jisoo đặt tay lên vai Jennie ý bảo cô bình tĩnh
"Để tôi lấy cho em."
Jisoo chọn súng ngắn không có ống ngắm, nheo mắt ngắm được một lúc, Jisoo cách 2 giây lại bắn ra một viên, 9/10 bia ngã xuống, vì vậy món quà sẽ là con gấu bông màu hồng cỡ trung.
Jennie ôm gấu hồng trong tay cười hì hì
Tiếp đó là trò ném vòng, luật chơi cũng rất đơn giản, trên mặt đất có đặt mấy món đồ, chỉ cần ném vòng vào món mình thích mà món đó nằm trọn trong vòng thì xem như thắng và phần thưởng chính là món ném được.
"Được rồi, lần này chị cứ để em, em sẽ lấy cho bằng được cái ipad đó cho chị xem."
Một lần như vậy là 3 vòng. Jennie ném vòng thứ nhất...rồi vòng thứ hai, vòng thứ ba, cái đầu thì không trúng không tính, cái hai thì rơi trúng rồi nhưng lại tâng trở ra, cái ba còn đáng ghét hơn, vì ipad theo dạng phẳng nên vòng tròn ném xuống trượt qua để dư một góc nhỏ ipad ra ngoài vòng cũng không được tính là trúng.
Jennie rất kiên nhẫn, không chịu thua mua thêm 6 cái ném tới ném lui.
Thế nhưng cái vòng này rất chung thuỷ mà lọt khỏi ipad thân thương trước mặt Jennie. Cô tức giận giậm chân, hỏi ông chủ quán
"Này chú, có phải ném trúng cái gì thì được thưởng cái đó không?"
Ông chủ gật đầu khẳng định như đinh đóng cột
Jennie xoay qua mua thêm một cái vòng đặt lên đầu Jisoo, vòng tròn rớt xuống cổ Jisoo, Jennie nắm cạnh vòng kéo cái nhẹ, mặt Jisoo liền phóng đại trước mặt Jennie.
"Em ném trúng Jisoo rồi, vậy Jisoo có phải là của em không?"
Phụ huynh đang dắt tay con nít đi ngang qua nghe được vội che mắt con mình lại, trong lòng nghĩ mấy đứa trẻ giờ nó bạo ghê. Các cặp đôi đang đợi tới lượt nghe thấy cũng trầm trồ theo không biết nên phản ứng làm sao.
Jisoo chui khỏi chiếc vòng tre, cười nhẹ không nói lời nào, tay giữ lấy vòng tre trên tay Jennie ném một cái, vòng tre rơi xuống đất rồi tâng lên một cái sau đó bao trọn cả cái ipad.
Ông chủ nhìn thấy món đắt tiền nhất trong cửa hàng thế nhưng chỉ với 10 chiếc vòng mà đã bị lấy đi mất, cõi lòng tan nát nhưng mặt vẫn phải tươi cười gói lại cho Jisoo mang đi.
Dạo chơi trong công viên giải trí luôn mất rất nhiều thời gian và thậm chí thời gian còn trôi rất nhanh là đằng.
Chớp mắt một cái Jisoo với Jennie đã chơi ở đây hết 5 tiếng đồng hồ, trời cũng chuyển tối lúc nào không hay, đèn led được trang bị khắp công viên theo công tắc mà bật lên nối tiếp nhau, chiếu sáng cả một khu vui chơi.
Vì từ nãy tới giờ đều chạy nhảy quá nhiều rồi, cả hai quyết định ngồi nghỉ chân ăn kem tại một băng ghế đá gần đó.
"Jennie, em còn không mau ăn hết, kem nó chảy xuống tay luôn rồi kìa."
Jennie ngồi cầm điện thoại chụp 7749 tấm với 7749 góc gần giống nhau, cô còn chụp lén cả Jisoo ngồi cạnh nữa, ăn kem mà mặt Jisoo cũng nghiêm túc như vậy, bộ chị ấy định đi đánh giặc à.
Jisoo lấy khăn giấy ra lau tay cho Jennie.
"Ăn lẹ đi."
Jennie chụp đủ kiểu rồi mới hài lòng tắt máy ăn hết cây kem trên tay. Mọi người đi ngang qua thấy một đôi người đeo nón thỏ, người đội nón Pikachu ăn kem với biểu cảm vô cùng thưởng thức, thật ra thì có chút đáng yêu ấy chứ.
Được biết, hôm nay Disneyland sẽ tổ chức một đêm nhạc hội khá lớn với sự tham gia của nhiều Dj và nghệ sĩ nổi tiếng tại Hàn Quốc. Nếu đã vậy thì càng không thể vắng mặt Jennie Kim được, cô nắm tay Jisoo xuyên qua đám người trước mặt để giành được vị trí gần sân khấu.
Jisoo nắm chặt tay Jennie sợ lạc mất em giữa đám đông.
Ban đầu chỉ là biểu diễn những bài nhẹ nhàng êm dịu nhưng đùng một cái tiếng kèn vang lên, hú một hồi dài rồi sau đó là nhiều kiểu tiếng động từ nhiều nhạc cụ hoà trộn vào nhau cùng lúc vang ra khắp sân khấu và tràn xuống phía dưới khán đài.
Mọi người xung quanh trong tư thế chuẩn bị xoả hết mình, thậm chí Jisoo cũng có cảm giác hơi thả lỏng hơn bình thường.
Âm nhạc luôn kì diệu như vậy, bằng một cách nào đó, bạn chẳng cần phải hiểu nó nói gì bởi vì thứ âm nhạc mang lại là giai điệu kết nối những người từ nhiều nền văn hoá từ những ngôn ngữ giao tiếp khác nhau thành một.
Bài Forever Young được bật lên và mix nhẹ lại như một bước lấy đà cho những bài sau.
Khán giả hoà mình đung đưa rồi hát theo bài hát, Jennie cũng nhiệt tình hát theo, đôi mắt tít lại rất hưởng thụ sự hoà quyện đầy xúc động này. Còn cầm tay Jisoo giơ lên trời đưa qua đưa lại theo làn sóng của mọi người.
Jisoo ban đầu hơi ngại, sau đó cũng dần nhớ lời rồi hát theo, cảm giác này, thật ra cũng không tệ.
Jisoo không phải cố tỏ ra mình khác biệt mà chỉ là trước giờ cô không quen đi đến nơi đông người, không thích sự náo nhiệt quá mức vì vậy hôm nay đối với cô mà nói là một trải nghiệm mới mẻ, cũng là lần đầu cô cảm thấy thả lỏng bản thân hơn bình thường, cùng mọi người hát chung một bài hát, đập cùng một nhịp tim, cảm cùng một bản nhạc, nói sao nhỉ, hình như cô bắt đầu cảm thấy bản thân có thể gạt hết mọi suy nghĩ mọi vấn đề chỉ để sống trọn trong giây phút này, rất tuyệt vời, một cảm giác mà cô hằng mong ước, vậy mà Jennie có thể giúp cô làm được điều đó.
Jennie thấy Jisoo thả lỏng hát theo, em lại càng vui vẻ, Jennie biết Jisoo chắc có nhiều thứ phải suy nghĩ lắm nên mặt mới hay cứng ngắc như vậy, hôm nay ngoài mặt là nói vì Jennie muốn tới đây chơi vì này vì kia nhưng thực tế là vì Jennie muốn Jisoo đến đây chơi thì đúng hơn.
Disneyland đối với Jennie quá là quen thuộc rồi, cô có thể tới đây bất cứ khi nào mình muốn nhưng Jennie biết chắc chắn Jisoo chưa tới đây bao giờ, với cái tính đó của chị ấy thì chắc chắn là vậy. Nên Jennie muốn Jisoo thử cảm nhận xem thế giới của Jennie như thế nào, cũng là tiện thể xem như một buổi đi chơi riêng của cả hai.
Hôm đó ở bãi cỏ, Jennie từng nói Thế giới của Jisoo thật yên bình, Jisoo cũng từng đáp "Yên bình như vậy, có khi cũng rất cô độc.". Vâng, Jennie là nghe thấy.
Nếu như thế giới của chị là yên bình đến cô độc, thế giới của em là náo nhiệt đến xô bồ, thì liệu chúng ta cùng tạo nên một thế giới của cả hai, có phải nó sẽ không tồn tại cô độc cũng chẳng tồn tại sự xô bồ hay không? Vậy nó sẽ tồn tại cảm giác gì nhỉ?
Dưới tiếng nhạc phát ra vang khắp tứ phía lấn át cả tiếng trò chuyện xung quanh. Jennie dùng mức âm thanh thường ngày nói
"Kim Jisoo, em thích chị."
Đương nhiên Jisoo là không nghe thấy, tiếng nhạc quá lớn lại còn đứng gần sân khấu nữa mà.
Jisoo chỉ thấy Jennie nhép miệng, chị nói lớn, tay múa múa ý bảo không nghe thấy Jennie nói gì
Pháo hoa trên khán đài được bắn lên ngay giữa sân khấu, đùng một cái nổ tung ngay giữa không trung, hoa giấy rơi đầy bao trọn cả không gian phía trước. Nhẹ nhàng lướt qua những người đứng gần đó.
Jennie cười một cái rồi tiến đến hôn lên môi Jisoo.
_____________
Đừng quên để lại bình luận và bình chọn nè, cám ơn mọi người đã đón đọc.
Chương sau chắc dài hơn chương này vì bắt đầu giai đoạn ngược Jisoo ha.
Được đăng vào ngày 16/01/2021
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro