61 • Ngoại truyện

Thời điểm ở cữ, mỗi ngày Lisa bị Jungkook kiên quyết bắt húp một báo cháo gạo kê nhỏ, ăn trứng gà, ăn tới nỗi chán ngấy cũng không được đổi món, đúng thật là sự hành hạ ngọt ngào.

Hết tháng ở cữ, Lisa lại có thể chạy, có thể nhảy, chuyện đầu tiên cô làm là đùng đùng đòi đồ ăn với Jungkook, cả tháng nay, cô thèm ăn những món đó vô cùng, nhưng lại không thể ăn.

Jungkook cũng cưng chiều cô, cô muốn ăn gì đều bảo nhà bếp làm cho cô, trừ phi món đó không trớn, dường như đáp ứng cô mọi thứ vậy.

Lisa rất nhiều sữa, cũng chẳng cần dồn sức đi tẩm bổ nữa, cục cưng căn bản bú không hết, đôi khi ngực bị trương, đau tới nỗi 'tê tâm phế liệt".

Lisa đang ở giai đoạn nuôi con bằng sữa mẹ, hai bầu ngực lớn, vừa vểnh lại vừa dựng thẳng đứng, Jeon Jungkook đã cấm dục được mấy tháng, đôi lúc không nhịn nổi.

Nhưng Lisa vừa sinh con mới được một tháng, không thể làʍ tình được, Jungkook đành nhịn, nhiều lần nhịn như thế đúng là không chịu nổi, chỉ có thể chạy vào phòng tắm tự mình giải quyết, khiến cho Lisa có cảm giác áy náy không tả nổi.

Khi con yêu đầy tháng, rốt cục cũng được đặt tên, bé con gọi là Jeon Jungjoon.

Vốn phải gọi là Jeon Jangjoon, nhưng Lisa sợ quá khó nghe, nhất định đổi chữ Jang sang chữ Jung, cũng xem như không thấy nỗi khổ tâm của Jungkook.

Jungjoon lớn rất nhanh, dường như cứ một tuần lại lớn thêm một chút, khuôn mặt nhỏ bé càng ngày trắng mũm mĩm, ngay cả cặp mắt to giống Lisa cũng bị ép nhỏ đi.

Rốt cục, bà Jeon cũng được làm bà nội, vui mừng không sao kể xiết, hôm nay đi mua một cái xích vàng, ngày mai lại đi mua một cái chuông vàng nhỏ.

Nếu không phải bị Jungkook ngăn cản thì không chừng bà sẽ ăn diện cho Jungjoon giống một gốc cây tiền vàng mất.

Khuôn mặt của Jungjoon hầu như được tổng hợp lại từ ưu điểm của Lisa và Jungkook, đáng yêu tới nỗi ai nhìn cũng muốn sờ một cái.

Nhất là đôi mắt to tròn, sâu thăm thẳm, giống y chang mẹ ngốc của nó, lúc Lisa ôm con trai ra, mọi người chỉ cần liếc qua cũng có thể nhận ra bọn họ là hai mẹ con.

Tính tình Jungjoon rất yên tĩnh, không thích ồm ào, đến giờ thì dậy bú sữa mẹ, bú xong thì đi ngủ, cuộc sống có quy củ giống như ông già vậy, Lisa và Jungkook đã chuẩn bị tinh thần thức đêm nhưng không ngờ con trai lại ngoan thế.

Nhưng cho dù có như thế, mỗi đêm, Lisa cũng phải dậy bốn, năm lần để cho con trai bú sữa, thay tã, sau khi mang thai dáng dấp cô mập lên bây giờ đã nhanh chóng sụt cân.

Jungkook đau lòng vì cô, đôi khi, anh hận không thể làm thay cô, nhưng duy nhất khoản cho con bú, dù anh có bản lĩnh cũng chẳng thế thay thế Lisa được, đành mỗi đêm để cho cô thức dậy, bận rộn.

Sau khi làm mẹ, không ngờ từ một con người 'không tim không phổi' trước kia giờ dù cho bất kỳ việc nhỏ nhặt gì cũng biết suy xét, chuyện gì cũng không hề làm qua loa, Joonjoon được cô nuôi càng ngày càng đáng yêu, đến lúc khi bé biết ngồi bàn bập bẹ nói 'và, bà, bà' thì thếu chút nữa bị mẹ Jung bắt cóc.

Cu cậu thực sự quá đáng yêu, chỉ cần ôm một cái là đủ làm tan chảy trái tim.

Lúc Joonjoon được một tuổi thì đã có thể chập chững bước đi, tính tình bé dần đần cởi mở hơn.

Nhóc này thích nhất là được ôm trong lòng mẹ, nếu mẹ không ở bên thì bà nội ôm cũng được, chẳng cần người lớn phải dỗ dành cũng sẽ ngoan ngoãn vùi trong lòng người ta, lộ ra đôi mắt to đảo quanh như con sóc nhỏ, nhìn mọi người toét miệng cười, hai cái răng cửa nhỏ nhắn sáng như ngọc, khiến cho bà Jeon hết lòng yêu thương.

Nhưng nhóc con lại không thích ba hoặc ba nuôi ôm, chỉ cần Jungkook hoặc Jaehyun ôm nhóc một thời gian dài là cái miệng nhỏ nhắn của cu cậu lại nhoành ra, 'oe oe' khóc lớn.

Mới đầu, Jungkook và Lisa còn không biết chuyện gì xảy ra, mãi đến khi Jaehyun mang theo vợ, Yuju tới chơi thì Jungkook rốt cục mới biết con trai vì sao lại 'ghét bỏ' mình như vậy.

Dù Jaehyun miệng nói không thích nhóc con nghịch ngợm, nhưng thực tế vừa thấy bộ dạng đáng yêu của Jungjoon liền quay ngoắt, đoạt lại thằng bé từ trên tay Lisa, móc ra món quà từ trong túi cho con nuôi của mình.

Không biết tại sao Joonjoon chẳng hề lung lay, ai mà ngờ vừa thấy Yuju, Joonjoon liền vươn hai cánh tay nhỏ bé về phía cô, khiến Yuju vô cùng kinh ngạc và mừng rỡ.

Cô chưa từng bế trẻ con nên sợ làm nhóc con không thoải mái, cả người cô cứng đờ, nhưng Jungjoon ở trong lòng cô chỉ hít một hơi, không giãy dụa, cũng chẳng khóc.

Trong đầu Jungkook có ý nghĩ không tốt.

Từ đó về sau, khi khách tới nhà chơi, Jungkook luôn để ý tới con trai, kết quả, quả nhiên giống như anh nghĩ, Jeon Jungjoon thích được phụ nữ ôm!

Bất kể là xa lạ hay quen thuộc, chỉ cần là phụ nữ thì nó sẽ rất ngoan ngoãn, nhưng nếu là đàn ông thì không được, ngay cả ba nó, cũng không được!!!!!

Bác sĩ Jeon buồn bã, anh và Lisa đều biết tự điều chỉnh suy nghĩ của mình nhưng tại sao lại sinh ra một nhóc con háo sắc như thế?

Hơn nữa, theo tình hình này, nếu lớn lên mà nhóc vẫn giữ tính cách này vậy phụ huynh của những cô nàng tìm tới cửa nhà bọn họ không phải chất đống hay sao?!!!

Nghĩ vậy, Jungkook lập tức cảm thấy không thể mặc kệ chuyện này được.

Thế là từ đó, Lisa phát hiện chồng mình dột nhiên thay đổi, anh trở nên cực kỳ để tâm tới chuyện của con trai, hơn nữa còn thường tranh ôm con với cô.

Thật ra, những bước đi của Joonjoon đã vững vàng hơn nhiều, hầu như không cần người lớn phải ôm nữa, chưa kể đến, cứ như vậy một hai tháng, quan hệ của hai cha con lại tốt lên nhiều.

Khi không nhìn thấy Jungkook, Joonjoon luôn toét miệng, lộ ra mấy cái răng nhỏ nhìn Lisa gọi "Ba....ba....", cu cậu vừa gọi, vừa nhìn quanh nhà, nó muốn xem ba ba rốt cục đi đâu.

Lúc Joonjoon biết chạy, Lisa trải một tấm thảm dầy lên sàn, để cho cu cậu tha hồ chạy khắp nơi, vừa không lo con trai ngã, cũng chẳng cần lúc nào cũng trông nom nhóc.

Càng lớn, tính cách nhóc con càng trầm, cu cậu không khóc cũng không ầm ĩ, chỉ là tối đến, lúc ba ra ngoài, vừa thấy mẹ hoặc ba trở về thì bé lại vươn cánh tay nhỏ bé xin được ôm một cái, lanh lợi tới nỗi khiến người ta không biết nên yêu thương thế nào cho tốt.

Năm Jungjoon bốn tuổi, Lisa và Jungkook dẫn bé về nông thôn, quê của Lisa.

Hôm ấy là ngày 15 tháng 7, ngôi nhà ở phía sau ngọn đồi xanh với rừng sồi dày, khắp nơi đều là ngọn đèn cầy trên phần mộ, giữa sắc trời đen nhánh, dường như có thể khiến đôi mắt bị tổn thương.

"Joonjoon, quỳ xuống"

Lần đầu tiên Joonjoon trông thấy bộ dạng nghiêm mặt của mẹ, cu cậu cũng không dám làm loạn, ngoan ngoãn quỳ trước ngôi mộ thấp, bé kia.

Mẹ nói, đây là mộ ông ngoại bé, ba nói, khi bé vừa chào đời ông ngoại còn tự tay bế bé.

Khi đó, Jungjoon còn chưa hiểu chuyện, ngước khuôn mặt ngây thơ lên, hỏi:

"Vậy sao giờ ông không ôm con nữa"

Chỉ là một câu nói đơn giản nhưng những giọt nước mắt mà Lisa cố kìm nén lập tức trào ra, Jungkook hung dữ, trợn mắt nhìn bé, không nói không rằng, ôm Lisa.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro