21.
Bởi vì hôm nay là thứ sáu, trong trường cũng không có tiết tự học buổi tối nên tôi muốn cùng Jung Kook đi tiệm sách.
“Có gì không hiểu thì cậu có thể hỏi tôi.” Jung Kook nói với tôi trong khi thu dọn sách vở.
Tôi lắc đầu: "Không, tôi không đi mua tài liệu học. Tất nhiên là tôi đi mua sách triết học."
Jung Kook liếc nhìn tôi, rõ ràng là không tin.
"Mua xong, nhân tiện tôi sẽ để chú Lee đưa cậu về nhà. Tôi có một căn nhà ở The Prime, xe hơi vào được." Tôi ngáp dài nhìn anh ấy sắp xếp đồ đạc.
Jeon Jung Kook: "Chà..."
...
Có lẽ bởi vì ngày hôm sau là cuối tuần, hôm nay trong hiệu sách ngoài trường có rất nhiều người, tôi lôi kéo Jung Kook một hồi, chợt nhớ ra anh ta đã nói gì, nên quay đầu lại hỏi: "Cậu còn nhớ khi nãy cậu đã nói gì chứ? "
Nhưng rõ ràng Jung Kook không muốn cho mình có cơ hội ôn lại chuyện cũ, nên thẳng thừng trả lời: "Không."
"..." Tôi nghiến răng cười. "Không sao, tôi nhớ."
Tôi chậm rãi tiếp tục: "Tôi cũng không biết là ai đã nói là "đừng dựa vào gần như vậy." "
Jung Kook nâng bàn tay đã bị tôi bắt lấy, lắc nhẹ, không chút kinh hoảng.
"Không phải là tôi."
Tôi: "Cậu có biết bây giờ cậu trông thế nào không?"
"Thế nào?"
Tôi muốn nói "kẻ vuốt đuôi", nhưng cảm thấy không ổn, vì vậy tôi đã thêm một tính từ: "Một kẻ vuốt đuôi xinh đẹp."
Jung Kook không kìm được mà bật cười.
Nó khiến cô gái nhỏ bên cạnh cứ nhìn vào.
Tôi có thể hiểu được điều này, nhưng một số bạn học nam vẫn luôn đổ dồn ánh mắt vào đây, mặc dù tôi không xấu, nhưng tôi luôn cảm thấy đó không phải là lý do.
Vào hiệu sách, Jung Kook không có gì để mua, nhưng tôi đã hoàn toàn quên mất bạn trai của mình sau khi bước vào đây, say mê đọc mấy cuốn sách triết học.
Sau khi tôi chọn ra vài cuốn sách, tôi nhìn lại và thấy Jung Kook đã đi từ lúc nào.
Tôi nhìn xung quanh, không tìm thấy Jung Kook, nhưng tôi thấy hai người quen thuộc - Lalisa và Park Ji Min.
Park Ji Min bảo vệ Lalisa chen vào giữa đám đông.
Park Ji Min há không phải đã già rồi sao...
Tôi cắt ngang dòng suy nghĩ của mình, nếu không nghĩ lại sẽ có chút nóng mắt, rõ ràng hai người đi cùng nhau có thể coi là tuấn nam, mỹ nữ.
Chỉ là hôm nay có quá nhiều người trong hiệu sách nên cuối cùng tôi cũng bỏ qua hai người họ và tập trung vào mục đích tìm sách của mình. Tôi đã lướt liên tiếp vài cuốn nhưng không tìm được cuốn nào ưng ý. Khi tôi cúi xuống đọc, qua kẽ hở của kệ sách tôi nhìn thấy Lisa và Ji Min.
Tôi: "..." Tội nghiệt gì thế này?
Đặc biệt là trong môi trường ồn ào này, giọng nói của Lisa và Ji Min rõ ràng đến nỗi tôi có thể nghe thấy rõ họ ở phía bên kia giá sách.
“Lisa, ở đây đông đúc quá, sao cậu lại muốn đến hiệu sách này?” Park Ji Min hỏi.
Lisa: "Mấy hôm trước tôi có hỏi Jung Kook vài cuốn tài liệu nên muốn đến đây tìm mua."
Park Ji Min lẩm bẩm: "Tại sao cậu lại nghĩ đến việc học tập chăm chỉ?"
Giọng nói của Lisa có chút ngưng trọng: "Không có chuyện gì. Jeon Jung Kook học tốt như vậy, tôi cũng muốn đuổi kịp cậu ấy."
“Tại sao luôn là vì Jeon Jung Kook, Lalisa, ngoài việc cậu ta trông đẹp trai hơn tôi một chút thì tôi có gì thua kém cậu ta?” Park Ji Min có chút bất mãn.
Tôi lắng nghe một cách thích thú sau giá sách, không hiểu sao tôi cảm thấy nam phụ Park Ji Min, khá là có năng khiếu trong vai trò diễn viên hài.
Hai người đang thoải mái trò chuyện, tôi nhìn lướt qua cuốn sách trên đầu, định kiễng chân lấy một cuốn rồi xuống đọc.
Nhưng mà trước khi tay tôi có thể chạm vào cột giá sách đó, một đôi tay phía sau đã nhanh hơn tôi chạm tới cuốn sách.
Cùng lúc đó, một mùi thanh khiết của núi non thoang thoảng bao trùm lấy tôi.
Giật mình, tôi nhanh chóng quay mặt lại.
Giọng nói của Jeon Jung Kook nhàn nhạt vang lên sau lưng tôi: "Sao thế..."
Nhưng lời còn chưa nói xong, có lẽ không gian giữa hai người quá nhỏ, động tác xoay người lại có vẻ hơi lớn.
Tôi quay lại, Jung Kook - người có chút bối rối - tình cờ cúi đầu, vì vậy môi tôi không tránh khỏi trượt xuống cổ họng anh ấy.
Thật may, vẫn là yết hầu...
Yết hầu của Jung Kook hơi nhấp nhô.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro