[JeTi] Know Or Not - Au:Sarah

#1 Jungstalker

“Gần đây mất ngủ à?” Sooyoung vỗ vào vai cô bạn cùng lớp – Jessica Jung – người đang chui rúc trong bụi cây làm cái gì đó không biết.

“À, à không.” Jessica ậm ừ, túm lấy tán cây che mặt lại.

“Ngồi dậy nói chuyện đàng hoàng chút coi.” Sooyoung khoanh hai tay lại, nhịp nhịp chân và liếc xéo đầy khinh bỉ cô bạn thân của mình.

Jessica không bận tâm cho lắm, cô tiếp tục tách nhẹ những kẽ lá trên tán cây mà cô đang dùng để che mặt mình ra để có thể nhìn cho rõ hơn vật thể hoàn hảo đang hiện hữu cách cô hơn 5 mét.

“5 phút nữa thôi, hứa đấy.”

“Đứng lên có phải dễ thấy hơn không?” Sooyoung thở dài ngao ngán trong khi Jessica vẫn đang sướng như điên với cái tư thế lồm cồm chổng mông vô cùng thiếu duyên dáng ấy, quan trọng là cô đã rình rập thành công đối tượng mục tiêu.

“Đi rồi, nhanh.”

“Okay okay. Giờ đi đâu?”

“Có một chỗ thôi, còn đi đâu được.” Sooyoung nhếch môi rồi bắt đầu cười ré lên như tiếng bao tử bị bỏ đói lâu ngày đang than khóc.

---

/Bubie Pop Coffee

“Cô bé ấy mới chuyển đến hả?”

“Ừ, bao nhiêu ngày cúp tiết đi rình mò thì là bấy nhiêu ngày em ấy chuyển vào trường.”

“Tên, tuổi, con nhà ai, ra sao? Ba má giàu không? Có xe hơi không? Bồ bịch, bạn trai???” Sooyoung nhét cả cái bánh su vào miệng rồi hỏi ào ào như một thói quen mỗi khi Jessica có đối tượng mới.

“LẠI NỮA ARHHHHHHHHHHHHHHHH,” Jessica bỗng hét lên và quăng miếng dưa leo trong bánh sanwich của mình vào mặt Sooyoung, trúng phóc, ngay miệng mới chuẩn chứ.

“Đừng giả điên, nhanh!” Sooyoung gỡ miếng dưa leo đang bám víu lấy bờ môi xinh xắn trong tưởng tượng của mình rồi bỏ vào họng nuốt ực, “ngon.”

“Erwwwwwwwwww”

“Jessica, cậu muốn ăn dưa leo nữa không? / Hey, Hyo, lấy cho mình một rổ dưa leo, Jessica của chúng ta cần ăn đấy.”

“Tiffany, học sinh lớp 10a2, gia đình thế nào không biết, chỉ thấy đi Lexus đến trường và xài điện thoại BB limited trên thế giới có 500 cái thôi, không thấy có bồ, còn bạn thì nhiều./Hyo ah, nếu cậu lấy rổ dưa leo ra thì đừng có mà vác mông đến xin mình tư vấn yêu đương cưa cẩm em họ Chanmi của mình nữa nhé.” Jessica nhanh nhảu la lên, chặn họng Sooyoung và cô bạn Hyoyeon có nguy cơ hãm hại mình bằng đám kẻ thù không đội trời chung đó.

Hyoyeon đứng trong quầy bar, đưa ngón tay lên ra dấu OK, rồi tiếp tục pha mấy ly nước ép cho mấy cô bé đang ngồi mài nhẵn cả mông ở quầy bar từ ngày này qua tháng nọ. Hyoyeon gọi họ là khách quen – là tiền tươi mà quán café này có thể kiếm được mỗi ngày, và tất cả là nhờ ở nhan sắc của Hyoyeon, chứ thứ dở nhất và mắc nhất trong cái tiệm này mà Jessica dám nói, đó chính là nước ép, thứ đang được phục vụ trên quầy bar mỗi ngày.

“Jessica, cậu không có cách nào khác để cưa cẩm cô bé ấy ngoài việc chui rúc vào bụi cây hay rình mò trên sân thượng, thậm chí là đu bám trong toilet chỉ để chờ cô bé ấy vào rửa mặt mà ngắm à.”

“À thật ra thì, mình đã dự tính mở lời với em ấy một vài lần khi mình có cơ hội đi ngang qua em ấy, nhưng cậu biết đó dẫu sao mình cũng khá nổi tiếng, à thì, vậy nên không thể nào nói công khai được.”

“Chứ không phải mỗi lần cậu thấy cô bé ấy ở khoảng cách gần thì bắt đầu đỏ mặt tía tai, tay chân quắp quéo, lưỡi líu lại, cứ vớ lấy mấy cuốn tập mà che mặt lại rồi phóng đi như điên sao.”

“Yah, đã đi rình người khác rồi còn hỏi lại là sao hả?”

Jessica đập mạnh tay xuống bàn, đứng bật dậy, cô cố tỏ ra tức giận vì bị trêu chọc thay vì sự thật là cô đang e thẹn và mắc cỡ đến mức chỉ muốn đào ngay một cái hố rồi nhét cái mặt đỏ chóe của mình vào đấy.

“Thứ nhất, mình không rình. Thứ hai, là Yoona rình cậu và kể mình biết. Thứ ba, cả cái Hội đồng minh Bánh Gạo bao gồm mình, Yoona, Taeyeon, Yuri và cả bé Seo không ai là không biết cậu đang rình cô bé đó.”

WTH?!

“Jessica động não chút đi, rình rập kiểu này không phải là việc làm sáng suốt đâu.” Sooyoung vỗ vai Jessica tỏ vẻ an ủi và cảm thông, một phần nào đó cũng làm Jessica rưng rưng cảm động vì sự quan tâm này.

Nhưng tiếp sau đó, Sooyoung đã không thể nhịn được nữa và tiếng cười rúc rích bắt đầu rộ lên.

“YAH, CHOI SOO YOUNG!!!”

“X-xin lỗi, thật lòng không nhịn được cười. Đại tiểu thư Jessica Jung đây, idol của trường trung học W nổi danh bốn phương mà nay lại thất thế trước một đàn em thì thật mình không hiểu nỗi.”

Sooyoung tiếp tục cười phá lên. Jessica chỉ còn biết ôm mặt, đập đầu xuống bàn liên tục như một kẻ điên và thầm trách sao mình lại có thể loại bạn bè như vậy. Cô tưởng chừng như sắp khóc đến nơi rồi trong khi Sooyoung thì cười mãi không ngưng lại được.

Suốt cả đêm hôm ấy, cái giọng cười khả (ái) ố "hố hố hố hố hố" của Sooyoung cứ vang vọng mãi trong tai của Jessica, dĩ nhiên, kết quả có thể thấy được, Jessica mất ngủ toàn diện.

Đời có câu, chọn bạn mà chơi là vậy đó!!!

---

“Unnie, hôm nay Tiffany có 2 tiết thể dục dụng cụ sau 2 tiết toán, chiều nay nghe đồn nhà có tiệc nên nghỉ học."

Yoona xòe bàn tay trước mặt Jessica một cách đầy duyên dáng, bàn tay năm ngón thon dài, mịn màng và trắng muốt, ôi mấy ngón tay tha thướt mềm mại làm sao!

“Cho xin 5 đô la.”

“Không có, em bán đứng unnie như thế mà còn dám vòi tiền à?”

“5 đô la thì cung cấp thêm thói quen hát karaoke ở đâu, không thì thôi.”

Yoona híp mắt lại, cười ré lên và giựt lấy tờ 5 đô đang ngoe nguẩy trong tay của Jessica.

Jessica vẫn đứng ở góc hành lang để ghi lại các thông tin Yoona vừa cung cấp. Jessica đã chịu chi một khoản tiền không nhỏ mỗi ngày cho Yoona chỉ để biết được đàn em Tiffany có tiết học trong ngày như thế nào, thích ăn gì, uống gì, hay hát karaoke ở đâu, linh tinh và nhiều thứ nữa.

“50 đô la nếu em cung cấp được số đo 3 vòng của Tiffany.”

“Deal.” Yoona đập tay vào trong lòng bàn tay của Jessica, đủ mạnh để Jessica cảm thấy đau điếng. “5 đô la cho một thông tin hot bỏng tay liên quan đến Tiffany ngay lúc này, không chi hối hận ráng chịu.”

Jessica đành bấm bụng móc ví tiền lấy ra thêm 5 đô la đưa cho Yoona, còn đâu là ví tiền dày cộm của cô ngày nào, giờ đã chuyển giao hết cho con nhóc láu cá này.

Không nói gì thêm, Yoona giật lấy vội tờ 5 đô la rồi quay lưng bỏ chạy, không quên quay đầu lại hét lên, “Unnie, quay đầu, bên trái.”

Vẫn còn đang lớ ngớ ráp các dữ liệu Yoona vừa cung cấp cho mình, Jessica quay đầu lại thì bắt gặp Tiffany cùng bạn của em ấy đang đi đến, rất gần chỗ cô rồi. Jessica luống cuống đưa mấy cuốn tập lên che lấy mặt như thể thế này thì đố ai nhận ra, nhưng thực tế thì ai mà chẳng nhận ra. Mấy lọn tóc nâu xoắn xoắn cùng với cái thân hình cò hương mà lại có vòng một đầy đặn thế kia thì trường này đào đâu ra nhiêu người giống Jessica được cơ chứ.

Bẵng đi một lúc, Jessica tự trấn tĩnh lại, nhặt trái tim mém rớt của mình nhét vô lồng ngực trở lại. Cô hạ mấy cuốn tập xuống rồi thở phào nhẹ nhõm khi không còn thấy Tiffany trong tầm mắt mình nữa.

“Này chị, chị đang rình tôi đấy à?”

Jessica giật mình khi nghe thấy giọng nói bất ngờ đó. Cô quay người lại thì thấy Tiffany lúc này đang đứng trước mặt cô.

“Không, không có.” Jessica lắc lắc đầu, và cố dùng thêm tay để cố gắng phân bua cũng như chống chế một sự thật khó lòng che đậy.

“Chị rình tôi làm tôi sợ đấy.”

“Thôi đi đi mà Fany, unnie ấy là idol của toàn khối đấy, đừng có chọc vào unnie ấy chứ.”

Cô bạn đi kế bên Tiffany lay lay cánh tay của cô ấy và kéo đi. Tiffany đành quay đi, đôi mày nhíu lên một cách đáng ghét đầy chủ đích, lần này thì Tiffany đã rời khỏi tầm mắt đầy ngỡ ngàng của Jessica thật rồi đấy.

Trước khi Jessica kịp khóc òa lên như một đứa trẻ bị mẹ đánh vào mông chỉ vì Tiffany đã bảo sợ hành vi của cô thì Hội đồng minh Bánh Gạo đã đến kịp lúc để giải cứu idol mít ướt của họ khỏi khu vực hành lang dễ gây chú ý này.

Tối hôm đó, Jessica trằn trọc, thao thức, mất ngủ, mắt thâm quầng, dự định ăn dưa leo tự vẫn mà không thành, cuối cùng lại nằm đói meo vì toàn bộ những gì có thể ăn được trong nhà đã bị Soo Young chén sạch, kể cả dưa-leo-để-tự-vẫn cũng không có mà ăn ~

“Tại sao em ấy lại bảo sợ mình?”

Jessica không hiểu được, mỗi khi Tiffany ở bên cạnh bạn bè, cô thấy Tiffany thường mỉm cười rất đáng yêu, và cũng chính nụ cười ấy đã thu hút cô. Nhưng nét mặt của Tiffany hôm nay, cái cách Tiffany nói với cô rất lạnh lùng và ga.y gắt, em ấy hiển nhiên là đã không hề cười với cô. Thật đáng buồn thay!!!

Đó có phải là một người hay không???

---

Jessica, mày phải bình tĩnh lên, cố lên, chẳng có gì mà phải ngại ngùng với em ấy cả, mặt dày lên, dày lên dày lên, d-à-y l-ê-

Tiffany đang đi ngang qua Jessica, thề có Chúa, cảnh tượng kỳ dị ấy lại diễn ra. Jessica lại tiếp tục đỏ mặt một cách ngốc nghếch, ụp cả cái ba lô vào mặt và đứng như trời trồng, chẳng khác gì đang chờ đợi cho sét đánh trúng để chết đen thui mà vẫn thấy thỏa mãn vậy.

Lần này thì Tiffany dừng lại trước mặt Jessica. Cô ấy nở một nụ cười ranh mãnh hiếm thấy, phải nói là không ai có được may mắn thấy ngoại trừ Jessica, nhưng đáng buồn, Jessica nào có biết.

“Này chị, chị lại tiếp tục rình tôi đấy à?”

“Không, khô-ng mà, tôi đâu có.”

Jessica bối rối, gục mặt xuống, tóc lõa xõa rối bời như thể mấy ngày không chải đầu, hai mắt cô lại chuẩn bị ngấn nước.

“TIFFANY!!!” Cô bạn chung lớp của Tiffany bay đến như tên bắn, gập người 90 độ trước Jessica.

Từ thông tin Yoona cung cấp, Jessica biết được cô bé lễ phép này tên là Sunny, và cô đã luôn thầm cảm ơn vị cứu tính bé nhỏ này.

“Jessica unnie, thứ lỗi cho cậu ấy. Cậu ấy mới chuyển đến, không biết phép tắc. Em xin nhận lỗi dùm.”

Rồi cả Tiffany cùng cô bạn như được nạp nhiên liệu của hỏa tiễn phóng đi mất. Jessica gục mặt khóc òa lần thứ hai trong đời khi đối diện Tiffany.

Cách đó 3 mét, núp sau cây cột, bỗng có tiếng cười hí hửng phát ra đã đánh động Jessica.

“Em đã bảo mà, 5 đô la đây.”

“Thật không tin được, từ bóng đá, bóng rổ, bóng chày, bóng chuyền, bóng ném, bóng bay các loại unnie đều cược thua em, và giờ đến cá độ tình yêu mà unnie cũng thua.”

Yuri móc 5 đô la từ trong túi quần, sờ sờ vuốt vuốt, hít hít ngửi ngửi vài lần rồi mới chịu đưa cho Yoona, mà chưa xong đâu, Yuri vẫn đang cố nắm chặt lấy tờ tiền đầy luyến tiếc.

Yoona dùng tay còn lại đập vào bàn tay đang cầm tiền của Yuri và tước đi tờ 5 đô la một cách dễ dàng. Chả có tiền nào ăn dễ như tiền của Yuri, à cả tiền của Jessica nữa chứ.

“Lần sau em sẽ nhường unnie, đừng buồn!” Cái vẻ mặt an ủi của Yoona lúc này chỉ đáng để ăn một đấm vào mặt mà thôi.

Dúi tờ tiền vào túi một cách hí hửng, Yoona ngẩng mặt lên thì thấy Jessica đang nhìn chòng chọc vào mình như thể nhìn một con lợn sắp bị chọc tiết vậy.

“Yuri unnie ah,” Yoona nuốt nước bọt trong khi Yuri vẫn đang chỉ chỉ tay xuống đất tiếc nuối số tiền thua cược và nói lảm nhảm một cách tự kỷ.

Yoona biết không thể giúp gì được cho con người bên cạnh, cô liền bật dậy, cong mông xoắn đi như một cơn gió, một chút dấu vết cũng không còn. Nhưng Jessica không bận tâm vì điều đó. Cô đang nắn các khớp tay của mình, tạo thành tiếng răng rắc đầy ghê rợn. Cô nở nụ cười đầy sát khí và vẫy vẫy người bạn trong Hội Bánh Gạo yêu dấu của mình.

“Kwon Yuri, vui quá ha.”

WHAT?

Yuri đã nhận ra được giọng nói quen thuộc văng vẳng bên tai. Chây tay bỗng trở nên bủn rủn, Yuri chưa kịp ré lên tiếng nào đã trở thành nạn nhân của một vụ bạo hành học đường mà thủ phạm chính là Jessica.

BỤP

ẦM

ẦM

BỤP

BỤP…

Jessica phủi phủi tay, cô đã trút giận xong, giờ thì cô thấy khoan khoái lắm. Jessica quyết định về nhà và thiết lập kế hoạch cho lần gặp tiếp theo của cô và Tiffany, mọi thứ rồi sẽ ổn thôi.

#Là lá la la

Jessica vừa nhảy chân sáo vừa hát líu lo trong suốt cả đoạn đường đi, tinh thần cô trở nên phấn chấn hơn bao giờ hết, “giảm stress kiểu này cũng hay ghê,” Jessica lẩm bẩm và cười thành một tràng đầy ớn lạnh như kiểu cười của những tên sát nhân trong phim mà cô thường thấy.

Yuri đang nằm bẹp tại chỗ, nước mắt ngắn nước mắt dài thi nhau mà chảy, nói không nên lời, bao nhiêu uất ức chẳng biết tỏ cùng ai lúc này.

“IM YOONA, EM CHẾT VỚI UNNIE!”

Cách đó cả mấy chục mấy trăm dãy nhà,

“Ngứa tai ghê, chả biết ai đang nói xấu mình nữa.” Yoona đang ngồi chơi trong phòng khách nhà Seohyun, miệng ríu rít, tay đang cầm củ khoai lang Seohyun mới lột vỏ cho ăn.

“Khoai hôm nay ngon quá Hyunie ơi!!!”, đá mắt với Seohyun, ngụ ý một củ nữa nhé và tiếp tục nhai ngồm ngoàn thứ thức ăn ngon nhất trần đời đang cầm trên tay, khoai lang made in Seohyun – hàng tự trồng chất lượng cao.

---

“Ahhhhhh……"

"Urhhhhh……”

“Nhỏ tiếng coi Taengoo.”

Taeyeon đang ngồi trên chiếc ghế mát-xa chân trong nhà Jessica, “Nếu lần này mà cô bé đó vẫn bảo cậu kỳ dị thì từ bỏ đi.”

“Mình chẳng thấy cô bé đó đáng yêu như cậu nói gì cả.” Sooyoung đang ăn vẫn cố chen vào. “Đó là chưa kể nhìn còn có vẻ gì đó khó chịu nữa. Mà quan trọng là trông cô ấy có vẻ không thích ăn bánh gạo như chúng ta.”

“Em cũng thấy vậy đó unnie à / Yuri unnie, hôm nay tỷ lệ cược là Tây Ban Nha chấp 1 trái đấy, chị có muốn chơi không? Ai thua thì trả tiền đồ ăn.”

Yoona vừa bàn chuyện cá cược với Yuri, vừa lắm mồm nói xen ngang câu chuyện của Jessica.

“Tôi kêu các người qua suy nghĩ dùm cách tiếp cận em ấy, không mượn các người qua chia rẽ uyên ương.” Jessica xách cái micro ra và hét vào đó.

“Kim Taeyeon, tôi không mướn cậu qua ngồi ghế mát-xa chân của tôi để rồi cậu còn phát ra mấy tiếng rên nổi da gà sởn tóc gáy đó. Choi Sooyoung, ăn hết đồ trong tủ lạnh nhà tôi thì phải ói trả lại tiền cho tôi rồi mới vác mông về. Im Yoona và Kwon Yuri, tôi không mượn hai người về nhà tôi cá độ. LÀM ƠN, LÀM ƠN, NGHĨ CÁCH DÙM CÁI ĐI!!!”

“Nói nãy giờ rồi mà.”

“Nãy giờ đã nói được cái gì đâu?” Jessica giơ hai tay lên ngúng nguẩy, mặt ngơ ra đầy thắc mắc.

Cả bọn liền đồng thanh,

“THÌ – LÀ – BỎ - EM - ẤY – ĐI!!!”

“Cút hết ra khỏi nhà tôi, cút ngay!” Jessica hét lên bai bải, nhưng có vẻ như giọng hét của cô hôm nay không đạt phong độ tốt cho lắm.

Vô vọng, không một ai quan tâm hay lắng nghe đến cô. Jessica tự cuốn đồ ra khỏi nhà mình trong tức tưởi. Trước khi đi còn nghe tiếng vọng ra từ trong nhà,

/YEAH YEAH YEAH!!!

Hận thù này, Jessica thề, cô sẽ ghi khắc.

Kim Taeyeon, tôi sẽ tàn sát hết đậu đậu của cậu.

Choi Sooyoung, tôi sẽ ném tủ lạnh của cậu ra đường, hủy thi diệt tích điện thoại của cậu, để cậu nửa đêm cũng đừng hòng kêu đồ ăn mà ăn.

Kwon Yuri, tôi sẽ đi bêu rếu cậu nổi ghẻ ở mông, ham mê cá độ, nghèo rớt mồng tơi, thiếu nợ đầy đầu để coi còn ai mà say mê cậu.

Im Yoona, chị sẽ cướp hết ống heo tiết kiệm của em, để xem em có đủ tiền mà đầu tư vườn Khoai địa đàng cho Seohyun không nhé!!!

Tự nghĩ, tự thấy hả hê, Jessica lê lết đi dạo dọc sông Hàn, kéo theo tràng cười kinh dị đặc trưng mỗi khi cô tưởng tượng làm náo động cả một vùng trời yên tĩnh.

Muah ahahahahahahahahahaaha

#2 Hwangsilent

“Tối nay Tiffany sẽ dắt bạn bè đi hát karaoke ở B.o.A, em đã đặt một phòng cho Hội Bánh Gạo của chúng ta ở đó, ngay bên cạnh phòng Tiffany.”

“Yoona, unnie yêu em.” Jessica vừa định dùng hai tay giữ chặt đầu Yoona và trao cho em ấy ngàn nụ hôn nồng thắm để cảm ơn thì đã bị Yoona xòe bàn tay năm ngón thần kỳ ra chắn trước mặt.

“Không cần, 20 đô la.”

“Em đúng là đồ tham tiền.” Jessica bĩu môi, vẻ mặt cay đắng khi túi tiền cứ phải vơi đi theo từng ngày nhiều hơn.

“Còn unnie là đồ mê gái.” Yoona dậm chân xuống đất, lấy đà, phóng đi trước khi hai chữ “mê gái” kịp rời khỏi cái miệng cá thờn bơn yêu dấu của mình.

YAHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH

---

“Cho chọn bài được chưa vậy?” Taeyeon cằn nhằn từ lúc mới bước vào phòng cho đến giờ đã được hơn 45 phút.

“Ăn đi, chút hát sau, em ấy vẫn còn đang hát cơ mà.” Jessica áp sát lỗ tai mình vào tường để cố thu vào cho bằng được cái giọng thều thào phát ra từ phòng bên cạnh.

“Chúa ơi!!!”

“1 tiếng rồi đấy, chúng ta có cần qua bảo Tiffany hãy nghỉ ngơi một chút không, người nghe còn thấy mệt mà em ấy không thấy mệt à?” Sooyoung bắt đầu than vãn khi thức ăn trên bàn đang vơi dần đi, mấy dĩa cơm chiên kim chi không còn dính lấy được một hột cơm, và những ly nước ngọt trên bàn cũng sắp bị bao tử khủng long của Sooyoung hút sạch.

“Gọi thêm thức ăn đi!!! Mình trả hết, okay!!!”

“Dĩ nhiên là cậu phải trả tiền hết rồi!”

#Ú u lá lá la … *crack*

“Ố hố hố hố hố hố hố hố …”

“Im cái giọng cười khả ố đó ngay Choi Sooyoung!” Jessica gào lên, Tiffany bé bỏng của cô đã bể giọng khi lên nốt cao bài The Boys của nhóm Girls’Generation, điều đó làm cô cũng thấy buồn lòng thay.

Chắc em ấy sẽ xấu hổ lắm.

“Bấm bài hát đi Taengoo, tới lượt tụi mình song ca rồi đó, ố hố hố hố hố…”

Yoona vỗ nhẹ vai của Jessica, với vẻ mặt trông rất đáng yêu và hiền lành, nét mặt này chân thực và sinh động lắm.

“Unnie đừng lo, em nghĩ Tiffany không sao đâu.”

“Sao em biết em ấy không sao?”

“Bởi vì em mới đi ra ngoài nghe điện thoại của Seohyun và sẵn tiện hóng vào phòng bên cạnh chúng ta. Tiffany đã cười há há há ngay khi crack ở đoạn cao trào. Em nghĩ chắc đó cũng có thể là thú vui tao nhã của Tiffany, nên unnie đừng lo.”

“Em đùa à?”

“Em nào dám, unnie không tin thì cứ ra mà xem.”

Á há há há há há há

À, ừm, ừ

, có vẻ như Jessica đã tin lời Yoona nói. Tiffany bé bỏng đang cười thật, với giọng cười đầy 'duyên dáng' khó hiểu đó và cứ cười không ngớt. Cô cũng tạm an lòng mà quay trở về phòng mình, sẵn sàng với những bài hát mà những người bạn của mình đã chọn trước.

Jessica đang hát nửa chừng thì bỗng dưng muốn đi vệ sinh, cô liền chuyền micro sang cho Taeyeon hát thay đoạn của mình và rời khỏi phòng. Nơi này còn rất mới và đây cũng là lần đầu Jessica đặt chân đến nên cô không rành đường cho lắm. Nếu không phải vì bám theo Tiffany thì cô đã đến KARA rồi vì dẫu sao cũng có người quen. Chủ tiệm Hara ở đó lần nào thấy Jessica đến cũng giảm giá 50% tổng hóa đơn, hỏi sao mà Jessica không thường xuyên ủng hộ.

“Tiffany cũng có gu ghê, chỗ này coi vậy mà đẹp.”

Jessica mê mẩn đi vòng vòng hành lang bên ngoài mà quên khuấy đi mất nguy hiểm đang chực chờ. Vừa định đẩy cửa đi vào thì cô bắt gặp một luồng ánh sáng chói lóa chiếu thẳng vào mắt cô, Tiffany ở phòng bên cạnh đang đẩy cửa ra.

Một lần nữa, Tiffany nhìn Jessica như một dị nhân, còn Jessica thì bắt đầu cứng đơ như tượng.

“Chị…”

Sunny tái thế lại cứu cánh kịp lúc thiên thần sa ngã. Tiffany đã bị lôi đi trước khi kịp hoàn tất câu nói của mình, còn Jessica thì vẫn cứ đứng thộn ra trước cửa, đập đầu liên tục vào cánh cửa như thể đã phát rồ vì bị Tiffany bắt gặp mình đang làm chuyện xấu.

Rình rập em ấy cũng có phải là một chuyện tồi tệ và xấu xa lắm đâu!

“Sao em vẫn nhìn tôi như vậy?” Jessica vò đầu bứt tóc, vẫn còn thiếu một chút để cô tự móc mắt và cào cấu mặt, dẫu sao cô cũng vẫn luôn yêu bản thân và yêu cả cái đẹp của chính mình.

---

Lần chạm mặt tiếp theo cũng không khá khẩm hơn là mấy,

Tiffany đại diện cho lớp của em ấy tham gia chạy đua tiếp sức trong hội thao của trường. Hội Bánh Gạo dù đã hóa trang cẩn thận để đến xem nhưng cũng vẫn bị một vài em fan girl phát hiện, mém chút nữa là làm náo động cả sân trường, cũng may Hội trưởng Bánh Gạo Sooyoung đã kịp thời phân phát hình ảnh các thành viên trong hội kèm chữ ký để ổn định dân tình.

Hội Bánh Gạo là hot nhất!!!

Tiffany đã thua trong vòng chạy cuối cùng. Sự thất vọng lộ rõ trên gương mặt em ấy, và mặc dù Tiffany đã cố che đậy cảm giác bực dọc bằng một nụ cười đáng yêu như thường lệ, Jessica vẫn cảm nhận được.

Jessica lén lút đi theo Tiffany ngay sau khi vòng thi cuối kết thúc, bỏ mặc Hội Bánh Gạo đang bị cả một đám đàn em đeo bám. Cô đã mang theo một chiếc khăn tay màu hồng và hi vọng có thể tặng nó cho Tiffany để làm quà thắng cuộc, nhưng không sao, Tiffany cũng có thể lấy nó lau mồ hôi ngay bây giờ, nghĩ đến lúc ấy Jessica thấy mình can đảm hẳn lên.

Nhưng thực tế lại không như tưởng tượng, Jessica chưa kịp mở miệng gọi tên của Tiffany thì bất thình lình em ấy đã quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào mặt Jessica ở cái khoảng cách 3 đến 4 mét, đôi mắt đó toát ra ánh nhìn như muốn lột toang hết mọi thứ đang dính trên người Jessica vậy.

KHÔNG! KHÔNG! TIFFANY KHÔNG!!!!!

Jessica hét toáng lên trong lòng một cách thảm khốc như thể Tiffany chuẩn bị nhào tới và lột sạch quần áo của cô vậy. Đúng là mộng tưởng biến thái!!! Nhưng cũng phải nói, dù trong lòng đang gào thét nhưng nếu đó là sự thật thì Jessica cũng sẽ vui vẻ tự nguyện đón lấy.

Jessica lại bắt đầu thấy cứng họng, cả cái tay giấu sau lưng cùng chiếc khăn màu hồng cũng trở nên dính chặt lấy lưng cô giống như có ai vừa đổ keo dán sắt vào vậy. Mồ hôi mẹ mồ hôi con toát ra khắp mặt mũi Jessica, từ trán chảy xuống thành dòng, từ cổ thoát ra thành từng vệt dài. Jessica cảm giác như người mình đang dần trở nên ướt đẫm và nhớp nháp, nhưng cô chẳng làm được gì hơn cả.

Tiffany từng bước, từng bước chậm rãi tiến đến chỗ của Jessica, nhíu mày, nhếch môi khi nhìn thấy Jessica như đang tắm bởi mồ hôi của chính mình.

“Chị… vẫn đang… rình tôi đấy à?” Tiffany vặn vẹo, cái nhìn sắc lẻm như đang xoáy vào trong đồng tử của Jessica.

“Chị thích tôi à?”

“…”

“Này chị!”

“…”

“Chị đúng là kỳ dị mà!”

Tiffany bỏ đi, để mặt Jessica té oạch xuống đất, hai chân Jessica run lẩy bẩy, chiếc khăn cũng rớt xuống đất và vấy bẩn. Jessica nhìn chiếc khăn lấm lem cát mà thấy đau lòng nhiều hơn, cô thấy mình quá vô dụng, không dám đối diện với Tiffany, không dám nói với em ấy dù chỉ là một vài lời…

---

Những chuyện khiến lòng Jessica tan nát cứ thế tiếp diễn ngày qua ngày, ấy thế mà đã hơn 3 tháng kể từ khi Jessica để ý thấy Tiffany ở cổng trường.

Hôm nay Jessica kiên quyết phải làm cho bằng được, với sự ủng hộ nhiệt liệt và thấm đẫm chân tình của Hội Bánh Gạo, Jessica đã có mục tiêu là phải bình thường hóa Tiffany trong mắt cô lại.

“Hôm nay mình nhất định sẽ không thèm nhìn em ấy nữa, sẽ không quan tâm em ấy nữa. Jessica xin tuyên thệ trước Hội Bánh Gạo!”

“Phải thế chứ Sica!”

“Tụi này ủng hộ cậu!”

Jessi rất cảm động vì thịnh tình của mọi người dành cho cô, kể từ ngày hôm nay, cô sẽ lấy lại danh giá đã đánh mất trước Tiffany, phải lấy lại được số fans hâm mộ bỏ đi và phấn đấu phát triển lại Hội Bánh Gạo, vì Hội Bánh Gạo và vì những người bạn yêu dấu. Hôm nay, cô phải trở lại là chính cô – Jessica Jung, Hội phó Hội Bánh Gạo – Số 1 Seoul.

“Nai tơ gọi Khoai lang, mục tiêu Nấm ú đang trong tầm ngắm. Căn dặn Trung sĩ chuẩn bị.”

“Khoai nghe rõ, over. Nai chuẩn bị rút quân.”

Seohyun bấm tắt điện thoại và thông báo cho Jessica biết tình hình.

“Mục tiêu trong tầm ngắm, sir!”

Jessica phủi phủi tay áo, cầm lấy mấy quyển tập – dụng cụ tạo nên hình tượng trí thức - lên và bắt đầu tiền về hướng Tiffany đang đến. Cô chỉnh lại gọng kính lần cuối, lần này nhất định cô phải thành công.

“Yuri unnie, 5 đô la Jessica unnie sẽ lại thất bại.”

“Chơi luôn.”

Yoona và Yuri đang ở tầng trên dùng ống nhòm quan sát bên dưới và bắt đầu trò cá cược quen thuộc.

Jessica thấy tim mình đập nhanh hơn khi bóng dáng Tiffany dần hiện rõ trước mắt, từng tiếng bùm bụp khi tim đập làm cho cô có cảm giác hồi hộp hơn hẳn, trái tim cô như đang muốn nhảy ra khỏi lồng ngực ngột ngạt này vậy.

Mày sẽ ổn thôi Jessica, mặc kệ em ấy, mặc kệ em ấy.

Jessica đi ngang qua Tiffany, cố gắng không nhìn, hôm nay cô đã không bị ánh mắt đó khóa chặt đôi chân hay đông cứng các dây thần kinh trong đầu như mọi khi nữa. Cô thật sự đã làm được, đi ngang qua Tiffany được hơn 5 bước rồi cơ đấy.

Tuyệt chưa!

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

“Này chị!”

Jessica khựng bước lại, tự tra khảo bản thân, “cái quái gì đang diễn ra thế này” khi chân cô bắt đầu quíu lại và tê rần lên khắp cả cơ thể, đông cứng.

“Sao hôm nay chị không nhìn tôi?!”

“Hả?”

“Sao chị không nhìn tôi?”

Tiffany xấn tới chỗ của Jessica và dùng đôi mắt đầy rù quến bắt lấy đôi mắt nâu nhạt đầy vụng về của Jessica rồi bắt đầu tra tấn tinh thần Jessica bằng những câu hỏi khó đỡ.

“Tôi...”

“Tại sao vậy?”

Tiffany được thể lấn tới, cả Jessica lẫn Hội Bánh Gạo đều không ngờ Tiffany lại cao tay đến thế, Jessica có chạy đằng trời cũng không thoát được.

“À… ừ… uhm...”

Jessica cố lục tìm trong đầu cô xem cô còn từ ngữ nào để đáp lại Tiffany hay không, cô chưa từng thấy cô gái nào lại gây khó khăn cho việc giao tiếp của cô đến như vậy. Lưỡi của cô cứ như con sò bị ép chặt trong cái vỏ của nó, không có cách nào thoát ra.

“Mà khoan, Tiffany… sao em biết là tôi không nhìn em???”

Cơ mặt của Tiffany dần trở nên méo mó, rồi bắt đầu lộ ra những đường nét ngu ngơ như thể Tiffany đã bị bắt trúng bài vậy. Trên trán của Tiffany, những giọt mồ hôi nhỏ nhắn đang mọc lên như những cây nấm, chi chít.

“Sao cơ?"

“Nếu em không nhìn tôi sao em lại biết là tôi không nhìn em?”

“Chị nói gì cơ?”

“Này, em đang cố tình đấy à.”

“Tôi không hiểu chị đang nói gì cả!!!”

“Này, em định giả vờ thế mà coi được à.”

Jessica vênh mặt lên, cái vỏ kiêu căng ngạo mạn thường thấy đã trở lại với cô hôm nay. Jessica thề trong bụng rằng

hôm nay là ngày đẹp nhất trong đời mình.

“Tôi hiểu rồi.”

Quá vui mừng, Jessica nhào đến ôm Tiffany vào lòng, siết thật chặt em ấy trong vòng tay cho tan đi bao nỗi khiếp sợ em ấy trong cả khoảng thời gian ghê gớm vừa qua. Jessica vừa ôm vừa đặt cằm mình lên vai của Tiffany, trong khi em ấy đang trở nên đơ cứng cả người thì Jessica vừa cười vừa khóc, nước mắt nước mũi vui sướng quá cứ thế thoát ra như cái van không được khóa, lấm lem cả mặt Jessica và dây cả vào lưng áo của Tiffany.

Erwwwwwwwwwwwwwwww...

Tiffany thấy rợn cả sóng lưng, thứ nhất vì đang bị Jessica ôm chặt và dụi dụi cằm lên vai, thứ hai vì thứ nước nhầy nhụa kia đang chuẩn bị thấm qua lớp vải sơ mi mỏng manh của mình.

Erwwwwwwwwwwwwwwww...

“Em cũng thích tôi, đúng không? Jessica tươi cười và mặt đối mặt hỏi Tiffany, “đúng thế rồi!”

“Chị nói bậy bạ cái gì á?!!”

“Ôi, mặt em đỏ cả lên rồi, như trái cà chua chín mọng ấy. Tôi biết là em cũng thích tôi mà.”

“Chị điên rồi!”

“Không, không, tôi cũng thích em. Tôi cũng thích em lắm… Tiffany ahhhhhhhhhhhhh~” Jessica lại càng siết chặt Tiffany trong niềm vui sướng và hân hoan, ngay khi cô sắp từ bỏ em ấy thì em ấy lại đến bên cô một cách bất ngờ như thế này. Jessica vui lắm, chưa bao giờ người ta có thể khiến nước mắt nước mũi của cô tuôn trào làm hình tượng của cô tan nát đến mức không -còn-gì-có-thể-níu-kéo như lúc này đây.

“BUÔNG TÔI RAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!”

Tình yêu luôn làm cho con người ta thay đổi, đến mức bản thân họ cũng không nhận ra được mình đã phát rồ lên trong khi yêu như thế nào!

---

“5 đô la đây nào Im Yoona.” Yuri cười ranh mãnh và lập tức chìa tay ra đòi tiền.

“Tiffany đâu có chịu, chẳng phải Tiffany đã la lên bảo Jessica unnie buông ra sao?” Yoona bướng bỉnh cãi lại, cái thói keo kiệt chỉ muốn dùng mọi thủ đoạn để thoái thác phi vụ này.

“Đừng cố gắng, 5 đô la đây, Tiffany miệng kêu buông mà vẫn cứ đứng yên cho Sica ôm đấy thôi. Rõ là chịu rồi chứ còn gì nữa.”

“….”

“Móc ra cho unnie ngay, Im Yoona.”

“À…”

“Có chơi có chịu đi chứ, em đã ăn cả trăm đô la của unnie còn gì!”

Đôi mắt rưng rưng ngấn lệ, đôi môi rung rung xúc động, Yoona bắt đầu giở khổ nhục kế. Ánh mắt van nài êm dịu nhưng lại như những con sóng tát tới tấp vào mặt Yuri khiến Yuri thấy choáng váng. Yuri không bao giờ đỡ được tuyệt chiêu nài nỉ, ăn vạ số một này của Yoona.

“Unnie, em vẫn chưa đủ tiền làm vườn khoai cho Seohyun.” Yoona nói với gương mặt đầy nước mắt cá sấu, giở đủ trò van nài, nắm chặt ống quần của Yuri đến mức chỉ một chút nữa là có thể giật luôn cả cái quần.

“Thôi được rồi, unnie không lấy nữa, unnie sợ em quá.”

“Em biết Yuri unnie thương em nhất mà. Cám ơn unnie, em đi đây.”

Yoona nói xong liền ba chân bốn cẳng chạy đi vì sợ Yuri sẽ đổi ý, từ chỗ Yoona bỏ đi, một vật lạ rơi lại. Yuri nghe thấy tiếng đồ vật bị rơi liền quay qua nhìn.

“Cái gì rớt đây vậy nè?”

Một lọ nước nhỏ đang nằm dưới đất, Yuri nhặt lên đánh vần từng chữ trên nhãn.

/V-ROHTO – THUỐC NHỎ MẮT SỐ 1 NHẬT BẢN

“IM YOONAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA. EM ĐI CHẾT ĐIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII”

---

1 NĂM SAU,

“Này chị, chị đang rình tôi à?”

“Đ-đâu có.”

“Rõ ràng là chị đang rình tôi!”

“Tôi... a… em…”

“Chị không rình tôi thì chui rúc ở cái bụi rậm này để làm gì? Chơi với kiến à?”

“Tôi… a…”

Chưa kịp nói dứt câu, một cú đấm đã bay thẳng vào mặt của Taeyeon khiến cho Taeyeon choáng váng, xây xẩm cả mặt mày, té oạch xuống đất, mất hết cảm giác.

“Này thì rình tôi nhé!” Cô bé phủi phủi tay rồi biến mất giữa một đám đông đang vây xung quanh hóng chuyện.

Từ đằng xa, Jessica móc 5 đô la ra dúi vào tay của Yoona, hạnh phúc mà nói.

“Em của Jessica này có khác ha!!!”

“Em cũng không ngờ Krystal lại dữ dằn như vậy.”

“Taengoo của chúng ta tiêu tùng rồi!”

“Ố hố hố hố hố hố hố hố!”

Jessica lập tức nhét bánh bao vào miệng Sooyoung để ngăn nụ cười khả ố phát tác, “ăn đi!”

Jessica nhìn sang người ngồi bên cạnh mình, Tiffany, em ấy đang ngủ gục với mấy cuốn sách đang hờ hững che lấy cái bụng ú nu, rất là đáng yêu. Jessica cứ thế nhìn ngắm Tiffany một cách say đắm và đầy yêu thương, bất chợt cô mỉm cười.

“Phải rồi, Taengoo, cố lên nhé. Trải qua cực hình rồi thì cậu sẽ thấy cầu vồng trong đêm thôi!”

END

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: