"Thế cậu nghĩ tôi là người đàng hoàng lắm sao?" Chung Thần Lạc chỉ vào chính mình, "Chỉ cần là mùi hoa quả, tôi đều thích hết, mùi quả quýt của Phác Chí Thành tôi cũng thích nữa."
"Đàng hoàng thật mà." Nhân Tuấn khen cậu, "Hồi trước diễn đàn còn có vài tên Alpha muốn theo đuổi cậu đó."
"Tại sao tôi chưa từng thấy?" Chung Thần Lạc chống cằm.
"Tôi đây cũng không biết nữa." Nhân Tuấn, "Xem ra bọn họ chỉ dám chém gió ở trên diễn đàn, lại không dám hành động ở ngoài thực tế. Đúng là một đám A nhát như thỏ đế."
Chung Thần Lạc suy nghĩ, từ lúc mới vào Nhất Trung tới giờ, cậu đã bắt cậu chơi với Phác Chí Thành khá nhiều, đánh nhau cũng khá nhiều, không những hắn mà còn những người bạn cùng phòng của hắn nữa. Ngoại từ bọn họ ra, thì mối quan hệ của cậu với các Alpha khác đều không được tốt cho lắm.
Các lớp đang dần tập hợp lại để chuẩn bị cho lễ bế mạc, Chung Thần Lạc phân chia bản thảo đang được để trên bục phát biểu của các lớp ra thành nhiều phần. Sau lần diễn tập phòng chấn động đất và thiên tai kia, cậu vẫn luôn cẩn thận đối với những việc cần phải phát biểu này, khi nào không cần dùng đến mic thì tuyệt đối không bật mic.
Trong lúc hai người đang nói chuyện thì Phác Chí Thành tới. Hắn mới từ phòng học qua, cầm một xấp bài tập của mình đặt lên bàn nhờ Chung Thần Lạc giữ hộ, tiện thể tặng một bao hạt dẻ cười cho hai người bọn họ luôn.
"Bài tập để ở chỗ cậu." Phác Chí Thành nói, "Được không?"
"Để đi, tôi trông cho anh, một quyển cũng không mất, mất quyển nào tôi đền quyển đó." Chung Thần Lạc nói, "Còn yêu cầu gì nữa không, anh nói luôn đi."
"Đã ăn hạt của tôi, thì phải chờ lúc lớp bọn tôi đi ngang qua chỗ này, khen nhiều một chút, biết không?" Phác Chí Thành đứng phía sau Chung Thần Lạc, dùng hai tay chống bả vai cậu, nhẹ nhàng dùng sức đè xuống, nửa thật nửa giả mà uy hiếp, "Nếu không, chờ sau lễ tôi sẽ tẩn cậu."
Ghế ở trên bục phát biểu là do người của hội học sinh tạm thời chuyển đến, Chung Thần Lạc ngồi rất khó chịu. Cậu biết Phác Chí Thành đang ở phía sau mình, liền yên tâm mà ngả người xuống, thoải mái dễ chịu biến Phác Chí Thành thành chỗ tựa lưng.
Phác Chí Thành đỡ tay Chung Thần Lạc, thoáng khẩn trương một chút, rồi lại vững chân giữ lấy cậu.
"Yên tâm." Chung Thần Lạc đặt chồng bài tập của Phác Chí Thành lên trên chồng của mình, tay phải vỗ mu bàn tay Phác Chí Thành, "Biếu anh hai bịch đồ ăn nè, anh hãy yên tâm mà đi đi, chốc nữa tôi sẽ thả cho anh một quả rắm cầu vồng* thật to bự luôn"
(*Rắm cầu vồng: Ý chỉ hành động tâng bốc, tung hô người khác)
Phác Chí Thành yên tâm mà bước xuống bục phát biểu, vẫy tay với Chung Thần Lạc, đi về hàng ngũ của lớp mình.
Xung quanh không có ai hết, các lãnh đạo trường chịu trách nhiệm lên phát biểu trong lễ bế mạc vẫn chưa tới, hai cậu Omega bắt đầu trò chuyện sang đề tài về đời sống cá nhân ——
"Tôi từ bỏ anh chàng alpha rồi." Hoàng Nhân Tuấn một bên làm bài tập một bên nói, "Năm ba có một Alpha rất đẹp trai, tôi muốn tranh thủ chút."
"Mơ tới tận năm ba luôn rồi, cậu có còn lương tâm không thế." Chung Thần Lạc còn một phần bài tập của môn sinh lý vẫn chưa làm, cậu lôi quyển vở màu trắng từ trong chồng vở kia ra, "Nhiệm vụ quan trọng nhất của học sinh phổ thông chính là học tập, yêu với chả đương cái gì."
"Ngoại trừ học tập, cậu không còn ước mơ nào khác sao?"
"Còn chứ." Chung Thần Lạc mở sách ra bắt đầu giải đề, "Ngoại trừ học tập, tôi còn muốn vẽ tranh, còn muốn đi đường quyền với Phác ca mỗi ngày, hết rồi."
"Không thể hiểu nổi thẳng O mấy cậu mà, tôi cảm thấy không phải không ai theo đuổi cậu, mà là bọn họ đều bị cậu làm lơ." Hoàng Nhân Tuấn liếc mắt nhìn quyển bài tập sinh lý trong tay Chung Thần Lạc, "Ấy, vở cậu nhìn mới thế."
Sách bài tập là do trường tự in rồi phát, tấm bìa ngoài màu trắng không hề viết chữ, trang đầu bên trong cũng chỉ đơn giản viết ba chữ "Sách luyện tập", chủ yếu dùng để cung cấp thêm vài đề luyện tập của môn sinh lý cho học sinh, có thể thấy được Nhất Trung cũng cực kỳ coi trọng các môn ngoài lề.
"Mới nhận được chưa đầy hai tuần, nên chưa kịp mở ra, trước đó cũng chẳng cần dùng tới cái này, tất nhiên là sẽ mới rồi." Chung Thần Lạc cũng cảm sách luyện tập của mình hôm nay có chút mới đến lạ thường, cậu dựa theo yêu cầu trong giấy ghi chú, trực tiếp mở đến trang 70 mà thầy Hứa đã dặn, bắt đầu làm bài.
[ Đề trắc nghiệm nhiều lựa chọn ]
Xin hãy luôn chú ý tới thân phận của anh/chị, vì thứ đó sẽ không được nhắc lại trong câu hỏi ——
"Đề bài hôm nay có gì đó khác khác." Chung Thần Lạc nói thầm trong lòng, "Thay đổi cách thức truyền đạt."
Mấy lần trước làm nhiều bài trong sách đến như vậy, bây giờ lại đột nhiên không thấy Sao Nhỏ với tiểu Nhạc đâu nữa, chuyện này khiến cậu có chút tưởng nhớ.
1. Anh/chị dạo gần đây rất có cảm tình với một Omega lớp X, anh/chị nên dùng cách gì để ở chung với người bạn học Omega này. ( B)
A. Bỏ qua suy nghĩ không đứng đắn, cùng nhau học tập tiến bộ
B. Thả rông chính mình, lập tức chạy qua kết giao
C. Nghiêm túc nghĩ lại, lập tức cắt đứt quan hệ
Chung Thần Lạc: "???"
"Sách luyện tập này kỳ lạ quá." Chung Thần Lạc vừa làm đề vừa cảm thấy tức giận, "Cứ cảm thấy có chỗ nào không đúng í, đúng là âm dương quái khí."
"Để tôi nhìn xem, khó như vậy luôn hả?" Hoàng Nhân Tuấn duỗi tay.
Chung Thần Lạc đang định đưa quyển bài tập cho cậu ta, tiếng nhạc của nghi lễ bế mạc đại hội thể thao bỗng vang lên.
"Chuẩn bị đi chuẩn bị đi." Chung Thần Lạc thả cuốn vở bài tập xuống, hai người dọn sạch vỏ hạt còn đang vương vãi trên bàn, cầm lấy bản thảo cần phải đọc trong lễ bế mạc lên, "Các thầy cô chờ chúng ta nói xong thì mới lên phát biểu à?"
"Đúng." Hoàng Nhân Tuấn đã sẵn sàng, "Chúng ta lên trước, các thầy cô lãnh đạo đang trên đường tới rồi."
"Tôi mở mic nhé? Mic của các thầy cô cũng đã được mở trước rồi, phòng ngừa trường hợp bọn họ không biết dùng." Nghiêm Tử Hàm đứng lên, quay đầu lại xác nhận với Chung Thần Lạc, "Từ giờ phút này trở đi tôi sẽ không nói lung tung nữa."
"Bảo đảm sẽ không nói bậy nói bạ." Chung Thần Lạc đã có kinh nghiệm trừ trước.
Trình tự xuất hiện của các lớp trong đại hội thể thao đều được dựa vào điểm thi đấu, năm ba không tham gia, hàng ngũ của năm nhất đi trước, tiếp theo đó là tới năm hai, lớp có số điểm càng cao, thì lên sân khấu càng trễ.
Năm nhất Nhất Trung có bảy lớp, năm hai có sáu lớp, lớp Phác Chí Thành là lớp cuối cùng của năm hai lên sân khấu.
"Mệt quá à." Vừa báo cáo xong thành tích trong hội thao của năm nhất, Hoàng Nhân Tuấn đã vặn bình nước khoáng ra, mạnh mẽ tu một ngụm, "Năm hai giao cho cậu đó."
"Hoàn toàn ok." Chung Thần Lạc khi nãy mới cau mày giải vài cái vài đề, hiện tại đã không còn hứng thú giải bài nữa. Cậu sắp xếp lại bài nói của mình, chuẩn bị đọc lên thành tích mà các lớp năm hai đã đạt được.
"Xin chào các các bạn học năm hai, tôi là Chung Thần Lạc lớp ba năm nhất, kế tiếp đây tôi xin được thông báo thành tích hội thao mà các lớp đã đạt được."
Nghiêm Tử Hàm bên kia vừa kết thúc công việc, đã bắt đầu ngồi cắn hạt dưa.
"Trước mặt chúng ta đây chính là đội hình của lớp ba năm hai, lớp ba năm hai ở lần đại hội thể thao này giành được rất nhiều thành tích ưu tú, có số điểm nhất khối, đạt được nhiều hạng nhất trong các hạng mục...."
Giọng nói của thiếu niên thanh thúy dễ nghe, theo thiết bị phát thanh của trường học được truyền đi khắp sân thể dục.
"Bạn học Lý Minh Hưởng của lớp ba, đã phá vỡ kỷ lục trong hạng mục chạy nước rút 1500 mét của các trường trung học toàn thành phố, chúng ta nên chân thành tha thiết mà cảm ơn Lý Minh Hưởng cùng với một tình nguyện viên mang tên chú mèo béo màu cam......"
"Bạn học Đông Hách, trong hạng mục nhảy xa đã xuất sắc giành được giải ba......"
"Người đang đứng vị trí trung tâm của hàng ngũ đây chính là gương mặt đại diện cho trường chúng ta, bạn học Phác Chí Thành. Trong đại hội thể thao mùa thu lần này, anh ấy đã giành được thành tích xuất sắc trong các hạng chạy nước rút, bạn học giáo thảo của chúng ta, cho dù là về mặt học tập, hay là về những mặt khác, đều biểu hiện một cách rất ưu tú......"
Chung Thần Lạc nói được thì làm được, trực tiếp phát huy, một cái rắm cầu vồng của Phác Chí Thành được cậu thả đến năm phút đồng hồ, bài nói này theo lớp ba năm hai tới tận khi bọn họ đã bước xuống sân khấu, chỉnh tề đứng yên trên sân thể dục.
"Cuối cùng cũng kết thúc rồi." Chung Thần Lạc giơ tay đóng mic trước mặt mình, than thở một hơi dài, bắt đầu dọn dẹp đống bài tập trên bàn, "Chuẩn bị về thôi, 1 điểm đã tới tay rồi, còn khá dễ kiếm nữa chứ."
"Không được nhiều bằng bọn họ." Hoàng Nhân Tuấn chỉ đám người Phác Chí Thành đang đứng dưới đài, "Trường học khuyến khích học sinh vận động thể dục, những người tham gia thi đấu chỉ cần có hạng là sẽ được cộng điểm."
"Lại nói, quan hệ của cậu với Phác Chí Thành dạo này cũng khá tốt đó nha." Hoàng Nhân Tuấn hỏi, "Cậu hiểu anh ấy lắm à?"
Chung Thần Lạc còn đang mải suy nghĩ về đống bài tập âm dương quái khí kia, không để ý lắm mà hừ một tiếng, xem như đã trả lời.
"Vậy hỏi nhỏ cậu một câu nhé, tại sao lần trước cậu lại cùng Phác Chí Thành tới chỗ đó vậy?" Hoàng Nhân Tuấn nghĩ là cậu đã thừa nhận, liền nhỏ giọng hỏi, "Tiệm thuốc chuyên dùng cho các Alpha mạnh mẽ ấy, tôi còn nghe cậu bảo muốn mua một chút nữa? Làm sao thế, anh ấy có nhu cầu à?"
Chung Thần Lạc lại thất thần mà ừ thêm một tiếng: "Anh ấy không cho mua."
Nghiêm Tử Hàm: "......"
Sân thể dục vốn dĩ đang nghiêm chỉnh, đột nhiên lại rối loạn hết lên, các hàng ngũ lúc nãy đang thẳng tắp giờ đột nhiên lại như rắn bò loạn.
"Cái gì cơ?!"
"Bọn họ đang nói cái gì vậy?"
"Thanh danh của Phác Chí Thành lại bị hại!"
Chung Thần Lạc bởi đống thanh âm lộn xộn này mà thức tỉnh từ trong suy nghĩ: "? Lúc nãy cậu mới hỏi tôi cái gì?"
Hai người bọn họ đã tắt mic rồi, chỉ là mic của các thầy cô vẫn đang mở, còn bị nắm trong tay Chung Thần Lạc, do lúc nãy cậu vừa định đưa qua cho chủ nhiệm Ngô.
Chung Thần Lạc: "...... Đệt."
Hoàng Nhân Tuấn: "...... Bố đệt."
Phác Chí Thành: "......"
Sau khi nghi lễ bế mạc kết thúc, trên bục giảng vườn không "đài" trống, Phác Chí Thành chỉ tìm được một xấp bài tập của mình để ở trên bàn, còn có một tờ giấy ghi chú được dán lên.
Quỳ-xuống-khóc-lớn-xin-lỗi.jpg
[ Mùi thuốc súng tràn ngập ]: Cười-dữ-tợn.jpg, cậu quay lại đây.
[ Ve sầu ]: Anh à, việc này anh không thể trách em được, là Nhân Tuấn mở đầu trước.
[ Mùi thuốc súng tràn ngập ]: Cậu phải chịu trách nhiệm với tôi. Nụ-cười-ngược.jpg
[ Ve sầu ]: Toàn khiến-người-ta-xấu-hổ-không-hà.jpg, cũng không phải không thể.
[ Ve sầu ]: Muốn em tìm lại mặt mũi cho anh không, bây giờ em có thể lên diễn đàn đính chính cho anh mà. Em bình luận chuyên nghiệp lắm đó, nhà em tổ truyền nghề bình luận đó nha.
[ khói thuốc súng tràn ngập ]: Đừng, tôi sợ, một khi cậu mở miệng, tôi lại bị hắt nước đen.
[ Ve sầu ]: Được hong, anh ơi đừng giận nữa mà.
[ Ve sầu ]: Giận nhiều sẽ không ai yêu nữa đâu.
[ Mùi thuốc súng tràn ngập ]: Miệng ngọt thêm chút nữa, sẽ suy xét tới việc buông tha.
[ Ve sầu ]: Anh ơi tại sao lại không được chứ?! Anh của em siêu lợi hại nha! (^▽^)
[ Mùi thuốc súng tràn ngập ]: Nhóc lưu manh.
Hai giờ đêm, La Tại Dân mơ mơ màng màng xuống giường đi toilet, phát hiện bàn học của Chung Thần Lạc vẫn còn sáng đèn.
"Sao mày vẫn còn học thế?" La Tại Dân từ trước đến giờ chưa từng thấy Chung Thần Lạc nghiêm túc như vậy.
"Làm bài tập." Chung Thần Lạc xoa xoa đôi mắt, giọng nói mang theo vài tia ủ rũ.
"Bài tập gì mà nhiều thế?" La Tại Dân kinh ngạc hỏi, "Bài tập của hai đứa mình chẳng lẽ không giống nhau sao?"
"Chắc là do tao không hiểu được đi." Chung Thần Lạc tự sa ngã, "Sách luyện tập môn sinh lý cứ âm dương quái khí thế nào ấy, tiểu Nhạc với Sao Nhỏ không có thì thôi đi, nó còn hỏi tao làm thế nào để ở chung với Omega nữa chứ, rõ lạ lùng."
"Có bài này sao?" La Tại Dân cảm thấy kỳ quái, "Vậy chắc lúc làm bài tao không dùng não á, tại sao tao lại không hề có chút ấn tượng nào nhỉ."
"Nó hỏi tao với Omega có thể ở chung một chỗ với nhau hay không, nếu không thì sao, chả nhẽ lại ở cùng một chỗ với Alpha Sao Nhỏ à"
"Còn có cái này nữa, tao đến tận bây giờ cũng chẳng thể nghĩ ra." Chung Thần Lạc chỉ vào một câu hỏi, "Xin hãy miêu tả cụ thể quá trình đánh dấu và thành kết cuối cùng?"
"Tao làm sao biết được!" Chung Thần Lạc bị đống đề này chọc cho nổi cơn tam bành, "Thần kinh à, tao làm gì có cái công năng này."
Ký túc xá Alpha lúc này đèn đuốc sáng trưng, bọn họ cuối tuần chỉ vội lo việc thi đấu, nhưng hội thao vừa mới qua đi, chính là suốt đêm làm bài tập.
"Phác ca, tao tuyệt đối tin tưởng mày, mày không cần thứ đồ đó." Đông Hách vỗ ngực nói, "Mày còn bao nhiêu bài tập?"
Phác Chí Thành nhét vở tiếng Anh vừa làm xong vào cặp sách, lấy quyển luyện tập môn sinh lý để trên bàn ra: "Chỉ còn mỗi cái này, ai bảo bọn mày lần trước chọn toàn A làm gì cơ chứ, để bây giờ thầy Hứa lại làm cho chúng ta thêm một quyển luyện tập, còn mới nguyên đây này, đến tên tao còn chưa kịp viết nữa."
Phác Chí Thành mở sách luyện tập ra, Phác Chí Thành nhíu mày.
Phác Chí Thành: "......"
Bạn học Sao Nhỏ và bạn học tiểu Nhạc?
Sách luyện tập sinh lý bản của Alpha, đâu ra Sao Nhỏ và tiểu Nhạc?
Này không phải bài tập của hắn, thế bài tập của hắn đâu?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro