24/11/2021

bánh kem...

seoul hôm đó đã chuyển lạnh vào những ngày tháng cuối cùng của năm, ai ai ở trong nhà cũng phải tự giữ ấm cho bản thân mình trước cái thời tiết khắc nghiệt của hàn quốc. đã là mùa đông trong năm rồi, mười một tháng cũng trôi qua thật nhanh chóng. chẳng còn mấy ngày nữa thì lại đến lễ giáng sinh, người người khắp nơi đều sắp xếp và trang trí chuẩn bị cho một đêm noel thật đầy đủ và yên ấm bên người thân. dù cho đêm đông seoul có lạnh đến mấy thì con người ở đây cũng sớm quen với điều đó, họ vẫn tự nghĩ ra nhiều cách để khiến cho thân nhiệt của bản thân ấm áp hơn trong một mùa đông lạnh giá.

tất nhiên aeri cũng không ngoại lệ, cứ mỗi khi thấy hơi se se lạnh liền tìm đến người yêu của mình mà ôm chầm lấy. thân nhiệt của jimin lúc nào cũng ấm áp cả, đối với aeri là thế, ấm áp cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. có thể là khi ôm jimin, nó khiến aeri cảm thấy ấm áp, bao nhiêu là bình yên, yêu thương đều ùa về. hơi ấm của họ yu không đơn thuần là như vậy, nó còn mang hương thơm đặc trưng của chị ấy và hương thơm ấy dịu dàng và dễ chịu đến mức khiến aeri này nguyện một đời đắm say vào nó.

đôi khi jimin cảm thấy người yêu của mình thật bướng bỉnh, ôm thôi vẫn chưa khiến cô nàng người nhật cảm thấy gần gũi hay sao mà lại còn chui đầu vào cái áo của jimin để chiếm lấy toàn bộ hơi ấm của chị. lần đầu tiên thì jimin có thấy hơi ngại và bất ngờ trước sự vô tư của aeri nên đã vội đẩy em ra. nhưng bây giờ cũng đã quá quen với hành động tinh nghịch này của họ uchinaga rồi, em đã thực hiện nó quá nhiều. không biết từ bao giờ mà nó trở thành thói quen kiêm luôn sở thích của em khi làm nũng với chị người yêu.

jimin đôi khi chỉ muốn tập trung vào công việc, nhưng aeri trong lòng thật sự quá bướng bỉnh. em không chỉ nằm mà còn ngọ nguậy lung tung làm cho jimin nhột chết đi được. nhưng cũng vì thấy người nào đó tỏ ra thích thú như vậy nên cũng không nỡ đẩy ra, chỉ dám nhắc nhẹ một tiếng cho aeri biết rồi để đó mặc cho em muốn làm loạn gì trên người mình cũng được.

hôm nay aeri ở trong phòng đợi jimin từ sớm, em đang rất khó chịu vì thiếu hơi người thương vào lúc seoul chuyển đông như này. chẳng biết từ khi nào mà aeri lại trở nên mê muội mùi hương đó đến thế nữa, jimin chẳng biết là cái gì mà lại cuốn hút đến như vậy, đôi khi em chỉ mệt mỏi thở dài vì người yêu của mình quá ư là quyến rũ đi, làm cho bao đôi mắt ngoài kia phải ngước nhìn. đúng thật là khiến aeri tức chết mà.

khi nghe thấy tiếng mở cửa, aeri trong lòng vui như mở hội liền chạy vọt ra ngoài. thấy gương mặt của aeri đang hớn hở đợi mình ở nhà, jimin không màng đến bản thân còn mang tầng hơi lạnh ở ngoài mà lập tức trở nên vui vẻ dang tay đón lấy con thỏ nhỏ của mình vào lòng để sạc pin và sưởi ấm. bao nhiêu là ôn nhu, bao nhiêu là ngọt ngào đều thả vào cái ôm nồng thắm này cho em hết. jimin yêu chiều đặt lên đôi môi đối phương một nụ hôn, nhẹ giọng nói.

"cậu đợi tớ từ nãy giờ rồi sao?"

"ừ ừm! tớ nhớ cậu chết đi được, hôm nay làm gì mà về trễ thế?"

"từ từ nhé, tớ cho cậu xem cái này". jimin nắm lấy tay aeri đưa em lên chiếc sofa quen thuộc ở phòng khách mà cả hai thường xuyên âu yếm nhau ở đấy đặc biệt là trước mặt hai đứa nhỏ. aeri vẫn đang mong chờ câu trả lời từ jimin...

"tada!!" jimin lấy ra một hộp bánh và một túi đồ ăn nhỏ. "xin lỗi vì để cậu phải chờ nhé, siêu thị tớ thường ghé bỗng nhiên lại hết chocosongie mất rồi, nên tớ mới phải đi qua chỗ khác xa hơn. cậu xem, vừa đúng 00:00 giờ này! hôm nay là ngày của tụi mình đó!"

đột nhiên jimin quay sang nhìn aeri cười cười vui vẻ thì jimin chỉ thấy aeri hết mắt chữ a đến miệng chữ o, chắc hẳn thỏ con đang vô cùng bất ngờ đây mà. lập tức nhào vào lòng người yêu họ yu mà ôm chầm lấy.

trong cuộc đời này, điều mà aeri có thể đảm bảo rằng em chưa bao giờ hối hận chắc chắn là có được người yêu mang tên yu jimin. chị là người luôn muốn aeri em được cảm nhận hạnh phúc một cách trọn vẹn nhất, bao nhiêu là chân thành mà jimin đã ấp ủ bấy lâu đều dành hết cho một người mang tên uchinaga aeri, để được thấy nụ cười hạnh phúc của người mình thương thì đánh đổi bao nhiêu cũng được.

aeri vẫn chưa hết xúc động, bây giờ em cũng chẳng biết nói gì nữa rồi. chỉ muốn ôm thật chặt lấy jimin mãi thế này thôi, em không nỡ buông ra. jimin nhẹ nhàng đưa tay lên vuốt mái tóc có chút rối của aeri. có thể nói hôm nay chị hơi mệt vì dày đặc của các tuần qua, nhưng giờ, khi cảm nhận được sự vui vẻ, hạnh phúc của người mình yêu thì bao nhiêu muộn phiền âu lo cũng có thể dễ dàng bị xua đi mất...

"tớ yêu cậu, yu jimin"

"ừ. tớ cũng vậy, cũng yêu uchinaga aeri"

.

.

.

"tớ yêu cậu...mãi mãi"

———————————————————————
đón ngày của jiminselle bằng một chiếc bánh ngọt. hi vọng hai bạn vẫn âm thầm bên nhau như vậy.
cuối cùng tui cảm ơn vì đã ủng hộ chiếc fic nhỏ của tui nha:3

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro