my ending

Jungwoo bắt gặp Johnny trong bếp, đang lục tìm món đồ gì đó bên trong cái tủ chén. Những người khác đều ở trong phòng khách, thảo luận liên hồi về kế hoạch ăn uống.

"Chào anh", Jungwoo dịu dàng nói.

Johnny quay lại với một túi Cherrios khổng lồ trên tay, mỉm cười. "Chào, Woo! Em thấy thế nào rồi?"

"Thật sự rất tốt." Jungwoo bước thêm vài bước lại gần về phía bếp. "Có điều giờ mông em đau lắm."

Johnny cười khúc khích, lấy ra một nắm đầy Cherrios vào trong tô. "Anh cũng đoán thế"

Jungwoo bật cười. Cuộc trò chuyện tạm thời rơi vào im lặng, cả hai ngập ngừng đứng giữa sàn phòng bếp.

"Em có đói không?" Johnny hỏi.

"Dạ, có một chút. Nhưng mà, một lát nữa, em có thể nói chuyện với anh không?" Jungwoo hơi nghiêng đầu về phía hành lang ra phòng khách, "... nói chuyện riêng ấy?"

Johnny nhướng mày và gật đầu, không nói nên lời. Anh xếp lại bịch Cherrios vào kệ rồi đi theo Jungwoo dọc hành lang trở về phòng cậu.

Jungwoo ngồi xuống mép giường của mình, lúng túng vỗ vỗ vào khoảng trống bên cạnh.

Khi cả hai đã ngồi cạnh bên nhau, Jungwoo hít vào một hơi thật sâu.

"Em muốn xin lỗi anh vì cách mà em xoay sở với mọi việc." Cậu bắt đầu "Em thật sự cảm thấy rất tồi tệ khi đã phớt lờ anh quá nhiều như thế, và em thật lòng nghĩ mình rất hối hận vì điều đó. Em đã nghe Mark sử dụng một thuật ngữ gọi là 'post-nut clarity' trong một lần nọ, và,... umm nó,...."

Johnny bật cười, "Cái quái gì thế! Anh là người đã nói với Mark về cái đó."

"Ồ, tốt... vậy là anh đã biết em đang nói về điều gì." Jungwoo nói, khẽ liếc sang Johnny với một nụ cười nhỏ, "ừm, vậy..."

"Chúng ta đã nói về điều này một lần rồi mà, Woo, không sao đâu em. Anh có thể hiểu được."

"Không. Nhưng mà em không thích nơi mà chúng ta để mọi chuyện lỡ dỡ. Em nghĩ mình bị cái 'post-nut clarity' đó... và... và em nghĩ mình không muốn thứ em từng nghĩ rằng mình muốn nó."

Johnny khẽ nghiêng đầu và ngả người lại gần phía Jungwoo. "Hửm?"

Jungwoo thở dài. "Nghe này. Cái quy tắc mà em đã nói với anh ấy. Về chuyện không liên quan đến cảm xúc, hay sự gắn bó, hay bất kỳ điều gì đó, anh nhớ chứ?"

Johny cau mày. "Ừ, anh nhớ."

"Nó toàn là nhảm nhí thôi. Em vốn không có nguyên tắc nào như thế cả." Jungwoo hít lấy một hơi, "nhưng mà, như nó là bởi vì... bởi vì điều như vậy chưa từng xảy ra trước đây... em chưa bao giờ..." Jungwoo nhỏ giọng, ngón tay mân mê chỗ thịt ở đầu ngón tay cái. "Bởi vì cách anh nhìn em không giống nhưng người khác nhìn em. Khi anh nhìn em lúc chúng mình ân ái, nó không làm em cảm thấy như... như mình là một cậu bé ngoan, hay là bé yêu , hay..." Jungwoo lắc đầu nguầy nguậy. Cậu đang nói cái quái gì vậy? "Em cảm thấy giống như Kim Jungwoo, chỉ là Kim Jungwoo thôi. Không có gì sai ở ánh mắt của các hyung khi họ nhìn em ở trên giường. Chỉ là... em không biết. Em thật sự không biết nữa... em vẫn chưa nghĩ thông suốt, em xin lỗi. Em xin lỗi. Em thật sự không biết mình đang nói gì nữa."

Jungwoo thở dài nặng nề và cúi đầu nhìn xuống tay mình. Johnny không nói gì, nhưng cậu có thể cảm nhận được ánh mắt của anh ấy vẫn giữ nguyên trên người mình.

"Em... em chợt nhận ra rằng điều anh mong muốn là một mối quan hệ lãng mạn", Jungwoo tiếp tục với những nhận định của mình, "Và em không biết mình phải làm gì với nó, và cuối cùng em lại chọn gạt đi không đối diện với nó." Jungwoo khẽ liếc nhìn Johnny trong tíc tắc rồi lại cụp mắt xuống. "Thật lạ lùng khi được mong muốn theo cách đó." Ngay sau khi nói câu này, cậu nhăn mặt đầy chán ghét. " Quái gì vậy chứ? Những điều em nói nghe thật ngu ngốc. Thật lòng em không biết mình đang nói nhảm gì nữa."

Johnny trầm ngâm ngâm nga rồi tặc lưỡi. "Anh có thể thành thật không?"

Điều này nghe thật đáng ngại. Jungwoo nghĩ, nhưng cậu chỉ lặng lẽ gật đầu.

"Thật sự mà nói, có vẻ như em đang làm mọi thứ trở nên phức tạp hơn cần thiết.

Jungwoo nhìn anh. "Cái gì cơ ạ?"

Johnny bắt chéo chân rồi nhìn thẳng vào Jungwoo. Anh khẽ mỉm cười. "Jungwoo, em có bị anh thu hút không?"

Jungwoo đỏ bừng mặt, "Ừm..."

Johnny chỉ nhướng mày.

"... Vâng. Vâng, điều đó thật rõ ràng."

"Tình dục hay lãng mạn?"

Jungwoo càng đỏ mặt hơn. "Không đơn giản như vậy đâu", cậu lắp bắp.

"Tại sao lại không chứ?"

Jungwoo nhíu nhíu đôi chân mày. "Ừmm..."

"Em muốn điều gì, Jungwoo?"

"Em không..."

"Điều em muốn là gì?"

"Em muốn hôn anh."

Johnny mỉm cười. "Và?"

"Chỉ thế thôi."

"Đó là điều duy nhất em muốn sao? Nếu anh hôn em ngay lúc này, em có hài lòng với điều đó không? Em sẽ không muốn bất cứ điều gì khác chứ?"

Jungwoo im lặng trong một lúc. "Em không hiểu ý anh nói." Cậu lặng lẽ lẩm bẩm, đôi mắt bối rối.

"Anh có thể hôn em không, Jungwoo?"

Em thật sự không hiểu ý anh nói.

Jungwoo gật đầu.

Johnny đặt tay lên má Jungwoo và nghiêng người về phía trước. Mắt Jungwoo nhắm nghiền ngay khi môi Johnny chạm vào môi cậu.

Johnny hôn em chậm rãi, kiên nhẫn và đầy bao dung. Anh ấy không hôn như thế anh ấy đang cố lấy đi bất cứ thứ gì từ Jungwoo. Anh không hôn như thể đó là bước đầu tiên để cởi bỏ quần áo của Jungwoo. Anh hôn Jungwoo như thể đó là tất cả những gì anh muốn làm.

Johnny lướt tay xuống cánh tay Jungwoo khi anh hôn cậu, khẽ nắm lấy bắp tay mảnh mai của người nhỏ tuổi. Tay còn lại của anh vẫn ôm lấy má Jungwoo, dùng ngón tay cái khẽ xoa nên những vòng tròn mềm mại trên da cậu.

Lồng ngực Jungwoo tràn ngập trong một cảm xúc xa lạ khó tả. Cậu nắm chặt lấy đùi Johnny trong khi đắm chìm vào nụ hôn.

Nụ hôn kết thúc quá sớm. Johnny tách ra và để lại Jungwoo càng khao khát nhiều thêm.

"Em có muốn thứ gì khác nữa không?" Johnny thì thầm với một nụ cười dịu dàng.

"Ừm..." Jungwoo liếm môi, mùi vị của Johnny vẫn còn vương nơi ấy. Cậu thấy cả người bỗng chốc nhẹ bẫng lạ thường. "Em muốn hôn anh thêm lần nữa."

"Anh sẽ hôn em bao nhiêu lần em muốn." Johnny khẽ thơm vào đôi môi dễ thương của Jungwoo khi anh nói câu này. "Và, em sẽ muốn điều gì sau khi anh hôn em cho đến khi em thấy thỏa mãn?"

Mình sẽ không bao giờ hài lòng đâu, Jungwoo nghĩ, nhưng điều này quá sến sẩm và thành thật để nói ra. "Em muốn... em muốn anh ngủ với em."

"Đó là tất cả những gì em muốn sao Jungwoo? Những nụ hôn và tình dục?"

Jungwoo lắc đầu. Cậu không biết mình còn có thể muốn thứ gì nữa, nhưng chắc chắn là còn điều gì đó.

"Jungwoo," Johnny khẽ nói, "em có muốn một mối quan hệ không?"

Jungwoo cắn môi và chớp mắt nhìn Johnny. Hàng ngàn lý do để từ chối lướt qua tâm trí cậu. (Công việc của họ quá khắt khe để có thể hẹn hò, họ phải giữ bí mật, nếu lỡ họ chia tay thì sao? Nếu lỡ Johnny đổi ý thì sao?)

Thay vào đó, cậu hít một hơi, và mỉm cười. "Vâng!"

Johnny phá lên cười toe toét. "Vâng?"

Jungwoo cũng cười khúc khích, choàng tay ôm lấy Johnny. "Vâng. Em muốn điều đó!"

Bàn tay mạnh mẽ của Johnny trượt quanh người Jungwoo, kéo cậu lại gần. Anh rướn người về phía trước và cả hai có thể cảm nhận được nụ cười của nhau giữa những nụ hôn.

"Đợi đã!" Jungwoo đột ngột thốt lên, "vậy bây giờ chúng ta thật sự hẹn hò rồi sao?"

Johnny cười, "Chính xác là như vậy."

"Vậy, em đoán mình cần phải dừng việc ngủ với các thành viên khác."

Johnny mỉm cười. "Không. Em không cần làm điều đó, nếu em không muốn như vậy. Tất cả tùy thuộc vào em thôi."

"Anh thật sự nghĩ vậy sao?"

"Ừ, anh không phiền lòng điều đó đâu. Điều đó rõ ràng khiến em hạnh phúc, nên anh sẽ không bắt em phải dừng lại."

"Cái quái gì thế! Anh thật sự quá hoàn hảo!" Jungwoo lẩm bẩm và kéo Johnny vào một nụ hôn khác.

Khi họ tách ra. Jungwoo cười lấp lánh nhìn Johnny. "Em sẽ không ngủ với họ nữa đâu. Em nói nghiêm túc đấy. Em nghĩ mình không còn cần phải tìm đến những điều đó nữa rồi." Jungwoo khẽ nói. Giọng cậu dịu dàng như kẹo ngọt nhưng đầy kiên định. Johnny bối rối vì lời nói của Jungwoo. Một cỗ hạnh phúc dâng lên trong lồng ngực khiến anh choán ngơp đến không nói nên lời. Johnny đáp lại Jungwoo bằng một nụ hôn say đắm. Jungwoo có thể cảm nhận được hơi thở trong tiếng cười của Johnny trên môi mình.

Họ đắm chìm vào nụ hôn thêm một lúc nữa trước khi tách nhau ra. Lòng tràn ngập sự hạnh phúc không nói nên lời. Jungwoo lúc này đã nằm nửa trên tấm đệm, mỉm cười với Johnny đang ôm chặt lấy mình, đầu khẽ dựa vào lồng ngực vững chãi.

"Em muốn mình ngủ với nhau ngay bây giờ hay là để đến sau bữa tối?" Johnny đột nhiên hỏi.

Jungwoo xoay người chống tay lên cùi chỏ để nhìn vào gương mặt nam tính của anh, khẽ mím môi. "Em có thể thành thật không?"

"Em luôn có thể, Woo."

Jungwoo cười toe toét. "Trước tiên em muốn anh đưa mình đi hẹn hò đã!"

_________________

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro