Oneshot
"Cộc...cộc.." Tiếng gõ cửa nhà vang lên, Joker khó hiểu nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài trời đang mưa lớn ai lại đến vào lúc này
Gã lê bước đi ra, lạch cạch mở cửa, trước mắt gã là thân ảnh thấp hơn gã, người trước cửa ướt đẫm nước mưa, bộ quần áo nặng trĩu nước mưa rơi tí tách trên nền gạch, khuôn mặt bị chiếc nón vàng che khuất không nhìn thấy biểu cảm, cánh tay buông lỏng bên người đang cần chiếc kính vàng
"Có chuyện gì?" Joker lạnh nhạt nhìn anh
Người đến là Wooin nhưng bộ dạng anh bây giờ khác xa với bình thường, thảm hại đến đáng thương, vì dầm mưa mà bây giờ anh nhìn như chú mèo ướt tội nghiệp bên đường vậy
"Mày ôm tao được không?" Wooin tông giọng không biết do vì lạnh hay khóc mà run rẩy
"Xin lỗi, chúng ta đã chia tay rồi!" Joker nhíu mày nhìn anh
Wooin siết chặt mắt kính suýt nữa làm nó gãy, anh dùng tay còn lại vuốt nước trên mặt đi, "... Ừ nhỉ, xin ...xin lỗi... nhưng..."
"Mày nên về đi" Joker nhìn anh thở dài nói rồi định quay vào nhà
Wooin vội níu lấy áo của gã, "Quay lại với tao... được không?"
Joker im lặng nhìn anh
Anh không nghe câu trả lời liền gật đầu hiểu được, anh như mất đi sức sống mà buông tay áo của ga, chính mình từ từ chậm rãi lê thân hình ướt sũng đi khỏi mắt gã
Joker biết là kỷ niệm là thứ có thể giết chết một người, 2 năm bên nhau rốt cuộc cũng phải tàn nhẫn kết thúc, chính gã là người nói chia tay vì gã đã hiểu được gã không có gì trong tay, gã chỉ có thể bên cạnh bảo vệ anh nhưng đó không phải tất cả, người thân anh đã gặp gã và đề nghị gã chia tay anh, gã cũng đau lắm nhưng phải như vậy.....như vậy anh mới được hạnh phúc, đúng không?
Wooin trống rỗng ngồi xụp xuống trước cổng nhà của gã, anh không còn biết trên mặt mình là nước mắt hay nước mưa nữa, từng đợt lạnh lẽo quắn lấy cơ thể xen vào trái tim vỡ nát, anh không nghĩ tình yêu của mình lại kết thúc như vậy, đau lòng đến mức lòng ngực đau buốt... đau chết đi được...
Không biết qua bao lâu bổng cảm nhận hạt mưa nặng nề không còn xối vào đầu mình nữa, Wooin ngẩng đầu nhìn chiếc ô màu xanh nhạt đang che cho anh
Là Hyuk, hắn nhìn người trước mặt đáng thương đến mức chính người cứng ngắt như hắn còn phải mềm lòng, hắn được gã gọi đến để khuyên anh về nhà, "mày cầm ô đi"
"...." Wooin im lặng cứ thể ôm đầu gối mặc kệ hắn, anh cứ vậy ngồi đó thẩn thờ
Hyuk thở dài ngồi xổm xuống, hắn dùng ô che cho cả hai rồi rồi lại thấy khuôn mặt của Wooin tái nhợt có chút không sức sống, hắn nhíu mày đưa tay sờ lên khuôn trán dưới chiếc nón vàng của anh, cơn nóng rang truyền đến làm hắn giật mình, "Mày bệnh rồi? Rốt cuộc mày dầm mưa bao nhiêu tiếng rồi hả?"
Wooin không trả lời vì bây giờ anh không còn ý thức được xung quanh nữa rồi, chỉ thấy lờ mờ hình bóng của cao lớn đang lo lắng và giọng ồn ào của nói chuyện với anh
"Joker, tao xin lỗi....mày quay lại với tao được không?" Wooin cắn môi kìm nén tiếng khóc nức nở nói
"Mẹ nó...." Hyuk nhíu mày đứng dậy dựng chiếc ô che cho anh, hắn thì đến trước cửa nhà gã mà đập mạnh, "Mở cửa! Joker! Thằng khốn, mày mau mở cửa!"
Joker nhíu mày khó chịu mở cửa, bây giờ tâm trạng của gã cũng không tốt hơn anh là bao, vì nỗi đau và tội lỗi dằn vặt làm gã toả ra sát khí với mọi thứ, sự khó chịu dằn vặt như bao quanh và siết chặt lấy sinh mạng của gã, nó muốn giết gã như cách gã giết đi tình yêu của mình
"Mày nhanh tỉnh lại giùm tao, Wooin mà tao biết trước nay luôn kiêu ngạo coi người khác như rác rưởi, mày xem lại đi nó bây giờ nó phải cầu xin một thằng như mày, tao tự hỏi như vậy có đáng không?" Hyuk hiếm khi tức giận đến như vậy, hắn nghiến răng nhìn gã như một kẻ ngu đần
"Nhưng tao sẽ không mang lại cho nó được gì cả.... người nhà nó không chấp nhận..." Joker đau khổ nói, gã biết, gã biết anh có bao nhiêu đau lòng nhưng gã không biết nên làm gì
"Không mang lại gì? Có cần tao tát cho mày tỉnh không? Vậy vì cái gì Wooin nó bị bệnh sắp phát ngốc cũng không quên cầu xin mày, mày thì sao? Đừng lấy cái lý do chó má đó mà chà đạp tình yêu của nó!" Hyuk vươn tay nắm lấy cổ áo của gã gằn từng chữ như muốn tát cho gã tỉnh
"Wooin đâu?" Joker ngỡ ngàng hỏi
"Nó một mực không đi đâu cứ ngồi ở trước nhà mày kia kìa, nhìn nó không khác gì kẻ ăn xin" Hyuk lạnh giọng nói
Joker vùng ra khỏi tay hắn xông ra ngoài, gã bất chấp tất cả mà chạy lao đến ôm lấy anh, gã đau lòng đến muốn tát vào mặt mình mấy chục phát, mẹ nó, mình đúng là đồ ngu mà!
"Joker, tao xin mày!....Đừng rời xa tao" Wooin níu lấy tay gã khàn giọng nói
"Được, tao không đi đâu cả" Joker gật đầu luôn miệng nói nhỏ đủ để anh nghe thấy
Hyuk thở phào nhẹ nhõm, hắn đá vào mông tên Joker nhăn mặt quát "Còn ở đây làm đéo gì? Đem nó vào viện ngay!"
Joker bị đá cho tỉnh, gã lập tức bế cả người anh lên xông đến bệnh viện
Hyuk nhìn gã rồi lắc đầu, hắn tự nhiên mà khoá lại cửa nhà cho ga rồi thong thả quay về nhà, bổng có điện thoại đến
"Hyuk à, mày xong bên đó chưa?" Kính đỏ vội um xùm hỏi về tình hình
"Ổn rồi" Hyuk nhẹ giọng trở lại chế độ lạnh nhạt với cả thế giới
"Ờ, nhớ về sớm đấy, tao có nấu canh kim chi này" Kính đỏ hớn hở nói
"Ừ" Hyuk gật đầu, trong mắt hiện lên nhu hoà hiếm thấy
Wooin được đưa vào bệnh viện, đồ trên người đã được thay thành đồ bệnh viện, tay ghim dây nước biển an ổn nằm trên giường bệnh
Joker lo lắng nắm lấy tay không có kim truyền của anh, gã mặc kệ bộ dạng mình có đang nhếch nhác như thế nào chỉ quan tâm người nằm trên giường
Không biết qua bao lâu, Wooin chậm rãi mở mắt, anh mệt mỏi nhìn người đang dựa bên giường anh ngủ gục, anh nhẹ nhàng mỉm cười định dùng tay xoa lên mái đầu trắng xanh của gã
Joker cảm giác tay của anh đang động đậy, gã lập tức ngẩng đầu nhìn, tay càng siết chặt tay anh thêm, khàn giọng nói, "Tao xin lỗi"
"Xin lỗi chuyện gì?" Wooin nắm tay gã hỏi
"Xin lỗi vì đã làm mày đau, xin lỗi vì đã nói ra một đề nghị tồi tệ, xin lỗi vì không ở bên cạnh mày mà lại một mình chạy trốn" Joker rơi từng giọt nước mắt lên cánh tay anh, rồi gã lại nhẹ hôn lên nó, hôn lên từng đốt ngón tay còn vươn chút lạnh của anh
"Tao tha lỗi cho mày nhưng mày phải hứa không được đề nghị chia tay nữa nhé?" Wooin mỉm cười nói
"Ừ, sau này sẽ không như vậy nữa, bám mày đến chết mới thôi" Joker gật đầu nghẹn giọng nói
"Vậy mày ôm tao được không?" Wooin lại hỏi câu hỏi mà anh đã bị gã từ chối ngày hôm qua
"Tất nhiên rồi, Wooinie của tao!" Joker nhẹ nhàng ôm lấy thân thể anh, xúc cảm ôm lấy thân thể này gã đã nhớ mong từ lâu
"Vậy có quay lại không?" Wooin vỗ vỗ tấm lưng vững chắc của gã
"Chắc chắn rồi, từ nay ai kêu tao chia tay mày, tao bẻ gãy cổ người đó" Joker nghiêm túc nói rồi lại vùi vào tay anh mà liếm hôn
Wooin bật cười mắt nhìn gã đầy dịu dàng, anh không muốn buông tay gã dù là chuyện gì xảy ra, anh hạnh phúc với thực tại còn hơn suy nghĩ sâu xa đến tương lai, cuộc đời anh không muốn phải hối tiếc một lần nào nữa
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro