Chap 9: The Bedroom (*)

Wr: seg thô tục có chút dom/sub
Edit: ôizioi lại seg😭😭

⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜�

Yoo Joonghyuk bế Kim Dokja đến một căn phòng trống ở phía đối diện của hành lang so với phòng của Yoo Mia.

Anh đã nghĩ đến việc đưa Kim Dokja về phòng riêng của mình, nhưng đôi khi đó là không gian chung với các đối tác khác của anh và anh không chắc liệu Kim Dokja có thoải mái với một người khác ngủ gần cậu ấy hay không.

Căn phòng mà anh đã đưa Kim Dokja đến đã không được sử dụng nhiều nên sẽ không có nhiều mùi hương để lại.

Yoo Joonghyuk hy vọng sẽ ở lại với Kim Dokja, sự tức giận trước đó của anh đối với Omega của anh đã được dập tắt bởi những lời nói về Yoo Mia - về nỗi đau mà Yoo Mia đã trải qua mà không ai trong số họ biết.

Tất nhiên đó là lỗi của anh - lỗi của họ. Mặc dù cô ấy đã không thể hiện bất kỳ định kiến Omega rõ ràng nào, nhưng họ vẫn tôn trọng ranh giới của cô và tuân theo những gì họ biết về nó. Có lẽ họ nên chú ý hơn nữa, đặt nhiều câu hỏi hơn, thúc đẩy mạnh hơn một chút.

Nhưng cô ấy luôn có vẻ rất hạnh phúc, hài lòng, tranh cãi với họ khi cô không đồng ý, mắng họ khi họ vượt qua một số ranh giới vô hình, nói với họ ý kiến của cô về bất cứ điều gì và mọi thứ.

Tuy nhiên, có vẻ như, cô đã thẳng thắn về mọi thứ ngoại trừ sự thù hận mà ấy mang theo cho chính mình.

Yoo Joonghyuk hài lòng rằng Yoo Mia đã an toàn cho tối nay. Với sự giúp đỡ của Kim Dokja, cuối cùng cô đã được cho phép một khoảnh khắc yên bình sau vài ngày hỗn loạn cuối cùng, và anh biết rằng mình sẽ không thể đối mặt với vấn đề đó cho đến ngày mai.

Tối nay, anh có một Omega khác để chăm sóc.

Yoo Joonghyuk muốn ở lại với Kim Dokja, để an ủi cậu sau các sự kiện tối nay. Và có lẽ anh chỉ đang tham lam cho sự thoải mái của chính mình - sự thoải mái mà có lẽ anh không xứng đáng. Sau sự bạo lực của các sự kiện trước đó, anh tìm kiếm sự trấn an, xác nhận rằng cậu - họ - vẫn ổn.

Anh chỉ không chắc liệu Kim Dokja có dễ chấp nhận như vậy hay không, không phải sau những gì đã xảy ra.

Nhưng khi anh quay lại rời đi, Kim Dokja nắm lấy tay anh, kéo anh lại để cậu có thể vùi mặt vào vị trí đó giữa cổ và vai của Yoo Joonghyuk.

Họ đứng như vậy một lúc.

"Đừng rời đi." Một hơi thở thì thầm trên cổ anh ấy.

Yoo Joonghyuk vòng tay ôm lấy Kim Dokja và ôm chặt cậu hơn.

"Không chỉ có tôi." Một lời nhắc nhở rằng các đối tác dễ bay hơi hơn của anh vẫn ở bên họ - bao gồm cả [2].

Kim Dokja lùi lại và nhìn vào mắt anh. "Tôi không sợ."

Sau đó, nhẹ nhàng thêm vào. "Tôi muốn anh ở lại... và bất cứ ai khác."

Yoo Joonghyuk hít một hơi thật nhanh. Anh ấy đã không mong đợi điều đó. Có vẻ như các đối tác của anh, dù họ có dễ bị bạo lực vào lúc này, cũng không muốn rời đi.

Không, họ muốn ở đây, bất chấp sự tức giận mà Omega mà họ chọn đã gây ra.

Và, cậu dám nói, đó cũng có thể là do một phần tội lỗi vì muốn làm hại Omega của họ theo cách như vậy.

Có lẽ họ đang hy vọng được tha thứ, và cách duy nhất họ có thể nghĩ đến để xin lỗi là ở lại.

Ồ, Yoo Joonghyuk sẽ có "từ" với [2] sau này.

Nhưng, hiện tại, họ có thể có cái này.

Để đáp lại yêu cầu của Kim Dokja, anh ấy bắt đầu di chuyển họ về phía giường.

Cho đến khi Kim Dokja kéo anh dừng lại.

"Ừm... Yoo Joonghyuk... Joonghyuk-ah..."

"Nói ra, Kim Dokja."

"Anh... có thể...có còng tay để tôi có thể sử dụng không?"

Yoo Joonghyuk nhìn chằm chằm. 「Anh có nghe thấy điều đó không?」

"Đó không phải là những gì anh nghĩ." Kim Dokja nói nhanh, phòng thủ.

「Như thể điều đó sẽ giải thích bất cứ điều gì .」

"Anh thấy đấy, tôi quên lấy một cặp từ chỗ của tôi."

「Không hữu ích.」

"Và tôi thường đeo chúng khi tôi ngủ."

"Kim Dokja."

"À, v-vâng?"

"Tại sao cậu cần còng tay... để ngủ?" Lần trước Yoo Joonghyuk ở lại căn hộ của Omega của anh đã không cần chúng.

"Chà, cái đó..." Kim Dokja lo lắng cắn môi. "Đôi khi tôi có xu hướng... mộng du."

Bây giờ đây... Đây là thông tin mới.

Yoo Joonghyuk có rất nhiều câu hỏi để hỏi Kim Dokja, đó là về Kim Dokja, nhưng, anh ấy đang dần nhận ra rằng có lẽ anh không cần phải chậm rãi, không cần phải hỏi quá nhiều câu trả lời cho những câu hỏi đó.

Có lẽ nếu anh ở bên Kim Dokja mọi lúc, thì cuối cùng anh sẽ tìm ra mọi thứ về cậu ấy.

"Khả năng của tôi với tư cách là một [Độc Giả]... đôi khi [Những câu chuyện] nói với tôi... khi tôi đang ngủ..."

Yoo Joonghyuk phản bác. "Điều này đã không xảy ra lần trước."

Kim Dokja dừng lại, một cái nhìn bối rối thoáng qua trên khuôn mặt cậu, trước khi mắt cậu mở to và một màu đỏ nở cao trên má. "Đ-đó có thể là do... các hoạt động mà chúng ta đã làm... Tôi hẳn đã thực sự thoát khỏi nó."

Đúng vậy, Kim Dokja thực sự đã choáng váng sau đó, ngủ khá sâu.

Vì vậy, Yoo Joonghyuk đã có một ý tưởng.

Nó bắt đầu với việc anh bế Kim Dokja về phía giường.

"U-um, Joonghyuk-ah, anh đang làm gì vậy?"

Chân của Kim Dokja đập vào mép giường, và Yoo Joonghyuk không để cậu suy nghĩ.

Anh nắm lấy gáy của Kim Dokja, nhẹ nhàng, ý thức được về vết hình bàn tay đã hình thành ở đó từ trước đó.

Sau đó, anh bước vào, đặt một chân vào giữa hai chân Kim Dokja, vùi mũi vào cổ Kim Dokja và hít một hơi thật sâu.

Mùi hương của cậu khiến Yoo Joonghyuk nhớ đến những không gian rộng lớn, thoáng đãng, trôi dạt vô tận trong bóng tối tĩnh lặng, về một loại hòa bình mà anh ấy chưa từng trải nghiệm kể từ thời gian ở Dark Fault - giống như cuối cùng cũng tìm thấy câu trả lời cho câu hỏi mà anh đã hỏi trong hàng trăm nghìn năm. Đó là một mùi hương mà anh có thể ngửi mãi mãi, rằng anh có tất cả thời gian trên thế giới để làm điều đó, rằng, lần này, anh không phải vội vã hướng tới điều tiếp theo.

"Joonghyuk-ah." Nói nhẹ nhàng, gần như ngọt ngào. Sau đó anh cảm thấy một bàn tay đang lướt qua tóc mình.

Yoo Joonghyuk kéo theo những nụ hôn nhẹ như lông vũ trên làn da mịn màng, dừng lại để liếm vết sẹo sau tai của Kim Dokja.

Anh cảm thấy tiếng đập của Kim Dokja đập mạnh hơn dưới lòng bàn tay, dưới môi, và anh thì thầm. "Cậu có mệt không, Dokja-yah?"

Một tiếng rên rỉ nhỏ là phản ứng duy nhất của cậu.

"Sử dụng từ ngữ của cậu."

"Nghh— Không mệt."

"Omega ngoan."

Đột nhiên, Yoo Joonghyuk thả Kim Dokja ra, cởi áo của chính mình, trước khi đẩy Kim Dokja nằm trên giường.

Anh đè lên Kim Dokja, từ từ cởi quần áo của cậu khi anh mở miệng đặt những nụ hôn, vẽ các đường nét bằng lưỡi lên bụng, xương sườn, ngực, núm vú của Kim Dokja - đặc biệt chú ý đến những vết bầm tím đã hình thành từ những cuộc vật lộn trước đó của cậu.

Và khi anh đang mút và cắn núm vú của Kim Dokja, tận hưởng chúng đang đỏ như thế nào, anh nhét mép dưới của chiếc áo vào miệng Kim Dokja, ra lệnh cho cậu "Cắn".

Kim Dokja ngoan ngoãn nắm lấy mép áo giữa hai hàm răng, rên rỉ nhẹ nhàng khi được khen ngợi.

"Thật ngoan ngoãn."

Anh nghiên cứu khuôn mặt của Kim Dokja, màu sắc nở rộ trên bộ ngực nhợt nhạt của cậu ấy, đồng tử của cậu mở to, môi và răng của cậu cắn chặt vào mép áo, và anh nghĩ.

「Đẹp vãi thật .」

Yoo Joonghyuk muốn hôn Kim Dokja, xâm nhập vào miệng cậu và nếm cậu thật sâu, nhưng nếu anh học được bất cứ điều gì từ lần trước, anh và Kim Dokja cực kỳ hợp nhau. Lần này, anh ấy muốn dành thêm một chút thời gian như họ vốn có, mà không có tác dụng của thuốc kích thích tình dục làm rối loạn hệ thống của họ.

Vì vậy, thay vào đó, Yoo Joonghyuk nhẹ nhàng hôn lên thái dương của cậu và nói, "cậu cần phải im lặng."

Kim Dokja rên rỉ, tay cậu theo phản xạ kẹp chặt vai Yoo Joognhyuk trong khi anh cởi cúc quần của Kim Dokja, kéo chúng ra, theo sát là quần lót của anh.

Và, khi anh quỳ trên giường, nhìn xuống Kim Dokja, anh không thể không nghĩ rằng tầm nhìn của Kim Dokja trông giống hệt như thế này - tay cậu nắm chặt gối và ga trải giường, ngực cậu ấy nâng lên vì mong đợi, áo sơ mi vẫn nghiến chặt giữa hai hàm răng, nước dãi bắt đầu chảy ra từ môi, dương vật của cậu ấy cương lên và chảy nước - chỉ thuyết phục Yoo Joonghyuk hơn nữa rằng mọi thứ về Kim Dokja đều có nghĩa là để quyến rũ.

Anh quay lại sự chú ý của mình đến núm vú của Kim Dokja, bắt đầu bằng những cái liếm nhẹ nhàng, sau đó trở nên săn chắc hơn, luôn chú ý đến ngôn ngữ cơ thể, hơi thở của Kim Dokja.

Sau đó, anh liếm xuống, lần theo vết lõm của xương sườn, đường cong của hông.

Sau đó, thấp hơn, ngậm dương vật của Kim Dokja một cách nhẹ nhàng, trêu chọc, tận hưởng cách hông của Kim Dokja tiếp tục nhô lên cho đến khi Yoo Joonghyuk kẹp chặt nó bằng một cái mút chặt.

Yoo Joonghyuk phát ra một tiếng rên rỉ thấp, hài lòng khi cuối cùng cũng nếm được Kim Dokja, miệng anh vẫn đang khám phá đường cong của dương vật của Kim Dokja, trong khi tay còn lại của anh đang kéo thấp hơn.

Anh thì thầm tán thành khi thấy Kim Dokja đã ướt như thế nào, và anh ngay lập tức bắt đầu theo dõi lỗ nhỏ, cảm thấy nó siết chặt và nhả ra, và anh khẽ gầm gừ khi anh thấy một tiếng nước trượt qua ngón tay của mình.

"Mmph..."

Nghe có vẻ như là một lời cầu xin không?

Đó là một khởi đầu tốt.

Yoo Joonghyuk tiếp tục chơi đùa với các mép lỗ của Kim Dokja khi anh xoay lưỡi quanh đầu dương vật của cậu, ấn mạnh vào nó. Không báo trước, anh ta nuốt chửng cậu hoàn toàn và nhét đầy cậu bằng ngón tay cùng một lúc.

"Ừm!"

Và, Yoo Joonghyuk nhìn bằng đôi mắt một mí khi Kim Dokja cong lên khỏi giường một cách đẹp đẽ, đầu quay ra sau, nắm chặt ga trải giường như một cái mỏ neo, một tiếng rên bị bóp nghẹt giữa hai hàm răng của cậu.

Yoo Joonghyuk không thể không cảm thấy hơi thất vọng vì anh không thể nghe rõ hơn.

「Có thể lần sau.」

Anh tiếp tục thúc ngón tay của mình, thâm nhập một cách thô bạo trong khi anh ta làm việc với dương vật của Kim Dokja bằng miệng, nhận thức được con cặc của chính mình đang nghiền nát vào giường qua quần của anh.

Và, khi Yoo Joonghyuk tiếp tục chơi Kim Dokja, Kim Dokja đang cuộn tròn trên Yoo Joonghyuk thay vì cong lưng, hông chắc chắn xuống, ngón tay vuốt ve lưng và vai của Yoo Joongyuk một cách tuyệt vọng.

Anh biết Kim Dokja đang ở gần, có thể cảm nhận được nó trong lực hút chặt chẽ xung quanh ngón tay của mình, vì vậy anh đã tìm thấy điểm ngọt ngào của Omega của mình và tấn công nó với độ chính xác tàn nhẫn.

Tóc của Yoo Joonghyuk bị kẹp chặt, hông của Kim Dokja bây giờ nhô lên không kiểm soát được, chuyển động hoang dã và không chắc chắn về việc Kim có nên đẩy sâu hơn vào miệng Yoo Joonghyuk hay ấn lại ngón tay của mình hơn nữa, cho đến khi -

Kim Dokja xuất tinh rất đẹp, và Yoo Joonghyuk đảm bảo bắt từng giọt cuối cùng khi Kim Dokja bắn vào miệng. Hương vị của Omega của anh gần như thần thánh, gợi ra một tiếng ầm chiếm hữu rung động dọc theo dương vật vốn đã nhạy cảm của Kim Dokja, kéo dài cực khoái của Omega và gây ra một cơn lũ ướt át phủ lên tay Yoo Joonghyuk.

Yoo Joonghyuk không bận tâm chút nào và tiếp tục nuốt chửng cậu, tham lam và tham ăn từng chút mà anh có thể nhận được. Khi nó sạch sẽ nhất có thể, Yoo Joonghyuk thả Kim Dokja ra và ngồi dậy, những ngón tay vẫn xâm lược một cách thô bạo, làm việc với lỗ của Kim Dokja để ướt hơn khi anh lắng nghe những tiếng rên rỉ phản đối bị bóp nghẹt của Omega.

"Cậu trông thật xinh đẹp như thế này, Dokja-yah."

Anh cởi cúc quần và nắm chặt con cặc trần của mình bằng một tay. Anh nghiêng người qua Kim Dokja, gập đôi Kim Dokja, móc chân Kim Dokja qua vai.

Yoo Joonghyuk loại bỏ các ngón tay của mình, sử dụng lượng lớn tinh dịch mà anh đã thu thập được làm chất bôi trơn, và nắm chặt dương vật của họ lại với nhau trong lòng bàn tay.

Kim Dokja nắm lấy cổ tat của Yoo Joonghyuk để phản đối, cố gắng ngăn anh ta vuốt ve, dương vật của cậu có lẽ vẫn còn quá nhạy cảm khi đạt cực khoái, nhưng Yoo Joonghyuk chỉ khiến cậu im lặng.

"Hãy là một omega ngoan của tôi, Dokja-yah."

Kim Dokja rên rỉ, cao và ngọt ngào, đôi mắt cậu mờ lên trong sự chấp nhận đầy ham muốn.

Yoo Joonghyuk cúi người về phía trước, giật chiếc áo ra khỏi miệng Kim Dokja, trước khi chạm vào môi cậu.

Anh ta liếm và mút miệng Kim Dokja trước khi lao vào, ấn Kim Dokja xuống gối, khi anh ta nắm chặt dương vật của họ mạnh hơn, vuốt nhanh hơn.

Anh nhìn Kim Dokja khi khuôn mặt cậu trở nên thả lỏng, hàm cậu giãn ra — một dấu hiệu của sự phục tùng. khiến Alpha hài lòng trong khi lưỡi của họ va vào nhau.

Anh có thể nói rằng Kim Dokja đã đạt được một cực khoái khác, phản ứng của cậu nhạy cảm hơn, hông cậu giật lại để sử dụng sự kìm kẹp của Yoo Joonghyuk để có thêm ma sát.

Sau đó, Yoo Joonghyuk lại cảm thấy một bàn tay trên tóc mình, Kim Dokja áp chặt miệng lại với nhau hơn. Bàn tay còn lại của Kim Dokja tham gia vào tay anh, đan các ngón tay lại với nhau, quấn quanh dương vật của họ, siết chặt sự kìm kẹp của họ để tạo thêm một chút áp lực.

Yoo Joonghyuk gầm gừ trong miệng Kim Dokja, lao sâu hơn vào khoái cảm, nụ hôn của họ ngày càng dốc hơn, thúc đẩy nhanh hơn và nhanh hơn với nhau cho đến khi—

Họ hét vào miệng nhau khi tinh dịch bắn lên họ, âm thanh dập tắt của bàn tay di chuyển của họ ngày càng chậm hơn.

Sau một lúc, họ rời xa nhau, cả hai đều thở dốc.

Yoo Joonghyuk gần như để một tiếng rên rỉ lớn thoát ra khi Kim Dokja đưa bàn tay lộn xộn của mình lên miệng và bắt đầu liếm sạch nó bằng những cái vuốt dài ướt của lưỡi và những tiếng rên rỉ nhẹ nhàng của sự hài lòng thoát ra khỏi môi như thể cậu đang ăn thứ gì đó ngon.

Sau đó, khi cậu hoàn thành, cậu nắm lấy tay Yoo Joonghyuk và làm điều tương tự.

Cảm giác lưỡi của Kim Dokja trên làn da phủ tinh dịch của anh gần như khiến anh muốn bắt đầu lại từ đầu.

Thay vào đó, anh thì thầm động viên.

"Chỉ như vậy thôi, Dokja-yah."

"Omega ngoan ngoãn, dọn dẹp mớ hỗn độn của chính mình."

Kim Dokja cười nhẹ về điều đó.

Khi Kim Dokja thả anh ra, anh đứng dậy và dùng áo sơ mi của mình để lau Kim Dokja và bản thân mình, trong khi Kim Dokja lười biếng nhìn anh ta, như một con mèo buồn ngủ hài lòng.

Yoo Joonghyuk một lần nữa tham gia cùng Kim Dokja trên giường, kéo chăn lên cả hai, giữ chặt cậu bằng vòng tay của mình. Và khi anh lắng nghe hơi thở của Omega sâu hơn, anh nghĩ.

Có lẽ Kim Dokja sẽ thấy rằng cậu không còn cần phải ngủ với còng tay nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro