chap 2

Một ngày nọ, Tiểu Hồng khóc lóc với y bảo rằng mình có thai nhưng cha của đứa bé đã bỏ đi, vì sợ người khác dị nghị, cô xin y có thể đồng ý làm cha đứa bé.

Dunk liền không do dự mà đồng ý, 1 phần là vì muốn giúp đỡ bạn thân mà phần nhiều là vì muốn có cơ hội ở bên cạnh nam nhân kia.

Joong Archen nghe tin chị gái muốn kết hôn với cái tên nhu nhược, yếu đuối kia liền ra sức phản đối, biết chị gái có thai liền tức giận mà đánh Dunk, lúc đó y chỉ có thể bất lực để cho hắn đánh, để cho hắn phát tiết.

Sau khi kết hôn, Dunk hằng ngày có thể nhìn thấy Joong nấu cơm, chăm sóc cho hắn.

y chỉ thầm mong rằng cuộc sống thế này có thể trôi qua đến cuối đời, để bản thân có thể yên lặng ở bên cạnh hắn là tốt rồi.

Tiểu Hồng sinh ra một bé gái bụ bẫm, đặt tên là Hoa Hoa, Dunk rất thương yêu Hoa Hoa mà Joong cũng tựa hồ rất yêu thương con bé.

Nhưng cuộc sống vốn đang yên bình lại trải qua sóng gió to lớn, Tiểu Hồng vì bệnh nặng mà mất đi, Joong phẫn hận đổ tất cả lỗi cho người mà hắn luôn luôn ghét bỏ, càng ngày càng hận Dunk.

Từ đó, mọi việc trong nhà đều do 1 mình Dunk lo liệu, Joong đang trong tuổi ăn học nên mọi chi phí đều do Dunk gánh vác.

Hằng ngày, y dậy sớm để đi đưa báo, xong việc liền chạy về nhà lo bữa sáng cho hắn và bé con đi học, đi làm đến chiều tối lại đón bé con về, lo cơm nước việc nhà.

Cuộc sống tuy rất vất vả nhưng Dunk cũng không 1 lời oán trách.

Joong học xong đại học cùng bạn hợp tác làm ăn, không ngừng thăng tiến. Bây giờ đã là tổng giám đốc của 1 cty lớn.

Dunk biết chắc chắn nam nhân sẽ thành công như vậy, y rất vui mừng cho hắn.

Nhờ vậy, Hoa Hoa có cơ hội học tập tốt hơn nhưng Dunk vì không muốn dựa dẫm vào nam nhân vẫn hằng ngày đi làm và chăm lo việc nhà.

"cạch.. cạch.. cạch.. "

Tiếng mở cửa làm Dunk từ quá khứ mơ hồ trở lại.

Joong đã về, Dunk nhu thuận tiếp nhận đồ đạc từ tay hắn, nhẹ nhàng lên tiếng hỏi han

"em.. em đã ăn cơm chưa? ".

" Rồi" mà hắn chỉ lạnh lùng quăng trả lại cho 1 câu.

".. ừm.. em.. em có.. mệt lắm không?.. "
Bầu không khí trở nên im lặng.

Dunk xấu hổ cúi đầu, em ấy vừa đi làm về rất mệt, y không nên làm phiền em ấy nữa.

Joong lạnh nhạt liếc mắt người đứng đó, bộ dáng nhu nhược, yếu đuối làm hắn vừa thấy phiền phức vừa chán ghét, không thể chịu đựng y thêm 1 giây phút nào, Joong liền bỏ đi vào trong phòng.

Dunk âm thầm cười khổ, thật ra mỗi ngày y đều nhận được ánh mắt ghét bỏ từ người kia, y biết hắn rất ghét y.

Rồi sẽ có 1 ngày Joong cưới vợ sinh con, khi ấy y sẽ không thể được ở bên cạnh hắn nữa cho nên đến lúc đó, y sẽ toàn tâm toàn ý chăm sóc cho hắn.
______________________________________

bây giờ thời gian rãnh cũng nhiều vì chưa tới ôn thi nên tui sẽ viết đều đều nhaa😍 ngày 2 chap:>>

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro