Chương 26: Khâu chuẩn bị

CHƯƠNG 26: KHÂU CHUẨN BỊ

Dunk thức dậy trong ánh sáng dịu nhẹ của buổi sớm, tấm rèm cửa lụa mỏng khẽ lay trong làn gió lùa qua ô cửa sổ mở hé. Cậu quay sang, thấy Joong vẫn đang ngủ – hoặc giả vờ ngủ – một thói quen hắn thường làm khi muốn dụ cậu nằm lại trên giường lâu hơn.

Nhưng hôm nay không giống mọi ngày.

Cậu hôn nhẹ lên trán hắn, rồi đứng dậy. Đồng hồ sinh học trên cổ tay trái rung lên khi nhận diện chuyển động.

[Chào buổi sáng, Dunk.]
[Thai kỳ: tuần 7, ngày 3. Mức năng lượng: 87%. Gợi ý: uống nước ấm trước khi ăn.]
[Lịch trình hôm nay: Họp với wedding planner lúc 10h sáng, fitting áo cưới lúc 14h, ăn tối cùng mẹ Joong lúc 18h30.]

Dunk nhíu mày.

Hôm nay bắt đầu thật rồi à…”

09h45 – Tòa nhà JP Group

Joong khoác vest xám nhạt, vừa ký văn kiện, vừa liếc đồng hồ sinh học đang nhấp nháy:

[Trạng thái bạn đời: bận rộn. Nhịp tim: ổn định nhưng có dấu hiệu hơi hồi hộp.]

Hắn cười nhẹ. Dunk từ sáng đã không nhắn gì, chắc đang căng thẳng vì lịch trình dày đặc. Đúng lúc đó, thư ký phụ bước vào.

Chủ tịch, phòng họp đã sẵn sàng. Wedding planner đang chờ.”

Hắn gật đầu, bước ra khỏi văn phòng. Người đàn ông lạnh lùng, từng khiến cả giới bất động sản khiếp vía vì sự tính toán sắc bén, giờ lại đang chuẩn bị... chọn thiệp cưới.

10h00 – Phòng họp tầng 28

Dunk đang ngồi cùng một nhóm stylist, wedding planner và cả đội thiệp cưới. Cậu mặc áo sơ mi trắng, tay chống cằm nhìn bảng moodboard dày đặc.

Chúng ta nên chọn concept ‘Serene Elegance’ – nền trắng ngà, hoa lavender và bạc.” – stylist đề xuất.

Dunk gật đầu, nhưng còn chưa kịp mở lời thì cánh cửa bật mở.

Joong bước vào, lịch sự gật đầu chào tất cả, rồi kéo ghế ngồi xuống cạnh cậu.

Anh chỉ có 20 phút. Nói nhanh.” – hắn nói, mắt liếc xuống bàn – “Mà cái màu này nhìn như khăn trải bàn nhà hàng.”

Joong!” – Dunk bật cười, khẽ thúc vào tay hắn – “Đó là concept ‘Vintage Chic’.”

Không.” – hắn lắc đầu – “Tụi mình không phải vintage. Mình hiện đại. Sống sang. Và lần đầu – cũng là duy nhất – em mặc đồ cưới là phải đỉnh nhất.”

Wedding planner cười khổ:

Chúng tôi cũng… mong là vậy, Chủ tịch.”

Joong nhìn sang Dunk:

Anh muốn chọn màu mà khi em bước vào lễ đường, anh phải nhớ cả đời.”

Dunk đỏ mặt. Đồng hồ sinh học cả hai đồng loạt rung nhẹ.

[Cảm xúc tăng cao: Đề xuất nghỉ ngắn 10 phút để ổn định nồng độ pheromone.]
[Pheromone bạn đời: tăng nhẹ, không nguy hiểm. Tình trạng: say nắng.]

Joong bật cười thành tiếng. Dunk cúi gằm mặt, nhỏ giọng:

Chỉ tại cái hệ thống chết tiệt này…”

14h00 – Studio áo cưới

Buổi chiều, Dunk bước ra từ phòng thử trong bộ vest cưới màu kem, phần cổ áo viền satin bạc, đường cắt ôm nhẹ phần vai – vừa trang nhã vừa tinh tế.

Joong đứng lặng trong khoảnh khắc. Hắn như nuốt trọn hình ảnh cậu vào mắt.

Đẹp không?” – Dunk hỏi, hơi ngại.

Không.” – hắn đáp.

Hả?”

Không đẹp – mà là hoàn hảo.”

Dunk bật cười, ngượng đến đỏ cả tai. Nhưng khi cậu xoay người, hắn nhẹ nhàng bước lại sau lưng, chỉnh lại ve áo cho cậu, thì thầm:

Ngày cưới, nhớ giữ nụ cười này đến cuối lễ nhé. Anh sẽ nhìn suốt đời.”

18h30 – Bữa tối tại nhà Joong

Bà Napat– mẹ Joong – đã chuẩn bị sẵn bàn ăn với toàn món Dunk thích. Bà tự tay nấu, tự bày biện, và còn ép Dunk ngồi ghế sofa êm nhất, kê thêm gối cho bụng cậu.

Con gầy đi một chút đấy, Dunk. Mai mẹ đưa con đến spa làm thư giãn bà bầu, được không?”

Dạ… mẹ đừng lo. Con vẫn ăn khỏe mà.” – Dunk mỉm cười, không quen với việc được chăm như trứng mỏng.

Joong ngồi cạnh, khoanh tay dựa ghế, nhưng mắt vẫn dõi theo từng chuyển động của Dunk.

Giữa bữa ăn, bất ngờ bố Joong bước ra từ phòng làm việc.

Cả bàn im bặt.

Ông bước chậm rãi đến, đặt một phong bì nhỏ lên bàn.

Là sổ đỏ căn biệt thự con đang xây. Ghi tên cả hai đứa. Dù ba không giỏi thể hiện, nhưng… gia đình thì vẫn là gia đình.”

Dunk sững người. Mẹ Joong chớp chớp mắt, còn Joong thì không nói gì – chỉ vươn tay kéo nhẹ Dunk lại gần.

Cảm ơn ba.” – Dunk cúi đầu.

Chăm sóc thằng Joong cho ba. Nó không dễ thương như con đâu.” – ông khẽ nói, giọng khàn.

23h30 – Phòng ngủ hai người

Joong đứng dựa khung cửa, nhìn Dunk đang viết gì đó trong sổ tay – hình như là lên danh sách khách mời.

Mệt không?” – hắn hỏi

“Không… nhưng em sắp stress vì cái váy cưới của mẹ anh rồi.”

“Bà ấy định mặc váy trắng?” – Joong bật cười.

Không. Váy tím nhạt. Tua rua. Có nơ.”

Cả hai cùng bật cười.

Dunk ngả đầu lên vai Joong. Tay đưa lên bụng xoa xoa vuốt trọn.

Joong này…”

“Gì?”

“Ngày cưới… có thể mưa không?”

Không.” – hắn nói chắc – “Anh đặt dịch vụ kiểm soát thời tiết rồi.”

“Gì cơ?”

“Dịch vụ tản mây. Đắt lắm. Nhưng em thích trời nắng mà.”

Dunk nhìn hắn không biết nên cười hay nên lườm. Nhưng cuối cùng, cậu chỉ khẽ mỉm cười, siết tay hắn.

Đồng hồ sinh học rung nhẹ:

[Bạn đời: trạng thái cảm xúc ổn định. Nhịp tim đồng bộ. Tình trạng kết hôn: chờ xác lập pháp lý.]

____________________

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro