Ngoại truyện 4: Merry Christmas

Giáng Sinh đến, không khí lạnh lẽo bao trùm khắp Bangkok, nhưng trong căn biệt thự ven sông của gia đình Dunk và Joong, mọi thứ đều ấm áp. Những ngọn đèn Giáng Sinh lấp lánh bao phủ mọi không gian, tỏa ra ánh sáng nhẹ nhàng như những ngôi sao trên bầu trời đêm. Dunk đứng trước cửa sổ lớn, nhìn những bông tuyết rơi từ trời cao xuống đất. Mặc dù ở đây không có tuyết thật, nhưng mọi thứ vẫn mang một không khí Giáng Sinh ấm cúng và đầy yêu thương.

Em đưa tay lên, vuốt ve mái tóc ngắn của mình, tựa lưng vào cửa kính, cảm giác yên bình lan tỏa. Mùa Giáng Sinh này có ý nghĩa hơn rất nhiều, không chỉ với em mà với cả gia đình nhỏ của mình. Sau khi kết hôn với Joong và có con trai nhỏ Happi, mỗi dịp Giáng Sinh đều mang một sức sống mới. Dunk không thể không cảm nhận được sự đặc biệt của những khoảnh khắc này, khi cả gia đình quây quần bên nhau.

Từ phía sau, Joong bước vào phòng, tay cầm hai ly sữa nóng, ánh mắt anh dịu dàng nhìn Dunk.

"Em đang làm gì vậy?" Joong hỏi, giọng nhẹ nhàng, nhưng chứa đầy sự quan tâm.

Dunk quay lại, nở nụ cười ấm áp. "Đang nghĩ về tất cả những gì chúng ta đã có. Mỗi năm Giáng Sinh lại trở nên đặc biệt hơn. Nhưng năm nay có điều gì đó thật sự khiến em cảm thấy mọi thứ thật trọn vẹn."

Joong đưa một ly sữa cho Dunk rồi ngồi xuống cạnh em, đẩy nhẹ cánh tay Dunk, tạo thành một cái ôm nhẹ nhàng từ phía sau. "Anh cũng vậy, Dunk. Mỗi lần nhìn em và Happi, anh lại cảm thấy như mình là người hạnh phúc nhất thế giới."

"Cảm ơn anh, Joong. Anh đã cho em gia đình này." Dunk nắm chặt tay Joong, ánh mắt họ giao nhau đầy yêu thương.

Chợt, tiếng bước chân hối hả vang lên từ cuối hành lang, rồi tiếng cười trong trẻo của Happi vang vọng cả ngôi nhà. Cậu bé xông vào phòng khách, ánh mắt sáng lấp lánh như ngọn lửa bập bùng trong lò sưởi.

"Ba! Ba! Bố! Con đã xong rồi!" Happi kêu lên, tay cầm theo chiếc mũ ông già Noel xinh xắn, mặc bộ đồ Giáng Sinh màu đỏ cùng với những chiếc giày nhỏ.

Joong mỉm cười nhìn con trai, cúi xuống và vỗ nhẹ lên đầu cậu bé. "Giỏi lắm con trai. Con đã sẵn sàng cho đêm Giáng Sinh chưa?"

Happi gật đầu mạnh mẽ, đôi mắt rực sáng. "Con đã sẵn sàng, bố! Con muốn mở quà!"

Dunk đứng dậy, nhìn con trai đang nở nụ cười rạng rỡ, ánh mắt em mềm mại. "Giáng Sinh này, chúng ta sẽ cùng nhau mở quà, nhưng trước hết, con có muốn giúp ba và bố trang trí cây thông không?"

Happi hăm hở đáp, "Dạ! Con muốn trang trí cây thông với ba và bố."

Với sự giúp đỡ của Happi, cây thông Giáng Sinh trong phòng khách đã được trang trí một cách hoàn hảo. Những quả cầu lấp lánh treo trên các cành cây, còn những ngôi sao vàng được đặt lên đỉnh cây, ánh sáng từ đèn lấp lánh phản chiếu khắp phòng, tạo nên một không gian huyền bí và ấm cúng.

Joong và Dunk đứng bên nhau, nhìn cây thông Giáng Sinh mà họ cùng nhau trang trí. Ánh mắt Dunk ngập tràn yêu thương khi nhìn vào gương mặt sáng bừng của Joong và đứa con trai nhỏ đang vui vẻ xếp từng quả cầu lên cành cây. Mọi thứ như hòa quyện vào nhau, tạo thành một khoảnh khắc đẹp đẽ không thể quên.

Khi cây thông đã được trang trí xong, Dunk lấy ra một chiếc hộp quà nhỏ và đưa cho Joong. "Đây là quà Giáng Sinh của em dành cho anh."

Joong mở chiếc hộp ra, bên trong là một chiếc vòng tay bạc khắc tên của Dunk và Joong cùng dòng chữ "Mãi mãi bên nhau". Anh ngẩng lên nhìn Dunk, đôi mắt anh ươn ướt. "Em không cần phải làm gì đâu, Dunk. Quà tặng quý giá nhất chính là em và Happi."

Dunk khẽ mỉm cười, rồi em lấy từ trong túi quà một chiếc nhẫn nhỏ được lồng vào một sợi dây bạc. "Đây là quà của ba dành cho con trai, con yêu. Chúc con sẽ luôn nhớ rằng bố và ba luôn ở bên con."

Happi nhìn chiếc nhẫn, rồi nhìn ba và bố, nở nụ cười ngây thơ. "Con cảm ơn ba và bố!"

Sau bữa tối Giáng Sinh, gia đình Dunk quây quần bên nhau, ánh sáng từ cây thông Giáng Sinh chiếu rọi khắp phòng. Joong và Dunk ôm nhau, và Happi ngồi trên đùi ba, hai ba con cùng hát những bài hát Giáng Sinh yêu thích. Những giây phút này, cả ba người họ biết rằng đây chính là niềm hạnh phúc chân thật, không có gì quý giá hơn tình yêu trong gia đình.

Trước khi kết thúc đêm, Dunk và Joong cùng nhau nhìn vào cây thông, rồi nhìn sang Happi. "Giáng Sinh này thật tuyệt vời, đúng không con?" Dunk thì thầm.

"Dạ, thật tuyệt vời ạ!" Happi trả lời, ánh mắt sáng rực.

Joong nhẹ nhàng cúi xuống, hôn lên trán của Dunk và Happi. "Chúc mừng Giáng Sinh, gia đình của anh."

Và với lời chúc ấy, gia đình nhỏ của Dunk, Joong và Happi đón một mùa Giáng Sinh hạnh phúc và tràn đầy yêu thương. Dù năm tháng có trôi qua, tình yêu và sự gắn bó sẽ luôn ở lại, mãi mãi như một phần trong những ký ức tuyệt vời mà họ sẽ lưu giữ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro