Chap 12 (PPw🔞)
"Con sẽ không bao giờ ở bên những kẻ điên đó!"
Phuwin choàng tỉnh, tim đập thình thịch. Mồ hôi túa ra ướt đẫm lưng áo, thấm cả vào ga giường lạnh ngắt.
Căn phòng im ắng đáng sợ, chỉ còn tiếng thở dốc vang vọng giữa bốn bức tường quen thuộc. Mọi thứ vẫn ở nguyên chỗ cũ, nhưng cảm giác từ giấc mơ kia thì vẫn còn nguyên vẹn.
Cậu nhắm mắt vùi mặt vào nệm, chóp mũi ngửi được mùi hương nam tính, là từ quần áo trên người cậu.
Người đàn ông chiếm hữu cậu cả đêm hôm qua đã lẳng lặng rời đi trước khi cậu tỉnh giấc.
Bỗng cánh cửa phòng ngủ bật mở, lông mi Phuwin hơi run lên. Nhưng người tới lại ngoài dự đoán của cậu.
"Hắn ta không thể ôm em ngủ, vì hắn phải đi phát tiết cơn điên..."
Lại thêm một kẻ dễ dàng bước vào nhà của cậu.
Phuwin không nói lời nào nằm trên giường nhắm mắt, cảm nhận cổ chân bị một bàn tay nóng rực giữ chặt, cũng nghe giọng điệu âm trắc kia tiếp tục vang lên, "Em đã cùng tên đó làm tình trên chiếc giường này sao?"
"Hắn lại đi trước anh một bước..."
Trên chiếc giường cuồng loạn ướt át vẫn còn dấu vết tình ái của đêm hôm qua, lúc này có hai thân thể thân mật giao triền, dương vật thô to đáng sợ hung hăng cắm vào nơi ẩm ướt phun nước mê người.
Phuwin bị làm cho hai chân không thể khép lại, gương mặt cậu tràn đầy nước mắt, bất lực vặn vẹo ngửa cổ rên rỉ than khóc, "A... ân... Pond... dừng lại..."
Nghe tiếng rên rỉ yêu kiều gọi tên mình, Pond càng thêm phấn khởi vòng tay ôm chặt vòng eo thon của cậu, lại ghé vào tai cậu thì thầm, "Phuwin... em đã suy nghĩ xong chưa...?"
Cho dù làm bao nhiêu lần Phuwin vẫn không chịu được tần suất dã man của anh, cậu khóc nức nở cố gắng chịu đựng một lúc, rốt cuộc vẫn run rẩy xin tha, "A... dừng lại đi... xin anh...!"
Pond mê muội mút nước mắt của cậu, lại xông vào miệng cậu quấy đảo, hung hăng cắn xe đôi môi sưng đỏ ướt át đó, phía dưới thọc vào rút ra càng tàn nhẫn.
"Ô ô ngô.... đừng mà... ô a a a...!"
Phuwin lắc đầu tránh né nụ hôn, Pond liền cuồng mãnh hút vành tai và cần cổ cậu, để ở trên đó vô số dấu hôn, gân xanh trên dương vật của anh cũng ma sát bên trong cậu với tốc độ chóng mặt, khiến Phuwin thất thanh cao trào liên tục, phía dưới cũng phun tung toé nước ướt đẫm đệm.
"Ô... a... nha...!!"
"Mẹ nó!" Pond sung sướng thở dốc, lại cúi đầu si mê động tình hôn sâu cậu, vòng eo rắn chắc kích thích càng hung hãn thô lỗ.
Phuwin lắc đầu giãy giụa muốn thoát khỏi vòng tay anh, nhưng Pond vòng tay ra sau lưng cậu ôm chặt vào ngực, lấp đi hết thảy tiếng kêu rên của cậu, đầu lưỡi làm càn cuốn sạch nước bọt trong miệng cậu thành của mình.
Anh vừa hôn vừa bế thốc cậu lên xoay người, bắt cậu nằm trên người mình cựa quậy đưa đẩy. Tư thế này quá mức sâu, vách trong nóng bỏng cắn chặt liếm mút khiến toàn thân anh tê dại, đôi môi anh trượt xuống hôn cần cổ mượt mà của cậu, khàn giọng kể ra sự si mê của bản thân.
"Hắn ta đã nói hết cho em biết rồi đúng chứ?" Pond nắm eo cậu cố định giữa không trung, đôi chân rắn chắc chống trên giường mạnh bạo kích thích phần hông đâm lên phía trên, "Hắn có nói cho em biết việc mỗi ngày anh đều mơ thấy em, ngay cả khi đi tắm cũng không nhịn được nghĩ tới em tự an ủi.."
"Ân... a.." Tiếng rên rỉ nức nở bị động tác thô bạo đâm cho rách nát, Phuwin nằm sấp trên người anh nghe từng câu từng chữ sắc tình kia, khoái cảm càng thêm kịch liệt, nước dâm trào ra nhiều đến mức ướt đẫm thắt lưng của anh, "A... tại sao...."
Tại sao tất cả bọn họ lại đột nhiên có dục vọng mãnh liệt với cậu như vậy...?
"Câu hỏi này em phải tự mình tìm câu trả lời..." Pond khẽ vỗ cặp mông tròn trịa của cậu, ngón tay thô ráp siết chặt cánh mông mềm mại nhấc lên nhấc xuống. Tuy tốc độ không nhanh nhưng dương vật cắm rất sâu, không ngừng nghiền ma điểm mẫn cảm nhất sâu bên trong. Phuwin sướng co giật cao trào liên tục, khoé miệng trào ra nước bọt cũng bị anh si mê hút sạch.
Cậu nghẹn ngào chống tay lên ngực anh muốn ngồi dậy, nhưng Pond cầm cổ tay cậu đè lên cổ mình mà phấn khích gầm gừ, "Bóp cổ anh đi em.."
Cảm giác hít thở không thông khiến anh càng thêm hưng phấn sung sướng. Cho dù khó thở đến mức nổi gân xanh trên trán, Pond vẫn cười nắm eo cậu không buông, "Bóp mạnh thêm nữa đi em."
Phuwin sợ hãi muốn rút tay ra nhưng không thoát được sự kìm kẹp đó, chỉ có thể ngồi trên người anh vô lực rơi nước mắt.
Không biết qua bao lâu, cậu cũng khóc cạn nước mắt, hơi thở mỏng manh yếu đuối rên rỉ. Pond mới lại ôm cậu xoay người đè ở dưới thân, nằm giữa hai chân cậu điên cuồng chạy nước rút.
"A.. ô.. hức..!" Phuwin bất lực thất thanh rên rỉ, đôi môi lại bị lấp kín. Pond vuốt ve gương mặt đẫm nước mắt của cậu, gầm mạnh giải phóng dục vọng.
Chờ anh bắn xong Phuwin đã ngất đi rồi, đôi chân cậu vô lực từ vòng eo anh trượt xuống, nhưng Pond vẫn nằm ở trên người cậu thở dốc nặng nề, đôi tay vuốt ve làn da mịn màng của cậu, như một kẻ điên nghiện ngập.
Anh nhìn gò má ướt đẫm nước mắt của cậu, mê muội không ngừng liếm hôn, khàn giọng thì thầm, "Đừng để anh đợi quá lâu, Phuwin..."
______
anh Pòn ảnh xanh lè à~
(xanh cỏ 😌)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro