Phần 12: Cơn Bão Của Sự Thật

Phong Hào đứng giữa một ngã ba đường, trong lòng có một sự lưỡng lự không thể nói thành lời. Mối quan hệ giữa anh và Thái Sơn chưa bao giờ dễ dàng, nhưng giờ đây nó lại càng trở nên phức tạp hơn. Sau lời cảnh báo của Hoàng Hùng, anh không thể không cảm thấy rằng tất cả chỉ mới bắt đầu. Mọi thứ có vẻ đang diễn ra bình yên, nhưng anh cảm nhận một cơn bão sắp sửa ập đến.

Thái Sơn cảm nhận được sự bất an của anh. Cậu luôn tinh tế và biết khi nào Phong Hào cần không gian và khi nào cần sự an ủi. Cả hai đang trên con đường đầy rẫy thử thách, và Thái Sơn biết rõ rằng không thể tránh khỏi những cơn sóng gió.

Thái Sơn nhìn Phong Hào một cách kiên định, trong đôi mắt ấy là sự thấu hiểu, nhưng cũng đầy quyết tâm.

Thái Sơn: "Anh nghĩ quá nhiều rồi. Chúng ta sẽ cùng đối mặt với nó."

Phong Hào mỉm cười yếu ớt. Dù lời nói của Thái Sơn luôn khiến anh an lòng, nhưng trong lòng anh vẫn là những nỗi lo không thể xua tan. Anh chưa bao giờ nghĩ rằng cuộc sống sẽ khó khăn đến vậy, dù họ yêu nhau, dù họ thật lòng muốn bên nhau.

---

Ngày hôm sau, khi Phong Hào và Thái Sơn đang ngồi cùng nhau trong phòng làm việc, một cuộc gọi bất ngờ đến khiến Phong Hào phải dừng lại. Đầu dây bên kia là một giọng nói trầm ấm, nhưng cũng đầy căng thẳng.

Giọng nói đó là của Quang Anh.

Quang Anh: "Phong Hào, tôi có một chuyện quan trọng muốn nói với cậu."

Phong Hào cảm thấy không ổn, và điều đó càng trở nên rõ ràng khi Quang Anh không hề nói rõ về chuyện mình sẽ nói. Anh ra hiệu cho Thái Sơn im lặng, rồi nói vào điện thoại.

Phong Hào: "Có chuyện gì vậy?"

Quang Anh im lặng một chút, rồi nói, giọng đầy căng thẳng.

Quang Anh: "Hoàng Hùng... anh ấy đang âm thầm điều tra về mối quan hệ giữa cậu và Thái Sơn. Cậu phải thật sự cẩn thận."

Phong Hào cảm thấy một nỗi sợ dâng lên. Anh không ngờ mọi thứ lại phức tạp đến vậy. Hoàng Hùng luôn là một người khó lường, nhưng anh chưa bao giờ nghĩ rằng anh ta lại có thể làm điều gì đó để đe dọa mối quan hệ này.

Thái Sơn nhìn anh, đôi mắt của cậu không còn sự bình tĩnh như trước. Cậu hiểu rằng lúc này, họ đã không thể giữ yên lặng được nữa.

Phong Hào: "Tại sao anh ấy lại làm vậy?"

Quang Anh: "Cậu phải tìm hiểu. Nhưng tôi khuyên cậu, đừng để Hoàng Hùng có cơ hội tấn công vào điểm yếu của mình. Cậu và Thái Sơn phải thật sự cẩn thận."

---

Phong Hào đặt điện thoại xuống, lòng đầy bất an. Thái Sơn nhìn anh một cách thấu hiểu, nhưng cũng có chút gì đó lo lắng. Cậu biết rằng lúc này, không phải chỉ có họ, mà còn rất nhiều người đang theo dõi mỗi bước đi của họ.

Thái Sơn: "Đừng để anh ta khiến em phải lo lắng. Anh sẽ bảo vệ em."

Phong Hào gật đầu, nhưng trong lòng anh không thể thoải mái. Hoàng Hùng không phải là kẻ dễ bị đánh bại, và một khi anh ta quyết định ra tay, tất cả sẽ trở nên khó khăn hơn rất nhiều.

---

Cuộc sống có thể thay đổi trong một khoảnh khắc, và một sự thật không thể tránh khỏi là luôn có những điều mà chúng ta không thể kiểm soát. Phong Hào nhận ra rằng tình yêu không chỉ là một cảm xúc, mà là một cuộc chiến. Cuộc chiến giữa sự thật và dối trá, giữa lòng tin và sự nghi ngờ. Và dù anh muốn hay không, anh phải đối diện với nó.

Phong Hào nhìn Thái Sơn, lòng cảm thấy có một sự an ủi từ sự kiên định trong ánh mắt của cậu. Đúng vậy, anh không đơn độc. Dù mọi thứ có rối ren thế nào, họ sẽ cùng nhau đối mặt. Không ai có thể tách rời họ.

Phong Hào: "Chúng ta sẽ làm gì bây giờ?"

Thái Sơn nắm lấy tay Phong Hào, ánh mắt đầy sự quyết tâm.

Thái Sơn: "Chúng ta sẽ tìm ra sự thật, và tôi sẽ luôn bên cạnh anh."

Phong Hào cảm thấy sự ấm áp từ tay Thái Sơn, và anh biết rằng, dù có chuyện gì xảy ra, họ sẽ vượt qua. Cảm giác của anh lúc này không phải là sự sợ hãi mà là một niềm tin sâu sắc rằng tình yêu là thứ có thể vượt qua mọi khó khăn.

---

Tình yêu không phải lúc nào cũng chỉ có ánh sáng. Đôi khi, nó cũng là bóng tối, là những cơn gió mạnh mẽ mà ta không thể tránh khỏi. Nhưng tình yêu thực sự chính là khi ta đứng vững trong bóng tối, vẫn nắm tay nhau đi qua cơn bão. Bởi khi ta có nhau, mọi thứ đều có thể vượt qua.

---

Hết phần 12.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro