chu
---
Một tuần sau, Nicky vừa kết thúc công việc quay hình cả ngày thì nhận được tin nhắn từ Jsol:
"Anh Hào, em nhớ anh quá. Xong việc rồi thì qua nhà em nha, em làm món anh thích này."
Nicky mỉm cười, dù cả người đã mệt rã rời. Anh không thể từ chối lời mời từ Jsol, đặc biệt khi biết cậu đang mong chờ mình.
Đến nơi, Nicky vừa bước vào đã thấy Jsol đeo tạp dề, đang loay hoay trong bếp. Hình ảnh đó khiến anh bật cười. “Sơn, em làm bếp mà sao giống đang chơi trò hóa trang vậy?”
Jsol quay lại, nhìn Nicky với ánh mắt đầy ấm áp. “Anh nói thế mà được à? Em nấu xong rồi đây, lại đây ăn đi.”
Cả hai cùng ngồi xuống bàn ăn. Nicky nếm thử món canh Jsol nấu, khẽ nhướn mày. “Không tệ. Anh không nghĩ em giỏi bếp núc đến thế.”
“Giỏi là vì ai chứ?” Jsol cười tinh nghịch, chống tay lên cằm nhìn Nicky ăn. “Tất nhiên là vì anh rồi.”
Nicky hơi ngừng lại, liếc nhìn Jsol. “Đừng nói mấy lời làm người ta ngại.”
“Ngại gì mà ngại.” Jsol đứng dậy, đi vòng qua, cúi người ôm lấy Nicky từ phía sau, đầu tựa lên vai anh. “Em thật sự thích nhìn anh ăn món em nấu lắm. Anh cứ như thế này, lúc nào cũng dễ thương hết.”
Nicky khẽ cựa mình, nhưng không đẩy Jsol ra. Anh chỉ hạ giọng, vừa nói vừa mỉm cười: “Sơn, em lại bám anh nữa rồi.”
“Bám là đúng mà.” Jsol kéo ghế ngồi sát cạnh Nicky, nắm lấy tay anh. “Anh là của em, em không bám anh thì ai bám?”
Nicky không đáp, nhưng má hơi đỏ lên. Anh rút tay ra, nhưng chỉ để đặt nó lên tay Jsol, khẽ siết nhẹ như một lời đáp lại.
---
Sau bữa ăn, cả hai nằm trên sofa, xem lại một bộ phim cũ mà Jsol thích. Nicky dựa vào thành ghế, còn Jsol thì gối đầu lên đùi anh, đôi tay quấn lấy tay Nicky như sợ buông ra sẽ mất.
“Anh Hào…” Jsol thì thầm, mắt vẫn dán vào màn hình.
“Gì nữa?” Nicky nhẹ giọng hỏi, tay vuốt nhẹ mái tóc mềm của Jsol.
“Nếu mai em không đi tập, anh ở nhà với em cả ngày được không?”
Nicky bật cười. “Anh cũng có lịch trình của mình mà, đồ ngốc.”
“Thế thì hủy đi,” Jsol nói, giọng nũng nịu. “Em muốn anh ở bên em.”
Nicky khẽ thở dài, nhưng không thể ngăn được nụ cười trên môi. “Sao em lúc nào cũng đòi hỏi thế nhỉ?”
“Vì em thích anh.” Jsol ngước lên nhìn Nicky, ánh mắt chân thành đến mức khiến Nicky không thể trả lời.
Sau một hồi im lặng, Nicky cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán Jsol. “Được rồi. Mai anh ở bên em cả ngày, được chưa?”
Jsol mỉm cười rạng rỡ, kéo Nicky nằm xuống cạnh mình, vòng tay ôm lấy anh. “Cảm ơn anh, anh Hào.”
Trong ánh sáng mờ nhạt của căn phòng, Nicky khẽ nhắm mắt, để mặc Jsol quấn lấy mình. Cả hai không cần thêm lời nào, bởi sự ấm áp từ cái ôm ấy đã nói lên tất cả.
---
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro