24.
"Hào, ra ngoài đây chơi, ở trong đấy với nó mãi thế."
Giọng Thái Sơn vang lên phá vỡ yên bình sáng sớm. No đang ngủ cũng bị em ấy làm cho tỉnh giấc.
Chúng tôi chính thức ở bên nhau được vài ngày, kể từ buổi tối cả hai mở lòng chia sẻ nhau nghe quá khứ của đối phương.
Tập tễnh bước ra ngoài, tôi phải làm theo lời Thái Sơn nói, nếu không một tí em ấy lại đánh mông tôi và No.
Từ ngày có No, cuộc sống của tôi không còn nhàm chán nữa, mấy lúc Thái Sơn về thành phố để giải quyết công việc, No luôn biết làm trò cho tôi vui mãi.
"Ra đây, tôi có cái này hay lắm."
Thái Sơn dẫn tôi ra ngoài, đi đến chỗ vách đá ngày đầu tiên mà tôi ngắm cảnh, ra lệnh tôi ngồi xuống.
Em ấy tằng hắng hai tiếng, quỳ một chân, nâng tay tôi lên rồi đeo vào ngón áp út chiếc nhẫn cỏ.
"Ở đây không có gì tốt, anh đeo tạm trước, vài hôm nữa nhẫn tôi đặt làm sẽ đến."
"Hào, anh có đồng ý lấy tôi không?"
"Cả tôi và No, thêm chiếc nhẫn cỏ này đều là của anh rồi, nếu anh không chấp nhận thì tôi sẽ đánh sập chỗ này cho anh xem."
"Anh thương xót khu rừng mà đồng ý lấy tôi, nhé?"
Tôi bối rối gật đầu. Được chân chính ở bên Thái Sơn là điều ấp ủ trong lòng tôi chưa bao giờ bị dập tắt.
Em ấy hạ mình cầu hôn tôi.
Thái Sơn mơn trớn gương mặt tôi rồi hôn lên từng nơi, đầy nâng niu. Chúng tôi tựa trán vào nhau, cả hai con tim hoà cùng một nhịp đập.
"Gâu gâu."
No chạy ra theo chúng tôi, đuôi vẫy khí thế mừng rỡ. No vẫn còn nhỏ xíu, mê ăn mê ngủ, rất quấn tôi, thỉnh thoảng bị Thái Sơn thả ra ngoài. Con mình mà em ấy cũng ghen tị.
"Anh với nó ở cạnh nhau nhiều quá, bây giờ cả hai nhìn ngốc nghếch giống hệt nhau."
Tôi cười haha hai tiếng, bồng No lên tay, đưa đến mặt Thái Sơn. No mừng rỡ liếm mặt Thái Sơn dù anh ấy ra sức từ chối.
Thái Sơn ngắt lấy bông hoa dại, đeo nó lên vành tai tôi.
"Hào của tôi phải luôn vui vẻ và xinh đẹp như thế này nhé."
Một buổi sáng ngập tiếng cười của tôi, tiếng la hét của Thái Sơn và tiếng sủa của No. Tất cả hoà thành bức tranh kí ức mà tôi không bao giờ quên.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro