chương 3: thế giới này chào đón em
" Do sự cố kỹ thuật, chúng ta sẽ có hai bạn học mới".
Gojo Satoru mỉm cười không có một tia chột dạ.
"Tèn tén ten Koi-chan và Nobara-chan" Gojo Satoru đứng gọn sang một bên, khoa trương dùng pháo giấy.
"Làm ơn, đừng hô thẳng tên tôi ra chứ. Hừ!" Kugisaki Nobara sắc mặt không được tốt lắm. Ai bị bồ câu (leo cây) mà có sắc mặt tốt bao giờ.
"Tớ là Itadori Yuuji, xin được chỉ giáo" Itadori Yuuji nhiệt tình mà nở nụ cười.
"Tớ là Fushiguro Megumi" Fushiguro Megumi có vẻ lãnh đạm rất nhiều.
Hai phía vừa chào hỏi vừa đánh giá lẫn nhau. Đối với Itadori Yuuji tính cách ngay thẳng, dễ hòa nhập thì bạn học mới cũng không tệ.
Kugisaki Nobara có một mái tóc nâu thẳng, ngắn tới ngang cổ, một đôi mắt cà phê xinh đẹp. Dáng người cao gầy, cân đối, ăn mặc đồng phục được cắt may tỷ mỉ cũng không che lấp được đĩnh kiều mông ngực. Khuôn mặt được coi là thanh tú nhưng bởi khí chất cao ngạo như nữ vương khiến Kugisaki Nobara có phần độc đáo mị lực.
"Cái người được gọi là Koi-chan ấy đâu?" Kugisaki Nobara đưa mắt liếc nhìn xung quanh nhưng chẳng thấy người có giới tính nữ.
" Koi-chan vẫn chưa tới sao? Chẳng nhẽ là lạc đường" Itadori Yuuji.
" Ông thầy này vô trách nhiệm quá đấy!" Kugisaki Nobara hai tay khoanh trước ngực, cau mày nhìn về phía Gojo Satoru.
Ấn tượng của cô về người thầy tương lai lại càng thêm kém: thẩm mỹ kém, trung nhị bệnh, ánh mắt không dùng được, tính cách không đứng đắn, ấu trĩ quỷ, không đáng tin cậy. Rõ ràng được xưng là mạnh nhất có Rokugan mà học sinh của mình cũng nhận nhầm.
" Không có đâu, thầy đã nói qua cho Koi-chan rồi mà. Thầy cũng định chờ em ấy cùng đi nhưng Koi-chan nói phải xắp xếp lại tổ của mình. Đừng đánh giá thầy thế chứ, ôi con tim của thầy".
Gojo Satoru hai tay ôm trước ngực, vẻ mặt bị tổn thương, giọng nói tràn đầy ủy khuất. Nhưng một tên to con 1m9 làm động tác như vậy chỉ cảm thấy cay con mắt, mọi người cũng đồng thời quay mặt đi không dám nhìn thẳng.
Nhưng vừa dứt lời thì...
'ĐOÀNG'
" Cái gì vậy"
" Có vụ nổ, nơi phát ra từ kí túc xá"
"Koi-chan đang ở đó, có bị sao không"
" Cá ngừ đại dương!!" Inumaki Toge bỗng nhiên nhảy ra tới, hắn nhanh chân dẫn đầu chạy trước.
" Inumaki-senpai? Hắn ở đâu toát ra vậy ?" Itadori Yuuji ngơ ngác nhìn tàn ảnh đã biến mất. Không kịp hỏi nhiều đã bị Gojo Satoru xách cổ áo đuổi theo.
Trở lại với Koi. Sau khi được Gojo Satoru dẫn về kí túc xá, Koi bắt tay vào việc dọn dẹp phòng, Koi lấy từ trong không gian của mình ra phát minh tồn kho vẫn chưa thử nghiệm [mở rộng không gian] giống như cái tên có thể mở rộng diện tích không gian của một căn phòng, nhưng nhìn từ ngoài thì vẫn là căn phòng bình thường. Trong lúc nhàm chán Koi đã tạo ra nó, nhưng ở trong không gian vô hạn màu xám liền không có thử nghiệm, nó liền bị Koi vứt ra một xó. Phát minh này cô đã tham khảo từ bảo bối [băng dán đường chân trời] của Doremon, mặc dù không gian không phải vô hạn nhưng diện tích chắc chắn đủ rộng.
Nhưng vừa kích hoạt nó liền phát ra tiếng 'tích, tích, tích' sau đó...
'ĐOÀNG'
Kết quả là khi mọi người chạy tới thì nửa kí túc xá bị mạnh mẽ "phá bỏ và di rời". Cả đống phế tích chỉ có mỗi Koi đứng mà không tổn hao gì, quần áo cũng không có một hạt bụi. Koi ngơ ngác há miệng nhìn kết quả của cuộc thử nghiệm, lại nhìn cái cục sắt đen sì dưới chân còn bốc lên khói.
Hình như... lấy nhầm [bạo phá bom lv1].
"Koi-chan?" Itadori Yuuji ngơ ngác nhìn đống phế lâu chỉ sau một giây liền bị quét sạch, không cấm cảm thấy kinh hãi.
"Uy lực, Koi-chan thật bạo!" Itadori Yuuji đưa lên ngón tay cái, hai mắt tỏa sáng khen ngợi.
Fushiguro Megumi tiến lại gần, vỗ vỗ vai Itadori Yuuji không đành lòng nói ra sự thật: "Phòng cậu cũng bị vạ lây, hiện tại hình dáng của nó chính là hình ảnh trước mắt".
Nghe xong sau vài giây Itadori Yuuji mới tiêu hóa xong lời của Fushiguro Megumi nói.
Từ kinh ngạc chuyển thành kinh hách sau đó...
" Phòng...phòng của mình, bộ trò chơi mới của mình, đồ dùng của mình..." Itadori Yuuji tuyệt vọng ôm đầu gào thét, hai hàng nước mắt tuôn ra như mì sợi.
Kugisaki Nobara tại chỗ hóa đá. Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Phòng bị đánh bom hay chú linh tìm tới cửa?
" Tuyệt! Koi-chan uy vũ. Ngày mai chúng ta liền đi giết chết nguyền rủa!".
Gojo Satoru sáng lạng tươi cười, không thèm để ý xung quanh. Chê việc không nhiều liền ồn ào xem náo nhiệt.
" Gojo-Sensei, là 'phất trừ' chứ không phải 'giết chết'. Ngày mai là công việc của ngài, đừng có mà kéo học sinh theo thay ngài lao động". Fushiguro Megumi mặt lạnh lên tiếng, vạch trần tâm tư của Gojo Satoru.
" Lá cải?" Inumaki Toge nhìn xung quanh mọi người không để ý tới, mới móp mép đi tới cạnh Koi.
"Koi-san chỉ thử một chút thôi, thật sự không phải lỗi của Koi-san. Là tại căn phòng nó dễ tạc, đúng, chính là nó quá yếu. Koi-san không sai". Koi vội vàng nói, còn tự thuyết phục chính mình.
"Lá cải?"
" Không có, Koi-san chỉ thích lá cải ăn kèm với lẩu". Koi mặc dù không biết vì sao đề tài nhảy tới nguyên liệu nấu ăn nhưng vẫn thành thật trả lời.
"Cá hồi!". Inumaki Toge gật đầu đồng ý rằng lá cải ăn thích hợp ăn với lẩu.
" Món đó Koi-san mới thấy qua trong anime, nhìn qua rất tuyệt, nếu như có thời gian Koi-san nhất định sẽ thử". Koi gật đầu.
"Cá hồi"
"Inumaki-senpai thực thích ăn hải sản sao? Koi-san lại thích đồ ngọt hơn, ăn con cua cũng rất tuyệt".
"Rong biển!".
" Sao? Rong biển ăn với cơm nắm, nó khá mặn nhưng hình như có loại khoai nát rong biển, bim bim rong biển ăn cũng rất ngon".
"Lòng đỏ trứng tương?".
"Koi-san không quá thích món trứng nhưng nếu nó nằm trong nguyên liệu làm bánh ngọt thì lại khác".
Itadori Yuuji:...
Fushiguro Megumi:...
Kugisaki Nobara:...
Ông nói gà bà nói vịt, không cùng một kênh cũng có thể trò chuyện ngon lành.
" Khụ". Gojo Satoru lên tiếng cắt đứt cuộc trò chuyện.
Koi và Inumaki Toge dừng lại nhìn về phía Gojo Satoru.
"Koi-chan đã dùng cái này để mạnh mẽ phá bỏ và di rời sao?" Gojo Satoru ngồi xổm xuống, tay nhặt lên cục đen sì dưới chân.
"Bên trong ẩn một sợi chú lực, là Koi-chan đã tạo ra nó sao?"
"Cái đó Koi-san gọi là [Bạo phá bom lv1] cái này đã là hàng tồn kho, tại nó hình dáng với [mở rộng không gian] tương đối giống nhau nên Koi-san đã lấy nhầm. Koi-san không nghĩ nó sẽ nổ. Thực xin lỗi Gojo-Sensei ".
Koi cúi người 90°, nhỏ giọng nhận nỗi. Hoàn toàn phù hợp hình tượng : ngoan ngoãn học sinh vô ý phạm lỗi, đáng thương hai mắt lưng tròng vô cùng áy náy, tự trách nhận sai.
Ai mà không tha thứ quả thực tội đồ!
"Gojo-Sensei cũng sẽ không trách Koi-chan, chỉ là Gojo-Sensei có chút thắc mắc Koi-chan có thể giải đáp giúp thầy không?".
Gojo Satoru đứng lên, hắn cúi thấp người đối diện với Koi rồi mỉm cười thực ôn nhu.
Nhưng Koi chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát.
"Đứng ở trung tâm vụ nổ lại không hề hấn gì, rốt cuộc là vì sao nhỉ?".
Gojo Satoru hứng thú tươi cười nhìn chằm chằm vào Koi, không để sót bất kì biểu cảm nào.
Hắn một tay vận chuyển vô hạn, chạm tới gần Koi nhưng khi luồng khí gần tới thì đột nhiên biến mất. Koi cũng không phát hiện ra động tác nhỏ của Gojo Satoru, chỉ nghi hoặc chớp mắt.
Thật thú vị.
" Để thầy làm thực nhiệm nhé. Xin thứ lỗi" Gojo Satoru vạch một bịp mắt, miệng vẫn treo tươi cười.
Hắn bày ra động tác phát động thuật thức.
" Rong biển!" Inumaki Toge mở bừng mắt, nhanh tróng kéo Koi về phía sau lưng.
" Gojo-Sensei, thầy làm cái gì vậy!" Fushiguro Megumi lập tức chạy tới, khó hiểu nhìn về phía Gojo Satoru.
" Thầy chỉ tò mò, sự đặc biết của Koi-chan~. Nếu như không tìm hiểu kĩ về học trò của mình thì thầy cũng sẽ không thể dạy em ấy một cách đúng".
"Kiên cá khô!" Inumaki Toge không đồng tình nói, hắn che lại Koi ở phía sau lưng như gà mái bảo vệ con.
"Được rồi, thầy cũng đã đoán được phần nào". Gojo Satoru tạm dừng một chút 'nhìn' về phía Koi: "Có vẻ như Koi-chan vẫn mờ mịt chưa hiểu rõ về thuật thức của mình".
"Koi-chan, Gojo-sensei hỏi lại tại sao em lại không tổn hao gì khi đứng tại trung tâm của vụ nổ?"
Mọi người nghe thấy vậy mới sực nhớ đến, ánh mắt đánh giá nhìn về phía Koi.
Thật sự, không hề có một chút thương tổn.
Gojo Satoru tủm tỉm cười chờ đợi câu trả lời của Koi.
Koi có chút chần chừ: "Cái đó... Lũ sinh vật đó nói Koi là dị loại, năng lực bị nguyền rủa" Nói đến cái này, Koi liền cảm thấy vô hạn chua xót. Chính bởi vì dị loại Koi-san liền bị tách biệt với thế giới, chính bởi khác người thường thông minh hơn bọn họ liền bị không nhân từ mà xa lánh, ném những ánh mắt như nhìn một chủng tộc khác biệt.
Lũ sinh vật ghê tởm chỉ biết dùng sức mạnh mà không có thứ gọi là đầu óc, thật kinh tởm. Nhưng Koi-san muốn ở lại thế giới này, nơi này sẽ không bị coi là dị loại, sẽ không phải lủi thủi một mình, thế giới này có nhiều màu sắc hơn thế giới của những sinh vật đó. Koi-san không thể bị trục xuất khỏi thế giới này. Nếu như là Nagisa thì cậu sẽ làm gì? Kiên định, mạnh mẽ, không từ bỏ.
Koi khẽ nắm chặt tay bước ra khỏi vòng bảo hộ. Koi ngẩng đầu, đôi mắt xanh trầm tựa hải có chút biến động như đại dương dậy sóng nhìn thẳng về phía Gojo Satoru, kiên định mà nói: " Nhưng thực sự Koi-san không hề phát động nó, nó chỉ muốn bảo vệ cho Koi-san mà thôi. Có được nó lại không phải Koi-san sai".
Lũ sinh vật đó?
Năng lực bị nguyền rủa?
Gojo Satoru ý cười càng sâu. Nghe cũng không tệ lắm, mặc dù câu trả lời có chút lệch đề nhưng như vậy thông tin cũng đủ rồi.
" Không phải đâu Koi-chan. Em hiểu lầm ý của Gojo-Sensei nha~. Thầy chỉ muốn hỏi năng lực đặc biệt ấy là gì mà thôi" Gojo Satoru cười ra tiếng, hắn bước lại gần bàn tay to lớn đặt trên đỉnh đầu của Koi.
Koi mở lớn mắt, ngơ ngác với những gì Gojo-Sensei vừa nói, Koi lẩm bẩm: "đặc biệt sao?".
"Đúng vậy, hãy thật thận trọng, chẳng mấy chốc lũ cao tầng đó sẽ đánh hơi đến. Nhưng mà không sao, chúng sẽ không có kết quả tốt khi dám động vào học sinh của Gojo-Sensei này". Gojo Satoru nghiêm túc nói, khuôn mặt soái khí chững chạc mang theo sự tự tin, kiêu ngạo lại khiến người khác an tâm và tin tưởng.
Tất cả thấy Gojo Satoru như thay đổi con người mới, trở nên đứng đắn, đáng tin cậy làm Koi cảm thấy có chút sùng bái.
Duy độc Fushiguro Megumi lạnh mặt đứng nhìn một bộ 'nga, xem lũ người mù quáng trước hào quang giả dối' thiên hạ đều say, một mình ta tỉnh cùng với Inumaki Toge một đôi mắt cá chết: 'tiếp túc, thầy tiếp tục trang. Xem thầy trang bức được bao lâu'.
Koi nhìn con người tỏa hào quang trước mặt, hình tượng siêu nhân Gojo trở lại, ánh mắt không cấm khỏi sáng lên đầy sùng bái. Nhưng Koi vẫn chần chờ hỏi lại:
"Nó không phải là nguyền rủa sao? Koi không phải là dị loại?"
Gojo Satoru bật cười, vươn tay kéo lấy hai bên má phính phính của Koi, giọng điệu hài hước trả lời:
" không nha~ học sinh của Gojo-Sensei sao có thể bị coi là dị loại đâu, Koi-chan thật đáng yêu sao có thể là nguyền rủa, sinh vật nào lại không có não mà phun ra lời ấy, và Koi-chan..." Gojo Satoru tạm dừng một chút, tay ngừng lại việc chà đạp khuôn mặt Koi. Hắn để tay trở về trên đầu Koi, giọng nói chứa đầy khẳng định mà dõng dạc nói: "Thế giới này chào đón em".
Cảm giác thực ấm lòng, Koro-sensei đây là điều thầy nói sao?
_______________
Ngoài lề: Gojo Satoru thực thông minh nha, hắn đã mơ hồ đoán được
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro