Geto Suguru - Kết liễu thế gian

giết chết gã
và để thế giới trở lại như nó vốn nên như thế

em ơi
em của gã

đoá hoa của lòng gã
nàng thơ của đời gã

em có biết

rằng trong cơn mơ gã những đêm dài đằng đẵng

chỉ có máu tươi và giết chóc
hủ bại và ẩm ướt
kêu rên và than khóc

trong thế giới bụi bặm và rách nát ấy
là thân xác em chẳng toàn vẹn hình hài
là linh hồn em chẳng tròn trịa tinh khôi

là viễn cảnh người gã thương bị gặm nhấm bởi chú linh
lặp lại đến vô tận
như muốn trừng phạt kẻ sa đoạ mạo danh thần minh này

cảnh cáo gã không thể có được hạnh phúc
cười nhạo gã ngu muội vô minh
nguyền rủa gã vạn kiếp bất phục

để mai đây khi thân xác gã lìa xa cõi đời này
chờ gã nơi cuối con đường

sẽ là thây sơn biển máu
là luyện ngục nhân gian
là trăm vạn mạng người vô tội đã ngã xuống

là nhục mạ
mắng nhiếc
và bi thương

không có hoa tươi và bánh ngọt
chẳng có đồng bạn và gia đình
chỉ có một vệt trời đỏ au nhuốm màu máu tươi
như cái ngày em ngã xuống

vậy nên giết chết gã
và để thế gian trở lại như nó vốn nên như thế

gã không quan tâm thế giới ấy
là kẹo ngọt và hoa tươi
hay giết chóc và vặn vẹo

gã chỉ biết
giây phút em rời đi
giây phút gã kết liễu trăm mạng người
giây phút cha mẹ hắn trút hơi thở cuối

geto suguru đã không còn nữa
chỉ còn một thân xác rỗng tuếch
vin vào thứ gọi là lý tưởng
loay hoay tìm cách tồn tại trên cõi đời

vậy nên cứ tiến tới
để đôi tay em đặt vào trên cổ gã
siết chặt
mang thế gian gã trở lại thuở ban sơ

và rồi
trong một thế giới nào đó trong hàng vạn thế giới ngoài kia
gã sẽ ôm em
say ngủ trên hiên nhà một ngày tuyết rơi đầu mùa

vì gã là kẻ điên
nhưng kẻ điên ấy...

[ Yêu em...]

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro