June nói June là món quà của em đúng không
June buông tha nàng, hai người nghỉ ngơi một lát, sau đó đi đến phòng tắm, June mặc quần áo khiêu gợi trên người bước vào trong nước, vải thấm nước làm cảnh xuân lộ ra.
June vì muốn mình biến thành một món quà xứng đáng nên đã lên rất nhiều kế hoạch, hình xăm sau lưng làm cho người ta nhìn thấy rồi không có cách nào rời mắt khỏi hình ảnh này.
June cố ý ở trước mặt Mewnich uốn éo như rắn, từ ánh mắt đến ngón chân đều tràn ngập ý đồ dụ dỗ.
Mewnich ngồi trên thành bồn tắm, mỉm cười thưởng thức June khỏa thân biểu diễn quyến rũ.
June tự vuốt ve cơ thể mình trong nước, ngón tay tiến vào quần nhỏ chữ “T” ướt đẫm của cô, đồng thời nâng một nửa phần đầy đặn của mình lên, lộ ra ánh mắt si mê, ném cho Mewnich một cái nhìn khiêu khích.
“Tôi có thể được xem là một món quà đáng giá hay không?”
June xoay người đưa lưng về phía Mewnich, lắc lư mông, vẩy bọt nước lên.
Mewnich thừa nhận nàng thích được câu dẫn như thế, June quá gợi cảm làm cho con tim nàng xao động, nếu không phải hôm nay June ở trước mặt nàng biểu diễn màn này, nàng cũng không phát hiện ra mình là một người háo sắc, nàng thật sự thích nữ sắc, sâu sắc bị June hấp dẫn.
Tay June móc vào đường viền quần nhỏ chữ “T”, nói: “Em không thích sao?”
“Thích.” Mewnich cho là mình đã biểu hiện rất rõ ràng, thế nhưng June lại ngay lập tức giả vờ thất vọng nhìn nàng.
“Thế nhưng không thấy em thể hiện.” June còn nghĩ Mewnich không thích bản thân mình như thế này.
“Rất đẹp.”
Nói xong Mewnich để June nằm xuống gạch men trong phòng tắm, June nằm sấp trực tiếp tiếp xúc với gạch men sứ lạnh như băng, sau lưng là cơ thể ướt đẫm của Mewnich.
June cảm giác được Mewnich cầm tay mình, cô nhận thấy có gì đó không ổn, kinh ngạc quay đầu lại “Mewnich, em làm gì vậy?”
“June nói June là món quà của em đúng không?”
“Phải. Thế nhưng..”
Mewnich thừa dịp June không chú ý, cầm lấy hai tay cô, sau đó rướn người lấy đoạn dây màu đỏ ở vòi hoa sen buộc lên thành hình một cái nơ con bướm.
June đột nhiên cảm thấy được Mewnich rất biến thái.
Thế nhưng cơ thể của cô lại nóng rực như sắp bị thiêu cháy, hai tay bị trói thậm chí còn kéo cao lên, cả người bị kéo căng thành một vòng cung xinh đẹp.
Trong lúc Mewnich hôn lên lỗ tai June, June chủ động quay đầu cùng nàng hôn môi. Ngực bị tay Mewnich nhẹ nhàng xoa nắn.
June chủ động dùng mông của cô cọ xát lên người nàng, nàng vỗ nhẹ mông cô, “Từ từ sẽ tới.”
Không biết có phải vì trước đó June phục vụ cho Mewnich hay không mà June vô cùng ẩm ướt, Mewnich thuận lợi tiến vào cơ thể nóng ướt của cô, dễ dàng khơi gợi lửa nóng trong cô, đồng thời cũng không quên chăm sóc những nơi khiêu gợi khác trên người cô.
June bấu vào vòi nước trong phòng tắm, vặn vẹo trong lòng ngực Mewnich, giống như một con mèo dục cầu bất mãn. Mewnich nghe thấy tiếng rên táo bạo của cô, động tác càng thêm mạnh mẽ.
June quay đầu hết mức, đưa đầu lưỡi ra tìm kiếm, liếm cằm của Mewnich, tìm được môi của nàng, dùng sức mút lấy cánh hoa trên môi nàng.
“Ưm..thoải mái muốn chết, Mewnich..quả nhiên là Mewnich, tôi sẽ chết mất thôi..” Lời nói của June làm cho Mewnich có chút ngứa ngáy, lời nói nịnh nọt có thể khơi gợi sự tàn nhẫn trong lòng nàng.
Mewnich làm cho cô thỏa mãn tối đa, liên tiếp phát ra những tiếng thét chói tai, dán sát trên tường mà thở dốc.
Mewnich mở dây trên tay cô ra, hai tay June được tự do thì sau đó liền quay đầu lại ôm chầm lấy nàng, hôn nàng say đắm “Cảm ơn em. Em thật tuyệt vời.”
Hai người thu dọn một hồi trở lại trên giường, tới giường rồi thì hai người yên tĩnh trở lại, mở to mắt nhìn lên trần nhà.
“Hôm nay em làm cho tôi khâm phục, cũng làm cho tôi sợ hãi, nếu tôi không có cách nào làm được giống như em, em sẽ không thất vọng với tôi chứ?”
“Làm sao June biết June không thể? Lúc June tán tỉnh em thì gan lớn hơn trời mà, em nghĩ ở trên đời này không gì có thể ngăn cản được June.”
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro