Chap 55

Chap 55

_________________

Dự án khu nghỉ dưỡng Lam Sơn rốt cuộc cũng bắt đầu khởi công, mọi thứ đều đã được chuẩn bị xong. Jimin gọi điện yêu cầu YoungMin quay về, dù sao thì dự án này cô cũng phụ trách từ đầu, bây giờ mà giao cho người khác thì có vẻ như không tôn trọng cô. Chỉ có điều, YoungMin tỏ ra không mấy hứng thú, cũng nói rõ không ngại người khác tranh công đoạt vị gì cả. Nói chuyện với cô xong, Jimin chỉ biết lắc đầu cười. Sao anh lại quên được chứ, cô không phải là người đặt công việc lên trên hết. Tính cách của cô có rất nhiều chỗ tuỳ hứng, cho dù cô có cố gắng che giấu đi thỉnh thoảng vẫn cứ bị rò rỉ ra ngoài.

Jimin buông di động xuống, day day trán, có lẽ bản thân anh đã để tuột mất điều gì đó. Thực ra từ trong ánh mắt của một người, anh có thể nhìn thấy sự xuất hiện thấp thoáng của cô, nhưng anh không còn là chàng thanh niên sẵn sàng theo đuổi tình yêu nữa. Hoá ra, con người ta một khi đã qua độ tuổi ấy, rất nhiều thứ chỉ có thể để trôi đi, không còn sức lực và lòng nhiệt tình để mà đuổi theo nữa.

"Tổng giám đốc! Phó giám đốc Jeon của HQ muốn gặp anh."

Thư ký nói qua điện thoại nội bộ.

Jimin sửng sốt mất vài giây, sau đó mới bảo thư ký để Jungkook vào phòng làm việc của mình. Anh không hiểu Jungkook đột ngột tới đây làm gì, nhưng vẻ mặt vẫn tỏ ra rất bình tĩnh. Jungkook ở HQ được hai, ba năm đã leo lên tới vị trí ngày hôm nay, lúc ấy, rất nhiều người tò mò về thân phận anh ta, cho rằng chắc chắn có ô dù. Đến lúc có được đáp án, ai nấy cũng đều thất vọng, bởi vì Jungkook hoàn toàn dựa vào thực lực của mình, anh ta là người có thiên phú, so với phần lớn mọi người lại càng dễ dàng đạt được thành công hơn.

Jungkook cũng rất thản nhiên, vẻ mặt không thể hiện bất cứ cảm xúc nào. Anh chỉ nêu ra một vài ý kiến về dự án Lam Sơn.

Nếu Jungkook đã nói như vậy, Jimin cũng đành phải xốc lại tinh thần thôi. Nghe giọng điệu của Jungkook, anh cũng phải cảm thấy khâm phục. Chỉ nói đơn giản có mấy câu mà đã thể hiện rõ Jungkook đang giành lợi ích về cho HQ, nếu như Jimin không chú ý, nhất định sẽ bị JungKook dắt mũi.

Cách đây khá lâu, Jimin từng nghe nói, khi Jungkook còn ở QV, có một lần tới HQ để thương lượng ký kết hợp đồng với Kim SeokJin khi ấy đã lừng lẫy bốn phương. Jungkook đã khiến cho SeokJin phải thoả hiệp, cũng vì thế mà về sau SeokJin rất xem trọng Jungkook, không màng tới việc sẽ đắc tội với QV để săn đón bằng được Jungkook về bên mình.

Jungkook tới nhanh, đi cũng nhanh, từ đầu tới cuối không hề khiến Jimin có bất cứ nghi ngờ gì. Mãi cho tới một ngày, thư ký đột nhiên hỏi anh một câu:

"Sao anh Jeon kia lại tới HT chúng ta nhỉ?".

Jimin đang định trả lời là về dự án Lam Sơn thì chợt dừng lại suy nghĩ. Cứ coi như là về dự án Lam Sơn đi, cũng đâu cần phải đích thân anh ta tới? Huống hồ, đây cũng chỉ là một việc nhỏ nhặt, hoàn toàn không cần tới phó giám đốc như anh ta nhọc công.

"Hay là... anh ta thấy công ty chúng ta đãi ngộ nhân viên tốt?"

Jimin lảm nhảm hồ đồ.

Sau đấy, anh bắt đầu chú ý hơn tới Jungkook. Lần tiếp theo lại là Jungkook tới. Đợi anh ta ra về, Jimim mới đi ra bàn thư ký hỏi:

"Vừa nãy anh ta nói gì với cô?".

"Anh ta hỏi trợ lý Park phụ trách dự án Lam Sơn có đang ở công ty không, anh ta có việc cần bàn bạc với chị ấy."

Trong đầu Jimin chợt nổi lên vẻ mặt của YoungMin trong lần hai người ra bờ sông hóng gió. Lúc ấy, trong đôi mắt cô tràn ngập tâm tình phức tạp. Giờ khắc này, anh đã hiểu ra lý do.

Lần thứ ba Jungkook tới, Jimin làm như vô tình nói ra miệng rằng, trợ lý Park phụ trách dự án sắp từ Tây Lý trở về, anh có vấn đề nào không hiểu có thể đợi cô ấy về nói chuyện.

Và sau hôm ấy, Jungkook không xuất hiện ở HT nữa.

YoungMin và EunJi ở Tây Lý chơi vui đến quên cả trời đất, còn rủ nhau đi nhảy bungee[2] , mãi tới khi phải rời khỏi đây quay về công ty mà vẫn còn luyến tiếc. Hai người trêu chọc lẫn nhay, chẳng ai thấy nhớ nhà cả, đúng là "mất gốc"! Thế nhưng, dù có "mất gốc" đi chăng nữa thì các cô vẫn phải ngoan ngoãn mua vé máy bay trở lại Busan.

[2] Thắt dây an toàn và nhảy từ trên cao xuống.

Vừa xuống khỏi máy bay, YoungMin lập tức cảm nhận được nhiệt độ Busan còn thấp hơn cả ở Tây Lý rất nhiều. Có lẽ, mùa đông cũng sắp tới rồi!

Mùa thu của Busan, đôi khi có thể bị xao nhãng bỏ quên. Mới hôm qua còn mặt trời chói rọi trên đỉnh đầu, hôm sau nhiệt độ lập tức đã tụt hơn mười độ mà chào đón mùa đông, ngay cả một bước chuyển ngoặt dần dần cũng không có.

Trước đây, YoungMin luôn cảm thấy thời tiết Busan thật là kỳ quái đến chết! Nhưng lúc này cô lại cảm thấy biến đổi nhanh như vậy giống một đôi tình nhân dứt khoát, không dây dưa, một ngày trước còn mặn nồng, nhưng ngày hôm sau đã có thể mỗi người mỗi ngả.

YoungMin nói suy nghĩ này của mình cho EunJi nghe. EunJi không nhịn được cười cô giỏi liên tưởng. Hình như... lời này trước đây cũng từng có người nói. Jungkook cũng đã hình dung về cô như vậy lúc cô nhàn rỗi đi nghiên cứu thời tiết trong những đợt thi đại học...

Chia tay với EunJi, YoungMin liền đi thẳng tới nhà MinAh, mang quà đến tặng cô ấy. MinAh ngó nghiêng nhìn qua, làm ra vẻ miễn cưỡng có lòng tốt mời YoungMin ở lại nhà chơi một đêm, miễn phí tiền cơm.

Ngày hôm sau, YoungMin đến công ty điểm danh. Cô cũng không ngờ, mình vừa mới quay lại đây đã nhận được thiệp hồng. YoungMin kinh ngạc nhìn Jimin, thấy hàng lông mày anh nhíu lại:

"Em không cho rằng anh kết hôn đấy chứ?".

YoungMin đáp lại bằng vẻ mặt "lại còn không ư?".

Mở thiệp cưới ra, thấy tên cô dâu chú rể, YoungMin vẫn còn chưa hết băn khoăn. Cô làm sao có thể ngờ được chứ? JungAh và Jung HoSeok kết hôn, họ còn lại mời cô tới dự.

Jimin đưa cho cô một số điện thoại, nói là của JungAh để lại, nhắn cô liên lạc lại với cô ta.

YoungMin vừa mới liên lạc thì lập tức dính vào một mối phiền phức: JungAh mời cô làm phù dâu! Cô khăng khăng từ chối, nhưng JungAh không ngừng khích cô, buộc cô phải đồng ý.

"Tôi không hiểu, vì sao cậu cứ phải muốn tôi làm phù dâu bằng được?"

YoungMin nghĩ mà thấy buồn cười, quan hệ giữa cô và JungAh chẳng tốt tẹo nào, không, phải là cực kỳ tệ mới đúng.

"Cậu cứ tới đi, nhất định sẽ không hối hận đâu."

YoungMin nhìn điện thoại vừa ngắt, hình như đối phương đang dùng chiêu đánh vào lòng hiếu kỳ của cô bằng một bí mật nào đó mà cô không biết.

Buổi tối, YoungMin gọi điện thoại về nhà mẹ, kể về chuyện đi tới Tây Lý của mình, khi nào có dịp nhất định sẽ đưa bố mẹ đi tới đó chơi. Chuyện đi chuyện lại, cuối cùng nhắc tới việc Haeri kết hôn, bây giờ lại thêm một người bạn cũ hồi cấp ba cũng sắp kết hôn, còn mời cô làm phù dâu.

Mẹ cô lại bắt đầu khuyên cô nên tìm một người mà ổn định cuộc sống, cũng không còn trẻ nữa, đến lúc phải lo nghĩ tới chuyện chung thân đại sự rồi. Trước đây mỗi khi nghe mẹ nói cô đều thoái thác, nhưng lần này cô lại buông xuôi, còn nhờ bố mẹ để ý xung quanh giúp mình kẻo lỡ mất người đàn ông tốt.

Cúp máy, YoungMin ngã nhào lên giường. Cô đưa tay lên đặt ở ngực. Đột nhiên, cô cảm thấy, nơi ấy không còn đau nữa, chỉ còn lại một chút, một chút xót xa mà thôi.

_______End chap 55________

#quinn

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro