Chương 34
Bữa tiệc xa hoa nhất Seoul đêm nay, không chỉ là nơi phô trương quyền lực… mà còn là cạm bẫy chết người được bày sẵn.
Jeon Jungkook bước vào, đôi mắt lạnh lùng quét khắp sảnh. Hắn không ưa những nơi như thế này, nhưng vì nhà họ Han… hắn buộc phải xuất hiện.
Quả nhiên, Han Jiwoo đã đợi sẵn.
Cô ta khoác trên người chiếc váy đỏ rực, từng đường cong gợi cảm được phô bày không chút che giấu. Đôi mắt xếch cong khẽ nheo lại, ánh nhìn như muốn nuốt chửng hắn.
— "Jeon Jungkook…"
Giọng cô ta mềm như nhung nhưng đầy tính toán, ly rượu sóng sánh đưa lên môi hắn:
— "Lâu lắm rồi, anh vẫn quyến rũ y như xưa."
Jungkook liếc cô ta, lạnh nhạt nhưng vẫn nâng ly. Chỉ một ngụm nhỏ, ngọn lửa lạ thường đã bùng lên khắp cơ thể hắn.
Hơi thở trở nên nặng nề, từng mạch máu như muốn nổ tung.
— "Cô bỏ gì vào rượu?"
Hắn gằn giọng, ánh mắt tối sầm.
Han Jiwoo nhếch môi cười:
— "Chút gia vị… để anh thôi tự kiềm chế."
Không cho hắn cơ hội từ chối, cô ta kéo hắn băng qua đám đông, đẩy vào căn phòng nghỉ phía sau sảnh tiệc.
---
Căn phòng tối mờ, không khí ngột ngạt bao trùm.
Jungkook đứng đó, cơ thể căng cứng như dây đàn sắp đứt. Lửa dục vọng từ thứ thuốc chết tiệt dâng trào, đầu óc mơ hồ, lý trí mỏng manh như sợi chỉ.
Han Jiwoo bước tới, ánh mắt đầy thách thức, bàn tay trắng ngần vòng ra sau lưng, kéo khóa chiếc váy đỏ chậm rãi trượt xuống.
— "Cơ thể anh nóng quá rồi…"
Cô ta ghé sát, không cho hắn kịp phản ứng, môi cô ta phủ lên môi hắn, mềm mại, dụ hoặc, như lưỡi dao sắc nhọn đâm thẳng vào lý trí hắn.
Jungkook siết chặt nắm tay. Nhưng trong giây phút dục vọng lấn át, hắn vẫn… đáp lại.
Bàn tay to lớn trượt theo tấm lưng trần của Han Jiwoo, kéo mạnh khóa váy xuống, tấm vải đỏ rơi lả tả, bờ vai trắng nõn hoàn toàn phơi bày.
Han Jiwoo mỉm cười đắc thắng, bàn tay lả lướt lên ngực hắn, từng cúc áo sơ mi bị cô ta cởi ra, lộ bờ ngực săn chắc, nóng rực vì dục vọng bị dồn nén.
— "Giỏi kìm nén thế nào… rồi cũng có lúc gục ngã thôi, Jungkook."
Giọng cô ta như rót mật vào tai.
Cả hai cùng ngã lên chiếc giường lớn trong phòng, quần áo hỗn loạn, cơ thể cọ sát, hơi thở nóng bỏng như thiêu đốt từng thớ thịt.
Môi cô ta lại phủ lên môi hắn, bàn tay lướt xuống bụng dưới, khiêu khích tới cực điểm.
Khoảnh khắc ấy… Jungkook gần như mất hết kiểm soát.
Nhưng… đúng lúc Han Jiwoo cúi xuống, chuẩn bị đẩy mọi thứ đi xa hơn, hình ảnh Kaylie chợt hiện lên — ánh mắt trong veo, gương mặt lo lắng, đôi tay khẽ vuốt ve chiếc bụng nhỏ đang mang thai của cô.
"Jeon Jungkook, nếu anh làm vậy… anh sẽ giết chết cô ấy… giết chết cả đứa bé…"
Cơ thể hắn cứng đờ.
Hơi thở dồn dập ngưng bặt, từng dây thần kinh như bị kéo căng rồi đứt phựt.
— "Khốn kiếp…"
Jungkook nghiến răng, đẩy mạnh Han Jiwoo ra, cả người lảo đảo đứng dậy.
Han Jiwoo sững người, không ngờ hắn còn lý trí.
— "Anh nghĩ mình còn quay đầu được sao?"
Cô ta cười khinh bỉ, nằm trên giường, tấm váy đỏ xộc xệch, cơ thể nửa kín nửa hở, dụ hoặc chết người.
Nhưng Jungkook đã quay lưng, cúi người vội vã lượm chiếc áo sơ mi trên sàn, kéo qua người che tạm thân thể, cúc áo cũng chẳng buồn cài hết, rồi sải bước rời khỏi căn phòng.
---
Bên ngoài, gió lạnh thổi vào mặt hắn, nhưng không thể dập tắt lửa dục vọng đang bùng cháy.
Toàn thân hắn nóng rực, đầu óc choáng váng, nhưng duy nhất hình ảnh Kaylie… giữ hắn tỉnh táo.
Không dừng lại thêm giây nào, Jungkook phóng xe thẳng về nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro