Chương 9
Kể từ đêm ở bãi giữ xe tầng hầm, Kaylie biết rất rõ… cô đã thật sự lọt vào tầm kiểm soát của Jeon Jungkook.
Không chỉ là những ánh mắt quan sát, những câu nói đầy ẩn ý. Mà giờ đây, từng bước đi của cô… đều nằm trong lòng bàn tay hắn.
---
Sáng hôm sau, tập đoàn JK.
Vừa bước vào văn phòng, Kaylie đã nhận được thông báo: hôm nay cô phải tháp tùng tổng giám đốc đi công tác ngoại thành.
“Công tác?”
Cô cau mày nhìn lịch trình.
“Tôi không phải trợ lý cá nhân?”
Trợ lý phòng hành chính nhún vai:
“Lệnh của tổng giám đốc. Không ai dám cãi.”
Kaylie siết nhẹ tập hồ sơ trong tay, lòng thầm cảnh giác.
Cô biết rõ… đây không chỉ là chuyến đi công việc đơn thuần.
---
Trên xe, ngoại thành Seoul.
Chiếc xe màu đen sang trọng lăn bánh trên con đường vắng, xuyên qua những rặng cây xanh mướt hai bên.
Kaylie ngồi cạnh Jungkook trên hàng ghế sau, không gian bên trong im lặng đến ngột ngạt.
Suốt quãng đường, hắn không nói một lời, chỉ tập trung xem tài liệu, nhưng bàn tay lại vô thức lật qua lật lại một tập hồ sơ có tên cô kẹp ở bên dưới.
Kaylie nhìn thấy, ánh mắt thoáng tối lại.
“Anh theo dõi tôi từ khi nào?”
Cô hỏi, giọng điệu thản nhiên nhưng ngầm khiêu khích.
Jungkook không ngẩng đầu, khóe môi nhếch nhẹ.
“Từ lúc cô bước vào đây.”
“Tôi cứ tưởng tổng giám đốc bận rộn, không hứng thú với mấy chuyện nhỏ nhặt.”
“Cô không phải chuyện nhỏ nhặt.”
Hắn ngước mắt nhìn cô, ánh mắt đen thẫm như vực sâu, ẩn chứa nguy hiểm rõ rệt.
“Cô là biến số… mà tôi cần phải kiểm soát.”
---
Tại khu resort cao cấp ngoại thành.
Hội nghị hợp tác được tổ chức tại đây. Những nhân vật máu mặt trong giới kinh doanh lần lượt xuất hiện, ánh mắt ai cũng sắc bén như dao.
Kaylie đứng cạnh Jungkook, vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt, nhưng trong lòng căng như dây đàn.
Suốt cả buổi, cô quan sát kỹ mọi người. Một vài gương mặt quen thuộc… những kẻ có liên quan đến gia đình cô… xuất hiện.
Hận thù trong lòng dâng lên, nhưng Kaylie vẫn giữ chặt lớp mặt nạ bình thản.
Bên cạnh, Jungkook cũng không bỏ sót biểu cảm nào của cô.
---
Sau hội nghị, trời nhá nhem tối.
Kaylie đứng ngoài ban công khu resort, gió lạnh lùa qua mái tóc, thổi tung tà váy đen mỏng nhẹ.
Bất ngờ, từ phía sau, giọng nói trầm thấp quen thuộc vang lên:
“Cô biết… ánh mắt cô hôm nay nói lên điều gì không?”
Kaylie xoay người, bắt gặp Jungkook đứng đó, hai tay đút túi quần, ánh mắt khóa chặt lấy cô.
“Tôi không biết anh đang nói gì.”
Cô đáp, lạnh nhạt như thường lệ.
Jungkook tiến lại gần, khoảng cách giữa hai người bị thu hẹp chỉ còn chưa đầy một gang tay.
“Cô muốn trả thù ai… tôi nhìn ra hết.”
Hắn cúi đầu, hơi thở phả lên làn da cô, giọng nói lạnh buốt như gió đêm.
“Nhưng trước khi cô kịp làm gì… tôi sẽ kiểm soát tất cả.”
Kaylie siết chặt nắm tay, ánh mắt tối lại.
“Anh tưởng anh có thể kiểm soát cả tôi sao?”
Jungkook nhếch môi, cười nhạt, bàn tay bất ngờ nâng cằm cô lên, buộc cô phải đối mặt với ánh mắt sâu thẳm của hắn.
“Tôi không cần tưởng.”
“Tôi làm được.”
Cả người Kaylie cứng lại trong giây lát, nhưng rồi nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh.
Cô biết, hiện tại… cô không thể đối đầu trực diện với hắn.
Chỉ còn cách… chờ thời cơ.
---
Nhưng điều Kaylie không ngờ…
Chính sự lạnh lùng, kiên cường và bí ẩn của cô… từng chút một đã thu hút ánh mắt Jeon Jungkook.
Dù hắn chưa tự nhận ra.
Dù hắn vẫn phủ nhận mọi cảm xúc đang lớn dần trong lòng.
Nhưng… trò chơi này, không ai thoát được.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro