#2
"kính kong!"
tiếng chuông cửa nhà nó vang lên, đến giờ đã là lần thứ hai trong ngày. seungmin nhún vai, ra mở cửa, lại vẫn là anh, người sáng nay nay không nhớ tên seungmin. nó nở một nụ cười thật tươi.
"chào anh sungjun!"
"à... chào em seungmin. em đang ăn tối à?"
"à, vâng ạ, anh sungjun chưa ăn ư?"
"không, anh ăn rồi. chỉ là... thực sự xin lỗi em chuyện sáng nay."
"ah, không sao đâu ạ, em quen rồi. cảm ơn anh sungjun nhiều nhé!"
"ừm, chào em."
seungmin đi vào nhà, đóng cửa lại, nhìn chằm chằm vào chiếc bánh tiramisu nho nhỏ trên tay mình. sungjun ơi là sungjun, tại sao anh phải chọn chiếc bánh mang ý nghĩa sến rện này nhỉ?
seungmin ngồi thu lu trên ghế sofa, vẫn cứ nghĩ mãi.
son sungjun à...? son sungjun... son sungjun...
anh sau khi đưa cho nó cái bánh thì thấy nhẹ nhõm hẳn. sungjun vui mừng, nhắn tin luôn cho cô bạn thân của mình để báo tin mừng.
"em ấy chấp nhận lời xin lỗi của tớ rồi đó! may quá đi T^T"
"ầy, tớ cứ tưởng em ấy phải hóa chaos hay gì cơ. chán, không có drama."
"ủa vậy hóa ra là cậu muốn nhìn thấy em ấy đấm tớ á hả :D"
"đâu có. ai biết gì đâu :v"
"nhìn cái icon khó chịu chưa kìa :1"
"thôi mà, đàn ông con trai ai lại đi giận con gái chứ :)))))"
".____________________."
".__________________________________________________________________________."
".___________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________."
"thôi trò này dừng ở đây được rồi đó. tớ tưởng cậu có nhiều bài tập lắm mà :)))))"
"chết cha rồi... tớ đi đây, bye nha (^3^~)"
sungjun nhìn vào màn hình điện thoại. cô ấy vui thật. anh quý cô ấy lắm.
hm... anh ngồi ngắm mấy con cá vàng đang bơi trong bể nước, rồi tự hỏi, seungmin đã ăn bánh chưa nhỉ...?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro