HL
Đến rồi tối đó tôi đã dành thời gian chăm chút cho Tiramisu của mình, tôi cũng tìm hiểu nó rất nhiều.
Tôi không biết nên tặng anh gì mà làm cái bánh này cái bánh chỉ chứa tấm chân tình này, hôm đó anh gọi mà nũng nịu đến mai mới về khiến anh rất buồn mà nhớ tôi lắm.
Em cũng nhớ anh, nhớ những ngày có anh bên em những chiều về nằm bên anh để xem chương trình yêu thích kể cả bữa cơm có anh giấc ngủ có vòng tay của anh....
Hôm nay tôi đã vận hành sức mạnh của một con trâu để làm mọi việc trang trí chuẩn bị mọi thứ cho anh tôi sợ anh về sớm hơn, chuẩn bị cũng mất thời gian lắm tôi sẽ làm nó ở bên ngoài khoảng vườn. Về đến nhà tôi chưa kịp thay đồ đã bắt tay cùng may Gureum giúp tôi chút ít, chiều hôm nay tan tầm sớm thật lại bao trùm một màu hồng của đất chiều gió về cũng mát dịu. Tóc tôi dạo này rụng nhiều hơn chắc sẽ trọc đầu mất thôi.
Chiếc váy trắng này sẽ đẹp nhỉ xoã tóc đẹp hơn hay cột nhỉ? Phải làm vài thứ nữa trang trí lại một chút này anh ấy sẽ thích cái này. Viết lên bánh khó thật nhưng ta sẽ làm được haha oh shit trái táo bay luôn cái đầu rồi.
Vụng về quá sao cưới chồng để trong đây nè để xem mấy giờ rồi nhỉ?
5:55PM rồi anh về trễ thế nhỉ? Anh lâu quá đó em chuẩn bị xong rồi....
" Chết thật mấy cái xe này sao mà nhiều thế cậu đi nhanh hơn được không? "
" Tôi không thể ngài phải bình tĩnh tôi đang cố gắn, tôi đã cố hết sức chỉ có thể bay mới thoát được ải này "
" Cậu nói những điều vô lý Ami có lẽ đang đợi tôi thật khó chịu không lẽ tôi phải đi bộ về? "
" Ngài bình tĩnh sẽ hết nhanh ngài đi bộ về cô sẽ chửi tôi mất ngài biết mà chỉ ngài thương hãy hiểu cho tôi "
" Ừm cậu tách xe ra đưa tôi về đi tôi sẽ không đi bộ "
" Sao ngài và cô luôn làm khóc tôi thế? Thật là làm trợ lý kiêm tài xế có sướng đâu thật khổ quá đi mất "
Tạm cởi chiếc áo vest rồi lại là cravat ngã người mệt mỏi xong việc tôi lại về bên em tôi không biết khi nào nói rằng mình là người như thế? Em biết rồi còn chấp nhận không, tôi chỉ nghĩ rằng em thích một người giản đơn....
Nhắm mắt một chút chiếc xe cũng lăn bánh chiều về giờ đã đen một vùng không biết em có đợi tôi không? Nhanh lên tôi nhớ em nhớ em lắm nhớ rất nhiều.
" Được rồi cậu về đi "
" Giám đốc chúc mừng sinh nhật ngài "
"... À ừ cảm ơn "
Sinh nhật tôi sao là hôm nay? Kệ đi tôi cần em hơn.
" Ami tôi về rồi đây!!! Gureum mày nhớ tao không? Chà lớn một chút rồi đây được rồi được rồi Ami đâu sao nhà lại tối thế này? "
" Gâu gâu "
" Ami tôi về rồi đây em đâu rồi định chơi trốn tìm sao? Ami ơi em đâu nhanh ra đi tôi nhớ em lắm cần một cái ôm....
Ami em đâu rồi? Ami ? Ami ? "
Tôi đã đi hết một nhà cũng không thấy em. Tôi bắt đầu hoảng sợ chứ không còn là niềm vui tôi đã đi hết một nhà cũng không tìm thấy em...
" Gureum đi đâu vậy? Đợi tao....
Tiếng violin là tiếng violin "
Tôi đi từ tiếng nhạc đến để tìm em tiếng violin thanh thanh vang lên Your Eyes Tell em biết bài này sao? Em biết dùng violin sao?
......
" Ami? "
" Chào anh chúc mừng sinh nhật nhé hãy nghe hết nó em đã dành cho anh "
Tiếng violin cao vút như tiếng gió đất trời em thật đẹp trong bộ váy đó đẹp như tiên em đẹp như cách chân em dạo từng bước theo nhạc Jung Ami em có phải là người con gái duy nhất xót lại không? Tôi vẫn im lặng nhìn em bản nhạc kết thúc ánh đèn mờ được bật lên chiếu khu vườn nhỏ, em chạy thật nhanh đâu đó rồi lại mang cho tôi một chiếc bánh...
" Happy birthday to you happy birthday to you happy birthday to you happy birthday JungKookieeeeee...
Tuổi 26 hạnh phúc và bình an mãi là JungKook của em nhé. Hãy làm đều anh muốn em sẽ luôn ủng hộ anh
Mau thổi nến đi mau ước đi mau ước đi nhanh lên đi anh "
" Được rồi... "
Ngọn nến tắt tôi đặt chiếc bánh xuống bàn, anh liền nhanh như chóp mà ôm lấy tôi nhắc bổng lên mà xoay ôi mẹ ơi não tôi nó xoay vòng vòng
" Bỏ em xuống em sẽ xỉu mất đừng xoay nữa ahhhh bỏ em xuống.... "
Anh hạ thấp người tôi xuống nhưng tôi vẫn trên không nhé!! Một nụ hôn dành cho tôi, tôi chỉ kịp tròn mắt mà ngạc nhiên dần tôi chìm đắm vào nó cái hôn này tôi nhớ nó như dư vị nhớ trả cả mùi hương của nhớ anh....
Anh để tôi xuống nhưng vẫn vòng tay ôm tôi tựa đầu vào vai tôi như thói quen mà nũng nịu.
" Tôi nhớ em chết mất em còn làm thế này tôi còn tưởng em bị gì bất đền em đó "
" Ừm anh xoay tôi muốn văng não luôn còn bất đền gì có tin tôi đánh chết anh không hả? Đừng nghĩ hôm nay sinh nhật anh tôi sẽ không đánh nhé "
Tôi xoa đầu mà mắng yêu anh, anh vẫn nũng nịu mà tựa vào tôi, cái thân to tướng mà như em bé thế này đây.
" Mau ăn bánh đi em đã làm rất nhiều để được nó đó mà anh ước gì thế? "
" Điều ước mà tại sao lại nói làm sao thành hiện thật được em đừng tham lam mà muốn biết nó "
" Xì không thèm nhá mau ngồi xuống ăn bánh đi này, em lấy thêm vài thứ nữa "
" Gureum muốn biết tao ước gì không?"
" Gâu gâu "
" Đó là Ami sẽ thành vợ tao sẽ mãi là của tao sẽ không ai lấy được cô ấy khỏi tay tao "
" Này nói xấu gì em à? "
" Có đâu tôi không như thế. Ngồi ở đây đi... "
" Ơ "
Anh kéo tôi ngồi lên đùi anh cái thói quen khó bỏ này có ngày anh sẽ bị tê chân hehe.
Tôi bắt đầu cắt bánh cho anh, anh vẫn vòng tay ôm tôi tựa đầu vào tôi mà hít lấy mùi hương từ tôi.
" Này anh ăn đi xem nó ngon "
Tôi chăm chú nhìn anh ăn xem phản ứng của anh nhưng khó để nhận biết quá đi cái tên này
" Ngon không? "
" Không "
" Thật sao? "
" Không "
" Này anh nói rõ coi cái tên này "
" Mà là rất ngon, Ami anh làm gì cũng ngon. Ngon nhất là em "
" Hơhơ ừ kệ anh, ăn hết miếng đó rồi sao nói luôn em bỏ lời nguyền vào đó đó nên là mỗi lần khi anh ăn nó hãy luôn nghĩ đến em, đừng quên em, hãy nhớ em... "
" Bánh này tên là gì? "
" Tiramisu "
" Em đã học nó sao? "
" Đúng rồi để cho anh đó anh nên tìm hiểu về nó anh sẽ được ăn nó dài dài "
" Khi anh ăn nó hãy nghĩ luôn nghĩ đến em, đừng quên em, hãy nhớ em
K..hi ăn...em...nhớ em "
" Anh đang học nó à thật là "
" Phải học phải học không được quên vì em là cả đời của tôi, là cả cuộc sống này tôi không thể quên em. Em mãi là Ami của tôi mãi là của tôi không quên em luôn nhớ em nhớ đến em từng phút từng giây...
Em chính là người con gái đẹp nhất tôi từng biết không phải lời hoa mỹ chỉ là thật em chính là cô gái tuyệt nhất.
Em chính là hy vọng là sự sống là hơi thở là đôi mắt là trái tim là tôi em chính là tôi có em tôi mới biết mình còn sống trong một thế giới đẹp như này"
" Dẻo miệng quá đó vậy em đang sống giùm anh sao? Cái tên này ăn đi này anh ốm rồi không còn đô nữa..."
" Để anh tập gym nhiều hơn "
" Em lạy anh đừng như vậy nữa em sợ lắm anh như tí đô vậy đó JungKook "
" Tí đô của em "
" Ừm tí đô ăn đi này, thương tí đô nhất nên tí đô lo cho sức khỏe đi. Để tôi không phải lo nữa, ăn đi toàn tình yêu của tôi dành cho tí đô cả "
Khi anh ăn nó hãy luôn nghĩ đến em, đừng quên em, hãy nhớ em...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro