Chương 2 - Cơn Mưa Đầu Mùa
Ngày hôm đó, Seoul mưa nhẹ.
Không phải kiểu mưa ào ào như trong phim, mà là những giọt mưa đầu mùa, mỏng manh, lạnh lẽo như lời thì thầm của thời tiết. Bên trong công ty, ai cũng tất bật chuẩn bị cho buổi ghi hình đầu tiên của IZNA — nhóm nhạc tân binh được kỳ vọng sẽ "bùng nổ".
Trong phòng chờ, Jeemin miệt mài luyện vocal, Sarang và Mai tranh thủ trang điểm cho nhau, phấn má hồng phủ nhẹ trên gò má hồng hào.
Jiyoon ngồi lặng ở góc phòng, mắt đắm chìm nhìn ra ngoài cửa kính mờ hơi nước. Mưa rơi lặng lẽ, và trong lòng cô dâng lên một cảm xúc khó gọi tên — là buồn, là lo, hay chỉ đơn giản là nhớ nhà?
- Muốn ra ngoài không?
Giọng Jungeun vang lên sau lưng, ấm áp và nhẹ nhàng.
Jiyoon quay lại, hơi bất ngờ.
- Ngoài trời đang mưa đấy.
- Thì càng nên đi. Một chút gió lạnh sẽ giúp cậu tỉnh táo hơn.
Jungeun mỉm cười, đưa tay ra.
Họ lặng lẽ rời tòa nhà qua cầu thang thoát hiểm, phía sau là ánh đèn sân khấu chờ đợi, phía trước là màn mưa mờ ảo phủ kín bầu trời.
Không ai mang dù. Họ để mưa rơi lên tóc, vai, và cả mí mắt, từng giọt nhỏ nhắn như những nốt nhạc rơi trên da thịt.
Jiyoon giang rộng hai tay, hít sâu vào ngực.
- Cậu biết không? Hồi nhỏ, tớ luôn nghĩ rằng... nếu ai đó chịu đứng mưa cùng mình, thì người đó chắc chắn là người đặc biệt.
Jungeun liếc nhìn cô.
- Vậy tớ có đặc biệt không?
Tim Jiyoon bỗng nhiên đập mạnh. Cô im lặng.
Jungeun không đợi câu trả lời, bước lên trước, quay lưng lại. Mái tóc ướt dính sát gáy, chiếc áo hoodie màu tro ôm lấy dáng người nhỏ bé ấy. Dưới màn mưa, cô như tan hòa vào không gian — thật gần mà cũng thật xa.
- Jungeun...
Jiyoon gọi, giọng khẽ khàng như gọi tên một điều cô chưa dám đối mặt.
Cô bước tới, nhẹ nhàng nắm lấy vạt áo hoodie của Jungeun từ phía sau — không phải bàn tay, không phải vai, mà chỉ là một mảnh vải mỏng manh, như cách cô níu giữ khoảng cách an toàn giữa hai người.
- Ừ?
Jungeun quay lại, đôi mắt sâu thẳm như chứa cả bầu trời tháng sáu.
- Tớ sợ... Sợ nếu bước thêm một bước, mọi thứ sẽ không còn như trước.
Jiyoon thì thầm
- Vậy thì cậu hãy đứng yên. Để tớ bước đến bên cậu.
Jungeun đáp, giọng nhẹ như gió.
Và cô ấy bước một bước thật gần, gần đến mức Jiyoon có thể cảm nhận hơi thở ấm áp của cô trên làn da mình. Không có nụ hôn, không lời tỏ tình, chỉ là sự im lặng — nhưng trong khoảng lặng ấy, chứa đựng tất cả những điều chưa nói thành lời.
Mưa vẫn rơi, lặng lẽ như những nhịp đập thầm kín của trái tim.
Sau buổi ghi hình, IZNA nhận được phản hồi tích cực từ khán giả. Visual của nhóm được khen ngợi, đặc biệt là "phản ứng hóa học tự nhiên" giữa hai vocal Choi Jungeun và Yoon Jiyoon.
Fan bắt đầu gọi họ là "Juyoonz Couple" — một cặp đôi bạn thân với "gì đó mờ ám" khiến ai cũng tò mò.
Cả nhóm thường xuyên trêu đùa:
"Juyoonz lại nắm tay nhau rồi kìa~"
"Hai cậu yêu nhau thật đi, đừng làm fan đau tim nữa~"
Jiyoon chỉ cười trừ, nhưng sâu trong lòng, cô không thể mỉm cười được. Bởi cô biết — cô đã yêu Jungeun thật rồi.
Và cô sợ.
Sợ rằng nếu tình yêu ấy thật, một ngày nào đó, cô sẽ mất đi thứ quý giá nhất — tình bạn ấy.
Sợ rằng trong thế giới idol, tình cảm ấy không được phép vượt qua ranh giới.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro