THÚ CƯNG (CHƯƠNG 4)
Worm khi dạy Thủy Vân xong thì đi về phòng, lên giường nằm lăn ra ngủ, 2 người kia thì đấm nhau. Sáng hôm sau, Nguyệt Nhi gọi 3 thằng mặt lờ ngủ quá giờ trưa dậy, cô đá cửa phòng hét lên
"Như Tân! Hoàng Long! Tửu Hắc! Dậy đi, hôm nay là ngày sư tôn xuất quan đó!"
3 người họ tỉnh dậy, Như Tân phấn khích
"Tuyệt vời! Sư tôn xuất quan sao!? Đi xem."
"Nguyệt tỷ, sao Tân huynh phấn khích vậy?" Hoàng Long nghi hoặc.
"Ừ, anh ta là người đầu tiên được nhận, là trẻ mồ côi, được sư tôn nhận nuôi, lúc 8 tuổi đã leo cao nhất, sống ở đây khoảng 20 năm rồi."
"Ồ, đệ cũng muốn gặp sư tôn."
"Tất cả đi thôi."
Worm mệt mỏi, đứng dậy đi theo. Tất cả tới một thác nước lớn, bên trong là một hang động, từ trong thác nước một thân ảnh bay ra, một người phụ nữ xinh đẹp, nhìn toát ra vẻ trưởng thành
"Bái kiến sư tôn xuất quan!" Tất cả đồng thanh làm lễ, trừ Worm.
Chỉ mình Worm không hành lễ, gây chú ý cho sư tôn, sư tôn tên là Thanh Huyền, cô nhìn Worm, hỏi
"Ngươi tên gì?"
"Tửu Hắc."
Mọi người cạn lời, chưa thấy ai không biết nghĩa lễ tới như này, đặc biệt là Thủy Vân, cô xuýt nữa cười lớn may mắn kìm nén, chỉ phụt cười một cái. Thanh Huyền bất ngờ, nếu đậu vào đây ít nhất cũng biết lễ nghĩa nhưng tên này không hề biết lễ nghĩa là gì, cô hỏi
"Ngươi không biết lễ nghĩa à?"
Worm nghe vậy, nhớ đến người bạn Worm khác ở kiếp trước, chỉ ngón trỏ lên trời, nói
"Bạn tôi từng nói, lễ nghĩa chỉ là xiềng xích của lòng tự trọng, muốn tôn trọng người khác chỉ cần đáp lại kì vọng của họ đối với mình."
"HaHa! Không biết thằng bạn nào của ngươi lại nói vậy, nếu ngươi muốn đáp lại kì vọng của ta, trong 1 tháng phải thành công trở thành luyện khí tầng 2."
"Vâng!"
Những người xung quanh lại bất ngờ, đặc biệt là Thủy Vân, cả năm trời mới lên Luyện khí tầng 1, vậy mà sư tôn lại bắt chỉ trong 1 tuần. Buổi chiều, Worm bám theo Hoàng Long lén lút, Hoàng Long ra một cái cây lớn trên đỉnh thác nước, hắn gọi Thạch lão
"Nè, thạch lão! Mau chỉ ta tu luyện!"
"Sao hôm nay lại chủ động xin ta?" Thạch lão bay
"Tôi muốn mạnh lên để được sư tôn chú ý."
"Đồ sĩ gái!"
"Please!"
"Được rồi, làm như này @":&"+&₫#@::;;;5-(& đó, rồi như này như vậy."
Hoàng Long làm theo, Worm cũng bắt chước và thành công, tới buổi chiều, Worm đã tu luyện nhưng vẫn chưa lên được Luyện khí, anh đi ăn rồi tới một viên cao khoảng 1m linh thạch để kiểm tra linh căn, bỗng hắn nhận ra
"Khoan, mình là Worm giả dạng, làm đếu gì có linh căn?"
Nhưng anh vẫn đặt tay lên, nó hiện ra
______________________________________
Tên: Không có
Chủng loài: không xác định tại thế giới này
Tuổi: không rõ
Linh căn: không
Đặc biệt: không
______________________________________
Đúng như anh nghĩ, vì không phải sinh vật của thế giới này nên nó hiện vậy là đúng.
"Nè! Đi ăn cơm!" Thủy Vân cùng Hoàng Long đi tìm anh.
"Ờ, tới liền!"
Trong bữa ăn, Thủy Vân ăn đúng kiểu quý sờ tộc, ăn uống nhả nhặn, không như 3 thằng đang tranh ăn, lũ kia thì ồn ào vãi chưởng nhưng cô lại hơi tách biệt, yên tĩnh tới lạ kì. Khi ăn xong, họ ai về phòng nấy, trong phòng 2 thằng kia lại chửi nhau
"Hừ, ta luyện khí tầng 4 ngươi là giề?" Hoàng Long gáy to
"Hề, ta Trúc Cơ tầng 5."
"Hả!? Ngươi tu luyện cái gì vậy?!"
"Không giấu gì ngươi, ta có linh căn hệ lôi, phong, thủy, ngươi thắng nổi ta không?"
"Hừ, ta có hoả, mộc, thổ!"
"Ta có công pháp đại phẩm tam giai, ngươi có không?"
"Ta... Không có công pháp."
"Hề hề, ngươi thua gòi nhé!" Như Tân vẻ mặt đắc ý.
"Hai ông tướng im giùm tôi." Worm mệt mỏi, còn vẻ một biểu đồ gì đó.
"Anh vẻ cái gì vậy?"
"Tôi đang vẽ biểu đồ chế đan dược."
"Biểu đồ?"
"Vì trong sách đọc hơi khó hiểu nên dựa theo đó mà vẻ biểu đồ, dùng tên dược liệu rồi kết hợp những mũi tên và chữ để vẽ." Worm giải thích rõ ràng, cơ thể hắn không hiểu sao lại sinh ra cái cảm giác phải tu luyện cho bằng được.
"Đâu đưa ta xem." Như Tân giật lấy tờ giấy vừa vẽ xong.
"Trên đó có gì vậy?"
"Nó... Nó dễ hiểu đến đáng sợ!"
"Là sao!?"
"Trong sách ghi phải đưa dược liệu này, trong khoảng thời gian đủ để cháy hết một nén nhang, hấp thụ tinh hoa trời đất, phải bỏ cái gì mà nó không cho theo thứ tự mà phải tự xử, cái này ghi rõ mấy phút, thứ tự luôn!"
"Vậy đi tới chỗ luyện đan đi!"
"Ờ." Worm thẳng thừng trả lời.
Họ tới khu luyện đan, bắt đầu làm theo công thức, trên tờ giấy ghi rõ mấy gam luôn, nên phải đem cân. Họ chế ra thành công 5 viên đan, họ mỗi người ăn một viên, đây là bổ khí đan, giúp tăng tốc độ tu luyện, họ lập tức tiến vào trạng thái tu luyện, khi họ kết thúc, chỉ cần vài bước nữa thôi là Worm sẽ lên Luyện khí, hắn tới chỗ Thủy Vân đang ngắm cá, hỏi
"Giúp tôi được không?"
"Hửm chuyện gì?"
"Tôi phải cố gắng tu luyện, nhưng giờ khó quá cần người giúp."
"Ok, bắt đầu thôi."
"Từ từ, tôi cho cô cái này." Anh đưa cho cô một viên bổ khí đan
"Ừm, cảm ơn."
"Vậy giờ làm gì?"
"Trước tiên, muốn tăng tốc tu luyện, cần có đan dược hổ trợ, uống viên đan rồi tu luyện."
Worm liền lấy viên bổ khí đan cuối cùng ăn, ngồi sếp bằng, tiến vào trạng thái tu luyện.
"Tiếp theo, hãy cố gắng loại bỏ tạp niệm, để đầu óc trống rỗng hoàn toàn."
"Ặc! Khó quá!"
"Hãy cố gắng để chỉ nghĩ đến một không gian tối tăm, không có đường lui."
Worm bắt đầu làm theo, hiệu quả tu luyện hơn trước rất nhiều, anh bắt đầu thả lỏng, sau lưng xuất hiện một bóng ảnh quỷ dữ, năng lượng xung quanh cuồn cuộn tràng vào người anh. Thủy Vân kinh ngạc
"Đây là... Nhập ma ư? Không! Là ngộ ma! Thứ mà còn khó ngộ hơn cả ngộ phật! "
Những luồng khí xung quanh càng ngày càng nhiều tràng vào Worm, bóng ảnh đằng sau dần rõ ràng, bóng ảnh màu xanh, mái tóc của nó dài thòn, đeo một chiếc mặt nạ quỷ, người mặt giáp bạc, Thủy Vân nhận ra
"Là quỷ Sinesssitria!"
Quỷ Sinesssitria là một con quỷ với sức mạnh đáng sợ, từng náo loạn tam giới, may mắn bị cường giả tam giới phong ấn, không ngờ lại được một người đàn ông bình thường ngộ ra. Worm mở mắt, bóng ảnh Sinesssitria cũng theo đó nhập vào người anh, anh hét lớn
"Ta đã thành Luyện khí tầng 1 rồi!"
"Chúc mừng!"
Để ăn mừng, ngày hôm sau họ xin sư tôn xuống núi, sư tôn đã đồng ý với điều kiện Như Tân phải đi theo, rõ ràng sư tôn rất tin tưởng và quý trọng Như Tân. Khi 3 người xuống một thị trấn khá lớn, ở đây rất nhộn nhịp, nhiều quầy bán hàng, khi ăn một quán ăn, họ đi dạo một vòng, thấy một con sói đang bị thương nặng, kế bên là một con sói con, sói bị thương nhìn thấy họ liền đề phòng, khi nhìn qua Worm, nó lập tức thả lỏng, đôi mắt của nó hình như đã phát hiện người quen, Worm lục lọi kí ức của Tửu Hắc, phát hiện con sói này từng được Tửu Hắc cứu một lần, con sói đi khập khiễng, tha con nó lại chỗ Worm, đưa nó cho Worm bế, nó ngã quỵ xuống, chết tại chỗ. Worm hiểu rằng con sói muốn anh nuôi con của nó, nhưng anh lại không nỡ từ chối liền ôm con sói con, đi mua một ít sữa bột, đến chiều họ đi về núi, quậy một ít sữa bột cho con sói uống, khi uống xong, nó có cảm giác khỏe mạnh hơn hẵng, đã có thể chạy nhảy tung tăng
Hai người Thủy Vân và Worm ôm con sói đi tới phòng sư tôn, sư tôn đang xỉn, nhìn 2 người hỏi
"Có chuyện gì... " - Giọng say xỉn
"Dạ, chúng con muốn giữ chú sói này lại." Thủy Vân lên tiếng vì cô biết lễ nghi.
Thanh Huyền nhìn con sói, nhận ra có điều bất thường, trong cơ thể nó có nhiều linh khí hơn những con khác, nếu để ngoài tự nhiên sẽ bị săn bắt làm thuốc, nói
"Được, cứ giữ nó đi."
"Vâng!"
Họ đem con sói ra giữa sân, Thủy Vân nói
"Gọi nó là... Thủy Ngao đi!"
"Tại sao?"
"Tôi họ Thủy, nó là chó nên gọi Thủy Ngao là đúng mà."
"Đừng! Tôi muốn nó tên... Tửu Khuyển."
"Không! Nó phải họ tôi!"
"Không! Là tôi!"
"Giờ sao?"
"Hmmm à! Gọi nó là Tủy Cẩu đi."
"Sao?"
"Kết hợp 2 chữ Tửu với Thủy lại, chó là Cẩu."
"Uk! Hợp lý."
Và thế là con sói có cái tên là chó do 2 đứa chủ bị ngáo.
--------------------------HẾT---------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro