i know that it seems wrong and crazy, tonight
Link gốc: https://archiveofourown.org/works/66896200
Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không mang đi nơi khác.
Tóm tắt: Sau trận đấu cuối cùng, Isagi mất ngủ, vô tình nghe được việc Kaiser "chơi xếp hình" với Ness ở phòng bên...
_________________________
Isagi trở mình lần thứ 10 trong đêm, trằn trọc mãi không thể chợp mắt mặc cho cơ thể cậu đã rã rời. Đầu óc vẫn tỉnh táo nhưng thân xác đã sớm kiệt sức, đòi hỏi cấp thiết được nghỉ ngơi.
Sau một hồi vật lộn tưởng như kéo dài cả thế kỉ, cậu chịu thua. Đành quay về với thói quen cũ - mò xuống phòng điều khiển xem lại trận đấu gần nhất của mình.
Cậu cẩn thận kéo chăn sang một bên, xỏ chân vào đôi dép rồi rón rén rời khỏi phòng. Lén nhìn những người đồng đội đang say giấc, vừa đặt lưng xuống là ngủ như chết, cậu cẩn thận khép cửa lại, đảm bảo không ai bị đánh thức.
Bước ra hành lang vắng tanh, cậu men theo lối dẫn đến căn phòng điều khiển nằm tít ở cuối dãy, cái mà cậu chưa từng đụng đến trước đây để tránh làm phiền những người đang ngủ. Phòng này vốn dành cho đội hình gốc của Bastard Munchen, và cậu thì luôn muốn tránh xa những gì có thể gây căng thẳng hay cãi vã không cần thiết.
Hành lang không bóng người, chỉ có tiếng bước chân đều đều của chính cậu vang lên, làm Isagi không khỏi cảm thấy trống vắng. Cảm giác cô đơn len lỏi, nhắc nhở cậu về việc nơi này từng có biết bao nhiêu thanh niên trai tráng ôm ấp hoài bão trở thành số một thế giới, nhưng rồi lại phải rời đi khi giấc mơ ấy còn chưa thành hiện thực - điều mà cậu chẳng muốn nhớ đến chút nào.
Mở cửa phòng, một cảm giác ghen tị trỗi dậy trong cậu. Căn phòng rộng rãi hơn hẳn, lại còn được trang bị thêm nhiều màn hình với đủ góc quay cực kì chi tiết. Tuyệt con mẹ nó vời! Nếu Isagi có cơ hội được sử dụng nó sớm hơn, chắc chắn cậu sẽ dành ra hàng giờ đồng hồ để nghiền ngẫm chiến thuật, xem lại các trận đấu và phân tích từng cầu thủ đến từng cái chạm bóng.
Isagi kéo ghế, cầm lấy bộ điều khiển và ngồi xuống. Trước khi chọn video, cậu không quên ấn nút tắt tiếng. Bởi dù có không ưa một số cầu thủ ngoài Blue Lock đến mấy, Isagi cũng không "thất đức" đến mức gây ồn ào, phá hỏng giấc ngủ của họ.
Cậu thở khẽ, mắt lướt qua một lượt danh sách các video. Phân vân không biết nên xem trận của Bachira với Manshine City hay trận gần nhất của chính mình. Nhưng chưa kịp chọn, một âm thanh làm cậu khựng lại - tiếng chăn nệm xột xoạt và tiếng thở gấp hổn hển vọng ra từ bức tường bên cạnh. Xung quanh yên tĩnh đến mức cậu có thể nghe rõ từng âm thanh, cùng với bức tường mỏng lét gần như không cản được gì.
Toan cảm thấy áy náy mà quay về phòng, thử cố nhắm mắt ngủ một lần nữa thì tiếng nói chuyện bên kia bức tường lại cất lên khiến cậu quyết định ở lại nghe tiếp. Dù không hẳn thì thầm nhưng vẫn đủ nhỏ nhẹ để không bị chú ý.
Vấn đề là cậu nghe chẳng hiểu gì cả, họ đang nói tiếng Đức. Như một phản xạ tự nhiên, cậu lôi ra từ túi quần chiếc tai nghe phiên dịch của tập đoàn Mikage và đeo chúng vào.
"Mày không thể rút lại những lời đã nói đâu"- Một giọng nói Isagi đã quá quen thuộc cất lên, không thể nhầm vào ai khác ngoài Kaiser.
"Tôi biết". Giọng thứ hai đáp lại nhẹ bẫng, đến mức cậu phải căng tai ra mới nghe được. Ồ, là Ness.
Lần cuối cùng cậu nhìn thấy hai người, trông họ có vẻ không được hoà thuận lắm. Cả hai rời sân không nói với nhau câu nào và cũng là những người cuối cùng bước vào phòng thay đồ.
Nhưng Isagi không chắc liệu cậu có nhớ thiếu chi tiết nào không, lúc đó tâm trí cậu đang bị cuốn vào việc Nagi bị loại, quá bận tâm để có thể chú ý đến hai người họ.
Dù sao đi chăng nữa, cho đến tận những ngày cuối cùng ở Blue Lock, dư âm vẫn còn đó và lời đồn đại về mối quan hệ của 2 người họ cứ thế được lan truyền.
12 tiếng đồng hồ trôi qua, sau những lần cảm xúc lên xuống như tàu lượn siêu tốc, Isagi cảm thấy nhẹ lòng phần nào khi biết rằng mối quan hệ giữa họ không sụp đổ chỉ vì một trận đấu hay một bàn kiến tạo. Đúng là cặp đôi kì lạ, nhưng cậu không thể phủ nhận cũng có chút thú vị. Và người xem chắc hẳn cũng cảm thấy như vậy.
Không gian một lần nữa rơi vào im lặng. Isagi chợt thấy tò mò, không rõ điều gì đang thực sự diễn ra phía bên kia bức tường - bởi những lời nói vừa rồi quá mơ hồ để xác định, liệu họ đang làm lành hay "làm lành theo tiêu chuẩn kì quặc" của riêng họ.
Cậu để sự im lặng kéo dài thêm vài giây rồi quay lại với màn hình. Có vẻ như hôm nay cậu sẽ xem trận của Bachira vậy.
Nhưng sự im lặng ấy nhanh chóng bị phá vỡ bởi những âm thanh của chăn đệm xô lệch,... cùng những tiếng thở gấp ẩm ướt, đứt quãng. Những âm thanh mà Isagi dù có muốn "giả ngu" phớt lờ cũng không thể nhầm lẫn được. Đó là tiếng hôn cuồng nhiệt, kiểu hôn khiến người ta rối trí, cả cơ thể mềm nhũn đi vì mất kiểm soát.
Tim Isagi hẫng đi một nhịp, cậu vẫn cố gắng tự trấn an. Chắc không phải đâu. Họ có thể thân thiết hơn mức bình thường nhưng không thể "vượt mức pickleball" như vậy được.
Cậu đang tự lừa dối mình bằng cách phủ nhận những sự thật đang lồ lộ ra trước mắt. Bởi nếu trí nhớ của cậu chính xác, thì điều tương tự giữa họ đã từng xảy ra rồi. Và rõ ràng không chỉ dừng lại ở việc "hôn nhau".
Dù có cố gắng gạt ra khỏi đầu hình ảnh Kaiser túm tóc Ness trên sân cỏ, thì đó vẫn là sự thật không thể chối cãi. Và sự thật ấy càng rõ ràng hơn khi Ness buông ra những tiếng rên khe khẽ khiến người nghe phải đỏ mặt tía tai - như một lần nữa khẳng định cho mối quan hệ phức tạp giữa hai người. Những âm thanh mà BLTV chắc chắn không dám phát sóng nếu không muốn bị hiểu sang hướng hoàn toàn khác.
Isagi quay lại với màn hình, cố gắng tập trung vào bước chạy của Bachira và nắm bắt chiến thuật Manshine đang triển khai. Cậu muốn nghĩ về bóng đá. Cậu cần nghĩ về bóng đá.
Nhưng khi trận đấu trên màn hình mỗi lúc một căng thẳng, thì âm thanh bên kia bức tường cũng mỗi lúc một rõ hơn, cao trào hơn, khó có thể phớt lờ.
Tiếng nỉ non của Ness bị chặn lại bởi những cái hôn ướt át. Isagi rùng mình, đây hẳn là âm thanh phóng đãng nhất họ phát ra từ khi cậu bắt đầu ngồi nghe lén. Nếu như có ai đó vô tình đi qua, kiểu gì người ta cũng đoán được ngay cái chuyện đang xảy ra ở căn phòng sát vách.
Thật sự, Isagi muốn cảm thấy ghê tởm trước những hình ảnh đang diễn ra trong đầu cậu mà âm thanh đó mang lại. Nhưng thân dưới cậu lại có phản ứng khác, con cặc trong quần đã ngóc đầu trước khi cậu kịp tính đến việc rời đi và trả lại không gian riêng tư cho hai người.
Nhắm mắt lại, Isagi cố gắng bình tĩnh điều chỉnh nhịp thở và dương vật giờ đang cứng ngắc trong quần. Điều này thật vô lý. Cậu nghĩ trong khi không khỏi cảm thấy xấu hổ, có phần bất ngờ vì phản ứng cơ thể của chính mình.
Một loạt những tiếng rên rỉ được thốt ra nối nhau, cổ vũ cho con cặc cậu tiếp tục cương lên. Isagi không mất nhiều thời gian để nhận ra việc nhắm mắt là một ý tưởng tồi tệ, điều đó chỉ khiến trí trưởng tượng của cậu hoạt động năng suất hơn mỗi khi nghe tiếng Ness rên.
Thật lòng mà nói, Isagi đã luôn ngưỡng mộ chàng tiền vệ này. Từng đường chuyền trên sân cỏ của y rất tuyệt và nếu muốn, y có thể cư xử tử tế đến đáng sợ. Hơn hết, y có nụ cười chữ V rất đẹp và mỗi một hành động nhỏ nhặt của y luôn khiến cậu không thể rời mắt, dù rằng cậu chẳng muốn thừa nhận chút nào.
Cậu cũng thấy có chút ngưỡng mộ khi y sẵn sàng bỏ dở công việc của mình để ra giúp đỡ Kaiser và làm một số nhiệm vụ vô nghĩa cho hắn, dù cậu ghét hắn đến tận xương tuỷ. Hoặc đôi lần, khi đang trong tâm trạng vui vẻ, y sẽ đưa ra một vài lời khuyên cho các cầu thủ khác về việc cải thiện kỹ thuật của họ, hay chỉ ra những gì họ đang làm sai (ngay cả khi giọng điệu y có vẻ khó chịu hơn là thật sự muốn giúp đỡ).
Nhưng cặp đùi của y...
Đây là một ngoại lệ. Isagi luôn biết bản thân có hứng thú đặc biệt với đùi, nhưng kể từ giây phút nhìn thấy Ness, cậu nhận ra mình đã say đắm đến nhường nào. Chúng rất múp, một sự kết hợp hoàn hảo giữa việc tập luyện chăm chỉ và gen di truyền. Nếu có thể, cậu sẽ ôm chặt lấy chúng đến chết, thật đấy. Nhưng cậu biết tên điên Kaiser không phải kiểu người thích chia sẻ những gì thuộc về hắn.
Hắn đã điên tiết, thiếu điều hoá thú trên sân khi y (vô tình) chuyền bóng cho cậu trong trận đấu vừa rồi. Và hắn chắc chắn sẽ xé xác cậu nếu biết được những hình ảnh phong phú đang diễn ra trong đầu cậu lúc này.
Trước khi trí tưởng tượng của cậu tiếp tục bay bổng, tiếng động phía bên kia dừng lại. Nhưng cậu vẫn có thể nghe thấy tiếng Ness thở hổn hển, kèm theo tiếng chăn xột xoạt xô lệch. Có vẻ như ai đó đang di chuyển đứng dậy, cậu cũng không chắc.
Isagi mở mắt, thấy trận đấu vẫn đang được phát trên màn hình. Điều này làm nhịp tim của cậu dần trở lại bình thường. Hít thở sâu vài cái, cậu nhìn bức tường lần cuối trước khi quay lại tập trung vào màn hình. Có vẻ như chuyện dâm dục ấy đã kết thúc, hay có lẽ đôi uyên ương kia nhận ra rằng các bức tường được xây dựng ở Blue Lock không phục vụ cho việc làm tình. Hoặc cũng có thể, họ cảm thấy việc thức muộn thế này là một ý tưởng tồi tệ, bởi đang có một chuyến bay chờ đợi hai người ngay khi mặt trời ló rạng vào ngày mai.
Isagi không chắc đâu mới là lý do, đó chỉ là các giả thiết cá nhân cậu đưa ra. Nhưng dù thế nào đi nữa, cậu mừng vì mọi chuyện đã chấm dứt. Con cặc trong quần cậu sẽ sớm mềm ra và đến lúc đó, cậu có thể thoải mái rời khỏi phòng mà không sợ bị bắt gặp đi lại trong hành lang với con cu cương cứng ở đũng quần.
Thở phào một hơi nhẹ nhõm, đôi tay đang nắm chặt thành ghế cũng được thả lỏng đôi chút.
Nhưng sự yên tĩnh ấy không kéo dài khi tiếng bật mở nắp chai vang vọng qua bức tường.
"Cơ hội cuối cùng. Nếu mày muốn dừng lại và đi ngủ thì nói đi. Ngay bây giờ". Kaiser cất tiếng và sau đó là âm thanh lún xuống của chiếc giường do sức nặng cơ thể.
"Làm ơn, đừng dừng lại. Tôi cần cậu mà". Ness đáp lại giữa những hơi thở đứt quãng.
Trước khi kịp cảm thấy tội lỗi vì nghe lén cuộc trò chuyện đáng lẽ là riêng tư giữa hai người, tay cậu đã nhanh hơn não, di chuyển chiếc ghế lại gần hơn bức tường một cách chậm rãi để không ai nghe thấy. Cậu bắt đầu đổ mồ hôi dù cho bản thân không tham gia bất cứ hoạt động thể chất nào và nhiệt độ phòng cũng đang ở mức vừa phải.
Cơ thể cậu không phân biệt được liệu chủ nhân của nó đang khó chịu hay do quá ham muốn. Chắc là cả hai. Cơ thể bắt đầu cảm thấy kì lạ và lồng ngực tức đến khó chịu. Con cặc cương cứng trong quần đã dịu bớt phần nào khi tiếng rên rỉ của y dừng lại ban nãy. Nhưng giờ thì hay rồi, nó bắt đầu cương trở lại khi cậu đến gần bức tường hơn.
Khoảng cách gần đến nỗi tai cậu thực sự có thể dí sát vào tường nếu cậu muốn. Nhưng Isagi nhận thấy rằng bản thân vẫn còn giữ lại được chút liêm sỉ ít ỏi.
Những âm thanh ướt át giao nhau giữa môi và lưỡi, vang vọng cùng những tiếng rên rỉ nỉ non vẫn tiếp tục. Càng lúc càng khiến cậu mong đợi nhiều hơn. Bây giờ cả người cậu đang dựa hẳn vào tường, bàn tay không chịu được bắt đầu lần xuống phía dưới quần ngủ. Một giọng nói gầm gừ rít lên từ phía bên kia khiến cậu giật mình.
"Mới có 3 tháng không đụ địt và giờ thì mày cư xử như một đứa còn trinh". Sự trêu chọc hiện rõ trong giọng điệu của hắn, cùng với đó là những âm thanh nhóp nhép ướt át, đủ to để cậu nghe thấy.
"Nhưng lúc nào làm với mày cũng thật thoải mái, như được đụ 'gái trinh' thật vậy". Hắn nói thêm và giọng điệu lần này nghe vẻ nhẹ nhàng hơn.
Isagi nuốt nước bọt cái ực. Chuyện này thực sự đang xảy ra! Cậu nên bắt đầu lo lắng rồi.
Từng tiếng kêu rên của Ness làm Isagi bồi hồi không thôi, chúng mang lại cho cậu cảm giác rạo rực chưa từng có. Bộ óc thiên tài của cậu lại một lần nữa bay bổng, vẽ vời ra hình ảnh y với tư thế loã lồ cùng dáng vẻ trần trụi khi bên dưới liên tục nhả ra nuốt vào những ngón tay của cậu, rồi dần trở nên sung sướng đến mất trí.
"Thả lỏng nào, mày cắn chặt quá rồi đấy". Kaiser làm ra điệu bộ trấn an, theo đó là những tiếng rên rỉ ngày một nhỏ đi của Ness, có thể do sự nương tay của hắn mà tốc độ những ngón tay đang ra vào bên trong y chậm lại.
"Trước đây cái miệng dâm này luôn sẵn sàng phục vụ tao bất cứ lúc nào cơ mà, không biết giờ nó còn làm được việc nữa không nhỉ?". Âm thanh của một nụ hôn vang lên cái 'chụt'.
"Đ-được mà Micha, tôi cần nó, đút vào đi làm ơn". Y van xin nỉ non gần như khóc nấc lên.
Isagi cảm thấy nhịp thở của mình trở nên hỗn loạn và con cu trong quần cậu đang trướng đau lắm rồi, nhưng không phải lúc này, cậu chưa muốn lôi nó ra. Tiếp tục chăm chú lắng nghe, tận hưởng từng âm thanh từ Ness và tưởng tượng rằng chính cậu là người làm y phải thốt ra những tiếng rên gợi dục ấy.
Được đè y dưới thân, chơi y đến hỏng là một khao khát luôn xuất hiện trong những giấc mộng xuân của cậu. Nếu không muốn nói là tất cả, thì hầu hết trong giấc mơ của Isagi, Ness đều hiện ra với tư thế ngoan ngoãn dưới thân cậu, huyệt dâm ngậm chặt dương vật cậu, bị địt cho phê pha đến mức không nói nên lời.
Kaiser tiếp tục nới lỏng Ness, cậu có thể đoán được qua tiếng va chạm giữa da thịt và tiếng nước ọp ẹp. Âm thanh ấy chẳng to đến mức có thể là một thứ gì khác ngoài những ngón tay hoặc vài món đồ chơi.
Đồ chơi à? Nghe thú vị đấy. Cậu đã nghĩ như vậy.
Isagi bắt đầu tưởng tượng ra viễn cảnh Ness vật lộn với chiếc máy rung, cậu thích suy nghĩ rằng y sẽ là kiểu người ngậm chặt nó ở bên trong cho đến khi khóc lóc vì khoái cảm ồ ạt quá mức chịu đựng. Hình ảnh Ness với những lần bị kích thích đến đầu óc mơ màng luôn song hành trong trí tưởng tượng của cậu.
"THẢ LỎNG RA". Kaiser đang mắng y.
" T...tôi xin lỗi". Giọng y gần như thì thào, trước khi hít một hơi sâu: "Sẽ ổn thôi mà".
Vài phút trôi qua, vẫn chưa có biến động gì mới ngoài việc Ness đang được Kaiser nới lỏng, dường như mọi chuyện đang diễn ra suôn sẻ khi hắn cho thêm 1 ngón tay vào. Tiếng thút thít khó chịu của y đã giảm dần, thay bằng những tiếng rên la vì khoái cảm mà y đang gắng sức kìm nén, có thể bằng tay hay gối gì đó cậu cũng không biết.
Mặc dù việc này thật vô nghĩa khi những ngón tay thô ráp của hắn liên tục chạm vào điểm sướng ngọt nước của y, càng làm cho y rên rỉ tợn hơn.
Những âm thanh dâm đãng y phát ra truyền thẳng xuống con cặc đang cương đến phát đau của cậu, cầu xin được giải thoát.
"Bé cái mồm thôi". Kaiser gắt lên, có vẻ hắn gấp gáp lắm rồi. Và cậu cũng không khá hơn hắn là bao.
"Mày muốn cho người khác nghe lắm à?"
"X-xin l...". Lời xin lỗi của y bị cắt ngang bởi một tiếng thở hắt, y bất ngờ trước điều gì đó Isagi ước mình biết.
Cảm giác bức bối dâng trào trong cậu khi không thể tận mắt chứng kiến những gì đang diễn ra bên kia bức tường, chỉ biết đoán già đoán non. Vậy nên, trí tưởng tượng của cậu đang hoạt động hết công suất. Nhưng nếu có cơ hội được một lần nhìn thấy cặp đùi trần của y, cậu cũng mãn nguyện lắm rồi.
"Đủ rồi đấy. Mày nên sẵn sàng đi".
Isagi nghe thấy tiếng vải vóc áo quần bị ném xuống sàn một cách mạnh bạo. Nhưng cậu chẳng thể trách Kaiser, vì nếu trước mặt cậu là Ness đang trần truồng, hai chân dang rộng sẵn sàng phục vụ; thì cậu không chắc lúc ấy bản thân còn giữ được bình tĩnh.
Chuyển sự chú ý đến con cặc đang ngẩng cao đầu, tự hỏi liệu có nên lôi nó ra không, dù từ lâu trong cậu đã chấp nhận việc mình làm thật sự biến thái. Nhưng đây đâu phải lỗi hoàn toàn do cậu. Đúng không? Dành ra 3 tháng liên tiếp cho việc ghi hình và ở chung với các đồng đội khác - cậu đã kiệt sức. Và dù chỉ nốt ngày mai thôi, cậu sẽ được trở về nhà, nhưng mẹ nó, cậu đã thực sự đến giới hạn của bản thân rồi. Và cậu sẵn sàng dang tay đón nhận bất cứ thứ gì chuẩn bị ập đến.
Kể cả việc nghe lén đối thủ của mình cùng mối quan hệ rắc rối của hắn với Ness, cậu cũng chả phàn nàn đâu.
Khi đã trút bỏ hết quần áo, Kaiser bắt đầu chà xát dương vật hắn trước lỗ dâm của y. Chỉ một vài tiếng động nhỏ lúc này cũng đủ lọt vào tai cậu. Áp sát tai vào tường và di chuyển ghế lại gần hơn, Isagi đã sẵn sàng.
Cậu nghe thấy tiếng họ thở dốc kèm theo những tiếng rên rỉ. Tiếc thay, cậu chỉ có thể tưởng tượng mà không được tận mắt chứng kiến. Isagi vẫn là trai tân và việc táo bạo nhất cậu từng làm chính là giúp Ness giãn cơ rồi lập tức cương cứng ngay sau đó. May sao mọi chuyện diễn ra vẫn ổn thoả, con cặc cậu cũng sớm hạ nhiệt. Và may mắn thay, không có ai trêu chọc cậu sau sự cố ấy, chắc là do mọi người không để ý.
"Nhẹ nhàng thôi nhé". Giọng y thốt lên yểu điệu như van nài. Nếu y nói vậy trước mặt cậu, cậu chắc chắn sẽ xuất ngay tại chỗ.
"Tao sẽ cố". Tiếng gầm gừ, có vẻ như Kaiser đang hết sức kiềm chế, cố gắng không để bản thân xuất sớm. Isagi đồng cảm với hắn nhưng cũng không khỏi cảm thấy ghen tị.
Con cặc đáng thương bị cầm tù dưới 2 lớp quần của cậu cuối cùng cũng được giải thoát. Đúng là một cực hình nhưng may thay cậu vẫn sống sót. Nhìn xuống, Isagi thấy một ít tiền dịch chảy ra từ mã mắt, đủ để thấy cậu đã chịu đựng nhiều như thế nào.
Cậu bắt đầu vuốt ve nó từ từ, nhắm mắt lại để tập trung lắng nghe. Cậu nghe tiếng 2 người họ đang điều chỉnh tư thế cho nhau giữa những tiếng rên rỉ vụn vặt. Chưa bao giờ trong cuộc đời cậu, từ thời cha sinh mẹ đẻ, mà chỗ đó cương lên cứng ngắc được như này. Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng việc nghe lén họ làm tình khi không ai trong số họ biết mình đang bị nghe lén cũng kích thích lắm chứ.
Isagi đã khám phá ra nhiều điều mới mẻ về bản thân chỉ trong một đêm.
Tiếng da thịt va chạm chuyển từ nhịp độ nhẹ nhàng, chậm rãi sang dồn dập, gấp gáp hơn. Dù Ness đang cố gắng bằng mọi giá đè nén tiếng rên sung sướng của bản thân, Isagi vẫn nghe được y rõ mồn một. Ngừng việc an ủi người anh em trong 1 giây, cậu vén áo đưa lên miệng cắn xuống, nhấn chìm bất cứ âm thanh nào vô tình được phát ra.
"Đệch, Alexis, tao thật sự nhớ cảm giác này". Kaiser thở dốc, điều hoà hơi thở đang mỗi lúc một hỗn loạn.
"Tao nhớ mày đến phát điên. Chết tiệt, mày không hiểu đâu". Hắn thì thầm bên tai y, nhỏ đến mức cậu gần như không nghe được.
Tiếng hôn lại vang vọng trong căn phòng. Nhưng lần này chúng dịu dàng hơn và không còn đậm mùi tình dục như lần đầu Isagi nghe thấy. Sự ngọt ngào đến khé cổ gần như khiến cậu buồn nôn vì tội lỗi. Gần thôi.
Những cử chỉ dịu dàng họ dành cho nhau sớm bị thay thế bằng sự vồ vập bởi ham muốn thể xác. Isagi nhắm mắt lại và bắt đầu tăng tốc độ sục, tưởng tượng ra một loạt hình ảnh dâm tục với sự trợ giúp của âm thanh full hd bên tai.
Chiếc giường bắt đầu rung lắc qua lại, đập vào tường sau mỗi lần hắn thúc vào trong y. Nhưng không quá to để nghe được nếu như cậu đang không ngồi sát tường.
Âm thanh của mỗi cú thúc khiến cậu phát điên. Chậm và chắc. Có vẻ như Kaiser muốn đảm bảo rằng y sẽ nuốt trọn mọi thứ hắn trao, không chừa lại dù chỉ 1 inch.
Ôi, Isagi ước mình cũng được ngắm y từ góc nhìn của hắn - Ness với cơ thể ướt đẫm mồ hôi, ửng hồng trong đêm tối dưới ánh đèn le lói và trông phục tùng như mọi khi, ngoan ngoãn tiếp nhận bất cứ thứ gì được đưa vào trong y không một lời than vãn, kể cả khi y không thoải đi chăng nữa.
Cậu đã hình dung ra Ness với đôi môi mọng bị cắn chặt đến bật máu bởi hàm răng trắng, sống chết giữ im lặng. Hai tay siết lấy tấm ga nhăn nhúm như cọng rơm cứu mạng giữa những cơn sóng tình trực chờ nuốt chửng y.
Kaiser thở hồng hộc, đặt nắm đấm của mu bàn tay đang nổi đầy gân xanh lên tường. Không hẳn là một cú đấm nhưng vẫn khiến cậu giật mình lùi ra xa vài cm, chiếc ghế cậu đang ngồi vì thế mà phát ra một vài tiếng động. Nhưng dường như 2 người chả để ý, quá mải mê đắm chìm vào thế giới nhục dục của riêng họ. Tim đập thình thịch, cậu dừng vài giây để bình tĩnh lại trước khi kéo ghế về vị trí cũ, với con cặc còn đang cương cứng trong tay.
"Biết trước kiểu gì cũng chữa lành bằng việc làm tình thì tao đã sớm mua cho mày một chiếc vòng cổ (cho chó) rồi". Kaiser gằn giọng, thúc vào trong y mạnh bạo hơn, sâu hơn nữa.
Đến nước này Ness cũng khó mà kìm nén được, y để mặc cho bản năng dẫn dắt, há mồm khóc lóc, rên la thống thiết.
"X-xin lỗi, đáng lẽ tôi nên giữ đúng thoả thuận của chúng ta". Y khóc nấc lên. Cậu dám chắc hiện giờ đôi mắt cún to tròn ấy đang ngập ngụa nước mắt, bản thân cậu từng vài lần chứng kiến y lúng túng hay bị sốc trước những điều mà cậu cho là khá nhỏ nhặt. Đáng yêu.
"Mày không thể sống thiếu cặc tao đúng không, đồ dâm đãng?" Hắn đẩy hông điên cuồng, đủ mạnh làm thành giường va đập liên tục vào tường, đếch quan tâm đến việc giữ im lặng hay liệu có ai nghe thấy hay không nữa.
"Mày. Chỉ. Muốn. Bị. Tao. Chịch. Đến. Chết".
Hơi thở của hắn ngày một hỗn loạn, phải gồng mình kiềm chế để bản thân không xuất tinh quá nhanh.
Isagi cũng đang chật vật không kém.
Một chiếc vòng cổ cho chó?! Chà, cậu biết đây là 2 tên kì quặc từ lúc họ bắt đầu giới thiệu nhau, nhưng tự bản thân khám phá ra điều này thú vị hơn hẳn.
Cậu tưởng tượng ra rồi. Kaiser sẽ kéo sợi dây xích chó được tròng trên cổ Ness về phía con cặc đang dựng đứng của hắn, ra lệnh cho y 'Bú đi'. Và y chẳng cần đợi đến câu thứ hai, ngay khi hắn kết thúc, y lập tức đưa nó vào trong khoang miệng ấm nóng ẩm ướt của mình mà tận tình liếm láp để thoả mãn chủ nhân.
Đây chắc chắn là khung cảnh triệu đô, đáng giá hơn bất cứ bộ phim khiêu dâm nào cậu từng xem.
Mọi hoạt động dừng lại trong 1 khoảnh khắc, chỉ còn tiếng chăn nệm di chuyển và chân giường kẽo kẹt, làm cậu có chút bối rối. Nhưng chưa đến 1 giây sau, âm thanh của những cái dập hông lại tiếp tục, nhanh hơn và thô bạo hơn. Tiếng rên cao vút vì khoái lạc của Ness trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Cậu chắc mẩm họ đã đổi tư thế. Có thể giờ đây Ness đang nằm sấp, nhô cao cặp mông trắng nõn trong khi Kaiser liên tục dập y từ đằng sau như máy giã gạo.
Theo ý kiến riêng của cậu - một tay mơ chưa trải sự đời, doggy hẳn là một trong những tư thế tuyệt nhất. Bởi cậu không chỉ ôm trọn được cặp mông đẫy đà, mềm mại của Ness, mà còn có thể ngắm nghía tấm lưng cong cùng rãnh lưng gợi cảm và cặp đùi múp míp đến phát nứng của y từ phía sau (tất nhiên chỉ là trong ảo tưởng của cậu).
Điểm trừ duy nhất là cậu không thể trực tiếp nhìn ngắm khuôn mặt ngây ngô khiến người ta khó kìm lòng muốn trêu ghẹo của y. Nhưng không sao, chí ít việc được thấy y quằn quại, miệng ngậm chặt lấy gối vì sung sướng ở dưới thân cũng đủ để bù đắp phần nào.
Isagi sắp tới giới hạn, các cơ bắp trong cậu căng cứng. Mồ hôi thấm ướt chiếc áo ngủ bởi cảm giác nóng rực vì xấu hổ và ham muốn. Và tay cậu bắt đầu mỏi nhừ. Nhưng cậu buộc phải tiếp tục cho đến khi 2 người kết thúc, dù đã sớm nhận ra sức bền của họ dành cho những việc như thế này tốt hơn cậu nhiều.
Quan trọng hơn, cậu không chấp nhận được cảm giác bị sỉ nhục khi xuất sớm hơn tên khốn Kaiser, ngay cả khi cậu biết rằng sẽ chẳng ai ngoài cậu biết được chuyện này.
Cái 'tôi' chết tiệt bắt cậu phải chứng minh mình xuất sắc về mọi mặt, ví dụ như bây giờ.
Như thể đáp lại lời cầu nguyện của cậu, những cú thúc bên kia bức tường bắt đầu trở nên dồn dập, hỗn loạn, mất đi nhịp độ đều đặn trước đây.
Tiếng rên ngọt ngào của Ness trở nên run rẩy, yếu ớt như vỡ vụn. Còn Kaiser liên tục phát ra những tiếng thở gấp thô xuyễn như đang chạy nước rút.
"Alexis, tao sắp ra". Kaiser hổn hển bên tai y.
"Bắn vào trong đi, làm ơn"
Với tiếng thở đứt quãng của Ness cùng với những âm thanh thút thít nhỏ nhẹ, có vẻ như Kaiser xuất rồi. Hình như Ness cũng ra cùng lúc nhưng vì không nhìn được tận mắt, cậu chỉ có thể phỏng đoán như vậy.
Vuốt mạnh con cặc lần cuối, cậu xuất lên những thớ cơ trên bụng mình. May là trước đó đã vén áo lên, không thì giờ dọn dẹp mệt nghỉ. Cậu bắt đầu thấy chóng mặt và cơ thể thì nhẹ bẫng giống như vừa trút được gánh nặng.
"Huh, sao lại là trên lưng?" Y phàn nàn, xen chút bối rối và hụt hẫng.
"Bây giờ không có thời gian cho việc tắm rửa". Kaiser đáp, giọng đã trở lại bình thường.
"Về Đức rồi chúng ta có thể đụ nhau bất cứ khi nào mày muốn, được không? Giờ thì dọn dẹp cái đã". Hắn kết thúc bằng một cái hôn phớt lên môi y, sau đó là tiếng giường dịch chuyển.
Isagi từ từ mở mắt, thích nghi với ánh sáng trong phòng và trước mặt là trận đấu đang được phát lại. Video kết thúc bằng việc Bachira ghi bàn thắng ấn định với tỉ số cậu đã thấy trong trận đấu vừa rồi. Khoảnh khắc ấy đưa Isagi về thực tại, cậu dần bình tĩnh và nhận ra bản thân cũng cần dọn dẹp một chút.
Ở góc phòng, cầu tìm thấy một vài vật dụng vệ sinh bao gồm khăn giấy. Không phải loại mềm nhất và chắc chắc không phải lựa chọn hàng đầu để cậu vệ sinh bản thân, nhưng méo mó có hơn không, cậu không thể đi qua hành lang với tinh dịch dính nhớp trên bụng được. Bắt đầu dọn dẹp mớ hỗn độn mình gây ra, trộm vía cậu bắn gọn gàng sạch sẽ, không tùm lum sang nơi khác.
"Quay người mày ra đây tao lau bụng cho"
"Thế còn ga giường thì sao?" Ness hỏi nhẹ nhàng ngọt xớt cùng hơi thở đã trở lại bình thường.
"Đêm hôm khuya khoắt tao chưa có điên mà bê đồ đi giặt. Và mày cũng nên thế, trước khi mày có ý định ôm chúng đi giặt thật. Cứ để nguyên vậy đi, tối nay chúng ta ngủ chung ở giường mày là được rồi".
Ness cũng chẳng ý kiến ý cò, ngoan ngoãn làm theo lời hắn, mọi thứ lại rơi vào im lặng. Dường như cả 2 đã leo lên chiếc giường ở phía đối diện bên kia phòng, làm cho âm thanh cũng mờ nhạt hẳn đi.
Isagi liếc nhìn bức tường lần cuối rồi đứng dậy, cậu ném đống giấy bẩn vào thùng, tắt đèn và tắt luôn các màn hình. Từ từ mở cửa phòng, hành lang vẫn yên tĩnh như khi cậu bước vào.
Một phần trong cậu có chút tội lỗi, nhưng vì quá buồn ngủ, Isagi quyết định sẽ đối diện với chúng vào hôm sau. Còn hiện tại, cảm giác thoả mãn vẫn đang lấn át mọi ngượng ngùng trong cậu.
Chui vào chăn, cậu lập tức chìm vào giấc ngủ, với một nụ cười khe khẽ vương trên môi.
Sáng hôm sau, tiếng chuông báo thức phòng kêu lên, thông báo cho các cầu thủ rằng họ nên sẵn sàng chuẩn bị và xuống ăn sáng nhanh nhất có thể, vì có rất nhiều hoạt động trước mắt đang chờ đợi.
Tâm trạng Isagi đã vui vẻ trở lại như mọi ngày mặc cho giấc ngủ ít ỏi, trước khi bị khủng bố bởi "bộ đôi hoa hồng" mà cậu đã ngồi sục khi nghe họ làm tình vào tối qua.
Đồng đội nhìn thấy Isagi và kết luận rằng cậu vui như vậy là vì vị trí số 1 đã giành được hôm qua. Ừ thì cũng đúng một phần, nhưng chủ yếu là do "phương pháp giải toả căng thẳng" cậu mới tìm ra cơ. Kệ mẹ việc bản thân đang dần trở thành tên dị hợm.
Vừa đưa đồ ăn lên mồm, cậu phát hiện ra cặp đôi người Đức kia đã bước vào căng-tin với bộ dạng thường ngày của họ. Nhưng vẫn có gì đó khác thường, cậu đánh giá.
Ness giữ thái độ chuyên nghiệp, lịch sự và hoà nhã như mọi khi, nói chuyện vui vẻ với các cầu thủ khác. Trong khi Kaiser đang nhìn y chằm chằm, lần này với vẻ thích thú.
Mỗi bước đi của y như thể bị căng cơ lưng hoặc chuột rút ở chân, không ổn nhưng cũng chẳng bất thường. Trông như một vài trấn thương nhỏ tất yếu xảy ra trong trận đấu căng thẳng như vừa rồi.
Nhưng cậu biết tỏng nguyên nhân là tại đêm qua Kaiser chơi y quá mạnh bạo. Và thú thật, cậu có chút tự hào khi bản thân có cơ hội được biết những thứ không ai biết.
Cậu thật sự thoả mãn.
"Cười gì thấy ghê vậy cha nội. Sởn hết cả da gà". Kurona cắt ngang dòng suy nghĩ của Isagi, cắn một miếng thức ăn khi nheo mắt nhìn người đối diện, cố gắng mò xem chuyện quái quỷ gì đang diễn ra trong đầu cậu.
"Không có chi". Cậu quay lại với bữa sáng của mình.
Chắc Kurona tin? Nhưng thôi, chả ép cậu nói làm gì. Cứ mặc kệ cậu ta là được.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro