Mộng mơ 4
Rin bước đi như một chú chim cánh cụt. Những bước chân của em uyển chuyển và nhịp nhàng, chậm rãi. Trên tay là một cái bọc màu xanh .
Như ôm cả bầu trời trong tay. Em nâng niu như thể đó là vật mỏng manh và quý giá nhất trên thế gian . Có lẽ vì nó đúng là như vậy.
Michael bước tới và đỡ chồng mình ngồi lên ghế sofa , Rin ngồi xuống ngay lập tức, vẫn ôm chặt đứa bé .
—Nhóc này có mái tóc giống anh—vừa chỉ vào vừa nở một nụ cười tự mãn, Kaiser nói tiếp- Em có nghĩ thằng nhóc cũng thừa hưởng tính cách của anh không?
Omega nheo mắt , trừng trừng nhìn chồng. Đôi môi hồng mím chặt thành một đường mỏng , lông mày cong xuống. Em hẳn là đang suy nghĩ để nói điều gì đó mỉa mai . Thật cay nghiệt. Nhưng đứa bé đã thu hút sự chú ý của em khi nó nắm lấy ngón tay em với bàn tay nhỏ xíu của mình , siết chặt.
Rin, bày ra vẻ mặt thích thú, quay lại nhìn anh.
Đôi mắt màu ngọc lam của em sáng lên dưới ánh sáng nhân tạo của căn phòng. Vẻ mặt em dịu đi đôi chút , và cũng phớt lờ alpha của mình, tập trung hoàn toàn vào sinh linh mới trong vòng tay.
"Em thích con trông giống nii-chan hơn" em trả lời mà không thể hiện sự đanh đá thường thấy trong lời nói của mình mỗi khi Michael nói điều gì đó ngu ngốc .
Có lẽ Yoichi đã đúng khi cho rằng Rin sẽ chỉ ăn nói đàng hoàng khi em có một chú chó con trong vòng tay mình.
Michael, không hoàn toàn hài lòng với những gì chồng mình nói, vòng tay qua vai người Nhật Bản, kéo em lại gần hơn. Anh hơi khom người, ngắm nhìn chú chó con trông thật dễ thương trong vòng tay của ba mình.
— Lukas trông thật bình thản.. — chàng trai tóc vàng mỉm cười, trông thằng bé không giống như đang khóc và la hét như những nhân vật trong bộ phim chết tiệt mà em thường xem hay như khi được y tá bế.
Rin khịt mũi, thích thú .
. . .
Lukas đang ngồi trên ghế sofa cạnh Michael sau khi đi dạo trong công viên . Cả hai đều kiệt sức như nhau; một người chạy loanh quanh, không lường trước được nguy hiểm từ sự vận động quá mức, cứ tưởng mình đang đùa, còn người kia thì liên tục đuổi theo chú chó con, đến tận tận khi mặt trời ráng đỏ cả nửa vùng trời mới quay về.
Họ đang xem tivi. Một bộ phim gia đình. Nhân vật chính là một chú chó lớn, Hachiko, điều này có vẻ hấp dẫn đối với Lukas, một bộ phim kinh điển.
Alpha không phàn nàn gì. Anh cũng thích chó. Cụ thể là chó hoang. Anh và Rin thậm chí suýt nữa đã nhận nuôi một con cho đến khi nhận ra nó đã có chủ và cậu nhóc nghịch ngợm kia chỉ ra khỏi nhà một mình để đi dạo.
Sự yên bình và tĩnh lặng biến mất ngay khi tiếng cửa mở vang lên .
Rin đã về đến nhà rồi. Thật lạ, vì em còn phải tập luyện đến tận chiều. Có phải là em mệt hay khó chịu gì không? Cả bố và con trai đều bật dậy khỏi ghế sofa .
Lukas chạy tới và ôm lấy chân omega , người kia lập tức vuốt ve mái tóc vàng của con trai mình với vẻ mặt khó hiểu .
Michael đi theo, đứng trước mặt chồng.
" Có chuyện gì xảy ra vậy, em yêu?" Anh vươn tay chạm vào má người mình yêu rồi vuốt ve em bằng những đầu ngón tay mát lạnh của mình .
Rin ngẩng mặt lên , nhìn Michael bằng đôi mắt và hàng mi tuyệt đẹp. Em nhìn anh trong vài giây trong im lặng hoàn toàn, nó dường như kéo dài hàng giờ đối với anh chàng người Đức.
Anh cố ngửi mùi pheromone của Rin để đoán xem chuyện gì đang xảy ra , nhưng chẳng thấy gì bất thường cả. Em cũng đang mang miếng dán. Điều đó cũng chẳng có gì ngạc nhiên; xét cho cùng, khi anh gặp Rin lần đầu, em vẫn luôn đeo miếng dán và gần như chẳng để ai ngửi ra được mùi omega từ mình. Nhưng giờ họ đã thành đôi, thật bực mình khi không hiểu chuyện gì đang diễn ra trong cái đầu nhỏ bé dễ thương của chồng mình .
"Em lại có thai rồi” em buột miệng nói, đặt tay mình lên chiếc bụng vẫn còn phẳng lì . "Gần hai tháng rồi."
Mắt Lukas sáng lên và con đưa đôi tay nhỏ bé của mình lên xoa bụng ba, cố gắng cảm nhận điều gì đó.
"Sẽ là một bé gái!" cậu bé tuyên bố .
Về phần mình , những vì sao trong mắt Michael chớp nháy và sà xuống bụng omega của mình .
Một đứa con nữa.
Họ sẽ nuôi thêm một chú chó con nữa.
. . .
Lukas kinh ngạc nhìn Mirai, em gái mới sinh của mình , bú sữa từ ngực Rin. Điều này thật bất thường đối với cậu. Mới ba tuổi và đã ăn dặm , thật kỳ lạ khi con chó con lại bú từ ngực ba.
Michael vuốt tóc con trai khi anh ngồi cạnh cậu trên ghế sofa. Thật vui khi thấy con trai mình luôn tò mò về những gì Mirai đang làm .
—Liệu Mirai có mãi mãi dính lấy ba không ạ? — Alpha mỉm cười trước câu hỏi của Lukas. Anh không nhắc đến chuyện đó, nhưng hồi nhỏ, con lúc nào cũng bám lấy em. Mãi đến khi được một tuổi rưỡi, anh mới có thể đưa nó đi công viên mà không để Lukas khóc lóc vì "baba còn ở nhà."
"Em gái con vẫn còn nhỏ lắm. Khi lớn lên, em sẽ không ngừng đuổi theo anh trai nó khắp nhà đâu," anh đáp, mắt nhìn về cùng hướng với Lukas.
Nó gợi lại rất nhiều ký ức khi còn là một cậu bé , khi chứng kiến cảnh Mirai ôm chặt Rin như thể Rin sẽ bỏ đi nếu con không giữ chặt người sinh ra mình bằng tất cả sức lực mà con có.
Rin chỉ mỉm cười lặng lẽ.
"Thật sao ?" Lukas hỏi một cách hào hứng và nhìn bố mình.
Michael bước lên, đưa tay vuốt tóc con trai và xoa xoa .
—Khi em con làm thế thì có nghĩa con sẽ là người anh tốt nhất trên thế giới.
. . .
—Bố ơi, dậy đi!
Kaiser mở mắt, chạm vào đôi mắt màu ngọc lam của con gái mình, người đang lay bố hết sức mình.
Liệu mọi thứ xảy ra trong lúc anh ngủ là ký ức hay giấc mơ? Hay cả hai? Anh không biết. Và anh cũng sẽ không truy tìm câu trả lời nữa.
"Ba sẽ sớm đi huấn luyện," Mirai thông báo, đôi mắt to màu ngọc lam nhìn vào đôi mắt xanh của bố mình.
Vừa là cha, vừa là cầu thủ, họ đã đưa ra một quyết định gây ra làn sóng tranh cãi lớn trên cộng đồng mạng: Rin sẽ không từ bỏ sự nghiệp bóng đá để trở thành một người nội trợ, cống hiến hết mình cho chồng con. Chuyện này từng là một scandal vào thời điểm đó, và thỉnh thoảng vẫn có một alpha hoặc beta nào đó, vốn ghét omega, nhắc đến. Làm sao một alpha như Michael Kaiser lại phải chia ca việc nhà với một omega như Itoshi Rin, chăm sóc đàn con và tập luyện? Khi một người chăm sóc con cái, người kia lại đi tập luyện và thi đấu.
Thậm chí có lúc bọn hò còn đồn quá trớn rằng hợp đồng mà Re Al ký với họ là nhờ Rin, một omega, đã dang rộng đôi chân để có được chúng mà không gặp nhiều khó khăn.
Khi nghe những lời xằng bậy đó, vị Hoàng đế gần như tức sùi bọt mép và tìm đến tất cả những tên khốn đã bôi nhọ Rin để kiện chúng. Bởi vì anh có Rin và gia đình, anh sẽ không làm vậy mà không phải vì tình yêu dành cho họ.
"Được rồi, đi thôi." Ngạc nhiên thay, lời anh nói lại phát ra bằng tiếng Nhật, thay vì tiếng Đức mẹ đẻ. Anh bế cơ thể nhỏ nhắn của con gái, đứng dậy và rời khỏi phòng.
Cơ thể tự động đi về phía bếp, nơi anh thấy Rin đang phục vụ cho Lukas một bát yến mạch nhỏ với trái cây.
"Ba hy vọng con sẽ ăn hết" giọng Rin vừa có vẻ hống hách vừa trìu mến, khiến Lukas mỉm cười.
"Vâng ạ!" chú chó con hứa, rồi cho một thìa yến mạch vào miệng dù không thích lắm. Hành động này khiến chú được xoa đầu.
Michael bực bội tiến lại gần bàn trước khi đặt Mirai ngồi xuống ghế cạnh Lukas. Sau đó, anh tiến lại gần Rin, ôm em vào lòng và hôn lên má. Khi đứng gần hơn, anh nhận thấy Rin có mùi trà bạc hà pha mật ong. Anh nghĩ, nó thực sự rất hợp với em.
Mirai, từ chỗ ngồi của mình ở bàn với một bát yến mạch và trái cây nhỏ, hướng thìa về phía cả hai người lớn.
"Bố làm bẩn bếp quá!" bé cười, trong khi Lukas vẫn tiếp tục ăn sáng.
"Đủ rồi" Rin càu nhàu, quay mặt đi. "Mùi của anh sẽ lan khắp bếp và bám vào quần áo em mất." Nhưng em không hề có ý định thoát khỏi vòng tay chồng.
"Cứ như thế này thêm chút nữa" Michael lẩm bẩm, hoàn toàn khác với những gì omega mong đợi. Câu "bọn trẻ dường như chỉ thích em thôi. Chúng chẳng bao giờ phàn nàn về mùi của em cả, chỉ mỗi mùi của anh thôi" đâu rồi?
Cựu lính đánh thuê chỉ muốn dành nhiều thời gian hơn cho Rin và bọn trẻ. Trong tâm trí anh, bị giằng xé bởi những gì dường như là suy nghĩ, hành động, hoặc ký ức về Michael ở thế giới này, vẫn còn đó suy nghĩ mách bảo anh rằng anh có thể biến mất bất cứ lúc nào và vuột mất tất cả. Không giống như trước đây, khi anh không sợ chết vì không còn lý do để sống, giờ đây anh đã có lý do.
"Đừng ngốc thế, em phải đi mà." Dù lời lẽ của Rin có cay nghiệt đến đâu, em vẫn thực sự quan tâm đến alpha của mình. Điều đó càng rõ ràng hơn khi mùi pheromone dịu dàng, ngọt ngào của em lan tỏa trong không khí. "Giờ thì thả em ra."
Chàng trai tóc vàng nuốt nước bọt, không muốn buông Rin ra. Và, trái với ý muốn, anh ta bỏ đi.
Người đàn ông tóc xanh đen nhìn chồng rồi nhìn mấy chú chó con. Lukas dường như đã ăn gần xong bữa sáng, trong khi Mirai thích thú nhìn họ, bát yến mạch của bé vẫn còn nguyên.
Rin tiến lại gần đàn chó con, khom người xuống chỗ chúng đang ngồi trên ghế. Tất cả đều dưới sự giám sát của Michael.
"Hãy cư xử đúng mực nhé" em hôn đầu Lukas, nhận được cái gật đầu và tiếng ngân nga đồng tình khi thấy ba di chuyển ra xa một chút.
"Mirai, đừng chơi với đồ ăn của con nữa," em mắng yêu bé, nhưng vẫn hôn lên trán con.
Em tách khỏi hai chú chó con, đi về phía cửa để tham gia buổi huấn luyện. Em cúi xuống nhặt túi xách, rồi quay lại ngay khi nghe thấy tiếng bước chân của chồng.
"Giờ thì sao? Các con của anh ở đây để bầu bạn với anh đấy." Rin bắt đầu nghĩ alpha của mình đang bước vào giai đoạn tiền động dục. Anh cứ quấn quanh em miết. Anh cư xử rất tốt, giống như khi anh chỉ muốn giữ cho omega của mình được hạnh phúc. Nhưng điều đó khó có thể xảy ra, vì theo như em nhớ, lần gần nhất anh động dục là từ ba tháng trước, và alpha chỉ động dục sáu tháng một lần.
Kaiser không trả lời mà tiến lại gần Rin. Anh chỉnh lại chiếc túi thể thao trên vai omega, khiến người đàn ông mắt ngọc lam kia bối rối.
"Em nhanh nhanh về với anh nhé." Giọng điệu nghiêm túc và quan tâm ấy khiến chàng trai trẻ rùng mình. Anh nói với vẻ chân thành. Như thể em không phải đi huấn luyện mà là đi chiến đấu.
Ngay khi omega lấy lại bình tĩnh và sắp đáp trả bằng một câu nói mỉa mai để xua tan hơi ấm đang dâng lên trong lồng ngực, Michael đã đặt một nụ hôn dịu dàng lên trán em.
"Anh sẽ đợi em, tình yêu của anh" Kaiser thì thầm bằng giọng trầm, khiến Rin run rẩy.
"Em đi đây!" Mặt đỏ bừng, em đẩy gã alpha ngốc nghếch ra, liếc nhìn gã lần cuối trước khi bước ra khỏi cửa trong cơn giận dữ và lo lắng. Lý do cho hành động của chồng em là gì vậy?
Kaiser nhìn chằm chằm vào cánh cửa, giống như một chú chó khi chủ nhân ra khỏi nhà và đợi nó ở cửa.
"Bố! Hachiko!" Lukas cắt ngang dòng suy nghĩ của Michael. Michael quay lại nhìn con trai, đôi mắt lệch màu nhìn thẳng vào anh. "Trông bố giống hệt Hachiko!" Lukas có phần nghiêm túc và hướng nội hơn Miai, nhưng khi thấy thứ gì đó trông giống chó, bé không thể kìm nổi suy nghĩ của mình.
"Kleiner Stern (Ngôi sao nhỏ của bố), Mirai ăn xong chưa?", cậu bé nhỏ tuổi nắm tay cha mình, dẫn anh vào bếp, nơi Mirai vẫn đang nhìn chằm chằm vào đĩa thức ăn của mình như thể đang cố gắng hiểu xem trên đó có gì.
—Mein leben (Cuộc đời của bố ơi), chúng ta phải ăn sáng xong nếu muốn chơi —người Đức ra hiệu, ngồi xuống cạnh Mirai, với Lukas ngồi trên đùi.
Cô bé nhìn vào bát yến mạch của mình, cầm lấy chiếc thìa rồi đưa cho bố.
"Dành cho bố đấy," cô nói.
Người lớn đang vật lộn với việc được giao cho phụ trách hai đứa trẻ chớp mắt tỏ vẻ khó tin. Anh chưa từng tiếp xúc với trẻ con bao giờ. Anh thậm chí đã nghĩ việc này sẽ không khó khăn đến thế. Hơn nữa, giờ anh đã là một người cha, nên anh cúi xuống, đưa chiếc thìa vẫn đang cầm trên tay con gái lên miệng, ăn cháo yến mạch.
"Ừm... ngon quá," Michael ngâm nga, nhìn thấy vẻ mãn nguyện của con gái qua đôi mắt xanh. "Giờ đến lượt con." Vừa dứt lời, Mirai quay mặt sang phía đối diện với anh trai và bố mình.
Michael cau mày, nhìn cô con gái nhỏ của mình với vẻ kinh ngạc.
—Mirai, ngoan ngoãn một chút đi nà…—Mirai ngắt lời anh, đưa một thìa yến mạch vào miệng bố. Anh thở hổn hển, suýt nữa thì nghẹn.
"Em không nên làm thế," Lukas mắng cô, giật lấy chiếc thìa từ tay Mirai. Anh trai cầm nó hướng đến bát yến mạch, cuối cùng lại xúc đầy một muỗng rồi đưa về phía miệng em gái. "Ngoan nào, làm một chú cún con ngoan ngoãn đi."
Michael vẫn đang ho sặc sụa, nhìn con trai. Lukas xử lý tình huống như một người trông trẻ chuyên nghiệp vậy.
Ghi điểm:
Lukas 01- 00 Michael
Sau bữa sáng, ba người vào phòng khách. Bọn trẻ ngồi trên ghế sofa, còn Michael, người chỉ ăn những gì Mirai đưa, nằm xuống sàn và bắt đầu chống đẩy.
"Bố ơi, ba bảo bố nên ăn sáng", người con trai cả lên tiếng trong khi đang tìm phim trên tivi.
"Được rồi, bố sẽ ăn sau." Anh không nói ra, nhưng Michael rất vui vì Rin và các con quan tâm đến anh. Đây là một điều mới mẻ, lạ lẫm. Vậy mà anh lại thích. Anh sẽ không bao giờ có được điều đó ở kiếp trước, ngay cả khi anh sống lâu hơn đi nữa.
Mirai nhảy khỏi ghế và chạy đến trèo lên lưng bố. Cô bé cười, vui mừng vì được tham gia vào chuyện đang xảy ra.
"Mulan, em muốn xem Mulan! Làm ơn đi, anh trai" bé nài nỉ, quay sang nhìn anh trai mình.
Lukas, vốn là một người anh trai hết mực yêu thương em mình, đã làm theo lời em ngay. Bộ phim bắt đầu suôn sẻ, và ngay cả Michael, sau mười phút đầu, cũng bỏ dở bài tập buổi sáng để xem TV với các con.
Lúc đầu, anh không hiểu nhiều lắm, vì trong quá khứ hoặc cuộc sống hiện tại, anh chưa từng xem bất kỳ bộ phim nào cả.
Mọi thứ đều im lặng, cho đến khi một con rồng nhỏ màu đỏ xuất hiện.
"Ryu, là Ryu!" cô bé út hào hứng nói, hệt như mọi khi xem phim. Michael gật đầu, hiểu ra Ryu nghĩa là rồng. Cho đến khi Mirai nói một điều khiến anh thay đổi nhận thức.
"Là chú Ryusei!" Mirai hét lên, ngọ nguậy trên đùi bố như một con nòng nọc.
Ryusei. Ryusei. Ryusei. Ryusei. Từ này cứ lặp đi lặp lại trong đầu anh, cho đến khi anh nhớ ra Ryusei, Shidou Ryusei.
"Chú Ryusei?" anh ta lặp lại với vẻ bối rối.
"Bố ơi, chú Ryusei có thể ghé qua nhà mình được không?" Mirai ngây thơ hỏi, mắt vẫn dán vào bộ phim.
"Baba bảo con hỏi ý kiến của bố" Lukas nói thêm.
Michael trầm ngâm. Anh không biết phải nói gì. Lỡ như câu trả lời của anh khiến Rin buồn thì sao? Và điều khiến anh lo lắng là trong cuộc đời lính đánh thuê cũ của mình, Rin từng ở bên Ryusei. Lỡ như những cảm xúc ấy vẫn còn đó thì sao? Anh không muốn đánh mất thứ mà anh vừa mới khám phá ra. Anh mím chặt môi, cau mày xem tivi như những đứa con của mình. Con rồng đỏ nhỏ không còn thú vị đối với anh như trước nữa. Trước đây, nó hài hước; giờ nó trông như một mối đe dọa.
"Bố sẽ phải suy nghĩ một chút. Bây giờ bố chỉ muốn ở bên con và baba của con mà không có bất kỳ ai khác xen vào", anh cố gắng nói.
Câu trả lời có vẻ hơi bất ngờ với bọn trẻ, nhưng chúng vẫn vui vẻ chấp nhận.
Mọi thứ đều yên bình cho đến khi lũ chó con đói bụng sau khi xem Mulan và vài tập phim Nhật Bản có anh hùng và quái thú. Thật kỳ lạ khi thấy Mirai say mê quái vật đến vậy, nhưng cũng dễ thương.
Trong bếp, cả ba đều đeo tạp dề. Lũ chó con đứng trên ghế, quan sát bố chúng làm gì.
"Vậy các con muốn ăn gì?" anh hỏi. Có thể anh không biết nấu món các con thích, nhưng anh sẽ cố gắng hết sức.
—Ochazuke, baba thích nó —Lukas trả lời, gợi cho Michael nhớ đến một cuộc phỏng vấn mà Shidou trả lời thay Rin rằng «món ăn yêu thích của cậu ấy là ochazuke, đặc biệt là khi tôi chế biến nó» Đó là một điều gì đó đọng lại trong tâm trí anh, và giờ đây với bản năng của một alpha, anh không thể không cảm thấy như mình đang được thử thách để chuẩn bị một thứ gì đó tinh tế hơn những gì thằng râu dế đó làm.
—Được thôi, vậy thì chúng ta sẽ làm món ochazuke ngon nhất mà ba của con từng có may mắn được nếm thử —Kaiser đảm bảo, và vài giây sau, anh đã tìm kiếm hướng dẫn trên điện thoại di động về cách chế biến món này.
★
Buổi tập kết thúc, hầu hết các cầu thủ đã vào phòng thay đồ để mang lại áo quần và lau khô nước sau khi tắm xong. Số ít, như Sae và Rin, vẫn còn trên sân, chuyền bóng qua lại chẳng vì lý do gì khác ngoài việc tập luyện trong khi các đồng đội rời đi.
Âm thanh của những đường chuyền, của quả bóng lăn trên cỏ không còn là âm thanh chủ đạo nữa ngay khi giọng nói của Rin vang lên.
"Anh hai", Rin ngước nhìn anh trai. Để đáp lại, Sae ngân nga, tỏ vẻ đang lắng nghe, "Michael dạo này cư xử lạ lắm."
Người đàn ông tóc đỏ nhìn em trai mình, vẫn với vẻ mặt vô cảm như mọi khi.
"Ly hôn vẫn là một lựa chọn, em biết mà?" Câu trả lời của anh ấy vô cảm đến nỗi người trẻ hơn không biết liệu anh hai mình có đang đùa hay không nữa.
—Nii-chan! —Bực bội, Rin không chuyền bóng lại.
"Anh chỉ nói là, đây không phải chuyện em nên nổi giận thôi," anh nhún vai, nhìn bàn chân em trai mình chặn trên quả bóng. Sau một lúc im lặng và thấy lời nhận xét đó không thực sự hợp với omega, anh thở dài.
"Thằng đó cư xử lạ thế nào? Lúc nào anh cũng thấy nó thờ ơ thế mà." Điều đó có vẻ không làm hài lòng đứa em nhỏ của anh, Rin thì thầm "đồ anh trai tồi tệ". Sae chỉ hỏi thăm một cách tế nhị. Anh quan tâm đến em trai và mấy đứa cháu của mình, nên cũng có phần tò mò về hành vi của Kaiser.
Rin nheo mắt, trừng mắt nhìn anh trai mình. Nếu không có miếng dán ức chế mùi hương, thì hẳn pheromone của anh sẽ bao trùm Rin như một màn sương độc hại, khiến Sae cảm thấy mình như một alpha tồi tệ dưới danh nghĩa một người anh trai. May mắn thay, miếng dán vẫn còn đó.
Sau vài giây nhìn chằm chằm đầy mãnh liệt Sae, mặc dù có thể xuyên thấu tâm hồn nhưng lại không làm người lớn tuổi hơn cảm thấy thích thú, Rin quyết định trả lời Sae.
"Michael cư xử rất đàng hoàng nhưng lại dính lấy em nhiều hơn" em bắt đầu kể. "Anh ấy không giống mọi ngày. Thậm chí anh ấy còn không thể kiểm soát hoàn toàn pheromone của mình." Sae nhăn mặt. "Và anh ấy cứ muốn giữ em bên cạnh. Sáng nay, anh ấy đã nói và làm một điều gì đó khang khác... anh ấy trông như một người khác vậy."
“Có lẽ là khủng hoảng. Đã bao lâu rồi hai người chưa được ở riêng với nhau?”
Rin im lặng. Em nghĩ về điều đó và kết luận rằng họ đã không có khoảng thời gian riêng với nhau, theo đúng nghĩa đen, không phải vì một trò chơi, không phải vì một buổi họp phụ huynh, không phải vì con cái họ đang ngủ ở phòng bên cạnh.
—Em nghĩ là hơi ấm của anh ấy... —bản năng Omega bên trong Rin rên rỉ khi nhận ra rằng đã lâu rồi cả hai người chưa có khoảnh khắc riêng tư như hẹn hò.
"Anh nghĩ đó là vấn đề" Sae quay lại, đi về phía phòng thay đồ. "Hãy nghĩ về điều đó sau. Ta phải tắm trước khi về."
Rin- sau khi khiến phần omega ngốc nghếch của mình thôi lộn xộn, thứ liên tục nhắc nhở em rằng họ đã lâu rồi không đi chơi riêng, và đó là lý do tại sao Michael có vẻ gặp vấn đề- đã đi theo anh trai mình.
Sau khi tắm xong, họ lại gặp nhau trên băng ghế phòng thay đồ. Rin sấy tóc trong khi Sae thoa kem dưỡng ẩm cho mặt.
Cả hai đều thích ở lại đến phút cuối, khi không còn ai khác ngoài họ, vì Rin gặp một số vấn đề với những người bạn thích nhìn trộm, những người không tập trung vào bản thân mà lại chú ý đến cơ thể của người khác.
"Anh có thể trông trẻ vào thứ Bảy được không?" Rin đột nhiên thốt lên, đặt khăn sang một bên và nhìn anh trai mình.
Sae liếc nhìn Rin trước khi gật đầu.
"Được rồi. Anh chỉ cần em đảm bảo rằng hai đứa sẽ phải về trước tám giờ thôi." anh nói đùa, gợi lại ký ức về lúc Rin sống cùng anh trong căn hộ của anh hồi mới đến Tây Ban Nha. Trước khi Rin chính thức hóa mối quan hệ với Michael và Sae vẫn còn được phép hăm dọa tên alpha kia.
Rin đảo mắt ra vẻ đã biết, bắt đầu việc mặc quần áo.
Một điểm khác biệt giữa hai người, trong số rất nhiều điểm khác biệt, là Sae chăm sóc da rất kỹ. Rin cũng vậy nhưng không tận tâm như Sae, điều này thật buồn cười. Và đó là bởi vì Rin, bất chấp tất cả, vẫn có làn da hoàn hảo. Không một khuyết điểm. Trong khi Sae, người đã dành rất nhiều thời gian chăm sóc da, đột nhiên lại xuất hiện những vấn đề mà người ta thường gặp phải ở tuổi dậy thì.
—Anh hai.
—Ừm..
-Cảm ơn anh.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro