Chương 32
"Em trai, mau đi theo anh." Anh
lập tức kéo Vương Tuấn Khải đang
ngồi nghịch trên bàn cơm đứng
lên rồi lôi về phòng mình.
"Đi đâu ạ?" Miệng hỏi nhưng vẫn
không hề giãy giụa, chỉ ngoan
ngoãn đi theo Đỗ Vũ.
"Cho em xem trò hay." Nhìn anh,
cười xấu xa.
Ha ha, lần này chính là quang
minh chính đại dạy hư em trai.
Một giờ sau, Vương Tuấn Khải một
mình trở về phòng Mặt anh đỏ
bừng, miệng cười ngây ngô, may
mà dọc đường đi không gặp ai chứ nếu không người ta đã nghĩ anh bất bình thường rồi.
"Anh vừa đi đâu vậy?" Vương Nguyên mới bước ra khỏi phòng tắm,
nhìn thấy anh liền hỏi.
Hôm qua cậu mệt đến nỗi ngủ thiếp đi, làm sao để về nhà cũng chẳng nhớ rõ, sáng sớm thức dậy ngửi thấy mùi mồ hôi nhàn nhạt trên người thật sự rất khó chịu.
Vương Tuấn Khải nhìn cậu mặc áo
tắm rộng thùng thình liền thấy đặc biệt gợi cảm, lại nghĩ đến anh hai vừa cho mình xem phim gì đó liền cảm thấy bụng dưới đột nhiên nóng lên, mặt chợt đỏ bừng.
Cậu bước đến gần anh, ngẩng đầu, nhìn anh đầy khó hiểu.
"Khải Khải? Anh đỏ mặt kìa, khó chịu lắm sao?"
Anh ra sức lắc đầu: "Không, không sao, anh không sao."
"Vậy anh làm sao vậy?" Phản ứng của anh quá kỳ lạ.
"Nguyên Nguyên...." Kéo cậu ra trước mặt, anh thật sự không biết nên nói gì.
Vừa rồi khi xem phim, anh tò mò
hỏi anh hai rất nhiều vấn đề, anh
ấy cũng rất kiên nhẫn giải thích.
Nhưng mà, bây giờ anh rất căng
thẳng nên đã quên hết, cũng
quên mất muốn làm gì rồi.
"Dạ?" Trời ạ, ngẩng đầu nhìn anh thật mỏi cổ mà.
"Em ngồi lên giường đi."
"Ừ."
Anh kéo cậu đi đến bên giường,
sau khi ngồi xuống liền kéo cậu
ngồi lên đùi mình.
Sau vài lần cậu chủ động ngồi lên đùi anh, anh liền rất tự nhiên ôm cậu ngồi trên đùi mình.
Sau khi ngồi xuống, anh lập tức
tựa đầu vào cần cổ cậu, ra sức hít
vào.
"Khải Khải?" Anh thật sự rất kỳ lạ.
Anh không để ý đến cậu, chỉ đánh bạo lè lưỡi khẽ liếm lên cổ cậu.
Toàn thân cậu khẽ run, nổi đầy da gà. Kỳ lạ, trước kia anh chưa từng làm như thế mà.
Cậu vươn tay đẩy đầu anh ra, chăm chú nhìn anh :"Rốt cuộc là anh đã làm gì hả?"
Anh vẫn không để ý đến cậu, chỉ
đưa tay muốn cởi áo choàng tắm
của cậu. Bởi vì vừa nãy trên phim
đều diễn như thế, đều cởi hết quần áo.
Cậu giữ chặt áo, kháng cự lại anh.
"Khải Khải?"
"Đêm tân hôn, đêm tân hôn."
Vừa nghe lời anh nói, cậu sợ đến
mức tay nắm áo vô thức buông
ra lần này, anh đã đạt được
mong ước, vội cởi xuống áo tắm
của cậu ,cậu vừa mới tắm xong,
toàn thân trơn bóng, không mặc
gì cả.
Thân thể trắng như tuyết của cậu
được phủ thêm một tầng hồng nhạt mê người, lập tức thu hút ánh mắt của anh. Anh nhìn cậu không chớp mắt khiến cậu xấu hổ, vội vươn hai tay che vòm ngực chặn lại tầm mắt nóng rực của anh.
"Nguyên Nguyên đẹp quá...." Anh
vươn tay ôm lấy cậu, lật người một cái liền đặt cậu nằm bên dưới.
"Khải Khải, anh..."
Không đợi cậu nói hết, môi anh liền bao trùm lên đôi môi cánh hoa của cậu
"Khải Khải, anh thật sự biết nên làm thế nào sao?" Cậu nghi ngờ hỏi.
Bị anh biến thành lửa dục đốt
người, cậu vẫn còn phải lo lắng xem anh có biết hay không, thật đúng là quá vất vả mà!
"Ừm." Tuấn Khải đang vùi mặt vào trước vòm ngực cậu dùng lực gật đầu.
"Anh hai có dạy anh...."
"Trời ạ..." Hóa ra là do Đỗ Vũ giật
dây cậu còn đang thắc mắc tại
sao chỉ trong một thời gian ngắn
mà Tuấn Khải đã biết chuyện 'sinh hoạt' vợ chồng đó.
"Nguyên Nguyên...." Anh mò mẫm
trên người cậu một lúc lâu vẫn
không có hành động tiếp theo, lần này không chỉ cậu khó chịu mà đến chính anh cũng không chịu nổi nữa.
"Anh....Rốt cuộc anh....Có biết
hay không hả...." Hơi thở dồn
dập, cậu sắp bị anh tra tấn đến
phát điên rồi.
"Nguyên Nguyên...." Anh nghẹn ngào gọi tên cậu.
"Quên đi, vẫn là em chủ động thì
hơn...." Nói xong liền ngồi dậy rồi đẩy anh ngã xuống giường.
Mới sáng sớm, trong phòng ngập
tràn cảnh xuân dưới lầu, tất cả
mọi người đều hưng phấn bàn
luận, đến cả tên gọi của đứa cháu tương lai cũng lôi ra bàn luận luôn.
Người bên trên cũng nhiệt huyết
bừng bừng mới nếm thử trái cấm, Vương Tuấn Khải hoàn toàn không biết tiết chế, một lần rồi thêm một lần, còn Vương Nguyên thì mệt đến nỗi ngay cả khí lực đầu hàng cũng chẳng còn.....
**********************
Ngày thứ ba sau khi kết hôn, hai
người liền chuẩn bị đi châu Âu
hưởng tuần trăng mật, đây cũng là lần đầu tiên Vương Tuấn Khải xa
nhà, lúc lên máy bay anh giống
như một đứa bé vô cùng hưng
phấn tựa vào cửa sổ nhìn ra bên
ngoài, chỉ có điều, hưng phấn của anh cũng chỉ duy trì đến lúc trước khi máy bay cất cánh, sau khi máy bay cất cánh, anh lập tức bị say máy bay.
Chóng mặt, nôn mửa, triệu chứng gì cũng có, dọa Vương Nguyên
sợ đến hết hồn, một phút cũng
không rời anh.Cuối cùng vẫn phải nhờ tiếp viên lấy thuốc ngủ để anh ngủ thiếp đi mới giảm được chứng say máy bay của anh.
Sau khi xuống máy bay, hai người liền chuyển đến khách sạn đã đặt trước, vừa nằm xuống đã ngủ thiếp đi Vương Tuấn Khải là vì say máy bay nên khó chịu, còn Vương Nguyên là vì mệt mỏi do phải chăm sóc anh suốt chuyến bay.
------------------------------------------------
Kan ra chap mới như đã hứa ròi đó à mà Kan cũng ra chương 1 truyện Cậu Vợ Nhỏ Của Thủ Lĩnh Bá Đạo ròi đó mong m.n ủng hộ Kan * cúi chào *
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro