Chap 23: AXÍT SUNFURIC CẢNH CÁO
Chap này tặng cho:
Vâng, lần thứ n cô lại có vinh dự được tặng riêng. Dù sao cũng cảm ơn cô đã luôn ủng hộ cho truyện của tui. Yêu cô <3
.
Vào truyện thui nào!!!!!!!
.
Vương Nguyên nhìn tấm chi phiếu kia, cảm thấy hổ thẹn, đây là tiền mà cậu bán mình......
Nhưng chỉ trong chốc lát, cậu lại vui vẻ, bởi vì cậu đã có đủ ba mươi vạn để trả cho luật sư.
Ba mươi vạn...... Cậu bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề, ba mươi vạn này, là của Vương Tuấn khải đưa cho.
Cỡ nào hoang đường! Cậu luôn miệng nói chính mình không phải loại nam nhân này, nhưng cậu hiện tại làm việc này so với kĩ nam chẳng có gì khác biệt!
Cậu ăn hết các món ăn dinh dưỡng trong bệnh viện, cậu muốn bổ sung sức lực để nhanh đi tìm luật sư!
Cậu hiện tại cái gì cũng không quan tâm, chỉ muốn nhanh lật lại bản án cho cha. Tuy rằng thân thể của cậu rất bẩn, từ trong ra ngoài bao gồm cat tinh thần của cậu, hoàn toàn đều bị tên ác ma kia làm bẩn, nhưng là cậu thật sự không có khí lực đi so đo việc này.
Con kiến còn sống tạm bợ, cậu giống người hèn mọn, cho dù người đầy vết thương, cũng muốn sống tiếp.
......
Buổi tối, cậu chuẩn bị dọn dẹp này nọ, ngày mai liền xuất viện, nhưng cậu bỗng nhiên phát hiện, trừ bỏ bộ đồ của bệnh viện, cậu không có một bộ quần áo nào. Quần áo, di động, tất cả đều ở ký túc xá.
Cậu cứ như vậy đi ra ngoài, thế nào cũng bị xem là người tâm thần.
Cậu sốt ruột, chợt nghe bên ngoài thanh âm kêu loạn một trận.
" Tư tư tiểu thư, cô không thể đi vào!"
" Vì sao tôi không thể đi vào? Bệnh viện này là sản nghiệp của Vương gia? Tôi tại sao không thể vào?"
" Vương tiên sinh đã phân phó......"
" Vương tiên sinh? Các người trong mắt cũng chỉ có Vương tiên sinh! Các người xem Vương đại tiểu thư tôi như không khí sao?" ( Châu Nhi: Chảnh chọe, đáng ghét...)
" Nhưng Tư Tư tiểu thư......"
" Tránh ra!"
Chỉ nghe ầm một tiếng cánh cửa bị đẩy ra, Vương Tư Tư đứng ở cửa, liếc mắt một cái liền thấy được Vương Nguyên ngồi yên ở trên giường.
Cô nở nụ cười:" Tốt, quả nhiên ở chỗ này!"
Vương Nguyện nhíu mày hỏi:" Vương tiểu thư, cô có chuyện gì sao?"
" Chuyện gì?" Vương Tư tư cười lạnh:" Là anh Tuấn Khải để tôi đến xem cậu, nhìn xem cậu ở chỗ này thế nào."
" Không cần Vương tiểu thư lo lắng." Vương Tuấn Khải cùng Vương Tư Tư, đều là thứ không tốt!
" Như vậy sao được!" Vương Tư Tư bỗng nhiên nhiệt tình đứng lên, đi đến trước giường, mỉm cười nhìn cậu," Cậu là vệ sĩ chúng tôi lựa chọn, có cái gì cần, cứ việc mở miệng, chúng tôi nhất định sẽ đáp ứng cậu."
" Cám ơn, tôi không cần gì cả."
" Khách khí làm gì!" Vương Tư tư tươi cười càng thêm sáng lạn, thuận tay lấy một chiếc ống trong túi xách ," Vương Nguyên, cậu biết đây là gì không?"
Vương Tư Tư mở nắp hất thẳng vào tủ cạnh giường bệnh. Chiếc tủ gỗ lập tức bốc cháy một mảng
Vương Nguyên hoảng sợ, khẩn trương nhìn cô ta:" Cô...... Rốt cuộc muốn làm gì?"
Cô ta cười xinh đẹp, đem cái lọ đựng nước trước mặt cậu quơ quơ, Vương Nguyên cổ họng khô rát, đây chính là Axit a......
" Yên tâm, tôi sẽ không đem lọ nước này đổ vào trên người cậu." Cô ta ha ha cười, sắc mặt lại dần dần âm trầm," Đây chính là cảnh cáo, về sau không cho phép cậu câu dẫn anh Tuấn khải! Axit sunfuric đặc này sức công phá của nó rất lớn. Hôm nay là cái tủ, tiếp theo tôi không biết có phải là mặt cậu hay không!".
" Tôi không có câu dẫn anh ta."
" Không có câu dẫn anh ấy, anh ấy làm sao có thể mua quần áo cho riêng cậu? Cậu không câu dẫn, anh ấy lại làm sao có thể ba ngày là đã có hai ngày chạy đến phòng bệnh của cậu? Hôm nay anh ấy cũng đến đưa cậu đi? Cậu thật đúng thủ đoạn !"
"......"
"Cậu nói với anh ấy cái gì? Có phải hay không nói cậu bị phỏng là do tôi làm? Cậu đúng là tiểu nhân, giả vờ đáng thương, lấy lòng đàn ông!"
Vương Nguyên muốn ngất, chưa từng gặp qua người không biết phải trái như vậy, đơn giản xoay người không đi để ý cô ta.
Cậu ta càng tức giận, hung hăng đẩy cậu một phen:" Cậu không nói lời nào là có ý gì? Đừng tưởng rằng anh Tuấn Khải cùng tên ngốc Giang Hằng Vũ kia bị cậu mê hoặc, bọn họ chẳng qua chơi đùa cậu mà thôi, chờ khi chơi đủ, bọn họ sẽ xem cậu như rác rưởi mà vứt bỏ!" (Châu Nhi: Mụ già Tư Tư đáng ghét)
Vương Nguyên sửng sốt, lập tức cười lạnh:" Phải không? Tôi đây cầu còn không được!"
Vương Tư Tư giận dữ:" Cậu giả bộ! Thật sự không nghĩ câu dẫn anh Tuấn Khải của tôi, vậy cậu hiện tại rời khỏi nơi này đi!"
" Thật sự không nghĩ anh Tuấn Khải sẽ làm như thế, vậy cậu ngay bây giờ rời khỏi chỗ này đi!"
Vương Tư Tư chỉ vào cánh cửa, khuôn mặt xinh đẹp trở nên vặn vẹo.
"Như thế nào? Cậu không đi? Quả nhiên vẫn muốn câu dẫn anh Tuấn Khải?" Cô ta tức giận nói:" Nói cho cậu biết, anh ấy sớm hay muộn cũng sẽ cùng tôi kết hôn! Anh ấy chỉ có thể là của tôi, cậu đừng mơ tưởng câu dẫn anh ấy!"
Vương Nguyên cười lạnh:" Tốt, tôi đây chúc các người trăm năm hảo hợp, các người có thể sống hạnh phúc giai lão!"
Ác ma Vương Tuấn Khải này, nên sớm bị loại nữ nhân đọc ác Vương Tư Tư này tra tấn hắn cả đời! Nhớ tới lúc trưa, anh ở trên người cậu nói một câu " sớm muộn gì tôi cũng sẽ làm cho bọn Vương gia trở thành con chó của tôi", cậu không khỏi lại cười lạnh, Vương Tư Tư này, không biết cô ta nghe được những lời này sẽ phản ứng như thế nào?
Vương Tư Tư sửng sốt, không nghĩ tới cậu khinh địch buông tha như vậy
" Nếu cậu thông minh, hiểu được biết khó mà lui, vậy cậu còn chờ cái gì? Hiện tại sao không đi?"
Vương Nguyên nghĩ , cậu mặc quần áo này, như thế nào đi ra ngoài?
Nhưng nhìn đến bộ dáng tức giận của vương Tư Tư, cậu đành phải xuống giường.
" Đứng lại!" Vương Tư Tư kêu lên, cầm lấy áo của cậu, vết hôn hiện ra trước mắt. (Châu Nhi: dấu vết iu thương của VTK để lại cho VN a ~~~ )
Cô ta điên lên, dùng sức bắt lấy tóc Vương Nguyên:" Tiện nhân! Các người làm cái gì?"
Vương Nguyên dù sao cũng luyện qua võ, nâng tay đẩy cô ta ra:" Muốn biết? Hỏi ngươi anh Tuấn Khải của cô đi!"
" Đồ đê tiện! Cậu còn nói không câu dẫn anh ấy? Cậu chẳng qua cũng chỉ là kĩ nam mà thôi!"(Châu Nhi: con mụ đáng ghét, dám chửi VN của tôi, )
Vương Tư Tư chửi ầm lên, tiến lên đánh cậu, Vương Nguyên tránh đi, xoay người, cô ta liền ngã trên giường.
Cô ta vừa sợ vừa giận:" Cậu đúng là tiện nhân! Cậu dám đánh tôi? Cậu dám đánh tôi!"
Tư Tư nói xong đứng lên, mở cửa ra hướng ra phía ngoài quát:" Hai người, mau vào cho tôi!"
Rất nhanh hai tên vệ sĩ cao lớn vạm vỡ tiến vào.
" Đánh cậu ta cho tôi! Đánh cho cậu ta đến chết!" Cô ta bộ mặt dữ tợn kêu lên, chỉ vào Vương Nguyên
Vương Nguyên nhìn hai tên vệ sĩ kia, đánh nhau rất khó. Trừ bỏ thân thủ linh hoạt, cậu không có ưu thế gì, mà hiện tại một chân của cậu đang bị thương, làm cho tốc độ của cậu giảm lại.
Cậu ngửa mặt lên trời thở dài, bi kịch a!
Trong khoảng thời gian này, cậu bị đôi nam nữ cực phẩm này quay cuồng, vừa bị cái tên ác ma kia tra tấn xong, lại bị vị tiểu thư này tàn phá!
Đến đây đi đến đây đi! Lão nương không sợ các người! Năm đó ở trong cô nhi viện trong hoàn cảnh gian khổ như vậy cậu có thể sống sót, không có gì có thể làm khó cậu!
Cậu dùng hết toàn lực cùng hai tên vệ sĩ đánh nhau chết sống đứng lên, cậu không thể không dùng hết toàn lực, bởi hai tên vệ sĩ này không biết thương hương tiếc ngọc.
Làm cậu bị đánh té trên mặt đất, lúc một cước thật mạnh đá vào bụng, cậu bỗng nhiên cảm thấy hận Vương Tuấn Khải.
Tuy rằng hiện tại người sai người đánh cậu là Vương Tư Tư, nhưng nếu không phải bởi vì anh ta, cậu ta sao có thể điên cuồng như vậy!
" Dừng tay!" Vương Tư Tư bỗng nhiên hô lên, đứng ở nơi đó nhìn Vương Nguyên đang hấp hối, bỗng nhiên trên mặt hiện ra tàn khốc tươi cười.
" Hai người các ngươi, cảm thấy mặt cậu ta đẹp không?"
Hai tên vẹ sĩ sửng sốt, thật cẩn thận gật đầu.
" Ha ha, hai người, có nhận ra cậu ta không?"
Hai tên vệ sĩ lắc đầu.
" Phế vật!" Vương Tư Tư mắng:" Một mĩ nam như hoa như ngọc đang ở trước mặt hai ngươi, hai người sao không nhìn ra?"
Hai tên vệ sĩ hai mặt nhìn nhau, lại gật đầu.
" Còn không mau tới? Hầu hạ Vương đại thiếu gia của chúng ta cho tốt, thật mạnh có thưởng! Yên tâm, xảy ra chuyện gì Vương gia chúng ta chịu trách nhiệm!" (Châu Nhi: Đê tiện, thật đê tiện, mụ già khốn kiếp, tôi muốn giết bà,)
Hai tên vệ sĩ liếc mắt một cái, Vương đại tiểu thư cho món ăn tinh thần , họ cũng không nói gì, bước tới, một trận cuồng xé.
" Buông ra...... Các người...... Súc sinh......"
Vương Nguyên liều mạng giãy dụa, giống như có kim đâm vào ngực, Vương Tư Tư khuôn mặt dữ tợn cười to......
Rốt cục giãy giụa được hai tên vệ sĩ, cậu liều mạng chạy ra cửa, mở cửa phòng, đầu liền rơi vào một vòng ôm ấm áp.
Trợn mắt nhìn thấy, tim cậu lạnh đi.
.
Các nàng đọc xong cảm nhận thế nào về chap này zậy? Cmt xuống dưới cho tui biết cảm nhận của các nàng đi nào. Nếu thấy hay thì đừng ngại cho tui 1 vote nha<3 <3 <3
.
Chap này đủ 13 vote thì Châu Nhi sẽ ra chap mới.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro